← Ch.07 | Ch.09 → |
Edit: Hướng dương xanh
Chị đã trở về! Tin tức này giống như sét đánh ngang tai, giáng một cú vào sâu nội tâm Khấu San Dung, cô chưa từng nghĩ qua sự tình lại oái ăm như vậy.
Cánh tốt nhất là trốn tránh Khấu San Dung không có bất kì hành động nào, không nói qua với Văn Nhân Chấn cô lặng lẽ trở về Khấu gia.
Là niềm hy vọng của cha mẹ, là chỗ dựa về sau của mẹ nay chị đã trở về tâm tình của mẹ cô đương nhiên rất vui vẻ.
"Thiên Dung về sau con không cần như vậy dọa mẹ, có chuyện gì từ từ nói, quyết định của con mẹ có thế nào không ủng hộ đâu?"
Chị đã trở về, mẹ liền bồi bổ thức ăn ngon, giúp chị tẩy trần bỏ cũ đón mới, lời nói rất là sủng nịnh yêu thương, với vấn đề chị bỏ đi nửa năm qua biệt dạng tin tức xem như chưa từng xảy ra cũng không tái nhắc một câu.
Khấu San Dung cũng xin nghỉ phép, trở về Khấu gia mà Văn Nhân Chấn đang trên đường tới.
Cô ngồi ở một bên, im lặng nhìn mẹ cô cùng chị gái mẹ con tình thâm. Nhìn khuôn mắt hồng thuận, khí sắc thần thái tươi tắn rốt cục chị cũng nguyện ý trở về, cô hẳn là muốn thở dài nhẹ nhõm ngược lại cô không có cảm giác như vậy mà còn cảm thấy không thích hợp.
"A Chấn mấy ngày trước nói với mẹ vẫn đang tiếp tục tìm con, còn an ủi mẹ con sẽ nhanh trở về, mẹ tin vậy mà kiên nhẫn chờ đợi, còn có nấu đường phèn tổ yến mà con ưa thích, con xem hình dáng mình kìa rất gầy, cố gắng một chút nhanh bồi bổ bản thân......" Khấu phu nhân ngồi bên cạnh con gái lớn hỏi han ân cần như thể con gái rượu vừa đi một chuyến xa nhà nay trở về, mà không phải là vấn đề đại sự đào hôn. A Chấn sắp xếp rất tốt không để giới truyền thông biết tin tức con đã trở về, xem ra nó đối với con còn nhiều tình cảm......"
"Mẹ đừng hy vọng nhiều lắm, A Chấn với con chỉ là bạn bè mà thôi." Khấu Thiên Dung nghe chưa kịp hết liền đánh gãy lời của bà, kiên quyết hơn nữa nhìn về phía em gái liếc mắt một cái, ám chỉ mẹ không nên nói lung tung."Dung Dung, khiến em lo lắng, cũng làm cho bản thân em chịu nhiều ủy khuất, chị thực có......"
Nhưng thực đáng tiếc, Khấu phu nhân không hiểu sự tình, không biết nên nói cái gì và điều gì không nên nói."Ai nha, con cũng không có ủy khuất em nó đâu! Nha đầu kia cái gì cũng đều không hiểu, lời nói của mẹ đều không có nghe vào! Con làm sao gây tổn hại cho em nó, còn không phải đều là A Chấn nhận hết phiền toái từ em con sao, con bé ăn ngon ngủ được, không ai quản được nó, cũng không muốn người khác giúp hỗ trợ, con bé cái gì cũng không tốt không giống như con, chưa bao giờ cần mẹ phải bận tâm đến như vậy, nếu là con A Chấn cũng sẽ không bị người bên ngoài chê cười đến mất mặt"
Khấu San Dung nhìn mẹ trước mặt chị quở trách mình làm hỏng mọi chuyện, mày không tự giác nhíu lại, khóe miệng khẽ cười đau khổ.
Thì ra là thế, khó trách cô có cảm giác quái dị.
Sự tình không phải không có cách giải quyết chính là việc chị gái trở về làm dấy lên sự hỗn loạn mới, em gái gả cho Văn Nhân Chấn, còn làm tốt việc đăng ký kết hôn, hiện tại cô dâu đã trở về chân chính danh phận Văn Nhân phu nhân, như vậy hiện tại cô chỉ có cách ly hôn, đem vị trí Văn Nhân phu nhân trả lại cho chị sao?
