Vay nóng Tinvay

Truyện:Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc Sủng - Chương 002

Hậu Cung Ba Nghìn Ta Độc Sủng
Trọn bộ 114 chương
Chương 002
0.00
(0 votes)


Chương (1-114)

Siêu sale Lazada


Tầm mắt lại một lần nữa hướng Hoàng Phủ Tấn, mặc dù đầy bụng tức giận, nhưng khi nhìn vào hai tròng mắt lạnh như băng kia của Hoàng Phủ Tấn, Tiểu Thiên thực không nhịn được mà rùng mình một cái, ánh mắt thật là khủng khiếp nha.

"Ngươi...Ngươi thật sự là hoàng đế?" Sợ hãi nuốt nuốt nước miếng, Tiểu Thiên đánh bạo mở miệng nói.

Hoàng Phủ Tấn không nói gì, chỉ là trong hai mắt lộ ra cái nhìn nguy hiểm khiến cho lá gan của Tiểu Thiên từ từ thu nhỏ lại.

Thấy Hoàng Phủ Tấn không nói gì, Tiểu Thiên tiếp tục mở miệng nói: "Ngươi có phải thực là trượng phu của ta hay không hả?"

Câu hỏi vừa mới hỏi ra, một vài hạ nhân xung quang đã gần như ngã xuống, tất cả đều là bị những lời của nàng doạ sợ chết ngất.

"Niếp Tiểu Thiên, ngươi đem câu hỏi vừa rồi lập lại một lần nữa!" sắc mặt của Hoàng Phủ Tấn thực bị đè nén đến tái mét rồi, nàng dám đối với hắn đưa ra nghi vấn?

"Ta nói ngươi có phải thực là trượng phu của ta hay không?" Không có nghĩ nhiều, Tiểu Thiên thực sự bị vẻ mặt của Hoàng Phủ Tấn làm cho tức giận, đau nhức truyền đến từ chỗ vừa mới bị đánh càng làm ọi oán hận của nàng đều đem đổ hết lên người của Hoàng Phủ Tấn, "Làm hoàng đế mà lại không có khí chất của một đấng quân vương. Đánh thê tử đã đủ xấu hổ rồi, ngươi lại còn sai người khác đánh, đánh lại đánh, đánh xong, lại còn muốn đem lão nương tống vào lãnh cung. Có phải ngươi cảm giác là hậu cung hơn ba nghìn phụ nữ cũng đã đủ để ngươi sai khiến rồi phải không, bớt đi một người là ta cũng đâu thấy thiếu đúng không? Cũng đúng, ai kêu ngươi là ngựa đực hoàng đế chứ, làm hoàng đế thật tốt nha, ngủ với nhiều phụ nữ như vậy mà lại không cần dùng đến tiền. Chuyện này ta cũng đã không so đo với ngươi rồi, ngươi ngược lại không biết xấu hổ mắng ta đãng phụ, ngươi nuôi dưỡng hơn ba ngàn phụ nữ, ta cũng không có mắng ngươi dâm phu, ngươi không biết xấu hổ lại mắng ta đãng phụ? Mặc dù xét tính tình ngươi bây giờ, ta thật sự rất muốn cho ngươi đội mũ xanh (bị cắm sừng a)!" Nói đến đây, Tiểu Thiên ngừng lại, lúc này mới phát hiện, tự khi nào chung quanh đã có vài cung nữ té xỉu xuống đất, sắc mặt tất cả đều đã tái nhợt.

Lại liếc mắt một cái nhìn Hoàng Phủ Tấn, sắc mặt hắn xanh mét gần như đã bị đóng băng, nàng lại một lần nữa không nhịn được mở miệng nói: "Ngươi nhìn ngươi đi, sắc mặt như mọi người nợ ngươi mấy trăm vạn vậy, hạ nhân nhiều như vậy tất cả đều bị ngươi doạ đến bất tỉnh trên mặt đất, ngươi..." Đang định nói tiếp, nàng đột nhiên dừng lại, bởi vì sắc mặt của Hoàng Phủ Tấn lúc này khiến cho nàng hiểu rõ rằng, mạng nhỏ của nàng có thể bị mất bất kì lúc nào.

