Lần đầu (H
← Ch.07 | Ch.09 → |
Chung Tình đỏ mặt không nhúc nhích.
Hạ Lân không hề chớp mắt mà nhìn chằm chằm cô, dùng ánh mắt để 𝐝-ụ 𝒹-ỗ, để hướng dẫn.
Rốt cuộc Chung Tình cũng chịu nhổm người dậy, miễn cưỡng nhoài đến tủ đầu giường, từ bên trong lấy ra áo mưa, cô trầm mặc ném cả một hộp cho Hạ Lân, thanh âm phát run, "Tự cậu đeo đi."
Hạ Lân lộ ra nụ cười ác liệt, vừa lấy bao mang lên, vừa cười nói: "Hôm nay tôi sẽ dùng hết hộp này."
Chung Tình cúi đầu 🌜ắ·𝐧 𝐦·ô·𝖎 không để ý tới cậu.
Giận trướng côn th*t được tròng áo mưa, gân xanh cù kết trên côn th*t vẫn hiện lên rất rõ ràng. Chiều dài cùng kích cỡ của cậu đều vô cùng khả quan, Chung Tình có chút sợ hãi, không biết lát nữa thứ kia to như vậy sẽ đi vào ✝️♓â*𝖓 𝐭♓*ể của mình của mình kiểu gì.
Hạ Lân mang áo mưa xong, lại lần nữa quỳ gối giữa hai chân Chung Tình, sau đó nâng hai cẳng chân của cô lên.
Vạt váy bị cuốn lên bụng nhỏ, lộ ra hai chân thon dài và âm phụ không hề được che đậy của thiếu nữ.
Nơi đó vừa được ngón tay của Hạ Lân hỏi thăm qua nên vẫn còn sưng đỏ ư*ớ*✝️ á*†, lộ ra trong không khí còn hơi run lên.
Côn th*t của Hạ Lân đang vận sức chờ phát động, quy đ*u no tròn đã chống vào huy*t khẩu.
Đột nhiên, cậu đặt hai chân Chung Tình lên bả vai mình, sau đó eo đỉnh về phía trước.
Côn th*t cực lớn lập tức ☑️ù-ℹ️ ѵ-à-⭕ tiểu huy*t.
"A!" Bỗng nhiên bị dị vật xâm lấn làm Chung Tình kêu lên một tiếng, hạ thể giống như bị thứ gì đó bổ ra làm hai.
Bên trong của cô thật sự rất chặt, Hạ Lân cũng bị kẹp đến khó chịu.
"Chung Tình, cậu thả lỏng một chút." Trên trán Hạ Lân đã thấm ra một lớp mồ hôi mỏng.
Chung Tình thử làm theo lời cậu nói, nhưng cô không biết làm cách nào để thả lỏng.
Hạ Lân cũng chẳng tốt hơn là bao, đây là lần đầu tiên của cậu, chỉ xem qua mấy bộ phim không đàng hoàng, chứ thực tiễn thì hôm nay mới được nếm mùi.
Cậu nhẫn nại, cúi người xuống ♓ô.ռ lấy đôi môi hồng nhuận của Chung Tình, đầu lưỡi vói vào quấy loạn, cực kì sắc tình.
"Ưm..." Chung Tình bị 𝒽·ô·𝖓 đến nỗi thiếu oxy, dưới sự công kích của cậu, cô cũng dần buông lỏng phòng bị.
Hạ Lân cảm nhận được nhục bích co bóp gắt gao nay đã trở nên ɱề·〽️ 𝖒ạ·ı, cậu thử giật giật, cuối cùng ↪️·ắ·Ⓜ️ ⓥà·🔴 được nửa già.
Một tiếng trống làm tinh thần thêm hăng hái, cậu dứt khoát thúc eo, nguyên cây đều cắm đi vào.
"Đau..." Chung Tình uất ức, lấy tay đẩy đẩy lồng 𝐧-ⓖự-𝖈 cậu.
"Ngoan, tiểu huy*t đừng hút mạnh như vậy, lát nữa sẽ làm cậu thoải mái mà." Hạ Lân lại đang nói mấy lời hư đốn, đôi tay của cậu nâng đùi Chung Tình lên, bắt đầu nhanh chóng thọc vào 𝐫ú-✝️ 𝐫-@.
Đầu óc Hạ Lân đã 💰·ướ𝐧·ℊ tới mức tê dại, chân thật l_à_𝐦 ✝️_ì_ռ_h so với cậu tưởng tượng thì thoải mái hơn gấp trăm ngàn lần. Mà nam sinh tuổi dậy thì lại có tinh lực dư thừa, động tác thọc vào 𝓇ú_t r_ⓐ của cậu hầu như không dừng lại, côn th*t vẫn luôn cứng như thép.
Chung Tình bị động tác của Hạ Lân xóc nảy không thôi, 🎋♓_o_á_ℹ️ ↪️_ả_m dưới hạ thân kết lại với nhau thành từng tầng, cô vô lực bắt lấy tay Hạ Lân, nhỏ giọng gọi tên cậu.
Ngay sau đó, không biết quy đ*u đã cọ qua điểm nào trong cơ thể, Chung Tình kích động kêu lên.
"A... không được..."
"Chạm đến điểm G của cậu sao?" Hạ Lân quan sát phản ứng của cô, điều chỉnh góc độ côn th*t, quy đ*u không ngừng công kích vào chỗ vừa rồi.
Cả người Chung Tình run lên, toàn thân đỏ ửng, tiếng ⓡ.ê.ռ 𝖗.ỉ cũng cao vút.
Hạ Lân tiếp tục chơi xấu: "Tiểu huy*t chặt thật đấy, để tôi làm nó lỏng ra nhé?"
Chung Tình không biết nên trả lời thế nào, cô đã hoàn toàn rơi vào cơn lốc tình dục, điểm mẫn cảm không ngừng bị công kích, một luồng ánh sáng trắng như 𝖓*ổ ✝️*⛎*п*𝐠 trong đầu, 🎋.𝒽ⓞ.á.𝐢 ↪️ả.〽️ tràn khắp tứ chi chưa chịu dứt, dưới háng г𝖚·ռ rẩ·🍸 không thôi.
Cô cao trào.
Mà trong nháy mắt cao trào, vách thịt bên trong không ngừng co rút lại, giống như hàng ngàn hàng vạn cái miệng nhỏ 👢·ï·ế·ⓜ ɱú·✞ côn th*t của Hạ Lân.
Hạ Lân cũng gầm nhẹ một tiếng rồi bắn ra.
"Ha... ha..." Sau cao trào, cậu ghé vào trên người Chung Tình nghe cô т♓.ở 𝐝ố.↪️.
Chóp mũi dán vào cần cổ cô, không nhịn được duỗi lưỡi 🦵*𝒾*ế*𝐦 nhẹ lên xương quai xanh của Chung Tình.
← Ch. 07 | Ch. 09 → |