← Ch.035 | Ch.037 → |
Miệng của Chu Kỳ bị gậy th*t đánh vào, cô đưa tay cầm lấy cây gậy này của anh 𝐬●ờ 💰●𝖔ạn●ℊ một chút, sau khi nắm chắc thì há miệng ra ngậm lấy gậy th*t của anh.
Cô đưa đầu lưỡi ra 𝖑*ⓘ*ế*m một chút ở phần đầu, ăn vô cùng nghiêm túc. Tưởng Diên đè nặng đầu Chu Kỳ xuống để cô ngồi xổm bên cạnh xe ăn cho anh, bên ngoài nhìn vào cũng sẽ thấy cô đang ngồi xổm nơi này ăn dương v*t của anh.
Miệng của cô vừa nhỏ vừa chặt, còn ấm áp nữa, gậy th*t trong miệng của cô bị đầu lưỡi cô thỏa sức chơi đùa. Tưởng Diên 💲ướ_𝓃_ɢ đến mức da đầu cũng run lên, bị cô ngậm chặt trong miệng, thiếu chút nữa bị cô làm đến bắn hết ra.
Tưởng Diên vén tóc Chu Kỳ ra phía sau, tóc của cô rất dài nên vén tóc ra sau để cô chuyên tâm ăn cho anh.
Chu Kỳ ăn rất nhanh, miệng bị cây hàng to lớn của anh làm căng ra, phình to lên. Tưởng Diên nhìn thấy cô ăn nhanh như thế, vuốt tóc cô nói: "Đồ d*m đãng này, ăn nhanh như thế làm gì chứ? Ăn chậm một chút, tất cả đều là của em, không cần ăn nhanh như vậy, cả gậy th*t của ông đây đều để cho em ăn, đều là của em cả."
Chu Kỳ nghe anh nói như thế thì nâng mắt lên nhìn anh, cô ngậm gậy th*t của anh càng nhanh hơn nữa, nó còn chạm đến cổ họng của cô.
Ngón tay cô cầm lấy hai viên bi thưởng thức, hai bên ⓚí𝐜●𝒽 ⓣ●𝐡●í●c●ⓗ anh.
Tưởng Diên nhìn thấy cô ăn ngon như thế, nên nắm lấy vú cô ⓢ_ờ ⓢoạ_ⓝ_🌀 một lúc, giọng nói thô tục hỏi cô: "Bé d*m ăn ngon lắm sao, nhìn em ăn ngon như thế, trên gậy th*t của ông đây đều là nước miếng của em. Gậy th*t của ông đây vẫn luôn nhét đầy miệng em, để miệng em liên tục ăn gậy th*t được không? Đói bụng đừng ăn cơm, sau này đói bụng nói ông đây, ông đây sẽ cho miệng em ăn gậy th*t này, đảm bảo sẽ no."
Chu Kỳ ăn rất vui vẻ, sau khi cầm lấy thứ đồ này của anh 𝐫-ú-т 𝓇-🔼 khỏi miệng, còn cầm lấy gậy th*t của anh lắc lắc.
Cô cười vô cùng xinh đẹp nhìn anh, gật đầu nói: "Được, ăn gậy th*t của chồng em, cô nhóc d*m đãng sẽ ngậm gậy th*t cho chồng. Chồng à, bây giờ huy*t nhỏ của bé d*m đãng ngứa quá, muốn được anh làm cho em."
Sau khi Chu Kỳ nói xong, cũng chẳng quan tâm Tưởng Diên có đồng ý hay không đã đi đến trước mặt anh, trực tiếp đứng lên ngồi trên đũng quần của anh, muốn đ_ú_🌴 nó vào trong tiểu huy*t của mình. Tưởng Diên nhìn cô chủ động như thế thì hạ ghế xuống, làm cho Chu Kỳ trực tiếp ⓒ_ắ_𝖒 𝖛à_o cây gậy của anh. Chu Kỳ thích để 𝖒_ô_ռ_ⓖ mình đối mặt với Tưởng Diên, Tưởng Diên cũng thích cô đi vào từ tư thế sau như thế này nên Chu Kỳ làm cho Tưởng Diên thỏa mãn. Sau khi cưỡi trên người anh, cô đưa lưng về phía Tưởng Diên, làm dương v*t anh ↪️-ọ 𝖝á-🌴 vào tiểu huy*t của cô để chảy ra nước d*m.
Như thế khiến cô càng ngứa hơn, trực tiếp để gậy th*t trước cửa huy*t của cô. Sau khi ↪️ắ_ⓜ ✔️_à_⭕, cô bắt đầu vặn vẹo eo mình, không gian trên xe cũng rất nhỏ, như thế không đủ cho Chu Kỳ uốn éo thân mình. Đặc biệt với không gian không thoải mái như thế này sẽ có nhiều động tác không thể làm được. Lúc này, Tưởng Diên kéo Ⓜ️ôn-ℊ cô xuống, anh dựa 𝖙-♓-â-𝓃 𝖙-𝖍-ể của mình sát vào phía cửa kính, sau đó nắm lấy 𝐦ô*n*ℊ của cô thẳng lưng 𝖈·ắ·Ⓜ️ ✅·à·𝑜 𝓇ú.t 𝓇.𝒶.
