Vay nóng Homecredit

Truyện:Người Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen - Chương 050

Người Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen
Trọn bộ 106 chương
Chương 050
Hành hạ ngọt ngào
0.00
(0 votes)


Chương (1-106)

Siêu sale Shopee


Trong lâu đài bình thường luôn tinh thần phấn chấn, lúc này không khí có thể nói là khẩn trương tới cực điểm, bởi vì tiểu thư vốn là sáng sớm hôm nay thật vui vẻ ra cửa thế nhưng được ông chủ bồng trở về trong tình tạng hôn mê, những người hầu cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, bọn họ có thể cảm nhận được sự tức giận cùng lo lắng của ông chủ, một đám bác sĩ ra ra vào vào trong lâu đài, ông chủ từ lúc ôm tiểu thư vào phòng sau đó liền không thấy bóng dáng, tất cả mọi người rất lo lắng cho vị tiểu thư lương thiện lại hoạt bát này.

Trong phòng của Thủy Băng Nhu, Hoàng Phu Tuyệt ở một bên lo lắng đi tới đi lui, trong mắt bén nhọn thâm trầm có nổi lên cuồng nộ.

"Chuyện gì xảy ra? trên người của Nhu nhi một vết thương cũng không có, đầu cũng không có bị đụng vào, tại sao cô ấy lại đột nhiên hôn mê?" Giọng điệu của anh trầm thấp hơn nữa căng thẳng, trong lúc vô hình tạo ra áp lực vô cùng lớn đối với mười bác sĩ đang ở trong phòng.

"Đây......" Một đám bác sĩ mặt ủ mày ê, ông chủ vẫn chưa để bọn họ khám để chuẩn đoán chính xác bệnh cho tiểu thư, làm sao họ có thể cho ra kết luận hơn nữa còn phải nhanh chóng đưa ra phương thuốc chữa khỏi bệnh, đây không phải là làm khó bọn họ sao? Hơn nữa nhìn bộ dạng của ông chủ giống như cũng tính toán không có để cho bọn họ kiểm tra toàn diện cho tiểu thư, đã sớm nghe nói ông chủ đối với tiểu thư là siêu cấp tham luyến muốn giữ lấy, không nghĩ sẽ tới loại trình độ này, vì vậy tất cả mọi người lựa chọn trầm mặc, lo lắng sơ ý một chút, hỏa khí của ông chủ sẽ bộc phát trên người bọn họ.

Một bác sĩ trung niên cả gan run run rẩy rẩy mở miệng nói: "Ách, ông chủ, phải để bọn thuộc hạ kiểm tra rồi mới biết được."

Hoàng Phu Tuyệt nghe được hắn nói, hung hăng nhìn chằm chằm hắn, giống như hắn làm ra cái chuyện gì không thể tha thứ được vậy, lạnh lẽo hỏi: "Kiểm tra rồi mới biết? Ông nói như vậy là nhất định phải kiếm tra Nhu nhi?" Đáng chết, lại dám ở trước mặt anh mơ ước bảo bối của anh, quả thực là chán sống mà.

"Ách, đây... Thuộc hạ nói là để cho một nữ bác sĩ giàu kinh nghiệm nhất nhất kiểm tra một lượt, bọn thuộc hạ mới có thể đưa ra thuốc điều trị." Vị bác sĩ trung niên biết ông chủ hiểu lầm ý tứ của hắn, hắn cho dù có gan lớn bằng trời cũng không dám mơ ước người phụ nữ của ông chủ nha, vì vậy cung kính mở miệng nói.

"Ừ, vậy thì gọi một bác sĩ nữ tới xem một chút, bảo cô ta chú ý bổn phận của mình, chớ mơ ước cái gì không thuộc về mình." Hoàng Phu Tuyệt suy nghĩ trong chốc lát, lạnh lẽo mở miệng nói, vẫn là để cho một người nghiêm túc kiểm tra toàn diện một lần, so với anh hẳn là yên tâm hơn, mặc dù anh đang ghen ghét bất luận kẻ nào đến gần Nhu nhi, bao gồm phụ nữ, nhưng nếu chẳng may Nhu nhi có cái gì đó không may xảy ra, anh sẽ càng thêm khổ sở, cho nên chỉ có thể nhượng bộ.

