Truyện:Yêu Đương Vụng Trộm - Chương 48

Yêu Đương Vụng Trộm
Trọn bộ 70 chương
Chương 48
Tao Hoá Làm C𝐡●ế●✝️ Em! H
0.00
(0 votes)


Chương (1-70)

????????????????????????????????????????????

Lăng Thiệu bắn một lần, ôm Thư Tâm đi tắm rửa.

Anh áp người vào cửa kính mà ⓗô·𝓃·, ⅼ-𝐢-ế-〽️ vành tai, ⅼ.ℹ️ế.ⓜ cổ, dọc theo xương quai xanh 👢.ℹ️ế.ɱ đến đầu v*.

Thư Tâm bị 𝖑ℹ️ế·ⓜ cong người, đôi tay tự giác chống sau bức tường, nâng 𝖓𝖌ự*𝐜 lên để phục vụ cho nụ h-ô-ռ ⓛⓘ*ế*ⓜ láp của anh.

Đôi môi 𝐧ó𝐧*𝖌 b*ỏ*𝖓*𝖌 của người đàn ông trượt một đường xuống hoa huy*t của cô.

Cô tách hai chân ra bị anh véo đùi, toàn bộ huyệt khẩu nhắm thẳng trước khuôn mặt của người đàn ông, môi lưỡi thô dày đẩy vào khai thông tầng tầng lớp lớp hoa huy*t của cô.

Cô không chịu được mà nắm lấy tóc anh, thút thít trong miệng " Chồng.... . ô ô.... . 👢●ℹ️●ế●〽️ thoải mái quá......... A.... ha... ô ô....... chồng.."

Lăng Thiệu rút đầu lưỡi ra, thay vào đó là ngón tay, dùng môi 𝐥𝐢.ế.〽️ láp viên thịt của cô, miệng lớn quấn lấy â_ɱ ⓥ_ậ_† yếu ới, đầu lưỡi l𝖎·ế·m nhẹ, hàm răng khẽ cắn, môi quấn lấy Ⓜ️.ú.† đến thích thú.

Bụng dưới bị anh 🦵ïế·ɱ 𝖗⛎.𝐧 rẩ.y liên tục, cô túm tóc anh hét lên hai tiếng, bụng dưới co rút lại, một cỗ dâ_𝖒 thuỷ phun ra.

Anh há miệng nuốt hết vào, âm thanh ⓚ.íⓒ.𝖍 ⓣ.𝖍.í.ⓒ.𝐡 bụng dưới của cô co rút một chút, một dòng nước 𝐝â●𝖒 thuỷ khác chảy ra.

Ngón tay của nam nhân vẫn không ngừng đâ*ɱ và*𝐨 bên trong, không ngừng moi lộng điểm G của cô, 🌴hâ_n ⓣ♓_ể vừa cao trào của Thư Tâm không nhịn được loại κ_í𝖈_ⓗ 🌴♓_íc_𝒽 này, cô kịch liệt khóc rồi kêu lên, â●𝐦 𝐡●ộ 𝓇_⛎_𝓃 𝓇ẩ_γ mất khống c𝒽ế*† mà điên cuồng phun nước.

Ngon tay anh không ngừng, thấy rằng nước phun ra ngày càng nhiều, một số trong số phun tới mặt của anh.

Khi Lăng Thiệu duỗi tay ra, Thư Tâm đã ɱề●m 〽️ạ●ⓘ ngã vào vòng tay anh, cô vẫn còn đang ⓡ●ц●ⓝ 𝐫●ẩ●𝖞, khuôn mặt ửng hồng sau cơn c-ự-𝖈 🎋♓⭕-á-𝒾, đôi mắt tràn đầy xuân sắc.

Dưới làn nước ấm rửa sạch, mơ hồ hấp dẫn và câu người.

Anh cởi chiếc áo thun cuối cùng trên người, ôm cô vào lòng rồi 𝒽●ô●ռ lên môi.

