Nấu canh giải rượu
← Ch.084 | Ch.086 → |
Kháng nghị vô hiệu. Quý Sở Yến cởi áo ghi-lê, kéo cà vạt, liền trực tiếp ngã xuống giường của cô. Anh khẽ hít một hơi, hương cam quýt lập tức như bao trùm khắp người anh. Hít vào thở ra, tất cả đều là mùi hương của cô. Cơn nóng dưới bụng nhanh chóng bị sự chóng mặt sau khi uống rượu xua tan, Quý Sở Yến kéo kéo cái gối đầu có mùi hương của Tô Điềm, tìm một tư thế thích hợp để ngủ, hơi thở đần dần ổn định. Mà Tô Điềm ở bên cạnh giường chỉ biết im lặng mà nhìn anh. Anh thoải mái nhầm mắt lại, mái tóc đen được rế ngôi tỉ mỉ xõa trên trán, sống mũi thẳng và đôi môi mỏng như đang nở một nụ cười thanh tú. Chao ôi.. đẹp trai đến mức rất đẹp trai. Trước mỹ sắc, cô chỉ có thể bất lực mà để anh nằm trên giường mình. Cùng lắm, ngày mai kêu quản gia thay một bộ ga giường. Tô Điềm lại cúi đầu nhìn lại bộ đồ tập yoga của mình, trực tiếp thay một bộ đồ ngủ, bước ra khỏi phòng ngủ chính rồi nhẹ nhàng đóng cửa. Đợi đến khi Tô Điềm ở một phòng tắm khắc tắm rửa xong đi ra đã là nửa giờ sau. Cô cẩn thận đẩy cánh cửa phòng ngủ chính, trong phòng ngủ chị có sự im lặng, ánh trăng xuyên qua rèm cửa sổ sa vào phòng, phản chiếu lên đường nét của Qúy Sở Yến. Nhìn có vẻ anh đã chìm vào giấc ngủ say. Tô Điềm thở ra một hơi. Đi về phòng khách, cô ngồi rên sofa, liếc nhìn chiếc áo khoác nam cùng với áo vest bên cạnh từ khóe mắt của cô, đột nhiên có gì đó rong tâm trí khiến cô bối rối. Kể từ khi Qúy Sở Yến đem chuyện khó khăn mà công ty gặp phải không giấu giếm gì mà kể cho cô nghe, cô luôn dễ nảy sinh ra những cảm xúc phức tạp. Giống như bây giờ vậy, anh uống say sau một bữa tiệc xã giao, sau đó đến tìm cô ~ Tô Điềm trong lòng nảy sinh ra một cảm giác như được tín nhiệm và ỷ lại vào. Đồng hồ treo tường chỉ mười giờ rưỡi, cô do dự một chút rồi mở khóa điện thoại. Mở web ra, cô nghiêm túc gõ từng chữ vào thanh tìm kiếm:
- Cách nấu canh giải rượu.
Sau khi tải mất hai giây, rất nhiều công thức nấu ăn hiện ra trong kết quả tìm kiếm. Tô Điềm cẩn thận xem xét, lông mày cau lại càng chặt. Tại sao mỗi phương pháp đều khác nhau vậy? Tại sao một số công thức còn cần cả thuốc Bắc nữa? Im lặng lúc lâu, Tô Thiến đóng web lại, sau đó lướt ngón tay đến danh bạ. Có câu nói sau í nhở? Vì Đức Chúa Trời toàn tăng không thể ở khắp nơi mọi lúc được, vậy nên có người mẹ. Tô Điềm nhấn dãy số quen thuộc, gọi đi. Không lâu sau, điện thoại được bắt máy, giọng nói nhẹ nhàng của bà Phương: "Alo, Điềm Điềm, có chuyện gì thế?"
"Mẹ ơi." Tô Điềm cân nhắc lời nói, quyết định nóidối, "Ý là.. tối con vô tình uống hơi nhiều rồi, muốn đun canh giải rượu uống, nấu như nào vậy mẹ?"
Bên kia đầu dây im lặng rất lâu. Đến lúc Tô Điềm khẩn trương đến mức lòng bàn tay sắp đổ mồ hôi, bà Phương mới nói: 'Ừm.. là như thế này, Điềm Điềm, nấu canh giải rượu cần rất nhiều nguyên liệu đấy, trong tủ lạnh của con có giá đỗ không?"
Tô Điềm: "Không ạ."
"Thế có đậu không?"
Tô Điềm tiếp tục: "Không ạ."
"... Thế thì con đặt hàng luôn đi."
"..."
Tô Điềm suy tư hai giây, chỉ đành chậm chạp trả lời: "Được thôi.. vậy con tắt máy đây, ngủ ngon nhé mẹ"
'Ừm, ngủ ngon." Bà Phương ở đầu dây bên kia giong nói nhẹ nhàng, cuối cùng không chút suy nghĩ bổ sung: "Cẩn thận an toàn đấy."
???
Tô Điềm nhìn giao diện cuộc gọi đã tất máy chỉ cảm thấy khó hiểu. Sau đó, cô quyết định nghe theo lời khuyên của bà Phương và thành thật mở phần mềm đặt đồ ăn
← Ch. 084 | Ch. 086 → |