Vay nóng Tima

Truyện:Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc Sủng - Chương 010

Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc Sủng
Trọn bộ 114 chương
Chương 010
0.00
(0 votes)


Chương (1-114)

Siêu sale Shopee


Hoàng Phủ Tấn tuy rằng không biết nội công tâm pháp này Tiểu Thiên rốt cuộc học được ở đâu, chính là hắn dựa theo của nàng hướng dẫn mà làm, cảm giác được chính mình đích nhâm đốc hai mạch tượng đã được hoàn toàn đả thông, chẳng những vẻ mặt Hoàng tổ mẫu bớt đau đớn đi rất nhiều, liền ngay cả chính hắn, đều cảm giác toàn thân như tê dại, nội lực lập tức tăng cường không nhỏ.

Hoàng Phủ Tấn trong lòng cảm thấy kinh ngạc, nhìn Tiểu Thiên bên cạnh im lặng dị thường liếc mắt một cái, Hoàng Phủ Tấn nheo hai mắt lại, Niếp Tiểu Thiên này thế nhưng còn có loại bãn lĩnh này, nhưng thật ra nàng còn cái gì giấu diếm nữa?

"Có thể được hay không?" Một lúc lâu sau, Tiểu Thiên thật cẩn thận hỏi han, bất quá xem sắc mặt Thái Hoàng Thái Hậu có phần hồng hào hẳn lên, Tiểu Thiên thở phào nhẹ nhõm trong lòng.

Mụ mụ khỏe lại, nàng tùy tiện đem kim dong ông nội gì đó lấy đến dùng dùng, thế nhưng lại thành công? Gặp quỷ, thực gặp quỷ, đây rốt cuộc là cái gì thế giới a.

Tiểu Thiên cả kinh há to miệng ba, mãi đến khi Hoàng Phủ Tấn cất tiếng nói lạnh như băng vang lên, mới kéo suy nghĩ của nàng quay lại.

"Niếp Tiểu Thiên, ngươi đừng thất thần, mau nhìn hoàng tổ mẫu cho trẫm!"

"A? Nga, nga." Vội không ngừng gật đầu, Tiểu Thiên đi đến, cầm tay Thái Hoàng Thái Hậu, bắt mạch, căn cứ mạch tượng vừa xem, nội thương Thái Hoàng Thái Hậu tuy chưa hết hoàn toàn, nhưng đã có biểu hiện chuyển biến tốt đẹp, Tiểu Thiên ở trong lòng âm thầm nhẹ nhàng thở ra.

"Thế nào?"

"Tạm thời không có việc gì." Tiểu Thiên miễn cưỡng nhìn Hoàng Phủ Tấn liếc mắt một cái, tiếp tục nói: "Mỗi ngày còn phải liên tục giúp hoàng tổ mẫu chữa thương, khi nào khỏi hẳn mới thôi."

"Ngươi vừa nói nội công tâm pháp thật sự có thể giúp Hoàng tổ mẫu khỏi bệnh?" Nghe được lời đó, trong mắt Hoàng Phủ Tấn mang theo vài phần kích động.

" Nếu ngươi không tin ta, còn gọi ta tới làm cái gì?" Tiểu Thiên nhìn hắn liếc mắt một cái, trong lòng lại mang theo vài phần may mắn, nếu vừa rồi phương pháp này không dùng được như trong lời nói, đối với tên hôn quân này mà nói, nói không chừng liền chặt đầu của nàng rồi, để cho nàng cùng lão thái thái đi xuống hảo hảo chiếu cố nàng dưới âm phủ quá.

Nghe Tiểu Thiên nói như vậy, thần kinh của Hoàng Phủ Tấn vốn căng thẳng cũng rốt cục trầm tĩnh lại.