Quản gia đứng ở đại sảnh vừa nhìn thấy một đám bác sĩ từ trên lầu đi xuống, vội vàng chạy tới lo lắng hỏi: "Bác sĩ, tiểu thư nhà chúng tôi không có sao chứ?" một đám người giúp việc sau lưng Quản gia tất cả đều dựng lên lỗ tai nghiêm túc nghe bác sĩ trả lời.

"A, không có gì đáng ngại, chỉ là kinh sợ quá độ nên hôn mê, chờ một chút sẽ tỉnh lại, à, đúng rồi, tốt nhất chuẩn bị một chút canh dưỡng thần Tĩnh Tâm cho tiểu thư uống." Bác sĩ đề nghị.

"A, vậy thì tốt, cám ơn bác sĩ, để tôi tiễn các vị." Quản gia nghe được bác sĩ nói Thủy Băng Nhu không có gì đáng ngại, rốt cuộc buông xuống căng thẳng đã lâu, cảm kích nói.

Một đám người giúp việc ở đại sảnh biết tiểu thư của bọn họ không sao, tất cả lại quay về với công việc của mình.

"Không.... Không cần.... Không cần đánh... Hả? Tuyệt.... anh đang ở đâu......" Thủy Băng Nhu khổ sở mê sảng, tay không ngừng quơ múa trên không trung, mồ hôi trán ướt bết tóc của cô.

Hoàng Phu Tuyệt từ toilet đi ra chính là thấy một màn như vậy, nhất thời trái tim giống như là bị kim đâm, lập tức bước nhanh đến bên người Thủy Băng Nhu đang nằm bẹp dí, nhẹ nhàng ôm cô vào trong ngực, không ngừng hôn lên mái tóc ướt át của cô, ở bên lỗ tai cô dịu dàng dụ dỗ nói: "Ngoan, đừng sợ, anh ở đây, anh đang ở cạnh em đây......". Hồi lâu sau, Thủy Băng Nhu mới dừng lại mê sảng, ôm lấy hông của Hoàng Phu Tuyệt thật chặt, đỉnh đầu nho nhỏ của cô chôn ở trước ngực Hoàng Phu Tuyệt.

"Nhu nhi, không có ai làm thương tổn em còn có thể bình yên vô sự sống nữa!" Hoàng Phu Tuyệt thấy Thủy Băng Nhu không còn khổ sở như vậy nữa, hướng về phía không khí rù rì nói giống như là tuyên thệ.

Nhớ lại cảnh tượng vừa mới xáy ra, tim của anh vẫn còn run rẩy không ngừng, thiếu chút nữa thì anh vĩnh viễn mất đi bảo bối của anh, may nhờ đang lúc anh trên đường đến công ty vô tình thấy hộp cơm Nhu nhi quên mang theo, vì vậy lập tức gọi ám vệ tìm kiếm vị trí của cô, không nghĩ tới lúc chạy đến thấy một màn như vậy, bảo bối của anh đứng bên cạnh một đống thi thể vô dụng, đám người áo đen không ngừng tiến sát cô, phía sau còn có người đáng chết đánh lén, không dám tưởng tượng nếu anh đến chậm một bước, Nhu nhi của anh sẽ ra sao.

Hoàng Phu Tuyệt từ trong mạch suy nghĩ của mình chậm rãi lấy lại tinh thần.

"Đáng chết, anh quên lau mồ hôi cho em rồi, hỏng bét, y phục của em sao lại ướt thành cái dạng này rồi, nếu bị cảm thì làm thế nào, đều tại anh, sơ ý lơ là như vậy." Hoàng Phu Tuyệt tự trách nói với Thủy Băng Nhu vẫn đang say ngủ, định đứng dậy đi về phía phòng tắm, nào ngờ Thủy Băng Nhu giống như bạch tuộc cả người bám chặt trên người của anh dây dưa không thả, không để cho anh rời đi.

Hoàng Phu Tuyệt rên lên một tiếng, khàn khàn dụ dỗ nói: "Nhu nhi ngoan, anh đi chuẩn bị nước để em tắm, rất nhanh sẽ trở lại, đừng sợ, nhé?"

Thủy Băng Nhu không có một tia động tĩnh, vẫn là ôm chặt cứng lấy Hoàng Phu Tuyệt, không có cách nào, anh chỉ đành ôm ngang Thủy Băng Nhu đi vào phòng tắm.