Hẳn là như vậy đi, Văn Nhân Chấn vốn tâm cao khí ngạo nếu không có ý nghĩ như vậy sẽ không mệt mỏi nhanh chóng tìm chị mang trở về nhà, hơn nữa mẹ cũng có ý tứ này. Mẹ vẫn cảm thấy cô không có xinh đẹp bằng chị mình, lại không có năng lực vĩ đại giữ không được đại thiếu gia nổi tiếng hào hoa, rất không xứng với Văn Nhân Chấn, cái gì đều làm không tốt đều là lỗi của cô, chỉ có thể dùng đến cách hèn nhát nhất mang lấy đứa trẻ trói chặt Văn Nhân Chấn.
Nghĩ đến chính mình lúc trước bị ép gả lòng cảm thấy chua xót, sau khi lấy Văn Nhân Chấn một thời gian cô thừa nhận tất cả lời lời đồn đãi lúc trước đều là chuyện nhảm, hiện tại chị đã về mỗi một câu mẹ nói chính là nhận định chị gái cùng Văn Nhân Chấn mới là trời đất tạo nên một đôi sao?
"Mẹ, đừng nói nữa." Khấu Thiên Dung giọng điệu nhỏ nhẹ muốn bà đừng tái nhắc lại chuyện này.
"Vì sao không thể nói? Con chính là như vậy, papa con cũng vậy cùng một ruột chỉ biết sủng em gái các người, con bé một chút việc nhỏ đều làm không tốt, mẹ xem ra đợi khi A Chấn đến đây, mẹ sẽ hỏi cậu ấy muốn giải quyết chuyện này như thế nào, con rể còn có khả năng đón con trở về, chứng tỏ hắn đối với con vẫn còn tình cảm chưa có thể quên.."
Khấu San Dung cảm thấy chính mình đang xem bộ phim điện ảnh, diễn viên chính là người thân của cô, kịch bản chính là nhân sinh cuộc sống của hai người mà cô chính là một cái người không trọng yếu, không có lời thoại chỉ đứng bên ngoài im lặng xem.
"Đúng vậy, mẹ nói thật có lý, Chị hẳn biết Văn Nhân Chấn nhất định không thể quên mới không quản ngại chăm chỉ tìm chị lâu như vậy, tìm được người sau đó còn tận tâm suy nghĩ cách tốt nhất để chị an tòan về nhà, còn để ý không cho báo giới chú ý đến sự kiện này. Xem ra rất dụng tâm! Em còn nghe thấy được...... Chị cùng Văn Nhân Chấn có liên lạc với nhau, hắn không có sinh khí chuyện chị bỏ trốn lúc trước, hắn vẫn còn chờ chị trở lại."
Khấu San Dung bề ngoài tươi cười hớn hở nhưng trong lòng gào to đau đớn, cô theo bản năng vẫn cố che đậy nỗi lòng thật sự của mình, làm bộ cười đến một chút buồn lo đều không có, rất vô tư lự như là không phải chuyện của bản thân.
Chị cùng Văn Nhân Chấn có liên lạc, bọn họ hai người vừa mới gọi điện cho nhau, thái độ bình thản tựa như sự tình gì cũng đều không có phát sinh làm cho cô cảm thấy...... tâm trạng mình vô cùng kém.
Nhưng vì sao cô cảm thấy tâm tình mình rất kém? Sự việc kia cũng thực bình thường đi, nếu không có sự cố ngoài ý muốn đó bọn họ hẳn đã sớm là vợ chồng, ở cùng một chỗ với nhau nhiều năm như vậy cho dù có tức giận cũng sẽ không để ý quá lâu đi.
"Khó có dịp con nói chuyện mà không khiến mẹ tức giận, Thiên Dung, ngay cả Dung Dung đều nói như vậy, mẹ chờ A Chấn đến đây, chúng ta thương lượng bàn bạc một thể......" Khấu phu nhân tâm trạng hôm nay thật vui vẻ không nhịn được mở khẩu khen đứa con gái thứ hai của mình.
"Con đã nói đừng nói nữa mà." Mang theo ý tứ nhắc nhở người con gái vốn hiền lành, từ tốn ôn nhu tao nhã, chưa bao giờ lớn tiếng nói chuyện với Khấu phu nhân là Khấu Thiên Dung vùa lặp lại.
"Mẹ, mẹ...... Loại sự tình này cần phải nhanh giải quyết, bằng không hai chị em gái cùng với một cái nam nhân...... Truyền ra bên ngoài làm sao có thể dễ nghe?" Khấu phu nhân bị con gái lớn giọng điệu đột nhiên chuyển biến không khỏi bị dọa đến, không ngừng giải thích.
