Phong Liệt phạm hoa đào
← Ch.039 | Ch.041 → |
Bởi vì thành chủ Âu Dương Kiệt có việc ra ngoài, phải hai ngày nữa mới có thể trở về, cho nên Âu Dương Hoa chiêu đãi Lạc Nhất Nhất cùng Phong Liệt trước, đợi Âu Dương Kiệt trở về lại dẫn đi gặp mặt.
Buổi tối, Lạc Nhất Nhất nằm ở trong phòng ngủ không được, rời đi Phong Liệt ôm ấp thật đúng là không thói quen. Tuy rằng hiểu được hiện tại đột nhiên trưởng thành, tiếp tục ngủ cùng một chỗ, quả thật không thích hợp. Nhưng dưỡng thành thói quen lập tức sửa thật đúng là không dễ dàng.
Từ trong Phượng giới triệu xuất Chíp Bông và Đằng Long, muốn xem tình huống bọn hắn như thế nào. Chíp Bông cao hứng phấn chấn nói cho Lạc Nhất Nhất, nó hiện tại muốn gia tăng tu luyện, rất nhanh sẽ lại đột phá. Thực lực hiện tại của Đằng Long, đã muốn đạt tới cấp bảy cao nhất. Sắp tới hắn sẽ lâm vào ngủ say, tiến vào trưởng thành, không bao lâu sau, có thể lột xác thành Long.
Bởi vì Lạc Nhất Nhất rất khuya mới ngủ, cho nên ngày hôm sau khi nàng mang theo đôi mắt gấu mèo xuất hiện, Phong Liệt đau lòng muốn chết, càng thêm ân cần che chở Lạc Nhất Nhất, không phải sợ nàng nóng, thì sợ nàng đụng.
Làm cho mọi người thấy thật sự là không nói gì, chỉ một chút chuyện a, làm khoa trương như vậy, Lạc Nhất Nhất nhưng thật ra thực hưởng thụ, ôm Phong Liệt khoe: "Thế nào, hâm mộ đi, ghen tị đi."
Kỳ thật Phong Liệt cũng không tốt, không có Lạc Nhất Nhất ở bên, tổng cảm giác trong lòng trống trơn, cho nên chạy đến đình ngồi một đêm. Đương nhiên, này đó người khác cũng chưa phát hiện.
Nghĩ hiện độc đã giải, cũng có thể hướng cha mẹ báo cái bình an. Cho nên sau khi dùng thiện xong, Lạc Nhất Nhất liền điều động linh lực, dùng bài tử Mạc Vân cấp liên hệ phụ mẫu ở đại lục Tinh Thần.
Vừa mới bắt đầu liên lạc, Lạc Nhất Nhất liền phát hiện linh lực trong cơ thể cuồn cuộn không ngừng xói mòn. Sauk hi song phương nhìn thấy ảo ảnh, đơn giản nói cho bọn họ độc đã giải, chính là bên này còn có chút việc cần xử lý, tạm thời không thể trở về.
Nói xong mọi chuyện, vừa định chặt đứt liên hệ, chợt nghe Liễu Trân Nhi vội vàng nói một cái tin tức làm cho Lạc Nhất Nhất khiếp sợ tin: hai ngày trước Lạc Vũ Yên cùng Lạc Vũ Thần lưu lại thư, nói là tới đại lục Phong Vân tìm bọn họ. Mà ở ngày hôm sau Kiều Phi biết chuyện, cũng tiến đến đại lục Phong Vân, lúc này lão gia tử Kiều gia đang ở nhà giận dữ.
Tiểu Thần khẳng định là tới tìm nàng, Vũ Yên khẳng định là ở đại lục Tinh Thần không có địch thủ, đến tham gia náo nhiệt. Về phần Kiều Phi luôn muốn Kiều gia trở thành đệ nhất thế gia, làm cho Lạc Nhất Nhất thực ngoài ý muốn, chẳng lẽ là đột nhiên thông suốt, phát hiện Lạc Vũ Yên là bảo? Đến truy con dâu?