Thư Tâm ghé vào 𝓃_g_ự_🌜 anh, đè anh xuống đất, ♓·ô·𝐧 lên môi anh, từ từ ⅼ●ı●ế●ɱ cằm rồi hầu kết dọc theo hầu kết 𝖍ô●п xuống п-gự-↪️ anh.

Cuối cùng, đầu lưỡi dọc theo bụng anh dừng ở côn th*t cứng ngắc.

Đầu tiên Thư Tâm dùng đầu lưỡi ⅼ𝒾ế·ⓜ láp cự vật màu đỏ tươi, 👢ıế.Ⓜ️ sạch chất nhầy trong suốt do mã mắt tiết ra, sau đó há miệng ngậm lấy quy đầu to lớn.

Với miệng bị lấp kím, một bên cô nuốt xuống một bên ngước mắt lên nhìn người đàn ông.

Người đàn ông chịu đựng đến mức toàn thân nổi đầy gân xanh, gân xanh trên trán đặc biệt nhô ra, cánh tay duỗi tới cũng nổi đầy gân xanh bao bọc, lòng bàn tay to ôm lấy sau đầu đè cô xuống.

Cô ngoan ngoãn tiếp tục nuốt.

Truyện Cổ Đại

Nó quá lớn quá thô.

Cô nuốt xuống cổ họng, còn không có nuốt xong

Lăng Thiếu duỗi thẳng thắt lưng, Thư Tâm trực tiếp bị côn th*t đâ.ɱ ☑️à.ⓞ trong cổ họng, chống đỡ khó chịu tiếp tục nuốt xuống, nước miếng trượt xuống khóe miệng rơi vào trên côn th*t đỏ tươi, cô dùng má bao lấy côn th*t, nhổ ra từng chút một, rồi ăn thật nhanh, một trên một dưới dùng khoang miệng ấm áp bao lấy nó.

Anh 𝐬*ướ*𝖓*🌀 đến mức eo tê dại.

Sau khi Thư Tín ăn xong côn th*t liền nhổ ra, 𝖑❗.ế.Ⓜ️ 𝐥.ⓘ.ế.m đầu lưỡi, liếc nhìn Lăng Thiệu, trong đôi mắt đỏ rực của người đàn ông, cô cúi đầu, cầm lấy bầu ռ_ⓖự_🌜 đầy đặn của mình, đem kẹp lấy côn th*t ở giữa.

" Thao!" Anh sảng đến nỗi gậy th*t rung lên, há miệng 🌴♓-ở 𝒹-ố-↪️ nhìn Thư Tâm dùng cặp vú của minh đè ép côn th*t của anh.

" Nhanh lên......" Anh đĩnh đĩnh eo " Nhanh lên, bảo bối.... ."

K♓ⓞá.ï 𝖈.ả.m khiến anh gần như không kìm nén được 𝖍_🔼_m ɱ_⛎ố_ⓝ đè người phụ nữ này xuống dưới mà dùng hết sức thao.

Cô nghe lời gia tăng tốc một cách nhanh hơn, cô xoa nắn cặp vú vừa sắc tình vừa câu nhân, Lăng Thiệu bị hình ảnh này không chịu được bị cô xoa xoa đến 🅱️ắ●ⓝ тⓘ●𝖓●𝐡.

Bạch trọc đục ngầu phun lên mặt và miệng cô.

Thư Tâm dùng ngón tay lau sạch 𝐭𝖎-𝖓-𝒽 𝖉ị-𝖈-♓ nơi khóe môi, đư_ⓐ 𝖛_à_𝑜 miệng, dùng đầu lưỡi ⓛ_i_ế_m nhẹ.

" Thao..." Lăng Thiệu lao tới, đè cô nằm dưới thân, kéo hai chân cô ra rồi thọc thẳng côn th*t căng cứng vào trong người cô " Tao hoá.... . Ông đây thao ⓒ♓ế·𝐭 em!".

Chương (1-70)