Tên tuổi là rất quan trọng
← Ch.037 | Ch.039 → |
Có thể tỉnh táo mới là chuyện lạ đó!!!
Lúc nàng còn đang vui vẻ cầm điện thoại cục gạch bự chảng, người khác cũng đã dùng tới di động siêu mỏng rồi, loại cảm giác chênh lệch như nước sông so với nước biển đủ để ép điên mọi người không phải sao?
Quả nhiên, Gay là không cần phải tồn tại...... Nghĩ như thế Thang Mộ hung hung dữ dữ nhìn Kirsten, bắt đầu nghiêm túc suy tính cơ hội đem đối phương cắt thành miếng.
Ánh mắt này khiến Kirsten kìm lòng không được rùng mình vài cái, nước mắt rơi đầy mặt thành khẩn khai báo: "Thật ra thì chúng ta chỉ trao đổi vài lần, phần lớn thời điểm chúng ta đều là dùng miệng nói chuyện."
Không thể không nói, sau khi ở chung lâu như vậy, Kirsten thật sự là vô cùng hiểu rõ đường đi lối về của não bộ Thang Mộ.
"Hơn nữa, ta còn có rất nhiều thứ còn chưa có dạy cho Jarrett."
"......"
Kirsten thành công chọt trúng điểm yếu của Thang Mộ, nói đơn giản là, trước mắt hắn còn nằm trong nhóm đạo cụ quan trọng, còn chưa bị Ngựa đực đại thần đưa về nhóm vật hy sinh đâu.
"Thật?"
"Thật!"
Hối hận vì chuyện đã phát sinh rồi là không có ý nghĩa, hiện tại phải làm là, ngăn chặn vĩnh viễn hiện tượng như vậy xảy ra lần nữa!
Như vậy, biện pháp duy nhất chỉ có -- Thang Mộ suy tư một lát, lặng lẽ điều động hệ thống tổ đội, cũng thêm Kirsten vào trong đội ngũ.
[ Nghe được không? ]
[!!! Cái này là...... ]
[ Cũng coi là bí kỹ (tuyệt kỹ bí mật) của tộc ta đi, có thể giúp ba người chúng ta liên hệ với nhau, về sau muốn nói gì thì nói ở chỗ này đi. ] Dù sao, sau này gặp người khác ngày càng nhiều, nàng và Jarrett không thể nào không chút kiêng kỵ trao đổi cùng với Kirsten giống như bây giờ nữa, vì phòng ngừa ông ta sẽ cùng đệ đệ nhà mình trao đổi mờ ám, đem Kirsten cùng vào đội ngũ là lựa chọn duy nhất.
Nói đi thì nói lại, khi nào Ngựa đực đại thần có thể cho cập nhật cho nàng kênh nói chuyện riêng chứ?!
[...... Vậy cô còn nói ta, cô không phải cũng gạt ta lén lén lút lút trao đổi với Jarrett! ]
[Dài dòng! Ta là tỷ tỷ của hắn! ]
[ Ta là sư phụ hắn!]
[Ông đã có thể cùng hắn làm như vậy ngay từ đầu, ta nữa đường mới có thể, quá không công bằng! ]
[...... ] Cho nên mới nói, nguyên nhân chân chính làm nàng tức giận là ở chỗ này sao?
Lại vì chuyện này mà ghen tỵ cái gì......
Kirsten sâu sắc cảm thấy, vẫn là không nên truy cứu chuyện này thì tốt hơn, sẽ kéo thấp chỉ số thông minh to lớn của hắn.
[ Kirsten gia gia, tỷ tỷ, các người đủ chưa...... ] nghe được hai đại nhân gây gổ ngây thơ như vậy, Jarrett cảm giác áp lực thật to lớn, nhưng bây giờ chính hắn vẫn không rõ, nơi phát ra loại áp lực này thì ra là ở cảm giác về sự ưu việt khi áp đảo trí thông minh.
[ Hừ, vì lợi ích của Jarrett, lần này thì miễn cưỡng tha thứ cho ông. ]
[...... ] Loại sinh vật gọi là nữ nhân này, thật là quá đáng sợ! Vẫn là đồ đệ nhà hắn tốt.... . Không đúng chỗ nào rồi!