Hoàng Phu Tuyệt đem Thủy Băng Nhu nhẹ nhàng đặt ở bên trong bồn tắm, gối đầu của cô lên trên đùi của anh, cầm vòi hoa sen bên cạnh lên thử một chút nước ấm, sau đó bắt đầu nghiêm túc rửa sạch tóc của cô, dịu dàng giống như đang vuốt ve bảo vật của thế gian, vẻ mặt thần thánh mà cưng chiều.

Hồi lâu sau, Hoàng Phu Tuyệt rửa sạch tóc của cô, sau đó cầm một cái khăn lông nhỏ ở bên cạnh bọc lại đầu của cô, ánh mắt không tự chủ nhìn lên gương mặt bởi vì gội đầu mà trở nên đỏ hồng của cô, trong lòng nhất thời nhảy thật nhanh, cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên cánh môi của cô, rất ngọt, Hoàng Phu Tuyệt từ từ liếm láp môi cô, uyển chuyển triền miên, ý đồ hút lấy nhiều hơn ngọt ngào trong miệng cô.

Hồi lâu sau, anh không thể không buông môi cô ra, trong nháy mắt ngẩng đầu lên, tầm mắt hồn nhiên bất giác quét về phía ngực của cô, chỉ thấy áo sơ mi trắng của Thủy Băng Nhu bởi vì ra mồ hôi mà dính thật chặt vào trên người của cô, lộ ra đường cong lả lướt hoàn mỹ, áo sơ mi trong suốt có thể nhìn thấy trước ngực trổ mã tốt đẹp rất tròn, còn có hai qủa nho màu đậm trên bầu ngực tròn, vô tình kích thích thật sâu thần kinh của anh, nhất thời anh chỉ nghe được trái tim của anh bình bịnh nhảy không ngừng, giống như tùy thời sẽ nhảy ra vậy, trời ạ, anh cảm giác đột nhiên bụng dưới có từng đợt nhiệt nóng xông qua, thiếu chút nữa che mất lý trí của anh.

Thì ra là bảo bối của anh đã trưởng thành, vẫn nhớ thời điểm mới vừa mang Nhu nhi từ Cô Nhi Viện về, cô còn là một cô bé chọc người thương yêu, không nghĩ tới trong nháy mắt cô đã trở thành một thiếu nữ rồi, nhất thời ngực anh tràn đầy cảm động.

*****

Hoàng Phu Tuyệt gian nan nuốt nước miếng một cái, trong lòng nhịn xuống hỏa dục, nhẹ nhàng nói nhỏ vào bên tai Thủy Băng Nhu: "Nhu nhi, hiện tại anh cần giúp em tắm, em không lên tiếng chính là bày tỏ em không phản đối."

Thủy Băng Nhu bởi vì hơi thở ấm áp của anh phả vào mà cảm thấy từng trận ngưa ngứa, ưm một tiếng, sau đó chu chu môi đỏ mọng xinh đẹp tiếp tục ngủ say.

Hoàng Phu Tuyệt thấy phản ứng của cô, nhất thời cảm thấy rất đáng yêu, cúi đầu ở trên môi đỏ mọng xinh đẹp của cô nhẹ nhàng điểm một cái, sau đó bắt đầu cởi nút áo sơ mi của cô, theo số lượng nút áo được cởi tăng lên, tim của anh cũng đập nhanh theo, loáng thoáng lúc này còn có một chút kích động.

Một nút, hai nút, ba nút...... Cuối cùng toàn bộ nút cài đều được mở hết, lộ ra phía dưới áo nịt ngực màu hồng Lace (viền tơ) hấp dẫn rất tròn, Hoàng Phu Tuyệt từ từ cởi áo sơ mi trắng của cô, sau đó luồn tay dưới nách của cô tới cởi nút cài áo của áo lót ở phía sau lưng, nhất thời trước ngực cô trổ mã tốt đẹp rất tròn nảy ra, lộ ra trong không khí, thật chặt dán vào ngực của anh, anh cảm thấy máu nóng sục sôi, lồng ngực kịch liệt chấn động, càng thêm cảm nhận được mềm mại trước ngực của cô.

