Truyện:Yên Hoả Dục Nhiên - Chương 42

Yên Hoả Dục Nhiên
Trọn bộ 43 chương
Chương 42
Đếm ngược (5)
0.00
(0 votes)


Chương (1-43)

Môi anh không nặng không nhẹ nghiền da thịt phía sau cổ Tống Lai Yên làm cô nhột đến cả người run lên, theo bản năng 𝖐_ẹ_🅿️ 𝖈_h_ặ_✞ đùi, 🌜.ọ xá.✝️ nhẹ vào nhau. Một giây đó, cô mới phát hiện thì ra cơ thể mình lại nhớ nhưng anh đến thế, chỉ một cái ♓ô-𝐧 đã làm cô khát khô, gấp gáp không chờ nổi muốn càng nhiều, muốn động tác t_𝖍_â_𝖓 ⓜ_ậ_✞ hơn.

Anh nắm lấy đầu vai cô rồi chậm rãi lần mò xuống. Cô nhắm nghiền hai mắt, dựa lưng vào 𝓃𝖌_ự_↪️ anh.

Bên tai là hơi thở của anh, trên người là những cái 𝐯ⓤ·ố·🌴 𝐯·𝐞 dịu dàng anh mang đến, cô nghe được anh thấp giọng hỏi mình: "Sao lại gầy đi rồi."

Trong ấn tượng của Mạc Nhiên, mặt Tống Lai Yên có chút trẻ con, t♓*â*п ✝️h*ể mơn mởn tinh xảo.

Khung xương cô vốn dĩ không to, nên khi gầy càng có vẻ nhỏ xinh.

Mạc Nhiên nắm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, khẽ nhíu mày: "Em không ăn cơm đàng hoàng phải không?"

"Mỗi ngày em chỉ lo nhớ anh, không ăn vô gì hết." Gút mắc trong lòng cô đã được gỡ, lại bắt đầu tán tỉnh anh.

Đối với Mạc Nhiên mà nói, cô bây giờ quá nhỏ bé, thế nên anh có thể bế cô lên một cách dễ dàng. Anh nhẹ nhàng đè cô 𝐥ê_п 🌀ℹ️ư_ờn_g, sợ lực quá lớn sẽ làm cô đau.

Anh cởi hết quần áo của người thương, làm cô trần trụi nằm dưới thân, ánh trăng nhè nhẹ phủ lên người cô một lớp màng bạc càng làm nổi bật lên da thịt trắng như gốm sứ. Bộ 𝓃ɢ_ự_↪️ hơi phồng, vòng eo ⓜảⓝ_♓ κ_♓_ả_𝖓_ⓗ, bụng nhỏ nhắn mịn, xuống chút nữa là nơi mặt mà giữa hai chân. Cô giống như vẫn còn là một thiếu nữ 15 tuổi, bộ phận sinh dục no đủ, môi lớn â/m h/ộ hơi phồng lên bọc kín khe thịt mê người như thể đang ngượng ngùng.

Anh hít sâu một hơi, giữa mày lộ ra vẻ gấp gáp, trên mặt là b*ï*ể*⛎ †ì𝐧*ⓗ kiềm chế, như thể đang cố gắng ngăn chặn cơn tình dục kề cận bên bờ vực bùng nổ. Anh cúi đầu ⓗô-𝐧 Ⓜ️ô-𝖎 cô, lỗ mãng đòi lấy, nhưng ở Mạc Nhiên lỗ mãng không hề thô lỗ, chỉ là có chút cường thế.

Anh đỡ ót cô, đầu lưỡi chơi đùa với đầu lưỡi cô tạo ra tiếng nước ◗â●〽️ mĩ nghe tới пó·n·🌀 🅱ừ·ⓝ·ⓖ cả người, thân dưới bị anh đẩy môi â/m h/ộ ra, cũng đồng thời phát ra tiếng nước.

Khi thì anh câu lấy đầu lưỡi cô dây dưa, khi thì ⅼ-i-ế-ɱ láp hàm trên của cô, không ngừng xâm phạm đến chỗ sâu cùng trong khoang miệng cô, nước bọt chảy xuống từ giữa khóe miệng của hai người.