"Nguyên lai mẹ cũng biết loại chuyện này nếu truyền ra ngoài là không tốt."
Khấu Thiên Dung như trước bảo trì nụ cười thành thục, giọng điệu ôn nhu cũng khôi phục nhưng không biết vì sao chính là có một loại cảm giác cường thế quyết đoán làm cho Khấu phu nhân tâm khẽ rùng mình.
"Mẹ, đây là chuyện của chị em con, để cho bọn con hai chị em tự xử lý là tốt rồi, mẹ phải đứng ngoài truyện này, không cần phải quan tâm nhiều đến việc này." Chớp mắt một cái mới vừa rồi còn mang theo khẩu khí đáng sợ Khấu Thiên Dung nhanh chóng khôi phục thói quen tao nhã ôn nhu của mọi khi nói chuyện cùng người thân.
Nhìn lầm rồi, nhất định là vậy! đứa con gái lớn bảo bối tâm can của bà chưa bao giờ làm bà thất vọng! Khấu phu nhân nghe con gái lớn nói như vậy, nhịn không được nhìn về phía cái kia đứa nhỏ luôn nói không nghe đang bĩu môi một ngàn lần vạn lần tỏ vẻ chống đối."Loại này đại sự để mẹ đứng ra xử lý có được không? Các con hai đứa nhỏ biết cái gì..."
"Mẹ, con không hỏi ý kiến của người, mẹ không cần nói tiếp."
Nếu vừa rồi còn có một chút nghi hoặc, hiện tại thái độ Khấu Thiên Dung đã phi thường xác nhận.
Khấu phu nhân bị con gái dọa đến giật mình ngây ngốc nói không ra lời, sắc mặt trắng bệch."Con...... Con bé này như thế nào lại thành ra như vậy......"
"Chị nói chuyện với mẹ không cần tỏ ra gay gắt như vậy." Khấu San Dung từ nãy đến giờ đều không có lên tiếng thẳng đến chị gái khẩu khí trở nên ương ngạnh, cứng rắn khước từ sự giúp đỡ của mẹ, cô mới cau mày, mở miệng nhắc nhở chị gái.
"Xem ra, Dung Dung mới là đứa con gái ngoan của bà không phải sao?"
Khấu Thiên Dung khi cười rất đẹp, dựa vào nhận thức sâu sắc của Khấu phu nhân cô chính là đứa con gái hoàn mỹ, khi cười rộ lên cũng rất động lòng người, nay ở trong mắt cũng không có nửa điểm ý cười. Bà như thế nào đến bây giờ mới phát hiện, con gái lớn vốn rất hoàn mỹ nhưng lại không chân thật?
"Để sau con lại cùng mẹ nói chuyện nếu nói nữa chỉ sẽ thêm chuyện phiền phức, hiện tại trước mắt để con và em gái nói chuyện trước đã, giải quyết khúc mắc vấn đề của hai chị em, mẹ là kiên nhẫn chờ một chút có được không?"
Khấu Thiên Dung thản nhiên, khẩu khí ôn nhu nhẹ giọng nói lại làm cho Khấu phu nhân không khỏi nuốt nước miếng gật gật đầu.
"Mẹ có thể tránh đi một chút? Con có lời muốn nói cùng Dung Dung."
Nói mấy câu liền đem Khấu phu nhân chuyên sự đẩy đi, phòng ăn hiện chỉ còn lại hai chị em.
Khấu San Dung nhìn chị gái đã nửa năm chưa gặp cảm thấy sắc mặt chị hồng nhuận, khí sắc tươi tắn không giống với người vừa mới đào hôn, một cô gái cô độc lưu lạc bên ngoài sao lại không có biểu tình lo lắng, đau khổ? Cô cùng mẹ vô cùng lo lắng, ăn ngủ không ngon căn bản chính là dư thừa.
"Mẹ đối với chị kì vọng rất cao, chị và em vốn không giống nhau làm sao có thể làm ra loại sự tình này? Chị không sợ sẽ làm papa thất vọng sao?!" Nguyên lai muốn chúc mừng chị đã trở về, chuyện cũ này cứ như vậy quên đi nhưng nhìn đến chị gái thần thái tươi tỉnh, nói chuyện với mẹ lại có thể dùng thái độ ngỗ ngược thật sự rất là ghen tị, cảm giác tức giận cùng bất bình nhất thời chạy lên tận não làm cho Khấu San không dễ dàng tha thứ chị gái quá được nuông chiều.
