← Ch.02 | Ch.04 → |
Cha của Lưu Kình cũng xuất thân từ lính, nên không lạ khi anh thích phong thái quân nhân của Vệ Tiếu. Tuy có người chê bai Vệ Tiếu là lính ngốc, nhưng Lưu Kình lại thích điều đó.
Người như Lưu Kình bề ngoài lấc ca lấc cấc vậy thôi chứ bên trong chứa đầy những toan tính. Sinh ra trong một gia đình hắc bạch lưỡng đạo lại phải sống thiếu mẹ từ nhỏ, bất kể ai xung quanh, anh cũng đề phòng. Từ nhỏ Lưu Kình đã được huấn luyện ý thức cảnh giác cao độ, duy chỉ một lần lơ là dẫn đến bị chơi vố đau.
Vệ Tiếu cũng từng nghe người ta kể, hồi còn bé, Lưu Kình được một bảo mẫu ngày đêm chăm sóc, đối xử với anh tốt đến độ anh coi người ấy như là mẹ của mình vậy.
Ngờ đâu lòng người khó đoán, bà ta lại rắp tâm dụ dỗ cha anh để rồi có thai, từ đó bắt đầu tìm cách khử Lưu Kình, ý định làm bà chủ gia đình họ Lưu. May mà ông chủ Lưu không phải là loại người hồ đồ, hơn nữa tình cảm của lão dành cho người vợ quá cố vẫn còn nặng lắm, cuối cùng lão quyết định ép bà bảo mẫu phá thai.
Từ đó trở đi, Lưu Kình lột xác trở thành một con người hoàn toàn khác.
Vệ Tiếu không biết có nên thông cảm Lưu Kình hay không, chỉ cảm thấy chuyện dì ghẻ con chồng đầy rẫy ra đó, nếu như ai cũng vì chuyện này mà thay đổi thì xã hội loạn mất thôi. Tuy cậu không mặn mà với việc làm thuê cho nhà họ Lưu nhưng lương bổng mỗi ngày một sộp, lại được tính theo năm, xem thì nhiều, nhưng không phải được trả đủ một cục.
Điểm này cũng giống như đi làm ở Foxconn, hễ đã câu được người rồi, người ta sẽ không phản đối chuyện bạn đi hay ở, những chỉ cần bạn rời công ty thì một cắc người ta cũng không trả cho bạn. Vệ Tiếu chẳng khác nào con thỏ bị cà rốt cám dỗ, luôn tin rằng tương lai ở trước mắt, cứ cắm đầu cắm cổ làm, đến lúc nhìn lại ấy vậy mà đã qua hơn một năm.
Mới chừng ấy thời gian mà Vệ Tiếu thay đổi khá nhiều, lắm khi soi gương, cậu cảm giác cái người trong gương không còn là Vệ Tiếu của trước đây nữa, quả thật sa đọa đến mức không cách nào nhận ra được.
Vệ Tiếu của bây giờ chẳng còn đỏ mặt vì đá một ông lão bán hoa quả trên đường nữa rồi. Đúng lúc này thì bạn gái của cậu gọi điện, một là giục cưới vì tuổi cũng không còn trẻ, hai là cũng muốn lên thành phố, vừa mở mang tầm nhìn, vừa tìm cơ hội phát triển, nên quyết định đến dựa dẫm Vệ Tiếu.
Vệ Tiếu lần đầu tiên mở miệng xin Lưu Kình cho nghỉ phép một hôm. Cậu cũng biết tính khí thất thường và có phần biến thái của Lưu Kình, vậy nên xin phép cũng mở lời lựa lúc anh đang vui.
Lúc này Lưu Kình đang chơi trò Truth or Dare(*) với hai em người mẫu chân dài. Mấy cô em vừa lấy tay che cặp ngực lồ lộ vừa thi nhau cười khúc khích, áo quần trên người đã bị lột sạch trơn chỉ còn mỗi đồ lót. Trong khi bàn tay Lưu Kình đang mãi miết mơn trớn da thịt mấy em thì Vệ Tiếu cất tiếng khiến bao nhiêu cao trào chợt nhũn ra hết cả.
(*) Truth or Dare: Trò chơi đồng đội mà trong đó, người chơi A hỏi đồng đội B của mình là "Truth or Dare?", nếu B chọn "Truth" thì A sẽ hỏi B một câu hỏi thường là khá riêng tư hay tréo ngoe, nếu B chọn "Dare" thì A sẽ khiến B làm một việc gì đó nằm trong phạm vi B có thể làm được, thậm chí cả uống rượu hay lần lượt lột từng món đồ trên người mình.
Cảm giác cụt hứng trào dâng trong lòng, chẳng khác gì đang yên lành bị thằng nào đó đâm một nhát từ sau lưng, Vệ Tiếu không lạ gì cái biểu hiện này của Lưu Kình, sợ anh mất hứng lại không cho mình nghỉ phép nên vộ vội vàng vàng giải thích, thật sự là bạn gái cậu không quen đường sá ở đây.
Mà bất ngờ là Lưu Kình không hề gây khó dễ, lại còn bảo: "Hiếm được dịp bạn gái cậu lên, để tôi tiếp đãi." Vệ Tiếu đâu nghĩ Lưu Kình lại nói vậy, cũng cảm thấy ái ngại thay.
Vốn hiểu cái tính gàn dở của Lưu Kình, Vệ Tiếu chỉ đành chấp thuận. Cứ ngỡ Lỗ Bình cũng sẽ ái ngại khi biết chuyện này, nào ngờ cô nàng lại hào hứng ra phết, cũng muốn nhân cơ hội này ra mắt cậu chủ của người yêu.
← Ch. 02 | Ch. 04 → |