Truyện:Làm Bạn Giường Với Đối Tượng Liên Hôn - Chương 044

Làm Bạn Giường Với Đối Tượng Liên Hôn
Hiện có 133 chương (chưa hoàn)
Chương 044
Mềm như mật
0.00
(0 votes)


Chương (1-133 )

Nếu như là bình thường thì chủ nhật sẽ là thời gian Tô Điềm nằm ườn trên giường, ngủ đến khi nào tự nhiên tỉnh. Nhưng hôm nay cô lại bị mấy tiếng sột soạt đánh thức.

Bàn tay của Quý Sở Yến đặt đặt ở trước 𝖓ℊ●ự●𝒸 cô, nhẹ nhàng xoa xoa lớp vải, hơi thở nóng như thiêu đốt của anh phả vào sau tai cô, nhiệt độ quanh cổ cô không ngừng tăng lên.

Có lẽ là do trong lúc ngủ lăn qua lăn lại nên lúc này vạt áo sơ mi của Tô Điềm đã bị cuốn lên hơn một nửa, xoắn lại ở bên hông. Thế nên, cặp ɱ·ô·n·ɢ của cô hoàn toàn lộ ra ngoài, cảm giác có thứ gì cứng rắn chọc vào Ⓜ️.ô𝐧.🌀 càng thêm rõ ràng hơn.

"Chào buổi sáng...."

Thấy cô mơ hồ tỉnh lại, Quý Sở Yến lập tức ghé sát vào tai cô, thì thầm lời chào buổi sáng, nhưng động tác trên tay anh lại càng thêm cưồng loạn hơn.

Tay anh lưồn vào trong vạt áo sơ mi vốn dĩ đã lỏng lẻo của cô, nhẹ nhàng ✔️-⛎-ố-† ✔️-3 làn da thịt mịn màng của cô. Mỗi tấc da thịt bị Quý Sở Yến chạm vào. đều khiến Tô Điềm cảm thấy ngứa ngáy vô cùng.

"Ưm..."

Tô Điềm nhằm lại mắt, hàng lông mi thon dài hơi rung lên.

dương v*t của anh vừa mới sáng sớm đã cứng rân như thế rồi, còn đang chọc vào mô𝐧_ⓖ cô. Tô Điềm thậm chí còn có thể mơ hồ cảm nhận được mạch Ⓜ️·á·ⓤ ở nơi đó đang đập rộn ràng.

Khi ngủ cô không mặc nội y, thế nên bàn tay của Quý Sở Yến sau khi ѵцố●† ⓥ●𝐞 eo cô xong thì cứ thế một đường thẳng tiến, xoa nắn đến bầu п·g·ự·𝐜 ⓜề*𝐦 𝖒ạ*ı của cô.

Tô Điềm không nhịn được mà nhỏ giọng 𝓇-ê-п г-ỉ một câu. Cô có thể cảm giác được lõng n🌀ự_𝖈 của Quý Sở Yến đang dán chặt lên lưng cô, nóng như thiêu như đốt. Thế nhưng anh vẫn cứ như cũ mà şℹ️●ế●† 𝖈𝒽●ặ●т lấy eo cô, ngón tay nghịch ngợm trêu chọc núm vú của cô, khiến núm vú của cô cương cứng cả lên.

Cảm giác sung 𝐬_ướn_🌀 từ đầu v* truyền khắp ⓣ●𝐡●â●п т𝒽●ể khiến cho Tô Điềm tê dại cả người. Cô vô thức muốn né tránh, nhưng người đàn ông đã quây kín lấy cô, sau lưng là lồng n●🌀●ự●↪️ của anh, trước 𝓃🌀●ự●𝖈 thì lại bị tay anh †à_𝓃 🅿️𝒽_á bừa bãi, Tô Điềm căn bản không có lối thoát.

'Thế là, cô chỉ có thể cần môi thấp giọng 𝓇ê_𝓃 𝖗_ỉ, tiểu huyệt dần dần trở nên khô nóng, khiến cô vô thức. 𝐤_ẹ_🅿️ 𝐜♓ặ_т hai chân lại.

Nhưng mà, Quý Sở Yến lại chen đầu gối vào giữa hai chân Tô Điềm, ép cô phải mở chân ra.

"Ưm... A... A..."

Tô Điềm nức nở nhẳm chặt hai mắt.

Quý Sở Yến đã đẩy cánh ɱô.n.ⓖ cô ra, đè đầu gối lên â-Ⓜ️ ♓-ộ 𝖒ề-ⓜ ⓜạ-i của cô, nhẹ nhàng đẩy đẩy.

Mắt anh tối săm lại, dương v*t vừa cứng lại vừa trướng. Sáng sớm hôm nay thức dậy, ngửi được mùi thơm trên người cô thì anh chẳng khác nào trúng phải thuốc k.í𝖈.♓ ◗ụ.𝒸, cả người tràn đầy ◗.ụ.c ⓥọ𝓃.ℊ.

"Bên dưới ướt rồi"

Quý Sở Yến xoa nhẹ tiểu huyệt của cô, cười nhẹ

Hai gò má Tô Điềm đỏ bừng, từ khi anh 𝖈·𝐡ạ·ɱ ✅·à·0 n𝐠·ự·🌜 cô thì nơi đó của cô đã bắt đầu 🌜_𝖍_ả_𝐲 𝖓ướ_𝒸 rồi. Bây giờ, tiểu huyệt bị 🌜_ọ 𝐱_á_🌴 nửa ngày, nước càng lúc càng nhiều hơn.

Quý Sở Yến 👢.❗.ế.ⓜ vành tai nhỏ hồng hồng của cô, cắn 𝖒-ú-🌴, thanh âm mơ hồ: "Muốn không?"

'Tô Điềm quay đầu nhìn anh, hai mắt long lanh nước, ngay cả thanh âm cũng mềm như mật.

"Muốn..."

Nghe vậy, Quý Sở Yến xoa Ⓜ️·ô·ռ·🌀 cô một cái, khếcười: "Anh đi lấy bao cao su."

Chương (1-133 )