"Chị vừa mới trở về mẹ liền thật vui vẻ cái gì cũng bỏ qua hết còn chuẩn bị món ăn mà chị thích, an ủi vỗ về chỉ sợ chị lại chạy trốn!"
Nghe em gái thuyết, xem ra em cô rất quật cường trong suốt hai tháng không gục ngã, ủy mị, nụ cười giả tạo không nhìn ra nổi lên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt mỹ của Khấu Thiên Dung.
"Dung Dung, để em lo lắng nhiều rồi, chị đều đã nghe qua, chị thực thật có lỗi." Cô thân mật cầm tay em gái so với cùng nói chuyện với mẹ thái độ cứng rắn giọng điệu rõ ràng là ôn nhu hơn.
"Giải thích có ích lợi gì? Thương tổn cũng đã muốn tạo thành, hiện tại chị đã trở về, Văn Nhân Chấn hiện che đậy được báo giới truyền thông nhưng là có thể che đậy bao lâu? Em thật sự bị chị làm tức điên hiện tại nên làm cái gì mới tốt đây?" Hết thảy đều rối loạn."Mẹ chính là cảm thấy em so với chị còn kém xa, không xứng với Văn Nhân Chấn, thay chị gả cho hắn là phúc khí của bản thân, hiện tại chị đã quay lại em đương nhiên muốn rời đi, dù sao em bất quá chỉ là người thay thế, em sẽ không sao cả!"
Cho tới nay cô đều là bị ép phối hợp thực hiện chưa từng có người nghĩ tới...... Kỳ thật cô cảm giác thật khổ sở.
Khấu Thiên Dung bất động không nói chậm rãi lắng nghe, chậm rãi uống canh nóng, chờ đến em gái nói dứt cô vừa vặn uống xong bát canh, đem bát không đặt lại trên bàn, dùng khăn ăn ấn ấn khóe miệng, cuối cùng lấy mắt nhìn em gái, đưa đầu lại gần hỏi:"Dung Dung, em thật sự muốn đem A Chấn trả lại cho chị?"
Chị gái thình lình đặt vấn đề làm cho Khấu San Dung vô cùng kinh ngạc.
Dĩ nhiên là cô trả lời không được. Theo lý thuyết đáp án này hẳn là rõ ràng rồi, cô cũng đã nói, cô nên rời khỏi, dù sao cô chính là vật phẩm thay thế chị nhưng vì sao cô không cách nào lập tức trả lời như vậy?
"Em luyến tiếc." Bắt gặp em gái cắn môi dưới không nói, Khấu Thiên Dung cười cười, "Dung Dung, em là một đứa trẻ tốt." Vươn tay sờ sờ đầu cô, giống với dỗ đứa trẻ nhỏ nhìn vẻ mặt không cam lòng của em gái."Chị a, là cái ích kỷ, là người chị xấu thật sự đã khiến em ủy khuất nhiều."
Đáng giận, thật chán ghét chị gái xấu xa thế lại dùng đến chiêu này......
Nguyên lai tưởng sẽ cùng chị cãi nhau một trận nhưng bởi vì hành động của chị gái làm cho cô nghĩ tới papa luôn miệng nói cô là đứa trẻ tốt, cũng chỉ có papa mà thôi, chị hiện tại xoa đầu cô còn nói chính mình rất tốt hại cô trong lúc nhất thời không thể tiếp nhận được.
"Chị xem em là đứa bé để dạy dỗ sao!" Khấu San Dung bất mãn gầm nhẹ, không thừa nhận chính mình đang được dỗ dành, âu yếm.
"Ngoan." Khấu Thiên Dung cười thật tươi tuyệt không phủ nhận.
"Em chán ghét chị......" Khấu San Dung đột nhiên khóc lớn giống trẻ nhỏ lấy tay đem nước mắt lau quệt."Chán ghét chị làm cho em như vậy lo lắng ......" Ghét nhất bị chị vô tâm không để ý biểu tình của cô, vạch trần ý nghĩ của cô không nghĩ thừa nhận đó sự thật.
Cô luyến tiếc đem Văn Nhân Chấn chắp tay cho người khác, trải qua nhiều chuyện như vậy cô đã muốn thói quen...... Hắn làm bạn.
Khấu Thiên Dung gặp em gái thẳng thắn nói khóc liền khóc, không khỏi lộ ra sủng nịnh cười.
