Truyện:Yêu Đương Vụng Trộm - Chương 31

Yêu Đương Vụng Trộm
Trọn bộ 70 chương
Chương 31
Bao Nhiêu Cũng Không Đủ
0.00
(0 votes)


Chương (1-70)

????????????????????????????????????????

"Thật ngọt" Anh đem 🦵𝐢ế·〽️ hết kem ở khóe miệng cô xong thẳng tiến đến môi ♓ô●ռ một lúc rồi mới buông cô ra " Đi thôi".

Thư Tâm đỏ mặt đến lợi hại, đây thực sự là lần đầu tiên cô ở nơi công cộng mà bị người khác ôm ♓ô.п như vậy.

Hơn nữa.... . còn ăn hết kem trong miệng cô trước mặt nhân viên thu ngân.

Điều kỳ lạ nhất là ngoài sự xấu hổ, cô thực sự cảm thấy một chút ngọt ngào.

Lúc nãy chỉ vì nhận điện thoại của Lý Đức Hải tâm trạng cô có chút không tốt nhưng vì nụ 𝐡●ô●ռ này làm cho cô cảm thấy hưng phấn một cách kỳ lạ.

[Truyện chỉ được up bởi wattpad cá nhân @sooleeminmin????]

Hai người về tới nhà, Tống Văn vẫn chưa về.

Thư Tâm có hơi lo lắng cúi xuống thay giày vừa hỏi " Tống Văn vẫn chưa tan làm sao?"

Lăng Thiệu đóng cửa lại từ phía sau ôm cô, " Hôm qua anh cho cô ấy thẻ của một thẩm mỹ viện, có lẽ đêm nay cô ấy sẽ về muộn"

Cô xấu hổ trừng mắt nhìn anh " Sao anh không nói cho em biết?"

Nam nhân ♓●ô●п lên vành tai nóng rực của cô, hơi thở 𝖓·ó𝓃·ɢ 🅱ỏп·g " Như vậy không phải càng ⓚ.íⓒ.𝖍 🌴.ⓗí𝐜.𝒽 sao?"

Thư Tâm nhớ tới lúc ở trong xe hồi hộp lo lắng, nào có biết người đàn ông có tâm tư gì, buồn bực mà trừng mắt liếc anh một cái đi thẳng vào toilet tắm rửa.

Anh không biết xấu hổ mà tiến vào nói giúp cô tắm rồi đè người vào tường mà thao.

" Ha... ha.... . chồng.... . sâu... quá.... a.... ha.... ôi.... sắp... !hỏng mất... ô... ô" Thư Tâm bị anh thao một cách mãnh liệt chỉ cảm thấy hạ thân mất khống chế phun nước ào ạt, cô lắc đầu phản kháng mà thét lên, ngón tay gắt gao véo vào cánh tay của anh, bị 𝐤𝐡-𝐨á-ℹ️ 𝐜-ả-〽️ bức cho nước mắt nước bọt chảy ra vì sung 𝐬ư·ớ·𝖓·g " A a a a.... tới rồi.... tới... ư..."

Lăng Thiệu bóp eo cô lấy đà đ●â●m mạnh vào cúi xuống cắn vào 𝐧ⓖự.𝐜, b● ⓛ·ⓘ·ế·𝐦, ngay lúc cô cao trào, anh ngậm lấy môi cô đem hết tiếng thét của cô nuốt vào bụng.

" Ô... ô... ô" Cô chỉ có thể nức nở trong miệng anh "Ô.... ô.."

Anh gầm nhẹ một tiếng ×⛎·ấ·𝖙 tı·n·ⓗ vào giữa hai chân, t♓●ở ⓗổ●n hể●n hô●𝖓 hôn mặt cô, thanh âm chưa tan mùi tình dục "Bảo bối, như thế nào thao em bao nhiêu cũng không đủ... l

Thư Tâm đỏ mặt giọng cô khàn đi " Nhanh lên, Tống Văn sẽ quay về ngay".

Nam nhân cúi đầu 𝒽ô_𝐧 lên môi cô " Em còn chưa nói, có muốn mỗi ngày đều được chồng thao em không?"

Những lời vô liêm sỉ như vậy mà cũng có thể nói.

Thư Tâm xấu hổ toàn thân ռóⓝ-𝖌 𝐛-ừп-ⓖ " Em muốn đi tắm, anh tránh ra"

Anh nhanh chóng vươn chân ngăn cô lại, một tay chống tường, tay kia theo đầu v* thẳng tiến xuống dưới trượt vào trong hoa huy*t của cô, nương theo hoa huy*t ẩm ướt lấy hai ngón tay đâ.Ⓜ️ ✔️à.𝖔 nơi đó ấm áp chặt chẽ thật khẩn.

" Muốn không? hửm?" Anh tìm đến điểm G, nhanh chóng moi lộng đỉnh đỉnh vào, hàm răng nhẹ cắn vào vành tai cô phả 𝒽·ơ·ï ✞h·ở 𝐧ó𝓃·🌀 rự·𝒸 " Nói đi".

Thư Tâm bị ngón tay của anh làm cho khó chịu, cô ngửa cổ ra sau toàn bộ thân không tự chủ mà rùng mình " Ha.... ha.... a.... không cần.... . ô ô... nghĩ.... . ư.... chồng... mỗi ngày làm em... a a a a...."

Bụng dưới của cô run lên, một tia d*m thủy phun ra.

Nam nhân ngồi xổm xuống, mở ra hai chân cô, cúi đầu ăn d*m thủy, đầu lưỡi thô dày tiến vào huyệt thịt đang r𝖚.п 𝖗.ẩ.🍸, đôi môi пó●𝓃●🌀 𝐛ỏռ●🌀 bao trọn lấy hoa huy*t ⓜ-ú-✝️ chùn chụt, đầu lưỡi lưỡi lướt qua hột le nhô ra, quét qua quét lại..

Chương (1-70)