← Ch.06 | Ch.08 → |
ông trình trang hoàng của Vạn gia tiến hành hừng hực khí thế, Đạm Dung trừ bỏ cách hai ba ngày lại chạy tới hiện trường một chuyến, cơ hồ từng buổi tối đều phải hầu hạ Vạn Tuế gia. Bên trong phòng khách thiết kế sớm xác định rồi, nhưng là phòng lại một lần sửa lại lại sửa. Đơn giản nhất chính là sau khi công nhân đem tường thay đổi đều tốt, vấn đề ở thư phòng Vạn Tuế lại rối rắm.
Hắn nói không cần phải chia một nửa thư phòng ra, vẫn là đem hai gian phòng khách trong đó một cái làm thư phòng sử dụng.
Bởi vì hắn thay đổi, phương án Đạm Dung đã chuẩn bị tốt bởi vậy trở thành phế thải, bố trí một lần nữa thay đổi, kết quả kỳ hạn công trình kéo dài them vài ngày.
Thấy qua sự thay đổi xoành xoạch của hắn, Đạm Dung thậm chí có loại ảo giác, nếu ngày nào đó hắn kiên trì muốn đem phòng ngủ biến thành phòng tắm, nàng cũng sẽ không cảm thấy kỳ quái.
Khi công trình tiến hành được một nửa, Đạm Dung cùng Vạn Tuế cơ hội gặp mặt tạm thời bị giảm bớt.
Bởi vì bác sĩ Vạn cũng bề bộn nhiều việc, hắn căn bản không có bao nhiêu thời gian có thể đi hiện trường tra xét, cho nên mỗi lần Đạm Dung đến công trường giám sát tình hình đặc biệt lúc ấy thuận tiện chụp một vài tấm ảnh mang về, sửa sang tốt lại gủi đến hòm thư của hắn, đồng thời nói cho hắn biết nên mua đồ điện gì, muốn chuẩn bị tốt mọi thứ cho công việc.
Hắn bình thường sau khi dùng cơm chiều liền lên QQ, cùng nàng bàn bạc chút công việc. Vì thế hai người nguyên bản xa lạ, mặc dù chưa được xem là thân mật, lại bởi vì đủ loại nguyên nhân mà trở nên ngày một quen thân.
Đêm đó Đạm Dung ở trên mạng sưu tầm một chút gia cụ vật phẩm trang sức cho bản vẽ, ở QQ truyền gủi đến cho hắn xem thử, hắn chọn đến chọn đi đều không chọn được thứ gì yêu thích.
[ Quên đi, vẫn là Chủ nhật chạy ra xem xét gia cụ trên thị trường đi. ]
Vừa thấy hắn bắn ra những lời này, Đạm Dung liền cảm thấy thực không tình nguyện.
[ Chủ nhật này tôi có cuộc hẹn. ] Gõ gõ bàn phím, Đạm Dung cự tuyệt thông qua QQ truyền vào trong mắt hắn.
[ Như thế nào cô mỗi lần Chủ nhật đều nói có việc? Cùng nam sinh hẹn hò? ]
[ Ừ. ] Chu công tử cũng tính là nam nhân đi. Lười giải thích nhiều như vậy, Đạm Dung liền theo ý tưởng của hắn trả lời.
[... ]
Hắn lặng im một hồi, cả buổi mới lại bắn ra một câu [ Tôi out. ]
Đến khi Đạm Dung nhìn những lời này, 'đầu' của hắn giống đã biến thành màu xám. [TNN: 'đầu' = avarta trong nick yahoo chúng ta đó nha *đừng ai hiểu nhầm, hắc có mà cái đầu của anh biến đen luôn chứ xám cái gì* ]
Lại một tuần trôi qua đến thứ Sáu, là sinh nhật mẹ của Xà Thái Quân, buổi tối ở khách sạn mở tiệc chiêu đãi hơn mười bàn, toàn bộ nhân viên Tinh Thái đều được mời đông đủ.
Đối với việc lão bản mời ăn cơm, công nhân viên đương nhiên nhảy nhót, reo hò cho nên sau khi tan tầm mấy đóa hoa của bộ phận thiết kế liền trực tiếp hướng khách sạn chạy đi.
Khách sạn tổ chức thiết yến ở trong thành phố có vẻ nổi tiếng, trang hoàng cách điệu tất nhiên là không giống bình thường.
Chủ nhà mời tiệc rời ghế ngồi đi ra một khoảng thời gian cung khá lâu, còn chưa có xuất hiện, khách lại ít ỏi không có nhiều gì cho mây.
Ngồi cùng bàn với bốn nam nhân đang nước miếng tung bay, Đạm Dung cơ hồ cũng bị nước miếng bao phủ, cùng người bên cạnh hoa tay múa chân vui vẻ khoảng chừng ba hiệp, sau đó đi ra sảnh.
