← Ch.36 | Ch.38 → |
Edit: Mộc
Mặc dù chỉ nhìn thoáng qua nhưng Trạm Lam vẫn thấy được người phụ nữ khoác tay Phong Thiên Tuyển.
Không cần phải nói, người phụ nữ kia vô cùng xinh đẹp, cao gầy, dáng người như người mẫu, mặc chiếc váy màu tím nhất gợi cảm, lộ ra rất nhiều da thịt màu mật ong, có một vẻ phong vị khác. Hai người bọn họ cao tương xứng nhau, nhìn rất xứng đôi.
Sau một lúc lâu, Trạm Lam lại ngẩng đầu nhìn về phía bên kia. Quan chức nói chuyện với Phong Thiên Tuyển lúc trước đã rời đi, đổi lại là nữ chủ nhân của buổi tiệc hôm nay, Vinh Dung.
Vinh Dung cười chờ mong, không biết Phong Thiên Tuyển nói nhỏ cái gì bên tai cô ta, hai gò má nhanh chóng đỏ ửng lên, trong ánh mắt tràn đầy thiện cảm không hề che giấu.
Bạn gái bên cạnh Phong Thiên Tuyển mặc dù luôn mỉm cười, nhưng trên trán đã lộ ra mấy phần không vui.
« Hắn vẫn luôn khiến phụ nữ thích như vậy. »
Giọng nói của Bạch Trọng Nhiên làm Trạm Lam lấy lại tinh thần, lúc này mới phát hiện dường như mình đã chú ý đến người đàn ông kia quá lâu. Sau đêm đó hắn liền biến mất, cô đương nhiên cũng hiểu rõ bên cạnh hắn không chỉ có một mình cô, đúng như Phong Thiên Tuyển vẫn nói, phụ nữ với hắn chỉ là đồ chơi để giết thời gian lúc nhàn hạ mà thôi. Bạn gái của hắn cũng hiểu rõ điều này nên mới có thể kiềm chế khi Vinh Dung tiếp cận hắn gần như thế.
« Em đã từng nghe nói chưa? »
« Nghe nói cái gì? » Ánh mắt cô vẫn dừng lại lại ở một chỗ, vô ý hỏi.
« Đã từng có phụ nữ tự sát vì hắn. »
Trạm Lam nhìn về phía Bạch Trọng Nhiên, trên mặt tỏ vẻ kinh ngạc: « Thật sao? »
Bạch Trọng Nhiên nói: « Đương nhiên. Mặc dù chuyện này bị Phong gia đè xuống, nhưng tôi coi như cũng là bạn bè với hắn, có nghe được đôi chút. Nhà gái cũng là thiên kim tiểu thư trong xã hội thượng lưu, một lần tụ họp liền biết Phong Thiên Tuyển, sau đó điên cuồng yêu hắn. Theo dõi, quấy nhiễu, viết thư đe dọa, dùng bất cứ thủ đoạn kinh khủng nào, có điều Phong Thiên Tuyển là ai chứ, nếu hắn không có hứng thú thì không ai ép buộc hắn được. Nhà gái cũng nhờ Phong Thiên Tuyển, nhờ hắn thử chấp nhận cô ta, cho dù chỉ diễn kịch tạm thời thôi, nhưng bị Phong Thiên Tuyển từ chối, không lâu sau có tin cô gái kia đã tự sát chết. »
« Trời ạ... » Trạm Lam kinh ngạc che miệng.
« Em cũng nên biết thái độ với phụ nữ của hắn, cho dù có vì hắn mà chết thì hắn cũng chẳng để trong lòng đâu. Nhưng em lại là người đầu tiên có thể khiến hắn lo lắng như vậy. »
Trạm Lam vốn dĩ không tin lời hắn: « Ý của anh là trong mắt hắn tôi rất đặc biệt à? »
Bạch Trọng Nhiên bỗng nhiên cười: « Đặc biệt hay không, thử một lần sẽ biết. »
Trạm Lam còn chưa kịp hỏi thử thế nào, Bạch Trọng Nhiên đã cúi người, hôn lên trán cô.
Cô ngẩn ra.
Gần như ngay lập tức, cô cảm nhận được ánh mắt nóng rực, dính chặt trên người mình, cô thậm chí không có dũng khí ngẩng đầu lên nhìn vào chủ nhân của ánh mắt kia.
Trạm Lam trừng mắt, Bạch Trọng Nhiên khẽ vuốt gương mặt cô, người bên ngoài nhìn vào thì có vẻ vô cùng thân thiết, nhưng chỉ có cô hiểu rõ hắn vô cùng vui sướng khi người gặp họa.
« Tiện tay hành động thôi, không cần cảm ơn. » Hắn tự ra vẻ nói.
Trạm Lam tức giận vô cùng, biểu lộ nào của cô cho hắn thấy cô muốn cảm ơn hắn?
Muốn giết hắn thì có!
← Ch. 36 | Ch. 38 → |