Cả người cô độ𝓃-ℊ t-ì-𝓃-♓, càng ngày càng nóng, mỗi tấc da thịt bỏng cháy. Đã lâu rồi 🎋𝐡𝑜á.𝖎 𝐜.ả.ⓜ quen thuộc trong người cô mới được phóng thích làm cô tê tê dại dại, mặt huyệt bắt đầu ↪️_𝖍_ả_γ ռư_ớ_𝒸.

Ngón tay anh vừa mới chen vào đã bị chất lỏng dinh dính vây lấy, môi nhỏ 〽️ề.m 〽️.ạ.𝐢 kẹp lấy ngón tay thon dài đang 𝖈_ọ ❌_á_т.

Nơi đó của cô vừa mềm vừa nóng, ngón tay Mạc Nhiên dán lên mang theo hơi lạnh, vì thế cảm giác có dị vật xâm phạm cực kì rõ ràng. Cô nhỏ giọng 𝐫ê·п 𝐫·ỉ "U..." Hai bắp đùi trắng nõn càng κ·ẹ·🅿️ chặ·𝐭 eo anh.

Anh ⓥ𝐮ố.✞ ѵ.3 môi â/m h/ộ bên dưới, động tác chậm rãi dần trở nên nhanh hơn như thể gấp gáp muốn khám phá đường đi bí ẩn kia.

Bốn năm không ⓛà.m ✝️ì.п.♓, tiểu huyệt cô vẫn chặt như xử nữ, anh chỉ mới ⓢ●ờ şⓞ●ạ●𝖓●g một chút thì bên trong cô vẫn khít, một khe hở cũng không có.

"Thật chặt." Tình dục hừng hực làm giọng nói anh khàn đi.

"Đó là vì đã rất lâu anh không chạm vào nơi đó... Nó rất nhớ anh..."

Bất kể là giọng nói câu người của cô hay là hô hấp nhẹ suyễn kia đều là chất xúc tác 𝒹ụ-ⓒ 𝐯-ọ-𝖓-g đối với anh.

Anh nhịn không được thoáng dùng sức, đầu ngón tay chen vào khe hở nho nhỏ kia, thọc vào hoa huy*t.

"A... A..." Cơ thể cô căng cứng, bờ ɱ·ô·п·🌀 tròn trịa гu·ռ r·ẩ·γ.

"Đừng sợ", nói như vậy nhưng ánh mắt anh lại như muốn ăn tươi nuốt sống cô: "Mở lớn ra một chút, anh có chừng mực, sẽ không thọc hư nó."

Anh nhấp môi, ánh mắt cực kì u ám, bên trong đó châm một ngọn lửa, bộ dáng thật 🌀ợ·ⓘ 🌜ả·〽️.

Cô cảm thấy so với trước kia, Mạc Nhiên có điểm gì rất khác, ánh mắt, giọng điệu, thậm chí động tác càng thêm thành thục.

Cửa huyệt đã lâu chưa được yêu thương nên rất hẹp, một đầu ngón tay mới đi vào đã bị hút chặt.

Anh ✅⛎-ố-✞ ✌️-ⓔ tiểu huyệt, tham lam dùng lòng bàn tay cọ mạnh mị thịt ướ.✝️ á.𝖙.

Thịt non co dãn dưới sự xoa nắn của anh, giống như vô số cái miệng đang bao vây lấy dị vật ⅼ.ⓘế.ɱ mú-т. Nghĩ đến chốc nữa được dương v*t 𝒸ắ·Ⓜ️ ⓥà·ο, cô cũng đã cảm nhận được một hồ 𝐤𝒽𝖔á·ï 𝖈·ả·〽️.

Hầu kết anh chuyển động lên xuống, từ giữa môi phát ra một tiếng thở dài thô nặng: "Bên trong của em, rất chặt."

Mật dịch từng đợt trào ra, tất cả đều mang theo nhiệt độ cơ thể ấm áp của cô.

"U... A..." Mặt cô đỏ bừng: "𝐒ướ_п_ℊ quá... Anh..."

Anh rời mắt đến bộ ⓝ-ⓖự-𝖈 cô, đầu v* hồng nhạt cương cứng 𝓇-ц-ⓝ rẩ-ⓨ.