Lại không bàn về Kirsten gặp phải cảnh ngộ nguy cơ như thế nào, 3 ngày thoáng một cái đã qua. Trong thời gian này, giữa bọn họ, hai người một quỷ cùng một Loli tóc xanh Ysasi, cũng chẳng có bao nhiêu trao đổi, đối phương ít nói là một nguyên nhân, một nguyên nhân khác là chỉ xuất hiện lúc dùng cơm.
Mà trong lúc này, mặc dù Thang Mộ không có cách nào luyện cấp, nhưng Jarrett không chút nào buông lỏng tu luyện của mình.
Thời điểm hắn trở thành Sơ Cấp ma pháp sư, bên trong Tinh Vân châu bắt đầu tự phát ra một chút biến hóa.
Đầu tiên, hắn thành công mở ra phòng tu luyện tiếp theo, tỷ lệ lưu động thời gian nơi đó so với thế giới bên ngoài là 4: 1.
Tiếp theo, lúc hắn trở thành Ma Pháp Sư chính thức, những không gian đóng ngày trước hiện tại cũng lần lượt mở ra, tỷ như phòng luyện ma dược, tỷ như thư viện, tỷ như phòng sủng vật [quả trứng chưa ấp lúc trước trước mắt để lại ở phòng này] vân vân.
Dựa theo cách nói của Kirsten, năm đó hắn chính là dốc cạn gia sản để chỉnh đốn Tinh vân châu theo hướng thật trâu, còn tiếp tục như vậy, Thang Mộ cảm thấy Jarrett còn có thể làm ruộng ở bên trong.
Dĩ nhiên, đó vẫn là tương lai xa xôi.
Điểm mấu chốt trước mắt là -- phải giúp đệ đệ nhà nàng lấy được Thế giới thư!
Buổi sáng ngày thứ ba, ba người cùng đi ra cửa.
Không biết xuất phát từ tâm lý gì, ba người đều cùng nhau phủ thêm áo choàng đen, từ xa nhìn lại, giống như nhóm ba người xã hội đen.
Mới đầu Thang Mộ còn lo lắng trang phục mình như vậy có thể bị bỏ tù hay không, bởi vì lúc còn chưa có xuyên qua, nàng từng xem qua một cái tin tức như vầy trên web, 'một người đàn ông đáng thương bởi vì mùa đông đội cái mũ đen che mặt đi siêu thị kết quả bị người ta hành hung', nhưng vừa đến nơi ghi danh, trong nháy mắt nàng an tâm.
Vì sao?
Bởi vì toàn bộ đều là áo choàng á!
Xem ra tâm lý của mọi người cũng gần giống nhau, trước trận đấu bắt đầu thì giữ tinh thần giấu diếm sở trường......
"Các người đã tới rồi!"
Theo một tiếng gọi vui sướng, cô bé Serena mặc một bộ váy màu vàng chạy về phía bọn họ, theo động tác của nàng, khu vực không phù hợp với quy luật phát triển của thanh thiếu niên dập dìu sóng lớn, thành công hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Vì vậy, trong nháy mắt làm cho tổ đội của Thang Mộ bị chú ý.
[ Cứ cảm thấy, vì loại lý do này mà bị chú ý có chút khó chịu nhỉ, ta có thể đánh người không? ]
[ Cô bình tĩnh một chút! ]
[ Tỷ tỷ, bình tĩnh! ]
[ Ta rất bình tĩnh, thật ra vừa rồi ta chỉ đùa thôi.. ]
[...... ]x2
"Ah? Sao mọi người đều mặc áo choàng?" Serena xoay một vòng quanh bọn họ, rồi sau đó chắp tay trước ngực bừng tỉnh hiểu ra, "Đây chính là đồng phục đội chúng ta sao? Ôi, xin lỗi, không nói để em chuẩn bị trước, làm sao bây giờ.... . làm sao bây giờ.... ."
Nhìn chằm chằm vào cô gái chỉ trong nháy mắt đã lã chã sắp khóc, Thang Mộ đột nhiên cảm thấy áp lực rất lớn, mặc dù thoạt nhìn là rất [*]manh... , nhưng làm đồng đội thật không sao chứ?
[*]Manh: 萌: bắt nguồn dùng là từ "moe" (萌え) trong tiếng Nhật thường dùng cho những nv trong anime-manga, ý chỉ đối tượng được nhắc tới rất "yêu" (adorable, cute, lovely, etc...)
Vì vậy nàng yên lặng cởi áo choàng trên người xuống, đưa tới: "Nếu như em không ngại......"