"Dung Dung, chúng ta là thân là chị em ruột, cá tính cũng thực giống nhau rất bướng bỉnh, cũng giống nhau thực quật cường...... Em xem đó là cái gì biểu tình, hoài nghi sao? Chị chỉ là muốn đùa giỡn trí thông minh của em một tí, dù sao chị cũng lớn hơn em sáu tuổi, đương nhiên biết cách như thế nào để bảo hộ chính mình.
"Chị thực hâm mộ em, Dung Dung, hâm mộ cá tính hiếu thuận bất luận mẹ nói như thế nào em vẫn là kiên trì thể hiện bản thân, không giống với chị không có cách nào chịu được mẹ thường xuyên lấy mình cùng người khác so sánh, nói chị so ra kém người khác, vừa lúc chính mình cương nghị chịu đựng cho nên chị cũng buộc chính mình tuyệt đối không thể thua.
"Em cảm thấy mẹ không đủ để ý mình còn chị khó tiếp nhận sự quan tâm thái quá của mẹ đối với mình, chăm bẵm chính mình mỗi sự kiện đều phải làm được hoàn hảo không sai sót, bức chị làm đứa con gái hoàn mỹ trong mắt bà nhưng mẹ không biết, thái độ ngương ngạnh của chị so với em còn dữ dội hơn, chỉ có hơn chứ không có kém, mẹ giúp chị tìm đối tượng, chị ở mặt ngoài phối hợp nhưng sau lưng chính mình liền động thủ tay chân làm cho nam nhân này bị rơi đài.
"Em cũng hiểu quá cá tính của mẹ, mẹ luôn cho chị là công chúa nhất định phải xứng với một cái vương tử, thẳng đến mẹ nhìn trúng Văn Nhân Chấn, hắn cho rằng phụ nữ thật là phiền toái, mà chị nghĩ muốn thoát khỏi sự an bài của mẹ đi thân cận thật là địa ngục, hai người bọn chị đều vì mục đích của bản thân nên hiệp nghị trước mặt người khác sắm vai ân ái tình lữ, trên thực tế chúng ta chỉ là đối tác của nhau, hợp tác thật sự khoái trá. Mãi cho đến một việc ngoài ý muốn xuất hiện — Dung Dung, chính là em."
"Em?" Khấu San Dung trong lúc nhất thời không có biện pháp phản ứng lại lăng lăng, bởi vì trước mắt chị gái cùng cô sinh hoạt cho tới nay nhận thức chị hoàn toàn không giống với trước, hơn nữa chị nói cô là nguyên nhân ngoài ý muốn, cô rất khó hiểu, chỉ vào chính mình cái mũi "Đâu có chuyện gì liên quan tới em?"
"Bởi vì Văn Nhân Chấn yêu mến em! Đáng tiếc vở kịch diễn đã muốn diễn xong, không thể hạ màn chị nhịn không được muốn nói chính mình tuyệt vọng không tưởng diễn thành thục đến mức độ không ai phát hiện, mẹ thật sự tin tưởng là thật không có nghi ngờ thế nhưng loại kịch bản này không thể nói dở là bỏ! Bất quá không quan hệ, chị sẽ giúp mẹ hiểu ra sự tình này cặn kẽ."
Là chị nói thời điểm đó mẹ không có phát hiện ra sự tình kì lạ, Khấu San Dung cảm thấy trong mắt chị gái lóe lên sự lợi hại lại nhanh biến mất.
"Văn Nhân Chấn nói cho chị biết hắn không chơi nữa, bởi vì hắn muốn theo đuổi em, chị làm sao có thể để cho cái tên kia hoa tâm hỗn đản nhúng chàm em gái yêu quý duy nhất của chị? Khả năng nhỏ đều không thể được!"
"Nguyên lai chị cũng biết hắn có hoa tâm a? Thật tốt quá –" Khấu San Dung nghe chị nói như vậy, đột nhiên thở dài một hơi nhẹ nhõm nhưng giây tiếp theo giây nghĩ lại sự thể không đúng nha, sự tình rất quỷ dị."Chị...... chị nói nhiều như vậy rốt cuộc có ý tứ gì?"
"Mà thôi...... Nói nhiều quá bất quá chị túm lại đơn giản, chị cùng Văn Nhân Chấn là ở cùng một chiếc thuyền, chúng ta nắm được nhược điểm của đối phương, chị và hắn là hiệp nghị thỏa thuận, tóm lại chính là kế hoạch cản không nổi biến hóa, hắn yêu thầm em nhưng là thời gian không đủ để chị an bài tất thảy thật tốt, papa mất Văn Nhân Chấn không nghĩ đợi thêm ba năm nữa, cho nên chúng ta hợp tác bày ra mưu kế — chị đào hôn, cho em ép gả, đem sự tình làm cho như vậy phức tạp, cũng chỉ vì thỏa mãn chúng ta ý đồ mà thôi."