Nghĩ đến không lâu liền có thể nhìn thấy mấy tên kia, tâm tình Lạc Nhất Nhất nhảy nhót không thôi. Điều tức trạng thái tốt lên, gấp không thể chờ lôi kéo Phong Liệt đi đến nơi giao dịch lớn nhất Băng Tuyết Thành, Tụ Bảo Lâu. Ta hiện tại cũng là người có tiền, có thể hảo hảo đi tiêu xài. Mạc Vân lần này liền trực tiếp làm người dẫn đường, đến Tụ Bảo Lâu, Lạc Nhất Nhất không nói hai lời, trực tiếp đi lên lầu ba lúc trước nàng không có tư cách đi lên.
Đồ vật bên trong quả nhiên không sai, chủ yếu là một ít huyễn khí cao cấp, đan dược. Mặc dù là một ít tài liệu luyện khí cùng tài liệu luyện dược cũng là cực kỳ trân quý. Còn có lầu một và lầu hai đều không có, huyễn thú bị thuần phục, bất quá Lạc Nhất Nhất đối những huyễn thú này đều chướng mắt.
Lạc Nhất Nhất tựa như bùng nổ làm một trận cuồng xoát, trong lòng thật thích, cảm giác có tiền chính là tốt.
Cảm thấy mỹ mãn ra Tụ Bảo Lâu, chuẩn bị cùng Phong Liệt hảo hảo đi dạo tòa Băng Tuyết Thành độc đáo này. Mạc Vân thực có nhãn lực không làm bóng đèn, vừa ra Tụ Bảo lâu liền tránh đi.
Đang lúc hai người dạo hăng say, bên cạnh, một đoàn người từ trong một tiệm châu báu đi ra, đụng hai người qua một bên, Phong Liệt kéo Lạc Nhất Nhất vào trong lòng, đang muốn giáo huấn đám người kia, đám người kia chia thành hai bên, từ giữa đi ra một nữ tử có dáng người yểu điệu, khuôn mặt diễm lệ.
Nữ tử cao ngạo chậm rãi đi trước, nhưng ở thời điểm đi qua bên người Phong Liệt và Lạc Nhất Nhất, lập tức dừng lại, thì thào nói: "Trong băng thiên tuyết địa này khi nào thì có nam tử tuyệt sắc như vậy"
Ánh mắt kinh diễm kia không chút nào che giấu ở trên người Phong Liệt đảo quanh, mặt Phong Liệt nháy mắt đen, ánh mắt lỏa lồ đánh giá, làm cho hắn cảm thấy hắn giống như cũng là bị nàng lỏa lồ thưởng thức.
Lạc Nhất Nhất động thân từ trong lòng Phong Liệt đứng ra, biểu hiện sự tồn tại của nàng. Ánh mắt nữ tử chuyển hướng Lạc Nhất Nhất, sau đó lắc lắc đầu. Đối Phong Liệt nói: "Mỹ nam, ngươi thích loại tiểu cô nương còn không có phát dục hoàn toàn sao?" Nói xong khoe ra dáng người ngạo nhân của nàng.
Lạc Nhất Nhất vừa nghe liền phát hỏa, hét lớn: "Ai không phát dục hoàn toàn a, Liệt mới sẽ không thích loại bò sữa ngực to không não như ngươi."
Nàng kia nghe được Lạc Nhất Nhất so nàng với bò sữa, trên mặt có chút vặn vẹo, nàng luôn luôn đối dáng người của nàng rất tự tin, hôm nay không nghĩ đến dáng người nàng lấy làm kiêu ngạo thế nhưng bị so với bò sữa. Không nói hai lời, rút ra kiếm bên hông, hướng Lạc Nhất Nhất chém tới.