Cô nhìn anh chui đầu vào trước ⓝ🌀*ự*↪️ mình, môi lưỡi nóng rực tiến công đến hai vú. Từng cái 𝐥●ℹ️ế●Ⓜ️ 𝖒ú.† để lại dấu vết đỏ sậm ở ⓝℊ_ự_c, đầu v* non mềm phủ kín một tầng nước.

Khi 👢𝖎*ế*𝐦 đầu v* cô, cả thần thái và động tác của anh trông y hệt như một con thú không biết thỏa mãn. Anh 𝒸ắ●𝓃 n●ⓗ●ẹ đầu v*, đầu lưỡi tà ác trêu đùa, sau đó thụt ra làm đầu v* nho nhỏ bị lôi kéo, dựng đứng về phía trước. Κ.♓.oá.i 🌜.ả.m đó quá mức mạnh mẽ làm cô có chút choáng váng.

Dưới sự âu yếm, hoa huy*t đã ⓒ*h*ả*y ռ*ướ*𝒸 ào ạt, nhưng anh còn ngại không đủ, từ n_ɢự_𝐜 cô ♓ô-𝓃 một đường xuống, xẹt qua rốn rồi đến hạ thể.

Hai chân cô bị nâng lên rất cao, cả bờ 〽️ôⓝ·🌀 đều bị treo trên không.

Nơi riêng tư trần trụi trước mắt anh. Cô nắm chặt khăn trải giường, ↪️·ắ·𝖓 𝐦ô·ï dưới.

Cô nhìn anh bằng đôi mắt ướt dầm dề, đôi môi hồng nhuận vô ý thức mở ra làm ra một b·𝐢·ể·υ ⓣ·ì𝖓·𝐡 dụ hoặc khiến đàn ông phát cuồng.

Anh chịu đựng ◗*ụ*↪️ ☑️ọⓝ*🌀 đang kêu gào, chậm rãi cúi đầu xuống.

Cô cảm thấy một thứ gì đó ướt nóng đang để trên tiểu huyệt. Không còn nghi ngờ gì nữa, đó là đầu lưỡi của anh.

Ý thức được tiếp theo anh muốn làm gì, trái tim cô đập thình thịch, 𝖓-gự-↪️ phập phồng kịch liệt.

Đầu lưỡi anh ôn như 🦵-ıế-𝖒 láp cửa huyệt làm cả người cô nổi lên từng trận tê dại 𝐤í𝐜-♓ т-ⓗ-í-𝒸-𝒽, khó nhịn kêu "Anh".

Sau khi rời khỏi cửa huyệt, đầu lưỡi linh hoạt lại hướng lên phía trên, "Chụt chụt" nhấm nháp môi nhỏ â/m h/ộ. Rất ɱề*〽️ Ⓜ️ạ*1, ướt nhẹp vì ái dịch, anh cần phải khắc chế bản thân, nếu không sẽ nhịn không được mà cắn nó, nhìn xem có phải bên trong cũng có nước sốt ngọt ngào không.

"A..." Cô đong đưa vòng eo, giống như con mồi rơi vào bẫy rập ngọt ngào không có lối thoát. Môi lưỡi anh càng trêu chọc, cô càng vặn vẹo lợi hại hơn, vòng eo căng chặt cong lên như muốn đòi hỏi thêm.

Ở trên giường, hai má cô đỏ ửng, toàn thân phiếm một màu hồng nhạt mê người.

Mạc Nhiên đẩy nộn thịt sang hai bên, tìm được viên đậu bởi vì hưng phấn mà cứng rắn, anh chỉ ⅼïế●𝖒 nhẹ một cái mà cô giống như bị điện giật, cả người 𝖗u●n 𝓇ẩ●ÿ: "A... Không cần..." Đối với đợt 🎋ⓗⓞá_𝒾 𝖈_ả_Ⓜ️ sắp tới, cô có hơi sợ hãi.

Anh dùng đầu lưỡi bao lấy âm đế, nhẹ nhàng chầm chậm ⅼ❗-ế-ⓜ 𝐦●ú●т, giống như muốn 𝐦_ú_т ra mặt dịch từ nơi đó.

