Bắt được Tiểu Tam (Kẻ thứ 3/ Bồ nhí)
← Ch.061 | Ch.063 → |
"Tra được chưa?" Hứa Cần Dương đứng bên cửa sổ, ngón tay kẹp một điếu thuốc vừa châm, chân mày khóa chặt như đang suy nghĩ.
"Rồi... đây là địa chỉ" A Đông đưa cho Hứa Cần Dương một tờ giấy.
Nhìn thấy mảnh giấy, chân mày Hứa Cần Dương dãn ra, một nụ cười tà ác nở trên khuôn mặt tuấn tú. Hoắc Thương Châu, dám đối nghịch với ta, xem ta cho ngươi tan xương nát thịt.
Hứa Cần Dương dập điếu thuốc, không chớp mắt nhìn A Đông "Chuyện này đừng để lộ, ta tự có tính toán"
"Dạ" A Đông gật đầu.
Hoắc Thương Châu ... người phụ nữ của ngươi, ta muốn đoạt! Hứa Cần Dương cười càng gian tà hơn, nét mặt còn mang theo nét độc ác, đôi con người màu nâu mê người trở nên đen tối.
Thù hận, căm thù là ma quỷ, xui khiến con người đi vào ngõ cụt. Đáng sợ hơn, mọi người lại không ý thức được sự tồn tại của nó, quay đi quẩn lại, cuối cùng sẽ nuốt mất linh hồn ai?
....................
Cố Chiêu Ninh đến nhà mới đốc thúc việc lắp đặt thiết bị, lúc về đến nhà phát hiện giầy của Hoắc Thương Châu để ngoài cửa, còn có một đôi giày cao gót của phụ nữ, cô nhất thời không biết phải phản ứng thế nào. Cô bỏ giầy nhìn xung quanh phòng khách, phòng bếp không thấy bóng dáng Hoắc Thương Châu, cô nhẹ nhàng đi lên tầng 2, tiến về phía phòng ngủ. Cửa khép, cô định đẩy cửa vào thì nghe tiếng con gái nũng nịu bên trong "Ghét quá đi... Thương Châu... Em muốn"
Dựa vào đâu! Ở bên ngoài tìm hoa đuổi bướm chưa đủ hay sao lại còn dám mang về nhà, hơn nữa là phòng ngủ của 2 người! Cố Chiêu Ninh thật muốn xông vào, hung hăng cho con mụ đàn bà đang nũng nịu kia 2 cái bạt tai, tay đã đặt trên tay nắm cửa lại rụt về. Đột nhiên nghĩ đến lời nói trước khi đi của Hoắc Thương Châu trong căn phòng đêm đó "Tự giải quyết cho tốt", hôm nay anh ta làm như vậy chẳng qua chỉ muốn cô sập bẫy, sau đó tự giễu cợt chính mình. Kìm nén cảm xúc, Cố Chiêu Ninh hít một hơi thật sâu, cô không thể bị đánh bại! Nghe những âm thanh chói tai trong phòng, Cố Chiêu Ninh mấp máy môi, như người không có việc gì tự nhiên đẩy cửa phòng.
Lỗ tai Hoắc Thương Châu rất nhạy bén, anh cảm thấy Cố Chiêu Ninh ở đây, tiếp tục ra vẻ thân mật, không ngừng vuốt ve người phụ nữ kia khiến cô ta cười khúc khích.
Cố Chiêu Ninh nhìn hai kẻ trong chăn, khóe miệng nhếch lên một nụ cười, cô bình tĩnh đi đến ghế salon cách giường không xa ngồi xuống, cầm quả táo cắn một miếng "Không tệ". Nghe có vẻ như khen quả táo, cũng có ý giễu cợt hai kẻ trên giường.
"Á!..." Cô ả đang hưởng thụ trên giường nghe thấy giọng Cố Chiêu Ninh, sợ tới mức choáng váng, đây chẳng phải nhà của Hoắc Thương Châu sao? Thế nào... thế nào lại đột nhiên có phụ nữ? Chăm chú nhìn lại, đây chẳng phải là cô bạn gái Bạch Hiên Dật mang theo hay sao? Sao cô ta lại xuất hiện ở đây?
Hoắc Thương Châu hạ khóe miệng, sau đó làm bộ giận dữ quay đầu nhìn Cố Chiêu Ninh không nói gì.
"Không cần để ý đến tôi, các người cứ tiếp tục... tường thuật trực tiếp đầy kích thích nha, tốn tiền cũng chưa chắc xem được? Uây, quả thực là quá hăng hái rồi!" Cố Chiêu Ninh vắt chân chéo quẩy, vẫn tiếp tục gặm táo.
Không thể nghĩ tới Cố Chiêu Ninh lại bình tĩnh đối mặt với sự tính toán chu đáo của Hoắc Thương Châu đến vậy, anh tức giận như có tảng đá ngàn cân đè xuống, mắt Cố Chiêu Ninh nhìn chằm chằm trở nên sâu không lường được.
"Thương Châu... Cô gái này... Cô ta..." Dư Na không nghĩ đến tình huống này, cô còn chưa ăn được Hoắc Thương Châu, tại sao Cố Chiêu Ninh lại đột nhiên xuất hiện. Rất nhiều nghi vấn trong lòng, cô thẹn quá kéo chăn kéo cao lên che ngực.
"Cô đi đi!" Lúc nói câu này, mắt vẫn nhìn Cố Chiêu Ninh, Hoắc Thương Châu giận dữ xuống giường, hông vẫn quấn một chiếc khăn màu trắng, bỏ lại hai người đàn bà nội Hoắc đi vào phòng tắm. Dư Na sung sướng tưởng hắn đang nói với Cố Chiêu Ninh, nở ra một nụ cười chiến thắng, nhìn cô với bộ dạng tiểu nhân đắc chí.
← Ch. 061 | Ch. 063 → |