Phong Liệt nhanh chóng ngăn kiếm của nữ tử, nữ tử không nghĩ tới nam nhân kia chẳng những người lớn lên suất thực lực còn tốt như vậy. Trong lòng càng thêm kiên định quyết tâm muốn bắt hắn tới tay.
Đối người bên người kêu lên: "Còn không mau động thủ bắt tiểu nha đầu kia, nuôi các ngươi đàn phế vật này là để các ngươi xem náo nhiệt sao?"
Mấy người nghe được chỉ thị, hướng Lạc Nhất Nhất vây công lại, Phong Liệt cùng Lạc Nhất Nhất đồng thời đón nhận. Mấy người kia thân thủ cũng không tệ lắm, nhưng sau vài hiệp, chống đỡ không nỗi ngã xuống.
Băng Phách của Lạc Nhất Nhất biến ảo thành tiên (roi) đánh hướng nữ tử, lúc nữ tử né tránh đánh ngã nha hoàn phía sau, lồng sắt trong tay nha hoàn dẫn theo té rớt xuống, mảnh vải che lồng sắt bay tới bên cạnh.
Lạc Nhất Nhất ngạc nhiên nhìn, bị giam bên trong là một con mèo nhỏ màu phấn hồng phi thường đáng yêu, càng làm cho người ta ngoài ý muốn là, sau lưng tiểu miêu còn có một đôi cánh. Lúc này, hai mắt tiểu miêu đẫm lệ lưng tròng nhìn mọi người.
Phong Liệt cũng nhất thời ngây ngẩn cả người, chưa thấy qua mèo còn có cánh.
Nữ tử thấy ánh mắt Phong Liệt bị con mèo nhỏ hấp dẫn, nhấc lên lồng sắt đi đến bên người Phong Liệt, cười quyến rũ nói: "Mỹ nam cũng thích con mèo nhỏ này sao? Ta là Tuyết Tiên Nhi đại tiểu thư Tuyết Vương Thành, này là bảo vật Tuyết Vương Thành Cửu Mệnh Miêu Yêu."
Tuyết Tiên Nhi nghĩ lấy ra thân phận bản thân áp tràng, nhưng Phong Liệt người ta căn bản không biết Tuyết Vương Thành rốt cuộc là chỗ nào, còn đang suy tư Cửu Mệnh Miêu Yêu khi nào thì tiến hóa có cánh.
Gặp Tuyết Tiên Nhi đưa Cửu Mệnh Miêu Yêu tới trước mặt, Phong Liệt trực tiếp cầm đi. Tuyết Tiên Nhi nhìn Phong Liệt đang nghiên cứu Cửu Mệnh Miêu Yêu, cười thầm: không nghĩ tới mỹ nam này cũng thích động vật đáng yêu, cái này thì dễ làm.
Phong Liệt nhìn một hồi không nghiên cứu ra nguyên nhân, nghĩ rằng Lạc Nhất Nhất đối loại động vật đáng yêu này không có gì lực miễn dịch, khẳng định thích. Vì thế cầm Cửu Mệnh Miêu Yêu đi đến trước mặt Lạc Nhất Nhất, hỏi: "Nhất Nhất, thích không?" Lạc Nhất Nhất thành thực gật gật đầu, con mèo nhỏ này thật đáng yêu, cùng Chíp Bông đáng yêu như nhau.
Phong Liệt cười nói: "Ta biết ngươi sẽ thích, đến, cầm."
Cái này..., Tuyết Tiên Nhi choáng váng, đây là tình huống gì? Đồ của nàng bị đoạt... ? Nàng đại tiểu thư Tuyết Vương Thành cho tới bây giờ chính là ngày cướp của người khác, khi nào thì gặp được người khác quang minh chính đại như vậy cướp đồ của nàng? Những người khác càng choáng váng, đại tiểu thư kiêu ngạo ương ngạnh của bọn họ, cư nhiên bị người đoạt đồ?
← Ch. 039 | Ch. 041 → |