Ngón tay 𝖈ắ.m ѵ.à.𝐨 âm đạ*, lần này là hai ngón khiến cửa huyệt bị banh rộng ra.

Anh quấy nhiễu nộn huyệt, vẫn luôn 𝐭ⓗ·â·〽️ ռ♓·ậ·𝖕 vào nơi sâu nhất, cho đến khi cái miệng ham ăn kia hoàn toàn dung nạp hai ngón tay anh mới dừng lại.

Anh 𝐦ú_🌴 mạnh âm đế.

"A... A!" Khoảnh khắc đó cô như được nâng ⅼ●ê●𝐧 đỉ●n●𝖍 núi, thét chói tai, một tia nước nóng phun ra từ âm đạ*, có một ít chảy vào trong miệng anh.

Đạt đến cao trào bằng môi lưỡi của Mạc Nhiên, cả người cô mềm như bông, dường như hóa thành một bãi nước.

Mạc Nhiên tách hai chân cô ra, cô thuận theo đó banh chân ra, không giống môi lưỡi ɱ_ề_𝖒 𝐦_ạ_❗ ban nãy, lần này là côn th*t cứng rắn của anh.

Đã lâu không l_à_Ⓜ️ 𝐭ì𝓃_𝒽, đối mặt với sự 𝐱â*m 𝐧𝖍*ậ*𝐩 này làm cô không tránh khỏi khát vọng lẫn khẩn trương, cửa huyệt co rúm, ái dịch chảy ra ào ạt.

Một đợt cao trào qua đi, âm đạ* dần trở nên 𝐦·ề·ɱ Ⓜ️ạ·ℹ️, anh thọc quy đầ* vào chỉ được một phần ba. Anh nắm lấy bắp đùi của cô, thong thả tăng lực đạo làm dương v*t đi đến địa phương sâu nhất bên trong.

Âm đạ* co chặt, ái dịch ướt nhẹp tràn ra từ chỗ 🌀𝖎a·𝑜 𝐡ợ·𝐩, dính nhớp nhỏ giọt, kéo ra một sợi tơ trong suốt.

Huyệt thịt cắn 𝖒ú_т côn th*t làm anh phát cuồng, ⓚ●h●⭕á●❗ ⓒ●ả●〽️ như sóng triều chồng lên từng đợt.

Gân xanh trên thái dương nổi lên, anh nhịn không được nhéo bắp đùi cô, đột ngột va chạm mạnh vào bên trong.

Nguyên cây côn th*t hoàn toàn lấp đầy.

"A... Quá sâu..." Cô kinh hoảng thất thố ✞.♓.ở ℊ.ấ.𝐩, cảm giác bụng dưới bị anh nhồi chặt, cảm giác tê mỏi ập tới làm cô thiếu chút nữa mất khống chế.

"Sâu quá... Không... Không được..." Thần trí cô mê loạn, lắc đầu lung tung, không biết xấu hổ mà lẩm bẩm 𝓇ê●n 𝖗●ỉ: "Tiểu huyệt sẽ hư mất..."

Môi â/m h/ộ đầy đặn giờ đây đã hoàn toàn mở rộng ra hai phía, sưng huyết phồng lên, bị côn th*t thô to 𝖝â-Ⓜ️ ⓝ-𝐡ậ-ⓟ mà chấn động.

Đẩy mạnh rồi 𝓇ú_† 𝖗_𝒶, d*m thủy ướ.𝐭 á.† bị kéo ra, côn th*t lui ra một nửa, rồi lại mạnh bạo cắm sâu vào, lúc đầu chậm rồi sau đó dần đẩy nhanh tiết tấu, làm bọt nước bắn ra bị ⓒ*ọ 🔀á*† mạnh mà dần biến thành bọt mép 𝒹â*ɱ mị, làm nơi ℊï.🅰️.ο 𝒽ợ.p của hai người bị thấm ướt, thậm chí một ít nước còn chảy ra mép rìa khăn trải giường.

Trời đất tối tăm, cuộc 👢à·𝖒 t·ì·п·𝐡 diễn ra từ chạng vạng đến bình minh.

Chương (1-43)