Leo từ trên giường xuống đất, Hoàng Phủ Tấn tà liếc Tiểu Thiên liếc mắt một cái, mở miệng nói: "Bây giờ Hoàng tổ mẫu không có việc gì, trẫm sẽ không bạc đãi ngươi, có có yêu cầu gì ngươi nói đi."

"Thật hả?" Nghe Hoàng Phủ Tấn nói như vậy, Tiểu Thiên lập tức vọt tới trước mặt hắn, mắt bổng sang lên làm cho Hoàng Phủ Tấn lại một lần nữa nhíu mày.

*****

"Ừm, thật sự, nói đi." Hoàng Phủ Tấn thản nhiên nói một tiếng.

"Có phải ta nói yêu cầu gì, ngươi đều đồng ý hay không?"

"Ngươi nói đi." Hoàng Phủ Tấn cau mày có vẻ không kiên nhẫn đứng lên. Nữ nhân đều như vậy, một khi nhắc tới ưu đãi liền cao hứng thành bộ dạng này.

"Vậy cho ta một thánh chỉ phế ngôi hoàng hậu của ta đi." Tiểu Thiên có chút lo lắng hồi đáp, trong mắt hiện lên tia mong chờ và bộ dáng lưu luyến, làm cho Hoàng Phủ Tấn cảm thấy một cơn tức giận không hiểu nổi từ đâu truyền tới.

"Ngươi muốn trẫm phế ngươi?" Hoàng Phủ Tấn nhíu mày, trên mặt bình tĩnh làm cho người ta không hiểu được hắn nghĩ gì?.

"Đúng rồi." Tiểu Thiên thực khẳng định nhẹ gật đầu, vì càng thêm minh xác mục đích của chính mình, nàng tiếp tục nói: "Ngươi xem a, dù sao ngươi xem ta không vừa mắt, ta cũng nhìn ngươi không vừa mắt, nếu như vậy, làm vợ chồng cũng không có ý nghĩa gì, có đúng hay không?"

"Ngươi xem trẫm không vừa mắt?" Ngữ khí của Hoàng Phủ Tấn hơi nặng nề một chút.

"Đúng vậy." Tiểu Thiên phi thường thành thật gật đầu.

"Niếp Tiểu Thiên!" Hoàng Phủ Tấn cuối cùng vẫn là hét lớn lên

"Ngươi đừng có đang im lặng lại hét lên có được hay không? Chúng ta quen biết mới vài ngày a, tổng cộng số lần gặp mặt còn không có vượt qua ba lần, nhưng số lần ngươi hét ta đã là không đếm được." Điếc cả lổ tai ta, Tiểu Thiên cau mày nói.

Hôn quân chết tiệt này, vừa mới thấy hắn rơi lệ, dù mệt nhưng nàng cũng đồng tình theo hắn đến đây.

Nàng thực không nên như vậy đồng tình tâm mà đi theo hắn, cho dù có đi theo cũng không nên nghe hắn la hét như vậy

"Được." Khóe miệng Hoàng Phủ Tấn khẽ nhếch, "Ngươi không muốm làm hoàng hậu phải không? Đúng lúc, trẫm đang định phế ngươi đi."

"Thật tốt quá." Tiểu Thiên cao hứng nhảy dựng lên, bỏ tay lên vai Hoàng Phủ Tấn, nói: "Hoàng Thượng, ngài vừa nói những lời này ta thấy mới đúng là tiếng người nói."

"Niếp Tiểu Thiên!" Mặt Hoàng Phủ Tấn lại một lần nữa giận đến đen sạm, nữ nhân chết tiệt này dám đặt tay lên vai của hắn, còn dám nói hắn vừa rồi những lời này mới như là tiếng người, vậy những lời nói lúc trước của hắn thì sao?

Chết tiệt, Niếp Vân Hạc dưỡng con gái "Thật tốt"!