Đại khái là nghề nghiệp cho phép, trường hợp khi đi đường gặp phải một số công trình, nàng đều chú ý đến phong cách cùng thủ pháp trang hoàng của nhà người ta.
Nhà này vốn là quán cơm có tiếng lấy theo phong cách cổ kính được ca ngợi, bỏ qua sảnh thì bao gồm hai tầng, thang máy nằm giữa một không gian rộng rãi, bố trí thực có khí thế, mà cột trụ cùng vách tường được chạm khắc bằng hình rồng có điểm vài đóa hoa cổ điển.
Đạm Dung đứng ở bậc thang phía trên cao, tinh tế thưởng thức công nghệ thủ công đẹp đẽ này.
Người lui tới rất nhiều, vì sợ tắc nghẽn đường nàng đã tận lực đem chính mình đặt mình trong góc nho nhỏ, ai ngờ vẫn là có người đi không mở to mắt đụng phải nàng một phen.
Nàng loạng choạng một cái liền bị người dùng lực mạnh kéo lấy.
"Đi ra nơi này thật nhiều người, cho dù cô muốn xem xét tác phẩm nghệ thuật, cũng nên tìm cái địa phương an toàn."
Thanh âm tràn ngập trêu chọc vang lên, sau khi Đạm Dung đứng vững liền quay đầu lại xem, một người nam nhân cao cao gầy gầy mang kính mắt mỉm cười ở phía sau nàng.
Hắn được xưng là hình tượng tuấn lãng, mặc dù không có bì được so với bác sĩ Vạn xinh đẹp, sư huynh tiêu sái, tư sắc cũng coi như ổn đi.
Đạm Dung giật giật nhẹ khóe miệng, nói lời cám ơn, vỗ vỗ chỗ cánh tay vừa rồi bị hắn mắn chặt, không quá thích có người xa lạ tiếp xúc với chính mình, cho dù hắn là có ý tốt giúp mình.
"Tiểu thư đối với trang hoàng ở nơi này thực cảm thấy hứng thú." Kính mắt nam cũng không có ý tứ rời đi, dán mắt bên người nàng đang nhìn sang tượng gỗ điêu khắc trên vách tường, lại nhìn sang nữ tử thoạt nhìn điềm tĩnh kia.
Rất ít nhân sẽ đối với mấy thứ này nhìn xem mê mẩn như thế, người đến người đi trên cầu thang mà nàng vẫn có thể thản nhiên ở chỗ này lẳng lặng thưởng thức, giống như đặt mình trong cảnh giới chỗ không người, hình ảnh kia nhìn vào làm cho người ta cảm thấy tươi mát thoát tục, không uổng công hắn cố ý đến đây vây xem.
Đạm Dung mày khẽ nhíu, đối với vị ân nhân cứu mạng này đến gần không có nửa điểm hảo cảm. Nàng xem cảnh trang hoàng của nàng, hắn thấy có gì thú vị?
"Tôi có bạn trai." Mặc kệ hắn có ý đồ gì, lời này cũng đủ dọa lui mỗ nam nhàm chán.
"Ách?" Kính mắt nam ngẩn người, lập tức miệng mở ra.
"Thật sự?"
Đạm Dung liếc hắn một cái, không rõ trong lời nói chính mình có cái gì buồn cười, có thể làm cho cái miệng của hắn há to đến nỗi nhét được quả trứng gà.
"Ai nha, tôi còn là lần đầu tiên bị người cự tuyệt hoàn toàn như vậy, tâm cảm thấy thật sự bị thương, bị thương a!" Hắn thật đúng là phối hợp đang ôm vị trí trái tim, gương mặt hiện lên vẻ thống khổ.
Không phải là gặp phải quái nhân đi? Có cần khoa trương như vậy hay không? Đạm Dung trên trán nhất thời xuất hiện mấy cái hắc tuyến.
"Tiểu thư, tôi đối với cô nhất kiến chung tình, cô thật sự không cần thay tôi lo lắng, lo lắng cho tôi sao?" Kính mắt nam để sát vào mặt nàng, trên mặt biểu tình trêu tức càng sâu.
Đạm Dung chưa hề gặp qua người như thế, đầu tiên nàng không phải quốc sắc thiên hương*, còn nữa có người nam nhân nào điên như vậy? Nàng hoài nghi hắn thật sự là có bệnh.
"Cô ở đây làm gì?"
Thanh âm lạnh lẽo từ phía sau truyền đến, Đạm Dung quay đầu nhìn xem, bác sĩ Vạn như thiên sứ từ trời rơi xuống.