"A, sao không biết xấu hổ làm vậy được chứ......"
"Không có việc gì, ta còn có rất nhiều cái giống nhau."
"Cám ơn, tỷ thật là một người tốt!" Serena mừng rỡ nhận lấy áo choàng khoác lên người.
"......" Loại cảm giác bị phát "Thẻ người tốt" đầy trống vắng này là chuyện gì xảy ra?
Tiếp đó, một màn kích thích người hơn nữa xuất hiện.
Những người đàn ông vốn đang dùng ánh mắt nhiệt liệt nhìn chằm chằm bọn họ, lúc Thang Mộ vì đưa áo choàng cho Serena mà để lộ ra thân hình thì, đều lộ vẻ mặt thất vọng rối rít xoay đầu đi.
[ Ta đột nhiên thật muốn đại khai sát giới làm sao bây giờ? ]
[...... ]
[ Phốc! ]
[ Kirsten gia gia dừng tay! Đừng nữa kích thích tỷ tỷ nữa! ]
[ Kirsten, ông chờ đó cho ta, trở về sẽ tính sổ với ông sau! ]
[...... Này! Hiện tại nhận sai có được không? ]
[ Jarrett cứu mạng! ]
[ Khụ...... Thật ra thì, đệ cảm thấy như tỷ tỷ mới là tốt nhất. ]
[...... ] đệ đệ nhà nàng nói nàng là dịu dàng nhất, thiện lương nhất, xinh đẹp nhất, hiền thục nhất, thông minh nhất, đáng yêu nhất, tốt nhất!!!
Vốn là cả người đang tản ra hơi thở âm u, Thang Mộ giống như cây khô hồi xuân, cao thấp toàn thân tản ra khí tràng vô cùng ấm áp.
Nếu nói vỏ quýt dày có móng tay nhọn, đại khái như thế.
Lúc nhân viên tới càng lúc càng nhiều, ghi danh cũng chính thức bắt đầu, dĩ nhiên, mỗi đội ngũ phải nộp một trăm đồng vàng tiền ghi danh.
[Thật không hỗ là trong thành, vật giá cũng đắt hơn nhiều so ở nông thôn]
Thang Mộ cảm khái tự đáy lòng nói.
[Ta xem lần này người tổ chức tám phần là kiếm bộn. ]
Không thể không nói, Kirsten lại tìm đúng trọng điểm rồi.
Thành chủ xác thực dùng phương thức như thế kiếm về không ít tiền, mặc dù phải phân một phần cho học viện Farrell, nhưng kể cả trừ phần bồi thường cho khoản làm co rút ví tiền lúc trước, số tiền tới tay hắn vẫn còn dư dả.
Không chỉ có tiền ghi danh, còn có vé vào cửa xem so tài, tiền đánh cược...... v.. v. v.... . , Thành chủ nhìn tới viễn cảnh xinh đẹp trước mắt, kìm lòng không được lộ ra nụ cười đầy khe rãnh ngang dọc giống như Cúc Hoa nở rộ, cuộc sống thật là quá tốt đẹp!
Lại không bàn về cuộc sống của hắn tốt đẹp hay không, trước mắt mấy người Thang Mộ đang gặp phải một nguy cơ to lớn.
"Dong Binh Đoàn lại muốn hỏi tên đội ngũ!" Serena nhìn chăm chú vào quy tắc kinh hãi, "Sao, làm sao bây giờ?!"
"......" Thang Mộ đồng kinh ngạc, "Em là nhân viên nội bộ lại không biết sao?"
[ Cái này chẳng lẽ không phải là bình thường sao? ] Kirsten yên lặng châm chọc.
[ Dài dòng! Nếu ông biết tại sao không nhắc nhở chúng ta hả? ]
[...... ] Ai biết các ngươi lại có thể ngu ngốc như vậy.
[...... Kirsten gia gia...... ] Jarett trúng đạn ngã xuống đất.
Vì vậy, chỉ vì tên đội ngũ đã có ba người ngã xuống, sau khi sững sờ trong chốc lát, Serena và Thang Mộ đồng thời dùng ánh mắt mong chờ nhìn về phía Loli Ysasi.
"...... Cái gì?"
"Này, em đặt cái tên nào chưa?"
"...... Ừ."
"Ah? Thật là có? Là cái gì là cái gì?"