"Cái gì?! Các ngươi đang làm cái quỷ gì! Cô nước mắt đều chảy sạch, lấy của cô danh dự ra vui đùa, không đúng, cô còn danh dự nào nữa sao!" Nghe được chân tướng thật sự Khấu San Dung nhất thời nổi trận lôi đình, đối chị gái lớn tiếng rít gào."Các người thật sự quá tàn nhẫn như vậy đùa bỡn người khác, tôi tuyệt đối không tha thứ cho các người!"
Khấu Thiên Dung lại bình thản không cảm thấy lo lắng sợ hãi, trong mắt tinh quang chợt lóe rồi biến mất, lộ ra mỉm cười, tay cầm tách trà nóng nhấp một ngụm, khai lá trà trong tách.
Chị em hai người đồng dạng tính cách, tình cảm hiện tại không có hy vọng phục hồi như trước nhưng khác biệt ở chỗ lòng dạ Khấu San Dung không có tâm cơ, chân chất thiện lương tất cả tâm tư đều hiện ở trên mặt cô gái, không có hay được sự khôn khéo, tinh ranh của người chị gái.
Cô tựa hồ đem cảm nhận trong lòng ngay thẳng đều nói ra hết nhưng chị cùng Văn Nhân Chấn hợp diễn vở này diễn rất thật là nguyên nhân chính, mà cô nghĩ cũng chưa từng nghĩ đến.
Bí mật hiểu ra thật sự là lừa gạt......
Văn Nhân Chấn hiểu rất rõ hợp tác với mình là một người lợi hại như thế nào, cùng chính mình là tương xứng Khấu Thiên Dung nói muốn trở về chắc hẳn cô ta đã có được thứ mà cô muốn, trò đùa khôi hài tưởng như vậy mà bình yên chấm hết.
Kết quả, không thể tưởng được cô ta dùng phương thức này để chấm dứt –
"Anh hỗn đản!"
Văn Nhân Chấn thật vất vả công tác sớm trở về, vừa bước vào Khấu gia, còn không kịp ngồi xuống mở miệng này nọ, lập tức bị công kích.
Hướng ngực hắn đập vào là cái túi xách, lực đạo không nhỏ, may mắn hắn nhanh tay lẹ mắt tiếp được cái túi, tập trung nhìn vào — bất quá chính là quà hắn mua tặng Khấu San Dung túi xách hàng hiệu da đà điểu. ?
"Anh – chọc tức chết tôi!" Thấy Văn Nhân Chấn ung dung, thoải mái xuất hiện, Khấu San Dung là nghĩ đến sự việc lúc trước có bao khổ sở cùng ủy khuất không cam lòng.
Cô không có quyền chọn lựa hay quyết định, không có bị nam nhân theo đuổi làm thỏa mãn, hết thảy đều là bị ép buộc, bị buộc đến bên người hắn còn không nghi ngờ tình huống như thế nào có thói quen đã luôn có hắn tồn tại, có thói quen hắn hôn, thói quen hắn làm bạn, ở thời điểm suy sụp vì tình cảm gia đình hắn như thánh thần đột ngột xuất hiện, một lần, hai lần, ba lần...... Rất nhiều lần sau đó đối với hắn động tâm.
Động tâm chính là thống khổ cùng dày vò, bởi vì cô cũng đã yêu mến hắn, thật lòng đã chấp nhận hắn muốn trở thành anh rể, trong lúc đó bị đạo đức cùng lý trí tra tấn giãy dụa, đối với cuộc hôn nhân giả dối loại này cảm thụ thật thống khổ, nhưng không thể giải bày.
Có bao nhiêu thích, còn có bao nhiêu phẫn nộ, hiện tại biết được tình hình thực tế tuy rằng thở phào nhẹ nhõm nhưng cũng là phát sinh căm giận chua xót cô căn bản từ đầu tới cuối đều bị đem ra trêu đùa.
