Truyện:Một Ngày Dài Bằng Ba Thu - Chương 21

Một Ngày Dài Bằng Ba Thu
Trọn bộ 91 chương
Chương 21
Xe chấn
0.00
(0 votes)


Chương (1-91)

Lưỡi bị m*ú*t đến tê dại, môi đỏ tươi bị người đàn ông tuỳ ý l1_ế_Ⓜ️ ⓜú●t, Hứa Gia Ninh cực kì hưởng thụ hành vi gắn bó như môi với răng này với cô, lực ɱú-✝️ ⅼ-ư-ỡ-❗ cũng càng lúc càng mạnh.

Nước miếng theo khoé miệng trượt xuống dưới, nhỏ giọt trên xương quai xanh 𝐠·ợ·i 𝒸·ả·Ⓜ️ của cô, bàn tay to nặng nề xoa ⓑó.𝐩 𝓃ɢ.ự.𝐜 phải, áo lót ren màu đen dưới sự xoa nắn mạnh mẽ cũng phải lệch đi, hơn phân nửa bộ 𝓃ℊ-ự-↪️ sữa cũng lộ ra.

Bàn tay của Hứa Gia Ninh mang theo vết chai, khi xoa 𝒷ó.𝐩 п.gự.𝒸 mang đến cảm giác 𝐜●ọ ❌●á●t tê dại khiến Lương Thu Thu quên cả giãy giụa.

Ngón trỏ cùng ngón giữa thon dài chui vào trong áo lót, sắc tình mà đè nặng đầu v*, hết xoa bóp rồi lại lôi kéo.

"Ha... um... đừng kéo... hỏng mất."

Anh muốn nghe những lời có thể khiến tính dục của anh 𝓃·ổ 𝖙·u·ռ·𝖌 từ miệng cô, vì thế Hứa Gia Ninh đại phát từ bi buông tha miệng nhỏ hồng hồng, rồi chuyển hướng sang 〽️ú·✝️ 𝖍*ô*n 𝐜*ổ của Lương Thu Thu.

Đầu lưỡi ướt nóng l𝒾ế.ⓜ nhẹ lên cần cổ 〽️.ản.h 🎋ⓗ.ả.ⓝ.h, lưu lại dấu nước ướt dầm dề, phảng phất giống như anh đang thưởng thức kiệt tác của mình. Sau đó anh nhếch mép, hàm răng bén nhọn hưng hăng cắn một ngụm.

"A đau... không được cắn, tên khốn này!"

Lương Thu Thu đang khoá ngồi trên người anh, bị anh cắn đau nên ra sức đấm đá, lại bị anh trở tay ép về phía sau. Bởi vì động tác này mà đầu v* đứng thắng thình lình xuất hiện bên miệng Hứa Gia Ninh.

Anh thấp giọng cười: "Thu Thu, nhìn kìa, nó muốn anh ăn nó đúng không?"

"Không, không phải!"

Mật Lương Thu Thu hồng hồng, nhỏ giọng phản bác.

Anh cũng mặc kệ mấy lời khẩu thị tâm phi của cô, Hứa Gia Ninh há miệng ngậm lấy đầu v* nhòn nhọt kia.

"Chậc chậc chậc", tiếng hút vang lên trong không gian chật chội, cả.Ⓜ️ 𝖌.❗.á.𝐜 ⓣ.ê 𝒹ạ.ï như có luồng điện chạy thẳng xuống hoa huy*t, từ trong hoa huy*t cũng tiết ra lượng lớn mặt dịch.

"Um... đừng hút mạnh quá."

Dưới thân ướt dầm dề, quần lót cũng bị mặt dịch trơn trượt tẩm ướt. Lương Thu Thu ngửa đầu, thở ra hơi thở cực nóng, cứ việc miệng kháng cự, nhưng †𝒽.â.n 🌴♓.ể của cô lại cứ dán sát vào người anh.

Thân hình như rắn nước nhẹ nhàng vận vẹo, một đợt lại một đợt sóng nhũ ập đến khiến mặt Hứa Gia Ninh cũng chôn vào trong bộ nℊ●ự●↪️ của cô.

Để trấn an một bên n●𝐠●ự●ⓒ bị lạnh nhạt, một tay Hứa Gia Ninh dùng sức xoa nắn nó, bầu n-ⓖ-ự-ⓒ 𝐦ề_m mạ_i nào chịu nổi, anh vừa xoa vài cái n.𝐠ự.🌜 cô đã trướng lên.

Đau đớn cùng k_𝖍_𝐨á_ℹ️ cả_〽️ giao thoa, tất cả đều tập trung xuống tiểu huy*t, cô khó nhịn dùng hạ thể nhẹ nhàng ⓒ·ọ ×á·ⓣ với đũng quần của Hứa Gia Ninh.

"Um... phía dưới ngứa quá, sờ sờ..."

Cái miệng nhỏ phát ra những lời nói đầy ⓓ.â.〽️ mĩ, Hứa Gia Ninh bị cô 𝐜-ọ 🔀á-† cũng phải ✞𝖍.ở 𝒹.ố.𝐜.

Bàn tay to từ 𝐧·𝖌·ự·𝐜 trái trượt xuống dưới s·ờ 𝖘🔴·ạ𝐧·𝐠, chạm đến quần lót đã ướt đẫm, ngón tay vòng qua quần lót, hướng về mặt huyệt giàn giụa 𝖉â_ⓜ thuỷ mà chọc một cái.

"A!"

Đột nhiên không kịp phòng ngừa bị 𝐜ắ.𝖒 𝐯.à.ο khiến cả người Lương Thu Thu run lên, ngay sau đó cô cảm nhận được ngón tay thon dài đang cắm ra rút vào trong nhục huyệt.

Nhục huyệt 🦵ıế*Ⓜ️ mú_🌴 ⓝ_🌀_ó_ⓝ †_ⓐ_γ của anh, từ bên trong lại tràn ra một dòng 🅓●â●m thuỷ, tẩm ướt cả mảng lớn quần của Hứa Gia Ninh.

"Thu Thu chảy nhiều nước thật đấy, em là em bé làm bằng nước à?"

Ngón tay cắm càng lúc càng nhanh, ⓓ.â.𝐦 thuỷ văng khắp nơi, một ngón không đủ, anh lại nhét thêm một ngón. Hai ngón tay chọc qua chọc lại khiến nhục bích bị ⓚ_í_𝖈_𝒽 †𝐡_í↪️_𝐡 co rụt liên tục.

"Nhanh quá, Hứa Gia Ninh, chậm một chút... tôi không chịu nổi."

Cô xin tha cũng không khiến tốc độ của anh chậm lại, mà ngược lại tần suất còn nhanh đến nỗi mà mắt thường cũng không nhìn thấy, mặt huyệt co rút kịch liệt, gắt gao xoắn lấy ngón tay. Vì để cô nhanh chóng cao trào, Hứa Gia Ninh không dừng lại, ngón tay ở trong nhục huyệt chặt chẽ không ngừng ra vào, vừa lui đến miệng huyệt lại ♓ⓤ*𝐧*🌀 h*ă*𝖓*ɢ thọc vào.

"Aaaaa..."

Lương Thu Thu ngửa cổ hét lên, cùng lúc ấy từ tiểu huy*t bắn ra một lượng lớn ⓓ-â-𝐦 dịch.

Chương (1-91)