𝐌ô-ⓝ-ɢ của cô lúc bị anh ⓒ-ắ-𝐦 và-ⓞ vô cùng thoải mái, lộ ra vẻ mặt sung sướ·ռ·🌀, thỏa mãn, vẻ mặt d*m đãng không thể khống chế được. Tưởng Diên nắm lấy Ⓜ️.ôռ.🌀 cô ra ra vào vào vô cùng nhanh, Chu Kỳ đã có thể cảm nhận được cả xe đều đang rung lắc, cô không kìm nén được mà rên lên: "A --- thật sâu --- chồng 𝖈●ắ●Ⓜ️ ѵà●𝐨 sâu quá --- sâu quá rồi ---"
Hai ⓣ*𝐡â*ռ ⓣ*h*ể va chạm vào nhau, từng tiếng "bạch bạch bạch" vang lên vô cùng lớn, môⓝ-𝖌 cô bị đẩy lên, tay Chu Kỳ nắm lấy cửa kính xe thủy tinh. Tưởng Diên thấy dáng vẻ cô kêu lên d*m đãng như thế thì nắm lấy n𝖌ự-🌜 của cô nói: "Đồ d*m đãng này, em lộ ra vẻ mặt thoải mái như thế, nhìn vào cửa sổ đi, bị người khác nhìn thấy sẽ nói em bị chồng làm đến đỏ mắt, cắm đến thoải mái như thế, thoải mái đến cao trào có phải rất thích không. Bị chồng 'chơi' trong xe rất thoải mái có phải không, d*m đãng đến không thể kìm nén mà kêu lên, người đi ngang qua nghe thấy, tất cả mọi người đều biết em bị anh 'chơi' trong này, em thấy xấu hổ không, ngại ngùng không?"
Quả thật tư thế bây giờ của hai người là điên cuồng 𝐜ắ●Ⓜ️ ⓥ●à●o 𝓇-ú-† 𝐫-𝐚, cả xe đều lắc lư, chỉ cần bên ngoài có người đều sẽ nhìn thấy xe đang lắc lư, ai hiểu chuyện sẽ biết là bên trong đang làm gì.
Chu Kỳ bị cắm đến 𝖘ư·ớ·n·ℊ vô cùng, nói không chút cố kỵ nào: "Bị nhìn thì bị nhìn thôi, chồng em cắm tiểu huy*t của em rất thoải mái, em phải kêu ra đấy. Chồng em làm em rất şướռ*𝐠, thoải mái đến mức nhịn không được phải kêu lên. Chồng em thật lớn, ↪️ắ.ɱ ✔️.à.o huy*t nhỏ thật đã, muốn l·ê·ռ đỉ·п·♓, thật sự muốn 𝐥*ê*ռ đ*ỉ*𝓃*♓, thật sâu, gậy th*t của chồng em 🌜ắ.Ⓜ️ ⓥ.à.𝐨 thật sâu."
Giọng Chu Kỳ rên nhiều nên dần mất tiếng, kêu lên từng tiếng kêu d*m đãng, còn lắc lắc 𝖒ôп.🌀 để kết hợp với Tưởng Diên càng sâu hơn, uốn éo hăng say hơn.
Tưởng Diên nghe thấy lời cô thì càng ra sức 𝖈●ắ●𝖒 ☑️●à●𝑜, nhéo eo cô. Chu Kỳ bị đ_â_Ⓜ️ ở tư thế này một lúc lại đổi sang tư thế khác, chuyển sang mặt đối mặt với Tưởng Diên. Lúc chuyển vị trí, dương v*t vẫn luôn dính chặt chẽ không chịu buông ra, dưới thân vẫn chặt hệt như cái miệng nhỏ nhắn, hút chặt lấy anh.
Chu Kỳ cưỡi lên người anh, nhìn thấy vẻ mặt thoải mái của Tưởng Diên, thỉnh thoảng còn phát ra vài tiếng, cúi đầu 𝐫ê*п 𝓇*ỉ, cô cười hỏi anh: "Bị tiểu huy*t cắn cây gậy của chồng có thoải mái không? Huy*t nhỏ rất chặt nhỉ, bây giờ đang hút chặt lấy chồng nè, gậy th*t của chồng lớn như thế mà không thể rời khỏi huy*t nhỏ của em, vẫn đang ở trong em, để em ăn gậy th*t của chồng."
- -----oOo------
← Ch. 035 | Ch. 037 → |