Chủ động cầu hoan
← Ch.08 | Ch.10 → |
"Um... ngứa, phía dưới ngứa..."
"Thu Thu ngoan, ngồi lên trên người anh đi."
Bàn tay to lưu luyến khắp nơi trên т𝖍â.𝐧 ✝️.ⓗ.ể Ⓜ️ề-〽️ ɱạ-ℹ️, tiếng 𝐭♓*ở 𝖉ố*𝖈 đầy áp lực gần bên tai, cô ưỡn lưng ngồi lên eo của người đàn ông, hoa huy*t ướt dầm dề dán sát bụng nhỏ của anh.
"Ha... Thu Thu, nhanh lên..." Người đàn ông đang thúc giục cô."Tôi... tôi không biết..."
Giọng nữ kiều mị mang theo vài phần ngây thơ, ngón tay thon dài xẹt qua lồng 𝓃-🌀ự-𝒸 mướt mồ hôi của người đàn ông.
Đôi mắt của người đàn ông hồng hồng, phảng phất như bên trong sắp có thứ gì đó xông ra.
"Thu Thu ngoan, mau vạch tiểu huy*t ra." "Um... a..."
Ngón tay trắng nõn tinh tế làm theo lời anh nói, vạch ra mặt huyệt trơn trượt hồng hào, trải qua mấy lần thọc vào r-ú-т 𝖗-𝖆 kịch liệt, môi âm h* đã bắt đầu sưng đỏ, chỉ là sự ngứa ngáy tận xương tuỷ đã điều khiển cô làm ra những hành động ◗â●Ⓜ️ đãn●🌀 không giống ngày thường như này.
"Ngồi xuống!"
Ánh mắt đầy tính xâm lược của người đàn ông gắt gao nhìn chằm chằm tiểu huy*t của cô, không quên ra lệnh.
Nhìn côn th*t cực lớn đang nhếch lên cao cao, cô có chút sợ hãi."Không ăn vào được..." Cô thấp giọng tỏ vẻ đáng thương.
"Không đâu, ngoan, vừa nãy còn ăn được mà. Em không nhớ rõ sao? Côn th*t đã 𝖈ắ●ɱ ☑️à●🔴 tiểu huy*t của em làm em sung 𝐬-ướ𝖓-ɢ không thôi đấy!"
Người đàn ông vừa nói xong, hoa huy*t mẫn cảm như nhớ đến κ.ⓗ.ⓞ.á.𝐢 𝐜.ả.m mà côn th*t mang đến mà co rút lại, ԁ-â-m dịch trơn trượt từ miệng huyệt nhỏ xuống, tích ở trên quy đ*u tròn tròn của người đàn ông.
Ⓓâ●Ⓜ️ mĩ vô cùng."Thu Thu..."
Chờ không kịp cô chủ động nữa, một tay người đàn ông đỡ côn th*t, hông dùng sức đẩy lên trên.
"A. "
Thình lình bị 𝖈ắ-𝖒 ѵ-à-𝑜 khiến cô thốt ra một tiếng than nhẹ: "Đừng... đừng vào nữa."
Quy đ*u phá vỡ tầng tầng lớp lớp mị thịt, nhục bích ấm áp trơn trượt gắt gao 𝖒ú·† chặt lấy quy đ*u.
"Thu Thu ngoan, mau cho anh uống sữa nào." "Tôi... tôi không có sữa."
Cô đỏ mặt lắp bắp giải thích với người đàn ông.
Côn th*t vẫn đang tiến sâu vào bên trong, bởi vì cô đang ở phía trên nên lần này nó còn vào sâu hơn lúc trước.
"A... um..." cô thốt ra những tiếng 𝖗ê*п ⓡ*ỉ nhỏ vụn.
"Thu Thu... ha, Thu Thu n·ⓖ·ự·ⓒ bự, nhanh nhanh cong lưng để anh hút."
Bàn tay to dùng sức véo eo nhỏ của cô, Lương Thu Thu ăn đau, theo bản năng cúi lưng xuống, n//úm v//ú màu đỏ tươi dừng ở bên miệng người đàn ông, anh há miệng ngậm lấy, dùng sức 🦵ⓘ*ế*m ɱú_т, tiếng Ⓜ️·ú·т "chậc chậc" còn vang mãi không thôi.
Cùng lúc đó, eo của anh cũng không nhàn rỗi, hết nâng lên lại hạ xuống, thong thả c·ắ·𝐦 𝖛·à·⭕ 𝐫ú●🌴 г●@.
"Phụt phụt", tiếng côn th*t 𝖈ắ_𝖒 ✔️à_ⓞ tiểu huy*t cùng tiếng hút 𝖓ɢự.ⓒ vang khắp căn phòng, hình ảnh cùng những âm thanh 𝖉●â●ⓜ đã●𝓃●𝐠 này càng khiến cô trở nên hưng phấn.
Tốc độ nhấc 𝐦ô𝖓*🌀 lên rồi ngồi xuống của cô mỗi lúc một nhanh, tiểu huy*t bị cắm đến nỗi ⓓ-â-𝖒 thuỷ ròng ròng, hai viên tinh hoàn của người đàn ông cũng dính ướt, bên ռ·🌀·ự·𝖈 phải bị vắng vẻ đã bắt đầu trướng đau. Cô học theo cách của người đàn ông, dùng một tay bao lấy bên ⓝ🌀ự-𝒸 rồi bắt đầu tự nắn bóp, đầu v* bị móng tay xẹt qua, một luồng 🎋●𝐡●0á●❗ 𝐜●ả●𝖒 nhanh chóng chạy thẳng xuống tiểu huy*t.
"Ha, thoải mái, dùng sức... dùng sức nữa đi."
Vòng eo 𝖒·ả·ռ·ⓗ ⓚh·ảп·𝒽 như rắn nước đong đưa qua lại, 🎋-𝒽ⓞ-á-𝖎 🌜-ả-ɱ quay cuồng trời đất khiến cô banh thắng đầu ngón chân.
"Um... bên này cũng muốn..."
Cô thúc giục người đàn ông, tay dâng bầu 𝐧ℊự·ⓒ phải đến bên miệng anh, ý bảo anh mau hút nó.
"Thu Thu 𝒹.â.〽️ đã𝖓.🌀..." Người đàn ông thấy cô như vậy thì cười nhạt.
← Ch. 08 | Ch. 10 → |