← Ch.0020 | Ch.0022 → |
Nhưng mà kịch bản khúc dạo đầu của tiểu thuyết bắt đầu từ việc nam chính làm thanh niên trí thức rồi xuống nông thôn lao động. Theo lý thuyết thì lúc này nguyên chủ không nên có gút mắc gì với Nhậm Thiên Tường, giờ không hiểu sao lại đến giai đoạn gặp nhau rồi?
Rốt cuộc đã xảy ra sai sót ở chỗ nào?
Đột nhiên, Điền Tĩnh chợt nghĩ đến một chuyện.
Một tháng trước cô ta xuyên sách đến đây, xuyên qua một quyển tiểu thuyết niên đại tên là [Nhân sinh hạnh phúc ở thập niên 70] và trở thành nữ phụ pháo hôi.
Cô ta đã lập tức điều tra tình hình nguyên chủ và tình hình hiện tại của nữ chính Cố Tiểu Tây trong sách.
Trong sách, nguyên chủ làm cùng tổ đối chiếu 对照组 với nữ chính Cố Tiểu Tây, sống một cuộc đời vô cùng thê thảm.
Cô ta đã xuyên qua, nên khi đứng ở góc nhìn Thượng Đế, làm sao có khả năng gả cho người đàn ông bạo lực gia đình Nhậm Thiên Tường giống nguyên chủ trong sách, cuối cùng ngơ ngơ ngác ngác sống hết đời cho được.
Trần Nguyệt Thăng làm ánh trăng sáng của nữ chính trong sách, đóng một vai trò quan trọng trong đại đội sản xuất Đại Lao Tử, cô ta chỉ cần chiếm được trái tim của người này là có thể bẻ gãy hơn phân nửa vận khí của Cố Tiểu Tây!
Phải biết là ở trong sách, nữ chính Cố Tiểu Tây từ nhỏ đã được nuông chiều, cơm ăn áo mặc tốt hơn người khác rất nhiều, đến mức lớn thành dáng dấp tai to mặt lớn, nếu như không phải bởi vì ánh trăng sáng Trần Nguyệt Thăng thì cô ta còn không hạ nổi quyết tâm giảm béo.
Bây giờ Cố Tiểu Tây vốn khó coi lại một đường gầy xuống thành cô gái xinh đẹp nhất mười tám dặm quanh vùng.
Lúc này lại gặp nam chính xuống nông thôn chen ngang.
Khu nhà ở của thanh niên trí thức đã lâu không được tu sửa, phần lớn bị sập do mưa lớn, nên nhóm thanh niên trí thức xuống nông thôn chỉ có thể vào ở trong thôn. Lúc ấy, nam chính lại vừa vặn vào ở trong nhà Cố Tiểu Tây.
Hai người trai xinh gái đẹp dần dà nảy sinh ra tình cảm, chưa đến hai năm bọn họ đã cử hành hôn lễ ngay trong thôn.
Sau đó, vào năm 1978, nam chính trở về thành phố, dẫn theo cả Cố Tiểu Tây và mấy đứa bé. Trong sách nói, nam chính dựa vào quan hệ trong nhà để có được chức vụ, còn thôn nữ Cố Tiểu Tây cũng bay lên đầu cành thành vợ của người có chức có quyền.
Kết quả cuối cùng của cuốn tiểu thuyết đương nhiên là happy ending.
Sau khi cô ta xuyên sách, cũng là lúc cốt truyện bắt đầu.
Bước đầu tiên là hạ gục tiểu đội trưởng Trần Nguyệt Thăng này, để anh ta không có cảm xúc gì với Cố Tiểu Tây, thậm chí là chán ghét đến cực điểm, sau đó lại đi khắp nơi bêu rếu thanh danh muốn gả mình đi không biết xấu hổ của cô ta. Cứ như vậy, Cố Tiểu Tây sẽ nản lòng thoái chí rồi nghĩ đến chuyện giảm béo.
Con người đều coi trọng ngoại hình, nếu cô ta không thể giảm cân thì khi nam chính về nông thôn đến đại đội Đại Lao Tử, liệu anh có thể yêu cô ta lần nữa không?
Sở dĩ cốt truyện bị chệch hướng có lẽ là do cách bố trí của cô ta đã hiệu quả và tạo ra hiệu ứng cánh bướm.
Điền Tĩnh suy nghĩ rõ ràng, trong mắt cũng lộ ra vẻ nhẹ nhõm như trút được gánh nặng.
Xuyên sách sợ nhất là sửa đổi kịch bản, như vậy thì ưu thế "Tiên tri" của cô ta sẽ không còn sót lại chút gì cả.
Lúc này Nhậm Thiên Tường cũng thu hồi nụ cười trên mặ, anh ta cắn răng nghiến lợi nói ra từng chữ: "Tiểu Tĩnh, em như vậy không khỏi quá tuyệt tình rồi. Anh biết là anh kém hơn đội trưởng Trần có thành phần tốt, thế nhưng so về tình cảm đối với em thì một trăm anh ta cũng không so được với anh! Chẳng lẽ em thật sự không thèm quan tâm nồng tình mật ý của chúng ta ngày xưa chút nào sao?"
Nghe anh ta nói lời này, gương mặt Điền Tĩnh hơi run lên.
Cô ta đã đọc quyển tiểu thuyết đó, cũng biết một chút về bản tính của Nhậm Thiên Tường, xem ra anh ta đã sẵn sàng bám lấy mình.
Dưới đáy mắt Cố Tiểu Tây cũng lướt qua ý cười thầm hiểu.
Nhậm Thiên Tường trở mặt với nhà họ Cố bọn họ, không còn lý do gì để tìm bảo vật nữa, bây giờ lại mất hết mặt mũi rơi vào thế cùng đường mạt lộ, tất nhiên sẽ cắn chặt vào Điền Tĩnh sắp rũ bỏ anh ta sạch sẽ.
So với cô, Điền Tĩnh xinh đẹp, tài giỏi, có thanh danh tốt, nhà họ Điền lại ở sát vách nhà họ Cố, vị trí cũng tốt, có đủ loại chỗ tốt không cần nói cũng biết. Cho nên đối với Nhậm Thiên Tường có mục đích sâu xa mà nói, Điền Tĩnh không thể nghi ngờ chính là ứng cử viên tốt nhất cho vị trí làm vợ.
Lúc này, Trần Nguyệt Thăng lạnh lùng đáp lại, từng chữ từng câu giống như là thoát ra từ trong hàm răng: "Mày còn nói thêm một câu nữa thì tao sẽ đánh gãy răng mày! Đám địa chủ khốn nạn, không có nổi một câu lời thật!"
← Ch. 0020 | Ch. 0022 → |