Đột nhiên Hoàng Phu Tuyệt cảm thấy dưới mũi một luồng nhiệt lưu phun ra, vội vàng rút ra khăn giấy bên cạnh nhét chặt lỗ mũi, tạm thời dừng lại máu mũi, sau đó anh bắt đầu cởi ra váy kẻ caro cực ngắn của cô, rồi đến quần lót nhỏ có hình nhân vật hoạt hình vô cùng đáng yêu màu hồng, nhất thời cả cơ thể Thủy Băng Nhu trần trụi bại lộ ở trước mặt anh.

Hoàng Phu Tuyệt nhìn da thịt giống như trẻ nhỏ của Thủy Băng Nhu mà mất hồn, đột nhiên cảm giác được máu mũi mới vừa ngưng lại bắt đầu chảy ra, bụng dưới lúc này một cỗ lại một cổ nhiệt lưu đánh thẳng vào anh, vật nam tính căng thẳng tới cực điểm, trong đầu tồn tại một chút xíu lý trí mới khiến cho anh không có hóa thân thành sói, đánh về phía Thủy Băng Nhu, ăn cô đến sạch sẽ.

Thủy Băng Nhu run lẩy bẩy ưm một tiếng, nhích lại gần trên người của Hoàng Phu Tuyệt, tìm kiếm một chút xíu ấm áp.

Tiếng ưm của cô gọi về thần chí của Hoàng Phu Tuyệt, nhanh chóng đem y phục vừa cởi ra từ trên người Thủy Băng Nhu tiện tay đặt ở bên ngoài bồn tắm, sau đó bắt đầu dùng vòi hoa sen tắm rửa toàn thân của cô.

Nước ấm áp vẩy vào trên người của Thủy Băng Nhu, khiến cô thoải mái ưm ra tiếng, nghe được thanh âm mập mờ như thế, Hoàng Phu Tuyệt thật sắp hỏng mất, nhưng là vừa không thể thừa dịp lúc bảo bối của anh không tỉnh táo làm ra một chút chuyện tình quá quắt, cho nên anh chỉ có thể ẩn nhẫn nén hỏa dục, khổ sở thô xuyễn thở hổn hển.

"Tiểu yêu tinh giỏi dày vò, em xem ra rất tốt, ngủ thoải mái như vậy, đáng tiếc anh chỉ có thể nhìn không thể ăn, chờ đến ngày chúng ta kết hôn ngày đó anh sẽ đòi lại gấp bội." Hoàng Phu Tuyệt vừa tắm sạch da thịt của cô vừa lẩm bẩm nói.

Anh đưa tay nhẹ nhàng giúp cô kỳ cọ, theo từ cánh tay đến lưng trắng nõn, da thịt trắng noãn trơn bóng bởi vì tắm rửa nước nóng mà hiện lên đỏ ửng mê người, loại xúc cảm này khiến cho anh yêu thích không buông tay, tầm mắt của anh từ từ dừng ở ngực cô trổ mã hoàn mỹ rất tròn, vừa lấy tay nhẹ nhàng phủ lên, vừa dùng vòi hoa sen rửa sạch, Tuyết Phong căng đầy vừa văn bị một tay anh nắm giữ, nhất thời khiến anh mừng rỡ không thôi.

Anh không ngừng lấy tay vỗ về chơi đùa bờ ngực rất tròn của cô, Thủy Băng Nhu thoải mái ưm ra tiếng, điểm nhỏ phấn hồng trên bầu ngực bởi vì động tác của anh mà biến thành cứng rắn màu tím đậm, anh càng thêm ra sức giúp cô xoa bóp, ý đồ khiến cho cô càng thêm thoải mái, ngón tay dừng lại ở đỉnh màu tím đậm cứng rắn không rời, chỉ thấy anh từ từ cúi đầu ở trước ngực cô nhẹ nhàng gặm cắn, cho đến da thịt trắng noãn từ từ lộ ra ấn ký màu hồng anh mới chịu bỏ qua.

Hoàng Phu Tuyệt từ từ giúp Thủy Băng Nhu tắm, từ đầu đến chân, toàn bộ đều giống như vuốt ve bảo vật của nhân gian, nghiêm túc cẩn thận rửa sạch một lần, trong quá trình đó, không thiếu được anh một phen muốn chơi đùa, vì vậy vốn là nửa giờ tắm ước chừng tốn hơn một giờ, Hoàng Phu Tuyệt ẩn nhẫn nín nhịn hỏa dục, đối với anh mà nói có thể nói là hành hạ ngọt ngào.