Ánh mắt nàng chợt lóe, xoay người nắm lấy cánh tay của hắn, không nhanh không chậm nhìn vào trong mắt nam nhân đeo kính nói: "Nếu bạn trai của anh là người này, anh sẽ lo lắng người khác sao?"
Kính mắt nam hơi hơi nhíu mày, cao thấp đánh giá Vạn Tuế. Đối phương mặt như quan ngọc, dáng vẻ tri thức, sống mũi cao thẳng cùng đôi môi hồng nhuận mềm mại, có thể nói đệ nhất mỹ nam tử.
Người này sinh ra là nam nhân quả thực là quá lãng phí, nhưng là hắn lại không thể không thừa nhận rằng, ánh mắt lạnh lùng, sáng quắc cùng giọng nói rét lạnh thật lợi hại, cho dù chính mình so với hắn đứng cao hơn một cái bậc thang, vẫn có thể cảm thấy cảm giác áp bách đến từ trên người hắn thật mạnh.
Vạn Tuế liếc mắt nhìn một vòng kẻ địch của mình rồi liếc về phía cái người đang nắm lấy cánh tay mình kia, cũng không phủ nhận hay để ý đến ánh mắt đánh giá của nam kính mắt, vỗ vỗ vai Đạm Dung.
"Đừng ngốc lăng ở trong này, đi lên."
Đạm Dung trực tiếp không nhìn đến sự tồn tại của kính mắt nam, theo anh đi lên lầu. Đi đến cửa, nàng lập tức buông tay.
"Cô vừa rồi lợi dụng tôi." Vạn Tuế một tay đút vào túi quần, tư thế từ trên cao nhìn xuống mang theo thẩm vấn.
Vừa rồi nam nhân kia thoạt nhìn điều kiện không sai, nàng thế nhưng khóe mắt cũng không liếc mắt xem một cái, xem ra nàng đối với Xà Thái Quân mê luyến rất sâu.
Đạm Dung nhún nhún vai, "Trùng hợp, vừa lúc anh đi qua mà thôi."
"Nếu vừa rồi đi qua là Xà Thái Quân, cô có làm thế hay không..." Vạn Tuế thình lình hỏi ra miệng, hắn kỳ tự trách mình vì sao hỏi như vậy?
Ngữ khí kia, như thế nào nghe đều có điểm chua. Hắn làm gì? Vuốt cằm, Vạn Tuế nhận thấy được chính mình phạm vào chuyện không thể tưởng tượng, hắn có điểm bất an.
Đáng tiếc Đạm Dung tâm tư không ở nơi này, nàng tức giận nhìn hắn.
" Vấn đề giả thiết tôi không trả lời." Nói xong rồi một đường đi thẳng vào.
Nàng đang trốn tránh. Vạn Tuế có chút thất thần, chua sót nhìn thân ảnh tinh tế đang biến mất ở trong đám người, đêm nay thay bà nội đến tiệc sinh nhật mẹ của Xà Thái Quân, buổi tiệc vốn là nhàm chán, hiện tại hắn lại càng cảm thấy thêm một chút mất mát.
Đạm Dung đang đi trở về chỗ ngồi, nửa đường gặp vợ chồng lão Xà Thái Quân, Xà lão cha vừa thấy Đạm Dung liền cười như ánh mặt trời sáng lạn.
"Tiểu Dung, cháu đi đâu vậy? Ta nơi nơi tìm cháu không thấy đâu."
Tìm nàng? Đạm Dung nghi hoặc nhìn về phía sư huynh. Xà Thái Quân pha trò nói: "Mẹ nghĩ giúp em làm mai mối."
"Làm mối cái gì!"
Xà lão cha đánh con nhà mình một chưởng, sau đó đôi tươi cười đối Đạm Dung giải thích: "Nhận thức thêm một cái bằng hữu mà thôi, hắn là con của em trai ta, cao lớn tuấn tú, cùng thế hệ với các con.
Ai nha, tửu lâu này là do hắn thiết kế, a Quân, đúng không đúng không." [TNN: ta nghi ngờ, phi thường nghi ngờ chính là nam kính mắt kia ]
Xà lão mẹ lôi kéo góc áo con mình, Xà Thái Quân buông tay: "Hắn làm ở công ty lớn, là kỹ thuật viên. Lần trước cùng em đã nói qua, chính là cậu em họ kia."
Đạm Dung đối với loại nhiệt tâm này thực vô lực, từ một năm trước nàng tỏ vẻ rằng không có ý tứ với sư huynh, cũng không có hứng thú, Xà lão mẹ liền càng không ngừng vì nàng đề cử nam nhân.
Nàng đã muốn nói rất nhiều lần là không cần, mà chẳng nề hà Xà mẹ vẫn rất là vui vẻ không để ý.
"Xà mẹ khỏe!"