"Hoàng Thượng, ngài nhất định là tứ mã nan truy, cũng đừng theo ta chấp nhặt, phế ta đi nhanh lên, để ta mau chóng rời khỏi hoàng cung." Đây mới là mục đích thật sự của nàng, nàng vì ngôi Hoàng Hậu thực sự đã phải lao tâm rất nhiều, chưa kể bất kì lúc nào cũng có thể bị mất đầu.

Thật tốt, nàng Niếp đại thầy thuốc là danh nhân của bệnh viện, viện hoa, đương nhiên là phải trở về rồi, sao có thể ở lại cái địa phương quái quỷ này để tự làm khổ bản thân chứ.

*****

"Sao? Nhanh như vậy muốn Trẫm phế ngươi là vì muốn đến với tên gian phu kia, cùng hắn hạnh phúc một chỗ?" Trong lòng Hoàng Phủ Tấn đột nhiên hiện lên cảm giác khó chịu nhưng chính hắn cũng không có chú ý tới điểm này.

"Gian phu?" Tiểu Thiên sau một hồi không có phản ứng, nàng hơi sửng sốt, sau đó bày ra một bộ dáng bừng tỉnh đại ngộ, "Nga, đúng rồi, thiếu chút nữa đã quên, trước đây ta từng cho ngươi mang lục mạo." Biểu tình này của nàng càng làm cho Hoàng Phủ Tấn không nén nổi tức giận, nữ nhân chết tiệt này, nói ra loại chuyện đáng xấu hổ này, nàng còn có thể nói được như đó là lẽ đương nhiên.

Không ý thức được mọi chuyện, Tiểu Thiên tiếp tục nói: "Đúng vậy, Hoàng Thượng, ta đúng là có ý định này, dù sao trước kia ta cũng nguyện chọn gian phu kia chứ không chọn ngươi, chắc chắn hắn so vói ngươi hấp dẫn hơn vạn phần, đúng không? Điều cốt yếu là, ta hiện tại tất cả mọi chuyện cũng đều không nhớ rõ, ngay cả gian phu kia là ai ta cũng không biết, ngươi nói, ta tìm ai song túc song tê đây?"

Hoàng Phủ Tấn mặt đã muốn đen hơn cả than đá bình thường, dâm phụ không biết xấu hổ này, dám đứng trước mặt hắn thừa nhận tất cả mọi chuyện.

Tốt, nếu nàng thực sự vội vã muốn đi tìm tên gian phu kia như vậy, hắn sẽ cho nàng cơ hội. Mặc kệ nàng là thật sự mất trí nhớ, hay là giả dạng mất trí nhớ, tóm lại, nàng không có tư cách làm Hoàng Hậu của Hoàng Phủ Tấn hắn!

Nắm chặt hai đấm, Hoàng Phủ Tấn ánh mắt lạnh lùng, hướng Tiểu Thiên mở miệng nói: "Hiện tại ngươi có thể ra khỏi cung được rồi, thánh chỉ phế ngôi Hoàng Hậu, mấy ngày nữa sẽ đến phủ thượng thư!"

"Tất cả đều là sự thật chứ?"

"Ngươi trở về chờ xem." Hoàng Phủ Tấn hất tay áo, tức giận bước ra khỏi Thanh Âm cung, trong lòng hắn mang theo một thứ cảm giác mất mát mà chính hắn cũng không phát giác.

Hoàng Phủ Tấn vừa đi, Tiểu Thiên liền cười đến mặt mày rạng rỡ, "Ha ha, cẩu hoàng đế này thật sự là người biết giữ chữ tín."

Nói xong, nhìn Thái Hoàng Thái Hậu đang hôn mê nằm trên giường liếc mắt một cái, rồi hướng Vũ Lạc Thủy đang đứng bên người nói: "Cô nương, ngươi hảo hảo chiếu cố Hoàng tổ mẫu, sau này ta nhất định sẽ đến thăm người, ngươi hảo hảo chăm sóc người a."