Tóc xanh Loli mặt khả nghi đỏ lên, rồi sau đó hơi xoay qua, dùng giọng nói không giống bình thường, nho nhỏ trả lời: "Mi Mi, thế nào?"
"......" x4
Ba người và một quỷ, mặt đồng thời biến thành =>= 皿 =
Thật lâu, Thang Mộ mới phục lại hồi tinh thần, khoé miệng co quắp, hỏi "Xin hỏi, Cái tên êm tai...... như thế, em là thế nào có được?"
"Mèo, rất đáng yêu."
"......" Này!
Cũng bởi vì ngươi thích mèo thì liền làm ra loại chuyện không chịu trách nhiệm này sao?
Tưởng tượng, chờ lúc bọn họ ra sân, tất cả người xem hô to "Mi mi!" "Mi Mi đến rồi!" "Là Mi mi aaa!", cũng quá mất mặt đi!
Có dám giỡn mặt thêm chút nữa hay không?
Thang Mộ quyết định không nhìn nàng, vì vậy nàng căn cứ nguyên tắc "Lady first", dứt khoát nhìn về phía Serena: "Em cảm thấy tên gì hay?"
"A? Để em suy nghĩ nha." Serena muội tử chống cằm suy tư chốc lát, đột nhiên nghiêng đầu làm một động tác đáng yêu là giơ lên một ngón tay, "Pinky thì như thế nào? Vừa nghe cũng rất đáng yêu."
"......" Thang Mộ hộc máu.
Chớ bởi vì em có mái tóc màu hồng, màu mắt cũng hồng, lần đầu tiên ra trận mặc váy màu hồng, thì liền lấy tên Pinky như vậy chứ!
Còn không bằng Mi Mi.... . Không đúng, hai cái tên đều là tệ hại như nhau!
"Lại nói, Ysasi, hợp tên của chúng ta đặt lại thật đáng yêu nhỉ, Pinky MiMi.... . Đúng không?"
"...... Ừ."
"......" Loại thời điểm này ngươi đỏ mặt cái quỷ gì! Rõ ràng là tam vô Loli mà, xin đừng dễ dàng phá hư hình tượng của mình chứ!
Nàng, nàng nàng nàng nàng nàng nàng tuyệt đối sẽ không để đệ đệ mình mang cái tên mất mặt như vậy ra trận đâu, tuyệt đối sẽ không!
Có vẻ là khí thế phủ định của nàng quá mức mạnh mẽ, cho nên tới Serena muội tử ngây ngô như thế đều cũng nhận ra không ổn, liền hỏi: "Như vậy, Kate, tỷ cảm thấy lấy cái tên gì mới tốt?"
"Hừ hừ" Thang Mộ phát ra hai tiếng cười lạnh, "Dùng một cái tên khí phách một chút là được rồi."
"Chẳng hạn là?"
" [*]Uy Phách thiên nè, Cự Vô Phách nè, Thiết Phách vương, Hiên Viên Phách Thiên nè... Như thế nào?" Khí phách cỡ nào chứ!
[*]Hình như là tên mấy con robot trong phim hoạt hình Transformer: BEAST WARS. Mình gà không tìm được là gì.
= 皿 = <= nét mặt của tất cả mọi người lần nữa biến thành như vậy.
[Tên cô đặt không tìm cái gì ngoại trừ Phách Thiên được chứ?! Hơn nữa hình như xâm nhập vào cái gì đó kỳ quái...... ]
[Dài dòng! Ông là nhược thụ sao có thể lĩnh hội được tâm lý của cường công ta! ]
[...... ]
[ Kirsten gia gia, cường công cùng nhược thụ là cái gì? ]
[...... Jerry mới vừa rồi em không nghe được cái gì hết!!! ]
[ Nhưng...... ]
[A a a a a tỷ tỷ đệ sai lầm rồi, làm ơn, đệ thật là không nghe được gì hết!!! ]
[.... . Tốt rồi. ]
"Quả nhiên, vẫn là Pinky MiMi được rồi."
"Long Phách Thiên!"
"...... Jerry, đệ cảm thấy thế nào?"
"......"
Nam chủ bé bỏng của chúng ta, lần đầu tiên nhận được tầm mắt nóng rực của ba cô gái.
Hôm nay Jarrett, cảm giác áp lực rất lớn.
← Ch. 037 | Ch. 039 → |