Thị vệ bên cạnh cố gắng dùng hết sức lực chống đỡ bản thân để không bị té xỉu từ lâu, mặt mày đã sớm vặn vẹo biến dạng, Hoàng hậu nương nương à Hoàng hậu nương nương, người chẳng lẽ không biết cung nữ là bị những lời người nói hù doạ đến té xỉu sao? Người còn có lá gan đem chuyện này đổ riệt cho Hoàng thượng

"Ngươi... Nghe rõ ràng lời ta nói chưa?" Quyết định đem câu nói cuối cùng nói cho hết, Tiểu Thiên mới phát hiện, thì ra nãy giờ nàng lo nói một hơi, thật sự có thể ngay cả mạng nhỏ cũng không còn.

*****

Hoàng Phủ Tấn lúc này tức giận thực đã khó kiềm chế, tiện nhân, nàng làm như không biết xấu hổ, còn dám đứng trước nhiều người như vậy chỉ trích hắn? Còn dám ở trước mặt hắn thừa nhận ý nghĩ muốn cho hắn bị cắm sừng sao?

"Ngươi thực là dâm phụ, đừng bày ra một bộ thanh cao đến giáo huấn Trẫm." Hoàng Phủ Tấn cắn răng, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiểu Thiên.

Hắn mở miệng- ngậm miệng đều gọi nàng là dâm phụ, khiến cho Tiểu Thiên khó khăn lắm mới kìm nén được tức giận, lại bùng phát một lần nữa.

"Ngươi là đồ ngựa đực, lão nương ta hôm nay chính là lấy thân phận hoàng hậu giáo huấn ngươi!" Vừa dứt lời, chỉ nghe thấy tiếng xé gió, Hoàng Phủ Tấn hung hăng bị đánh một quyền, ở giữa chóp mũi.

"Niếp Tiểu Thiên, ngươi dám đánh Trẫm!" Hoàng Phủ Tấn trên mặt đã đen đến độ theo đêm tối hình thành 2 thế đối lập hài hoà.

Phủi tay áo, Tiểu Thiên từng bước lại gần hắn, "Ta đánh ngươi đó thì làm sao? Đừng tưởng rằng ngươi mặc long bào, họ Hoàng tên Đế thì tài giỏi lắm, bỏ đi danh hiệu này, ngươi cái gì cũng không có!!!" Nàng đối với hắn rống lên.

"Niếp Tiểu Thiên, Trẫm hôm nay nhất định khiến ngươi chết ở chỗ này!" Hoàng Phủ Tấn nghiêng người tới gần Tiểu Thiên, khí tức toả ra quanh người nguy hiểm đến độ không ai dám tới gần.

Thân thủ vốn định chế trụ Tiểu Thiên cổ, lại bị nàng rất nhanh thoát khỏi, "Ngươi là người không biết xấu hổ, bạo quân lại muốn đánh phụ nữ có phải hay không? Lão nương ta cũng không phải ngồi không!"

Động tác vừa rồi của Tỉêu Thiên làm cho Hoàng Phủ tấn ngây ngẩn cả người, nữ nhân này này từ lúc nào trở nên thần thông quảng đại như vậy, có thể dễ dàng thoát khỏi đòn công kích của hắn.

"Bạo quân, hôm nay ta nhân tiện lấy thân phận hoàng hậu giáo huấn ngươi!" Vừa dứt lời, khóe miệng Tiểu Thiên khẽ nhếch lên, trong lúc thị vệ còn không ý thức được tình huống hiện tại, nắm tay của nàng đã tới bên cạnh Hoàng Phủ Tấn, thấy Tiểu Thiên đang hướng mình mà lao tới hắn bất ngờ tránh người sang một bên.

Động tác dưới chân nàng rất nhanh, khiến cho Hoàng Phủ Tấn kinh ngạc không nhỏ, trong mắt xuất hiện một chút ngạc nhiên.

Điểm này, Tiểu Thiên tự nhiên cũng đã nhìn ra.

"Lăng ba vi bộ, đã từng thấy qua chưa?" Vừa theo Hoàng Phủ tấn giao thủ, vừa mở miệng nói, khẩu khí không giấu được vẻ đắc ý.

Chưa từng có người biết nàng có võ công cao như vậy, kể cả cha mẹ của nàng, nàng sở dĩ có thể có được một thân võ công, cũng là bởi vì trong một lần ra ngoài ngẫu nhiên gặp được một vị cao nhân, lăng ba vi bộ chính là người kia độc môn tuyệt kỹ.