"Hoàng Hậu nương nương, ngài thật sự không cần danh vị Hoàng Hậu sao?" Vũ Lạc Thủy thật cẩn thận mở miệng hỏi.

"Đương nhiên, làm một Hoàng Hậu như vầy có cái gì hay, may mắn là cẩu hoàng đế chướng mắt ta, bằng không ta lại phải cả đời ở trong hoàng cung này nhìn hắn sinh khí, ta thật sự là không thể chịu được a." Nói xong, còn nhịn không được sợ run cả người.

*****

"Hoàng Hậu......"

"Ngươi đừng gọi ta Hoàng Hậu, kiểu xưng hô này nghe thực khủng bố." Tiểu Thiên vội đánh gãy lời nói của Vũ Lạc Thủy.

Hai người trong lúc đó đột nhiên lặng im, Tiểu Thiên mở miệng nói: "Ta đi rồi, ngươi nhất định phải hảo hảo chiếu cố Hoàng tổ mẫu."

Nói xong, nhìn người trên giường liếc mắt một cái, nàng bước nhanh ra khỏi Thanh Âm cung.

Nàng nhất định phải nghĩ biện pháp thoát khỏi thời cổ đại này, nếu tiếp tục ở lại cái nơi buồn chán này, nàng nhất định sẽ chết mất.

"Cái gì?" Nghe xong những lời Tiểu Thiên nói, Đoá nhi kinh hô ra tiếng, "Hoàng Thượng đuổi người ra khỏi cung?"

"Đúng vậy." Tiểu Thiên gật gật đầu, tiếp tục nói: "Đoá nhi, ta hẳn là có nhà mẹ đẻ phải không, ta nghe cẩu hoàng đế nói thánh chỉ hạ ở Thượng Thư phủ, lão cha của ta hẳn là Thượng Thư đại nhân đi, khoan nói chuyện, chúng ta mau chóng về nhà phụ thân ta a."

Nghe Tiểu Thiên nói như vậy, Đoá nhi hơi nhíu mày, trong mắt mang theo vài phần sợ hãi.

"Làm sao vậy?" thấy nét khó xử trên mặt Đoá nhi, Tiểu Thiên nhịn không được mở miệng hỏi.

"Tiểu thư, ta...... Chúng ta có thể hay không cầu Hoàng Thượng để chúng ta ở lại trong cung a, có thể không về nhà được chứ?"

"Ngươi ngốc a." Tiểu Thiên nghe Đoá nhi nói như vậy, hung hăng lấy tay gõ đầu của nàng, "Ta thật vất vả mới có thể khiến cho tên hôn quân kia đồng ý thả ta ra khỏi cung, sao ta lại phải đi cầu hắn ở lại trong cung?"

Nha đầu kia toàn nói lời ngốc nghếch. Tiểu Thiên tức giận nhìn Đoá nhi liếc mắt một cái, nhưng nét khó xử trên mặt Đoá nhi lại làm cho Tiểu Thiên cảm thấy kỳ quái.

"Đoá nhi, ngươi rốt cuộc làm sao vậy? Về nhà không phải rất tốt sao? Sao ngươi lại bày ra bộ dáng không nguyện ý kia a?"

"Tiểu thư, nếu như chúng ta về nhà, nhị phu nhân cùng nhị tiểu thư các nàng...... Các nàng nhất định sẽ khi dễ chúng ta." Đoá nhi càng nói càng nhỏ giọng, Tiểu Thiên nhìn ra được, khi Đóa nhi nhắc tới nhị phu nhân cùng nhị tiểu thư, trong mắt xuất hiện vài phần hoảng sợ.

"Nhị phu nhân? Nhị tiểu thư? Các nàng là ai?" Tuy rằng trong lòng cũng đoán ra được phần nào, nhưng Tiểu Thiên vẫn mở miệng hỏi.

