Thật sự là người yêu
← Ch.071 | Ch.073 → |
Edit: TiêuKhang
Úc Tử Duyệt băn khoăn nhìn mọi người một vòng, thầm nghĩ: "Ở đây chỉ có mình và Hạ Tĩnh Sơ là nữ, vậy chắc chắn nữ là Hạ Tĩnh Sơ rồi. Trừ khi ý bọn họ nói đó là..... Đồng tính?
Úc Tử Duyệt cười trộm trong lòng, nếu là đồng tính cô cảm thấy Cố Diệc Thần và Trần Mặc rất xứng đôi, Cố Diệc Thần chắc chắn là tiểu công....
"E hèm.... ." Cô kịp thời tạm ngưng ý nghĩ tự sướng của mình, sau đó bắt đầu dùng biện pháp loại trừ.
Vấn đề ở chỗ Tôn Đại Phi là người đề xướng lên, trông anh ta và Cố Diệc Thần cười đến bỉ ổi như vậy, thì nam diễn viên chính không phải là hai người bọn họ. Còn Trần Mặc thì sao? Tuổi tác xem ra còn quá trẻ, vậy thì chỉ còn lại Lão Lục và Lăng Bắc Hàn.
Nhưng Lão Lục và Hạ Tĩnh Sơ ngồi gần nhau như vậy, Lão Lục còn rót nước cho Hạ Tĩnh Sơ mà không hề có vẻ mất tự nhiên chút nào, nếu đã chia tay thì không thể nào tự nhiên như vậy được?
Ánh mắt cô chuyển qua Lăng Bắc Hàn.... .
Chẳng lẽ Hạ Tĩnh Sơ và Lăng Bắc Hàn đã từng yêu nhau sao? Lăng Bắc Hàn thấy cô nhìn mình thì hơi chột dạ, "Đoán cái gì mà đoán, gọi đồ ăn đi? Tranh thủ ăn xong rồi giải tán, sáng mai tôi còn phải bay sớm!" Lăng Bắc Hàn quay mặt lại, quét mắt nhìn mấy tên bạn xấu xa, trầm giọng nói.
Có vần đề! Tuyệt đối có vấn đề!
"Đoán! Phải đoán! Chị dâu nhỏ, chị nói xem, ở đây ai với ai đã từng là người yêu cũ?" Tôn Đại Phi nhìn Úc Tử Duyệt hỏi.
Lúc này, Hạ Tĩnh Sơ cười nhạt mở miệng, nhìn Tôn Đại Phi nói: "Đại Phi, cậu đang lấy tôi ra để trêu đùa sao?" Cô cười rất là tự nhiên.
A Hàn, anh không muốn nói cho vợ anh biết chúng ta đã từng có một tình yêu nồng thắm sao? Trong lòng cô lại âm thầm nghĩ.
"Ấy chết...... Làm gì có chuyện đó! Chị Hạ, tiểu nhân mạo phạm, phạt rượu, phạt rượu!" Tôn Đại Phi cợt nhả nói rồi ngửa đầu uống cạn một ly Mao Đài.
"Được rồi, đừng đùa nữa, mau gọi đồ ăn thôi, ưu tiên cho phái nữ gọi trước!" Lục Khải Chính hòa giải, kêu người phục vụ đem thực đơn đưa cho Úc Tử Duyệt.
"Cám ơn!" Úc Tử Duyệt lễ phép nói, " Thịt bò thăn cắt lát......"
"Em đang bị cảm, ăn những món nhẹ một chút!" Úc Tử Duyệt vừa nói tên đồ ăn liền bị Lăng Bắc Hàn cắt ngang, anh dịu dàng nói, giọng nói nhẹ bỗng làm cho toàn thân Úc Tử Duyệt nổi da gà, "Vậy anh gọi đi!" Cô nhanh trí đưa thực đơn cho Lăng Bắc Hàn.
"Wow, tình cảm vợ chồng thật tốt nha, làm cho người ta ghen tị chết mất!" Lúc này Cố Diệc Thần vui đùa nói.
Hạ Tĩnh Sơ cũng nghe thấy lời nói quan tâm của Lăng Bắc Hàn dành cho Úc Tử Duyệt, lòng cô chua xót không ngừng uống nước.
Nhưng Lục Khải Chính lại nhìn xa trông rộng, vừa uống trà vừa quan sát Lăng Bắc Hàn. Lăng Bắc Hàn cũng gọi mấy món có hương vị nhẹ, thanh đạm nhưng đầy đủ dinh dưỡng.
"À cô này, tất cả những món ăn đùng có bỏ tiêu vào, cám ơn!" Khi người phục vụ chuẩn bị rời đi, Hạ Tĩnh Sơ dường như sực nhớ tới điều gì đó, liền gọi đến dặn dò thêm.
Khuôn mặt lạnh lùng của Lăng Bắc Hàn đột nhiên cứng ngắc, mấy người còn lại thì cười xấu xa, "Chị Hạ vẫn còn nhớ rõ khẩu vị của lão Lăng à." Tôn Đại Phi xấu xa cười nói.
"Ưm hưm.... . Hưm." Úc Tử Duyệt đang uống nước nghe được lời nói của Tôn Đại Phí thì suýt chút nữa bị sặc, liên tục ho sụ sụ, vậy suy đoán của mình là chính xác rồi!
Lăng Bắc Hàn và Hạ Tĩnh Sơ trước kia thật sự từng là người yêu của nhau.
Bây giờ, Lăng Bắc Hàn đang giúp cô lau miệng, ánh mắt hai người giao nhau. Úc Tử Duyệt thấy vẻ mặt vẫn bình tĩnh thản nhiên đó của Lăng Bắc Hàn, thực sự rất muốn hỏi rõ anh để chứng thực.
Lăng Bắc Hàn này cũng thật thâm sâu quá chứ? Bạn gái cũ đang ngồi ngay ở trước mặt, thế mà vẫn có thể bình tĩnh đến vậy.
Giữa lúc ăn, Lăng Bắc Hàn đi toilet, Lục Khải Chính cũng đi theo, "Lục Khải Chính, cậu đang mưu tính cái gì? Sao lại gọi cô ấy tới đây?"
"Oan quá, Lão Lăng, cái này thật sự là bị oan! Tôi mời Hạ Tĩnh Sơ tới công ty làm luật sư cố vấn, lúc đó bàn chuyện ở dưới lầu nhà hàng Tây, thuận tiện mời cô ấy đi ăn một bữa cơm mà thôi!" Lục Khải Chính không giống như đang nói dối.
Lăng Bắc Hàn trừng mắt nhìn cậu ta rồi bỏ đi, lúc đi ra lại vô tình gặp Hạ Tĩnh Sơ ở trên hành lang.
"Không muốn gặp em đến vậy sao? Sợ em phá họa gia đình anh hay như thế nào?" Hạ Tĩnh Sơ nhìn Lăng Bắc Hàn cười nói với vẻ mặt thật tự nhiên, nhưng ngược lại như cố ý nói Lăng Bắc Hản là người lòng dạ hẹp hòi.
Lúc này Úc Tử Duyệt cũng đi ra khỏi phòng tiệc, vừa khéo nhìn thấy hai người họ đang đứng cạnh nhau ở đường hành lang.
← Ch. 071 | Ch. 073 → |