Lúc ấy, nàng lại ngây ngốc mà tưởng rằng chính mình nhìn thấy Đoàn Dự rồi đấy.

*****

"Thái Hoàng thái hậu giá lâm ——" Từ ngoài cửa cung, vang lên một tiếng kêu the thé, làm cho hai người đang giao thủ nhất thời dừng lại động tác.

Đem tầm mắt chuyển hướng cửa cung, Tỉêu Thiên nhìn thấy một lão phụ nhân tóc hoa râm bước vào, khí chất cao quý toả ra từ người phụ nhân nhanh chóng hấp dẫn ánh mắt nàng.

Oa, Lôi Tư Kelly cổ đại a, Thái Hoàng thái hậu này cao lớn như thế nào giống người nước ngoài đến vậy.

Tiểu Thiên há to miệng mong, mắt thấy Thái Hoàng thái hậu đang hướng hai người bọn họ bước tới, Tỉêu Thiên chú ý thấy vẻ mặt Hoàng Phủ Tấn đã nhu hoà đi rất nhiều.

"Tấn nhi, đêm động phòng hoa chúc, vợ chồng hai người các ngươi đang làm cái gì vậy?" Thanh âm bực mình của Thái Hoàng thái hậu vang lên, tầm mắt chăm chú nhìn vào khuôn mặt tuấn tú của Hoàng Phủ Tấn, trong mắt mang theo rõ ràng sự bất mãn.

"Thần nhi tham kiến Hoàng tổ mẫu." Hoàng Phủ Tấn gục đầu xuống, cau mi lại không nói lời nào, tại lúc đó Tỉêu Thiên xem ra, tên cẩu hoàng đế này tựa hồ đối với lão thái thái người nước ngoài này rất tôn kính.

"Còn không mau nói cho ai gia, hai vợ chồng các ngươi đang làm cái gì vậy?" Thái Hoàng thái hậu trên mặt từ đầu đến cuối tâm tình vốn là bất mãn.

"Tôn nhi thần..."

"Hello, grandma!" Hoàng Phủ Tấn vừa muốn trả lời, đã bị Tỉêu Thiên dùng một câu tiếng nước ngoài cắt đứt.

Câu chào hỏi này của Tiểu Thiên làm cho Thái Hoàng thái hậu trong mắt lộ ra một tia kinh ngạc, ngoài dự liệu của mọi người, Thái Hoàng thái hậu khóe miệng vung lên một mạt hình cung, "Hey, honey, you can speak English!!!" Mặc dù nghe không hiểu Thái Hoàng thái hậu đang nói cái gì, nhưng tất cả mọi người ở đây đều nhìn ra được, Thái Hoàng thái hậu mới vừa rồi tức giận đã giảm hơn phân nửa, kinh ngạc không chỉ có đám thị vệ, kể cả Hoàng Phủ Tấn- cũng bị Thái Hoàng thái hậu khiển trách, lại đang cùng Tiểu Thiên nói chuyện với nhau, cả kinh mà ngây ngẩn cả người.

Hoàng tổ mẫu đang nói cái gì?

Kỳ thật không chỉ có bọn đứng ở ngoài, ngay cả Tỉêu Thiên cũng ngây ngẩn cả người, vốn dĩ nàng chỉ là có cảm giác Thái Hoàng thái hậu này lớn lên rất giống người nước ngoài, mới tùy tiện dùng tiếng Anh cùng Thái Hoàng thái hậu bắt chuyện, thật không ngờ người... Người thật đúng là người nước ngoài!

Trời ạ, đây rốt cuộc là quốc gia như thế nào a? Sớm như vậy đã lưu hành kết hôn dị tộc, chấp nhận những đứa trẻ có nhiều dòng máu sao? Khó trách Hoàng Phủ Tấn lớn lên đẹp trai như vậy, nguyên lai là gia tộc di truyền a.

"Ha hả, thì ra lão bà, ngươi thực đúng là người nước ngoài a." Tỉêu Thiên vỗ vỗ bả vai Thái Hoàng thái hậu, động tác tựa hồ như với thái hoàng thái hậu đã quen biết từ lâu lắm.

Động tác của nàng một lần nữa lại làm Hoàng PHủ Tấn tức giận đến trầm mặt, tiện nữ nhân này dám đối với hoàng tổ mẫu vô lễ.

