Truyện:Yêu Đương Vụng Trộm - Chương 58

Yêu Đương Vụng Trộm
Trọn bộ 70 chương
Chương 58
Chồng Thao Em Có 𝒮ư-ớ𝐧-ⓖ Không H
0.00
(0 votes)


Chương (1-70)

????????????????????????????????????????????

Lăng Thiệu cúi đầu dùng răng cắn lấy nội y của cô, ngậm nó kéo lên phía trên, anh bế cả người cô lên, cúi đầu cắn đầu v* đang ru.𝓃 𝓇ẩ.𝐲.

Tiếng rê_𝓃 ⓡ_ỉ của Thư Tâm đột nhiên thay đổi " Ô ô.... . không cần.... . ha a.... . ô ô.... không cần ⓛ.𝐢.ế.Ⓜ️.... nơi đó.... ."

Anh dùng đầu lưỡi quét qua đầu v* đỏ hồng đang dựng đứng, há miệng ngậm lấy bầu vú, vừa Ⓜ️ú_t vừa cắn, Thư Tâm bị anh làm cho ngưỡng cổ run run giọng kêu lên " Ô ô.... . chồng ơi...... nhẹ chút...... ôi... ô ô.... . thật thoải mái...... ha.... . ah".

Eo cùng hông của anh dường như tăng tốc, 𝖍_⛎ⓝ_🌀 ♓_ă_n_𝐠 đỉnh lộng cô, phối hợp cùng cắn ɱú*𝖙 đầu v* hỏi " Chồng em thao em thoải mái hay 👢-iế-m em thoải mái?"

Cô nghe những lời ⓓ.â.Ⓜ️ đã.n.ℊ này, hạ thể càng thêm ư_ớ_𝐭 á_t, côn th*t của người đàn ông vừa dày vừa to, vừa nói vừa đ_â_ⓜ ✔️_à_0 mấy lần, cô vừa lắc đầu nức nở " A.... . a a a.... . thao.... thao đến...... ha.... thoải mái...."

Môi anh rời khỏi núm vú, đổi thành những ngón tay niết bóp bầu vú của cô, môi lưỡi lướt dọc theo cổ cô du tẩu đến bên tai, ♓.ơ.𝐢 𝖙.ⓗ.ở 𝖓ó𝖓.ℊ ⓡự.𝒸 phả ra " Tiểu 𝒹â.ɱ đã.𝓃.g, để Tống Văn nhìn xem em bây giờ ԁ·â·ɱ như thế nào có được không?"

Khi Cô nghe được hai chữ Tống Văn, ý thức thanh tỉnh một chút, lắc đầu kêu lên " Không.... . không cần.... . !không...."

Lăng Thiệu đã ôm cô đến ghế sô pha bên cạnh, cả người được đặt trên ghế, quay đầu lại thì có thể thấy Tống Văn đang nằm ngủ trên bàn trà.

Cánh tay Ⓜ️.ề.𝖒 𝖒.ạ.𝐢 lôi kéo anh nức nở nói " Không cần.... . không cần..."

Anh không nghe lời cô nói mà đè cô lại đẩy côn th*t thật mạnh từ phía sau.

Thư Tâm bị thao cả người đẩy về phía trước, một chút nữa tiến lại gần khuôn mặt của Tống Văn.

" Ô ô.... . đừng...."

Ⓚíc-𝐡 ⓣ♓-í𝖈-ⓗ quá sâu, cô bị thao chưa đến vài cái đã hét lên cao trào.

hoa huy*t của cô cao trào co thắt lại thít chặt người anh em của anh đến da đầu tê dại, anh bóp cái eo 〽️ề·ⓜ ɱ·ạ·ⓘ hướng vào đỉnh hàng chục lần lúc này đột ngột г*ú*𝐭 г*🔼 bắn trên 𝖒.ô.п.𝐠 cô.

Cả người cô mềm nhũn nằm ghé trên ghế sô pha, trước mặt cô là Tống Văn đang ngủ, cô muốn đứng dậy nhưng không còn nhiều sức lực, anh kéo tay cô ôm vào lòng, sau đó anh ngồi lên ghế sô pha 𝐬·ℹ️·ế·✞ 𝖈·𝒽ặ·ⓣ eo, bóp lấy 〽️ô*ⓝ*🌀 cô rồi đâ-𝖒 ⓥà-0 lần thứ hai.

" Ô... ô.... . đừng.... . Lăng Thiệu...." Thư Tâm cả người run lên, tuy rằng say rượu nhưng cô vẫn biết người đàn ông trước mặt mình là Lăng Thiếu và bên cạnh là Tống Văn.

Dưới con mắt của Tống Văn, cùng chồng cô ấy 👢à-ɱ ✞ì-n-ⓗ khiến cô cảm thấy hưng phấn nặng nề hơn bao giờ hết, cô bị anh thao mấy chục lần, nằm trong vòng tay anh ⓡυ*п 𝐫ẩ*𝓎 mà cao trào, thậm chí không dám kêu lên cắn mu bàn tay đáng thương mà nức nở ra tiếng " Ô ô.... . chồng ơi.... . cầu.... . ha.... . cầu xin anh......"

Lăng Thiệu cúi người ngậm lấy núm vú, vừa l*ïế*𝐦, vừa véo eo cô mà thao, anh thâ●ⓜ ⓝ●♓●ậ●ρ thật sâu thật mạnh, lần nào cũng 𝐫ú_ⓣ 𝖗_𝐚 rồi đ-â-ɱ lút hết gốc rễ vào trong cô.

Cả người cô tê dại, 🎋.𝒽𝐨.á.𝐢 ⓒ.ả.〽️ dâng lên chạy dọc khắp người, tập trung tấn công vào dây thần kinh mỏng manh của cô, cô không chịu khống chế nức nở 𝓇ê_𝓃 г_ỉ không ngừng, cơ thể vô thức hùa theo sự thao lộng của người đàn ông, vô thức đẩy п𝖌ự_c mình lên dâng núm vú vào miệng người đàn ông.

Tư thế này cơ thể 🌜*ắ*ɱ ⓥà*0 đặc biệt sâu, người đàn ông mỗi lần đ●â●〽️ đều rất hung ác, anh bóp eo cô đỉnh mấy chục lần vừa nhanh vừa mạnh, cắn lỗ tai Thư Tâm 🌴ⓗ*ở hổ*𝖓 𝖍ể*ⓝ " Vợ.... . chồng làm em có 𝐬-ư-ớn-g không? Hửm?".

Chương (1-70)