Đợi tắm rửa sạch xong, Hoàng Phu Tuyệt bắt lấy từ bên cạnh một cái khăn tắm lớn màu trắng bọc Thủy Băng Nhu lại, sau đó ôm ngang lấy cô đi ra khỏi phòng tắm. Anh nhẹ nhàng đặt cô lên chiếc chăn bông bằng sợi tơ ở trên giường, sau đó từ trong ngăn tủ bên cạnh lấy ra máy sấy tóc, nhẹ nhàng đặt đầu của cô ở trên đùi của mình, cởi ra khăn lông nhỏ bao lấy tóc, vừa từ từ giúp cô sấy tóc, vừa lấy tay chải sơ mái tóc mềm như lụa của cô, ở trong quá trình này, mùi thơm ngát từ tóc của cô không ngừng thổi ra, vẻ mặt Hoàng Phu Tuyệt cưng chiều mà thần thánh.

Hồi lâu sau, anh mới để xuống máy sấy, sau đó xoay người định đến tủ treo quần áo tìm một bộ y phực dày một chút cho Thủy Băng Nhu thay, ai ngờ trong nháy mắt Hoàng Phu Tuyệt định đứng lên, Thủy Băng Nhu giống như con mèo nhỏ rúc vào trong ngực anh, hai tay níu thật chặt lấy hông của anh, đầu hướng vào trong ngực anh cọ cọ, ưm một tiếng tiếp tục ngủ say, Hoàng Phu Tuyệt bị động tác của cô chọc cười, không thể làm gì khác hơn là nhẹ nhàng nằm ở bên cạnh cô, kéo cô ôm sát vào người anh, sau đó dùng chăn bông dày chặt chẽ vây lấy cô, hôn một cái mái tóc của cô, tay theo thói quen ở sau lưng trần của cô xoa xoa.

"Ưm?" Thủy Băng Nhu nằm ở trên người anh, trên ngực anh cọ tới cọ lui, bắp đùi thoải mái ở trên người của anh lúc ẩn lúc hiện, đầu ngón tay út đáng yêu ma sát bắp chân của anh, như một đứa con nít gây sự, hoàn toàn không biết trong lúc vô ý động tác của cô khiến phía dưới người đàn ông nổi gân xanh, lửa dục khó nhịn.

"Nha đầu, chớ lộn xộn." Hoàng Phu Tuyệt rên lên một tiếng, khàn khàn nói.

Giống như nghe hiểu được lời của anh, Thủy Băng Nhu tìm được một vị trí thoải mái, không hề động nữa. Hoàng Phu Tuyệt lúc này mới khạc ra một hơi buồn phiền, bình tĩnh lại vật nam tính của mình

Bởi vì cử động vừa mới của Thủy Băng Nhu quá lớn, dẫn đến khắn tắm vây ở trên người cô đột nhiên tuột ra, lúc này cả người cô gần như trần trụi nằm ở trên người của Hoàng Phu Tuyệt, vật nam tình bên dưới của Hoàng Phu Tuyệt vốn không dễ dàng trở lại bình thường lại một lần nữa lửa dục tăng vọt.

"Nha đầu, đây là em tự tìm." Hoàng Phu Tuyệt khàn khàn rù rì nói, sau đó lưu loát lật người đem Thủy Băng Nhu đè ở phía dưới, môi mỏng khêu gợi hôn lên đôi môi đỏ mọng xinh đẹp của cô, bá đạo, triền miên, anh nhẹ nhàng từ miệng của cô hôn đến cổ mảnh khảnh, khẽ hôn từ từ thay đổi mùi vị, anh không thể khống chế gặm cắn da thịt ngọt ngào của cô, cho đến khi da thịt trắng noãn bởi vì động tác của anh tạo thành từng cái dấu ấn, anh mới thỏa mãn ngẩng đầu lên, nhìn tư thế ngủ ngọt ngào của cô cười hạnh phúc.

"Bỏ qua cho em nốt lần này, lần sau anh nhất định muốn bù lại." Hoàng Phu Tuyệt rù rì bên tai Thủy Băng Nhu.

Anh đứng lên, đem chăn bông thật chặt đắp lên trên người của cô, sau đó đi tới phòng tắm, xem ra anh phải tắm nước lạnh một trận mới được.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-106)