*****

"Người đâu đem Niếp Tỉêu Thiên kéo tới ngọ môn, lập tức ngũ mã phân thây!" Hoàng Phủ Tấn ra lệnh vô tình làm kinh động Thái Hoàng thái hậu, người mạnh mẽ quay đầu nhìn về phía Hoàng Phủ Tấn, nét tươi cười trên mặt trong nháy mắt biến mất.

"Tấn nhi, con làm gì?" thanh âm Thái Hoàng thái hậu vang lên, tâm tình bất mãn lộ rõ trong từng lời nói.

"Hoàng tổ mẫu, tiện nữ nhân này đêm nay nhất định phải chết, xin người đừng bận tâm!" Hoàng Phủ Tấn lúc này vẻ mặt rất lạnh, trong mắt mang theo sát khí làm cho Tỉêu Thiên lại một lần nữa run lên vài cái.

"Tấn nhi, hôm nay là đêm tân hôn của con, một ngày cũng chưa có qua hết, con đã giết hoàng hậu? Như thế này dường như không được tốt a?" Thái Hoàng thái hậu trầm giọng mở miệng nói.

" Trẫm lưu mạng chó của nàng ta đến bây giờ, đã là phúc phận của nàng ta rồi." Hoàng Phủ Tấn nheo lại hai mắt, trong mắt mang theo dày đặc khí tức nguy hiểm.

"Tấn nhi..."

Thái Hoàng thái hậu đang muốn nói gì đó, lại bị Tỉêu Thiên từng bước cắt đứt, "Ngươi có im đi không hả?"

Tiểu Thiên trên mặt mang theo sự bất mãn, "Luôn miệng hô giết ta, ít nhất ngươi cũng phải cho ta biết nguyên nhân chứ?"

"Nguyên nhân?" Hoàng Phủ Tấn trong mắt cười lạnh, nhiều hơn là hèn mọn cùng trào phúng, "Dâm phụ như ngươi chính mình đã làm ra loại sự tình gì cũng không biết sao?"

"Ách..." Những lời này của Hoàng Phủ Tấn làm cho Tỉêu Thiên ngây ngẩn cả người. Nàng đương nhiên không biết vì sao này bạo quân có thể thống hận hoàng hậu đến như vậy, nói như thế nào hai người cũng là đêm tân hôn đầu tiên, cho dù hắn có không thích nàng, cũng không có khả năng vô duyên vô cớ muốn giết nàng.

Vô tội mà hướng hắn lắc đầu, nàng thản nhiên mở miệng nói: "Ta thật không biết."

"Ngươi không biết?" Sắc mặt Hoàng Phủ Tấn không bởi vì câu nói này mà bớt u ám, ngược lại càng thêm khó nhìn, "Niếp Tiểu thiên, ngươi còn dám theo Trẫm giả bộ ngu?"

"Ta đây thật sự không biết mà."

Rốt cuộc la đạo lí gì đây, người ta xuyên qua, nàng cũng xuyên qua, người ta xuyên qua cũng nằm ở trên giường, nằm giường êm, đắp chăn ấm, gối nhuyễn ngọc. Nàng đây? Vừa mới xuyên qua đã bị đánh, hết bị đánh còn bị ngũ mã phân thây, càng vô tội hơn chính là, nàng thậm chí không biết nguyên nhân vì sao mình bị ngũ mã phân thây.

"Niếp Tỉêu Thiên, ngươi thật sự muốn ở trước mặt Trẫm giả bộ mất trí nhớ? Được, ngươi đã không biết xấu hổ, Trẫm cần gì phải cho ngươi mặt mũi, muốn biết nguyên nhân là gì sao? Trẫm bây giờ nói cho ngươi!" Hoàng Phủ Tấn một tay túm lấy Tỉêu Thiên, chuẩn bị ở trước mặt mọi người đem nguyên nhân nói ra, lại bị một tiếng quát của Thái Hoàng thái hậu ngưng lại.

"Tấn nhi!"

Hoàng Phủ Tấn đang chuẩn bị mở miệng nói thì bị một tiếng này của Thái Hoàng thái hậu cắt đứt.

"Hai người các ngươi theo ai gia vào bên trong." Nói xong, không đợi hai người mở miệng, liền tự mình hướng bên trong đi trước.

*****

"Tấn nhi, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra? Làm như vậy trước mặt bao nhiêu hạ nhân, ngươi muốn Thiên Thiên khó xử sao?"