"Nhị phu nhân là nhị phòng của lão gia, trước khi người tiến cung, họ vẫn luôn khi dễ Đại phu nhân cùng người, có đôi khi tức giận còn bắt người ngủ...... Ngủ sài phòng......" Đoá nhi đem chuyện nhị phu nhân cùng nhị tiểu thư khi dễ các nàng nói ra, làm Tiểu Thiên giận đến mức đen mặt.

*****

"NND, một tiểu thiếp cùng thứ nữ lại có thể kiêu ngạo như vậy, ngay cả vợ cả cũng dám khi dễ?" Tiểu Thiên nheo lại hai mắt, khóe miệng khẽ câu lên, "Nhưng mà...... Như vậy cũng có chuyện đáng để chơi đùa a."

Ôm bả vai cười gian vài tiếng, nàng kéo tay Đoá nhi, hướng cửa lãnh cung mà tiến, "Đoá nhi, chúng ta không thể ích kỷ như vậy, trong nhà còn có nương của ta, nếu chúng ta vẫn còn ở trong cung, nương của ta không phải sẽ bị tiểu thiếp kia khi dễ đến chết sao?"

"Nhưng mà tiểu thư, phu nhân người hi vọng ngài có thể mãi ở trong cung, như vậy nhị phu nhân sẽ không thể khi dễ ngài a." Đoá nhi vô tội nói.

"Ngươi yên tâm, ta là Hoàng Hậu 诶, bọn chúng nghĩ rằng có thể khi dễ ta sao? Tiểu thư ta hiện tại cho dù là muốn giết chúng, cũng chỉ là như bóp chết một con kiến mà thôi."

"Ngài không phải bị Hoàng Thượng đuổi ra khỏi cung rồi sao?" Đoá nhi lại một lần nữa vô tội hỏi một câu.

Lời của nàng làm cho thái dương Tiểu Thiên khẽ dật, đúng nha, thiếu chút nữa đã quên, nàng là bị hôn quân đuổi ra khỏi cung, cũng không phải là lấy danh hiệu Hoàng Hậu nương nương về nhà thăm viếng 诶.

Nhưng mà không quan hệ, hắc hắc

~"Các nàng đâu biết ta là bị hôn quân đuổi ra khỏi cung, dù sao thánh chỉ cũng chưa đến Thượng Thư phủ, nhân lúc này có thể chơi đùa vài ngày. Đi nhanh đi." Nói xong, kéo Đoá nhi hướng ra ngoài lãnh cung.

Dù sao nàng cũng không muốn phải ở Thượng Thư phủ cả đời, nàng chẳng qua là muốn quay về "Nhà mẹ đẻ" kiếm một chút bạc cho cuộc sống sau này mà thôi, trước khi thánh chỉ của hôn quân tới đó, nàng nhất định sẽ moi ở Thượng Thư phủ thật nhiều sinh hoạt phí, sau đó liền tiêu sái rời đi, quan trọng nhất là phải tìm cách quay về được thế kỉ 21, đây mới là chuyện trọng yếu nhất.

Một thầy thuốc thế kỉ 21 được đào tạo bởi một nền giáo dục tiên tiến nhất mà lại để cổ nhân khi dễ? Thật sự là rất buồn cười, nàng"Niếp Tiểu Thiến" nổi danh xinh đẹp kia sao có thể để người khác khinh thường. Nói lầm bầm!

Một đường đem Đoá nhi kéo tới cửa, thủ vệ sớm đã nhận được lệnh của Hoàng Phủ Tấn, cho nên khi chủ tớ Tiểu Thiên hai người xuất hiện ở cửa cung họ cũng không cản các nàng, rất nhanh, các nàng liền ra cửa cung, hướng Thượng Thư phủ mà thẳng tiến.

Dọc theo đường đi, Đoá nhi cùng Tiểu Thiên nói rất nhiều về thân phận nàng trong khối thân thể này, đó chính là những chuyện trước đây của Hoàng Hậu nương nương.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-114)