"Anh là đang hả hê lắm vì những thứ anh muốn có đều có thể chiếm được, có phải hay không......" Cô cảm thấy chính mình là mục tiêu của một kẻ có tiền đại thiếu gia không từ thủ đoạn để có được món đồ chơi cho bộ sưu tập của hắn, bởi vì hắn chưa từng hỏi qua cô có nguyện ý hay không, cũng không có làm cho cô cảm giác cam tâm tình nguyện chấp nhận!"Anh tính toán cái gì vậy? Tôi nói cho anh hay, anh đừng mong điều khiển được tôi!" Dùng túi xách đánh còn chưa đủ, cô phẫn nộ dùng quyền lấy tay đánh hắn.
Văn Nhân Chấn nhíu mày, sắc mặt âm trầm. Nghe thấy cô nói như vậy, liền đoán được cô hẳn là đã biết chân tướng sự việc.
Cô phản ứng kịch liệt như vậy cũng không nằm ngoài ý nghĩ của hắn, hắn biết tính cách cô quật cường như thế nào, tâm tính cao ngạo đương nhiên sẽ rất tức giận, chính là làm sao có thể trong lúc này......
"Dung Dung, con đang làm gì vậy, làm sao có thể đánh người!" Khấu phu nhân nghe thấy tiềng ồn ào liền đi ra, thấy được chính là cảnh con gái đối Văn Nhân Chấn ra tay quá nặng, giống như kẻ điên là như nhau mà Văn Nhân Chấn sắc mặt mờ mịt bà bèn hô to kêu lên vội vàng kéo ra con gái."A Chấn đến đây lúc nào? Thiên Dung vừa mới về không bao lâu, con hẳn là rất muốn gặp nó lắm a."
"Con có việc muốn tìm Thiên Dung bàn bạc bất quá hiện tại con nghĩ trước cùng Dung Dung nói chuyện một chút." Dù sao nhất định là cái kia bảo hộ em gái sốt ruột, cô ta thừa dịp hắn không có mặt lật bài ngửa.
"Tôi với anh không có lời nào để nói!" Cho dù chị gái muốn cô thật bình tĩnh đối diện, muốn cô tiếp nhận tâm ý của hắn, Văn Nhân Chấn vốn yêu cô sâu đậm, nhưng cô vì quá phẫn nộ căn bản nghe không vào!
Rõ ràng bán đứng cô có chị gái còn có mẹ trợ giúp, nhưng vì sao cô chỉ nhằm vào hắn một người, đem tất cả tức giận đều phát tiết trên người hắn, chính cô cũng không hiểu được lòng mình. (xanh xanh: yêu nhiều nên giận cũng nhiều!)
Chỉ cần thấy hắn cô sẽ không tự chủ được cảm thấy lòng chua xót cùng vô vàn ủy khuất, sau đó rất tức giận nghĩ lại còn có một chút khoái hoạt nhất thời ở trong đầu không ngừng giằng co đuổi bắt hại cô bối rối không biết làm sao.
"Cô không có nhưng tôi muốn không có cách khác vô phương." Văn Nhân Chấn thái độ kiên định."Tôi muốn cô chỉ cần nghe tôi giải thích là đủ rồi."(he he giọng điệu anh như vậy đến xx còn hiểu nhầm nữa là.... )
Tất cả đều không màng đến đặt hết ở phía sau, hắn hiện tại còn khua môi lẻo mép, dùng thái độ bá đạo vô tội như vậy để ra lệnh, cô ghê tởm lời nói của hắn thật sự rất chán ghét a!
"Dung Dung, không cần như vậy, cho hắn cơ hội giải thích." Thừa dịp vợ chồng em gái cãi nhau Khấu Thiên Dung đắc ý xuất hiện ở một bên châm ngòi thổi gió.
"Cơ hội đã đến là nhiều hắn có tám tháng cùng năm năm thời gian điều có thể giải thích cho tôi — tôi thật sự chán ghét cái tên xấu xa, bỉ ổi này!" Khấu San Dung đi qua người Khấu phu nhân, đi lên dùng sức đẩy ngã Văn Nhân Chấn một phen, dùng cặp kia ánh mắt mang theo thật sâu oán hận trừng hắn, tâm tính phẫn nộ bước đi gấp gáp rời khỏi nhà.
"Dung Dung –" Văn Nhân Chấn không muốn để cô tức khí như vậy mà rời đi, cảm thấy chính mình không thể dễ dàng buông tay nếu không sẽ đánh mất đi cô gái hắn trân quý nhất cho dù lực đạo nơi tay hắn hơi mạnh có thể hội làm đau cô, hắn vẫn giữ chặt lấy cánh tay của cô không chịu buông. (giữ thật chặt vào anh Chấn)
"Buông ra!"
"Không thể — cô muốn đi đâu?"