Vạn Tuế cất giọng chào hỏi như thanh âm thiên sứ truyền đến, Xà mẹ nghe xong tức thời mừng rỡ: "Ai nha, a Tuế con thế nhưng đã đến đây, Xà mẹ thật rất vui. A? Bà nội con đâu?"
"Bà nội còn ở trong phòng khám, bởi vì bệnh nhân nhiều lắm, bà cho dù muốn cũng không thể thoát ra." Vạn Tuế đối với lão nhân gia nói chuyện vẫn là khách khách khí khí.
Thấy Xà lão dời đi mục tiêu, Đạm Dung mới nghiêng mắt trừng Xà Thái Quân hạ giọng nói: "Sư huynh, mình sở dĩ không muốn, thì chớ có mà đưa cho người khác!"
Xà Thái Quân đem miệng tiến đến bên tai nàng thì thầm: "Tiểu Dung, lời em nói rất nghiêm trọng nha, chính là mẹ ta coi trọng a, coi như nhận thức thêm vài bằng hữu thôi.
Em họ ta, người không tệ, nếu không phải em, anh mới không cho bà giới thiệu. Ừ, tiểu Dung Dung, em khi tình yêu đến rất dễ chịu, làm cảm hứng thiết kế dạt dào, bất tận tới khi có tình cảm mãnh liệt mới thôi."
Ngay cả tình yêu của nàng đều phải tính kế ở bên trong, thật sự là nhà tư bản ăn tươi nuốt sống.
Đạm Dung khinh bỉ nghiêm trọng hành vi của nam nhân này, khinh thường cùng hắn tranh cãi nữa, mới nghĩ muốn ly khai, ai ngờ ngẩng đầu lên chỉ thấy kính mắt nam vừa rồi đi đến trước mặt.
"Bác!" Hắn cung kính chào Xà mẹ một tiếng, sau đó đối với Xà Thái Quân cùng Đạm Dung nói: "Anh họ, Đạm tiểu thư."
Hắn chính là cái tên biểu đệ kia. Hắn biết nàng. Ngắn ngủn ánh mắt trao đổi hai giây, Đạm Dung liền đưa ra kết luận này.
"Xem ra các con đã sớm nhận thức nhau rồi." Xà lão mẹ bên kia rõ ràng là cùng Vạn bác sĩ hàn huyên tâm sự, ở lúc Nghiêm Thiên Hành sau khi xuất hiện lập tức niềm vui rạo rực bỏ mặc hắn đi tới.
"A Hành, vừa rồi cháu đi ra ngoài có phải hay không cùng tiểu Dung nhận thức nhau? Ai nha, kia là được rồi, cũng không cần ta bà lão già này nhiều chuyện, vẫn là người trẻ tuổi chính mình hành động mau, hắc."
Xà lão mẹ cuối cùng chợt vang lên tiếng cười làm cho Đạm Dung không khỏi run rẩy, nguyên lai nàng vừa rồi thành con mồi trong mắt người khác.
"Bác, còn không có chân chính nhận thức, cháu chỉ là giúp Đạm tiểu thư một cái việc nhỏ, sau đó... Vâng, có điểm tiếc nuối, Đạm tiểu thư đã có bạn trai thực xuất sắc, đúng không?" Nghiêm Thiên Hành khóe mắt quét Vạn Tuế một vòng sau đó cố định ở trên người Đạm Dung, còn đối nàng nháy mắt mấy cái.
Vừa rồi rõ ràng Vạn Tuế cùng Xà lão nói chuyện, khóe mắt vẫn có lưu ý tới nhất cử nhất động giữa Đạm Dung cùng Xà Thái Quân. Thấy hắn ghé lại ở bên tai nàng nói nhỏ, trong lòng anh lại dâng lên kia cổ cảm giác không thoải mái.
Đơn giản là gặp quỷ đi! Hắn không thích loại cảm giác này, thực xa lạ. Cố tình cái kính mắt nam kia lại đây đảo lộn tất cả, Vạn Tuế sắc mặt càng thối.
"Bạn trai?"
"Sư muội em là hoa có chủ?"
Xà gia mẫu tử quả nhiên đồng thanh đồng khí, Đạm Dung nhất thời cảm thấy khó thở.
Một rồi lại thành hai, đều là phiền phức như nhau, còn có bác sĩ Vạn vẻ mặt không hờn giận, nguyên lai làm người thật sự không thể làm chuyện xấu, xem nàng chính là đem cái chuyện nho nhỏ như con muỗi nay thành cái phiền toái thật sự, hiện tại sẽ lộ ra dấu vết mất thôi.
"Ân, ta thật sự là có người trong lòng, hắn là cái G-A-Y!"
← Ch. 06 | Ch. 08 → |