"Hoàng tổ mẫu, tiện nữ nhân này khiến trẫm bị cắm sừng, ngài còn muốn làm cho Trẫm bận tâm nàng khó xử hay không khó xử sao?" Hoàng Phủ Tấn trong mắt mang theo tia lửa giận khó nén, lời hắn nói làm cho Thái Hoàng thái hậu cũng ngây ngẩn cả người.

"Thiên Thiên ngươi..."

"Ngươi... Ngươi nói ta cho cắm sừng ngươi?" Lần này, ngay cả Tỉêu Thiên chính mình cũng ngây ngẩn cả người, nàng không dám tin mà chỉ chỉ chính mình.

Tiểu Thiên bày ra vẻ mặt không dám tin làm cho Hoàng Phủ Tấn càng thêm chán ghét, trong mắt đều là sự căm ghét, "Niếp Tỉêu Thiên, nếu như ngươi đã không biết xấu hổ vì những chuyện mình đã làm, cần gì tại trước mặt Trẫm giả bộ vô tội?" Hoàng Phủ Tấn híp hai mắt lại, chăm chú nhìn vào người Tiểu Thiên.

Làm hắn càng thêm tức giận chính là, tiện nữ nhân chết tiệt này không biết xấu hổ về những gì mình đã làm, nàng lại còn bày ra một bộ dáng dường như tất cả mọi chuyện đều không liên quan mà hướng một bên ghế ngồi xuống, chống đầu, tự hỏi cái gì, trong miệng lại thấp giọng lẩm bẩm: "Oa, nguyên lai vị hoàng hậu này thật giỏi, thật có can đảm a, ngay cả dũng khí cho hoàng đế mang lục mạo cũng có, thật sự là rất giỏi a." Tiểu Thiên kéo cằm, trong mắt lộ ra vẻ sùng bái làm cho Hoàng Phủ Tấn hận không thể khiến cho Thái Hoàng thái hậu đem đầu của nàng vắt xuống.

Phụ nữ không biết xấu hổ hắn đã rất ít thấy, mà nữ nhân trước mặt đây, lại vì sự không biết xấu hổ của mình mà bày ra vẻ mặt đắc ý.

"Ngươi rất đắc ý có phải hay không?" Hoàng Phủ Tấn không biết từ khi nào đã đi tới bên người nàng, bàn tay lại một lần nữa hung hăng mà ách chế cằm của nàng, đau đến độ khiến cho nàng cau mày.

"Đau quá, đau quá a!" Tỉêu Thiên dùng rất nhiều sức, mới có thể đem tay của Hoàng Phủ Tấn túm xuống.

NND, may mắn là nàng, nếu là hoàng hậu kia, phỏng chừng sớm bị tên bạo quân này bóp nát.

Ai hoàng hậu a hoàng hậu, vậy là ngươi không đúng rồi a, ngươi nghĩ muốn luyện lá gan cũng không nên luyện như vậy luyện a, dù thế nào ngươi cũng không nên khiến hoàng đế bị cắm sừng như vậy chứ, ngay cả ta là một cô gái của thế kỉ 21 đều biết, chọc giận hoàng đế chẳng khác gì là đang vuốt râu sư tử, ngươi còn dám khiến hắn mang lục mạo?

Ngươi bây giờ đã chết là không có chuyện gì rồi, ta bây giờ thì thực là thảm, ta vì ngươi mà phải mang trên lưng tội hồng hạnh xuất tường a.

Ngẫm lại chính mình cũng thật không may mắn, nhân gia vốn là hoàng hậu, nàng cũng là hoàng hậu, xuyên qua ngay lập tức khiến nàng kề bên cây gậy, nàng cam chịu, cũng chỉ tự trách mình xui xẻo, bây giờ lại mới biết còn có một chuyện xui xẻo như vậy —— Là do vị hoàng hậu thật sự kia cấp cho hoàng đế một cái sừng, nàng là hoàng hậu giả nhưng lại phải thay nàng khiêng tội danh.

Nhất định là xui xẻo rồi, nhất định là! Ai

Tỉêu Thiên bất đắc dĩ mà lắc đầu, bất quá bây giờ xuyên qua thì cũng đã xuyên rồi, nàng còn có thể thế nào đây? Dù cho nàng có không thừa nhận mình là hoàng hậu, thì này bạo quân cũng nhất định sẽ không tin.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-114)