"Ai cần anh lo! Không cần đi theo tôi!" Cắn hắn, đá hắn, phát tiết nỗi lòng oán hận.
"Dung Dung, chị không phải nói với em rồi sao, hắn thực vất vả nha......" Khấu Thiên Dung lại chen vào nói hơn nữa giúp hắn thuyết phục thời điểm này hoàn toàn là vô ích.
Chẳng những không giúp ích Văn Nhân Chấn, ngược lại làm trở ngại chứ hảo tâm gì, làm cho Khấu San Dung càng hỏa đại.
"Thiên Dung." Văn Nhân Chấn ngăn lại Khấu Thiên Dung tiếp tục đổ dầu thêm lửa dùng ánh mắt lợi hại cảnh cáo cô.
"Ta chỉ là muốn giúp đỡ." Cô vô tội hai tay giơ lên.
Thực đáng tiếc, Văn Nhân Chấn nhìn thấu rõ tâm tính mưu mô của cô, hắn nheo lại mắt — này có tính là qua sông rút ván? Vẫn là người phụ nữ kia luôn muốn khơi ra tiếng xấu em rể, đối với nhiệt tình bảo hộ em gái có bao nhiêu là thật tâm cùng thành ý thiệt tình?
"Không cần, cám ơn." Hắn ngang nhiên cự tuyệt hảo ý của chị vợ.
"Anh đối chị tôi hung hăng cái gì! Tôi còn chưa tính toán sổ sách xong với anh đâu!" Khấu San Dung thô lỗ đá mạnh vào đầu gối hắn.
"Muốn cùng tôi giải quyết không?" Hắn căn bản không thèm để ý đầu gối đang đau buốt, giọng điệu nói chuyện ngược lại như trút được gánh nặng, xem ra hắn thật sự bị câu nói kia của cô "Tôi với anh không còn lời nào để nói" làm cho khiếp đảm.
"Tôi, tôi.. anh......" Vì sao khi nãy quyết không để ý đến hắn hiện tại bị kích thích cái gì lại cùng hắn nói chuyện đâu? Khấu San Dung đột nhiên dùng hết toàn lực giãy dụa khỏi kiềm chế của hắn quay đầu bỏ chạy.
Văn Nhân Chấn muốn đuổi theo cô lại bị Khấu phu nhân ngăn lại."A Chấn, con cùng Dung Dung..... còn có Thiên Dung đây?"
Hắn không chút suy nghĩ liền trực tiếp trả lời"Từ đầu tới cuối con chỉ muốn duy nhất có một người, con rất khó khăn để được kết hôn chưa từng nghĩ sẽ ly hôn, Dung Dung vốn dĩ tính cách là như vậy, nếu ly hôn miễn cưỡng tôi thú một cái miệng lưỡi sắc bén như vậy là không thể, tôi không có xuẩn ngốc đến nỗi làm cho cái loại sự tình này phát sinh ở trên người. (cái này xưng hô hơi lộn xộn vì xanh xanh nghĩ anh đang kích động mãnh liệt nên lúc là tôi lúc là con nha!)
"Con biết mẹ vợ đang có chủ ý gì không cần nghĩ xa đến vậy, mẹ vợ đã muốn một lần ép gả con gái không thể lại gán ghép lần thứ hai, mẹ vợ cho là Dung Dung sẽ không bị thương tâm sao? Mẹ vợ cho là cô ấy thật sự không sao cả hay sao? Là mẹ vợ có phúc khí, còn có một đứa con gái giống Dung Dung hiếu thuận ngoan ngoãn nghe lời, nếu ngay cả Dung Dung cũng giống người kia –" Hắn ý tứ ám chỉ hướng Khấu Thiên Dung."Đứa con gái xấu tính mẹ còn có những ngày tháng an ổn sau này sao? Nếu không phải Dung Dung nghe lời mẹ ép gả, là cô ấy hy sinh danh dự bản thân để duy trì thanh danh cho Khấu gia, mẹ vợ cho là những ngày thái bình như hiện tại có thể có sao?"(xanh xanh: bật ngón cái nói quá đúng bôm bốp!!)
Bỏ lại những lời nói tận đáy lòng, Văn Nhân Chấn liền vội vàng đi khỏi, lưu lại một cái đầu óc mù mịt Khấu phu nhân, cái hiểu cái không nhìn cái kia đối diện chính mình mỉm cười dịu dàng "Cô gái xấu tính" con gái bảo bối của bà......
← Ch. 07 | Ch. 09 → |