← Ch.262 | Ch.264 → |
"Tiểu cữu cữu, ngươi làm việc trước đi, giao hai người này cho chúng ta là được."
Sau khi Lê Tường gật đầu với tiêu đầu Sài, nàng cũng không có ý định mời bọn họ vào cửa hàng. Hiện tại bên trong đang buôn bán, tinh thần của Lạc Trạch cũng không tốt, nên đưa tên đó tới lang trung mua thuốc tĩnh dưỡng.
Đang chuẩn bị khách khí tiễn khách rời đi, lại nghe được thanh âm hai con ngựa thở hổn hển ở bên ngoài truyền tới. Rất nhanh sau đó, hai nam nhân mặc quần áo khá hoa lệ đã bước tới cửa sau cửa hàng.
Tiêu đầu Sài nhỏ giọng nhắc nhở: "Là ông chủ của tiệm cơm."
Vẻ mặt nam nhân kia nở một nụ cười rất giả tạo, vừa gặp mặt lần đầu tiên, hắn đã mở miệng khen Lê Tường không ngớt miệng, chờ tới khi khen tới mức không còn từ gì để khen nữa lại phát hiện ra Lê Tường chẳng có phản ứng gì, lúc này hắn mới chịu ngừng lại.
"Lê cô nương, không bằng chúng ta tìm một chỗ ngồi xuống nói chuyện?"
Lê Tường nghĩ một lát rồi gật đầu đồng ý. Sau đó, nàng xoay người tiến phòng bếp nói một tiếng với tiểu cữu cữu. Tới khi bước ra bên ngoài nàng lại kéo tay áo Ngũ Thừa Phong, nhỏ giọng mời hắn và sư phụ hắn đến cửa hàng đối diện ngồi một lát.
Hiển nhiên nàng sợ người trong nhà không ngăn cản được hai người này, vì vậy muốn nhờ hai tiêu sư bọn họ làm chỗ dựa.
Tự nhiên là Ngũ Thừa Phong không hề nghĩ ngợi gì nhiều đã đồng ý, tiếp theo hắn kéo sư phụ một cái, thậm chí còn chẳng ngại ngần cứ thế lôi xềnh xệch sư phụ hắn mang qua bên kia.
Có hai tiêu sư ở cửa hàng chắc chắn khiến người ta an tâm hơn không ít, Lê Tường nói chuyện với đối phương cũng có nắm chắc hơn nhiều.
"Không biết sáng sớm thế này, nhị vị đến cửa hàng nhà ta có chuyện gì?"
Nam nhân béo kia dẫn đầu xấu hổ cười, đầu tiên là tự giới thiệu bản thân mình. Hai người bọn họ đều họ Lâm, là ông chủ của cửa hàng Lâm Ký phía sau phố Minh Kiều.
"Mục đích của chúng ta khi tới đây chắc hẳn Lê cô nương ngươi cũng biết. Chẳng là hai tiểu nhị nhà ta lúc trời tối đi lầm đường, không cẩn thận đi tới trong tiệm thịt hầm nhà ngươi ......"
Hắn còn chưa dứt lời, đã bị tiếng cười của Lê Tường cắt ngang. [Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD - monkeyd/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/chuong-263. html. ]"Xin lỗi, có chút buồn cười. Đằng sau cửa hàng thịt hầm của chúng ta đã được người nhà chúng ta cửa đóng then cài cẩn thận. Lại có chuyện để người của ngươi không cẩn thận mở ra ư? Thật là quá không cẩn thận."
Sắc mặt một nam nhân khác không dễ coi, chắc hẳn hắn là một người tính tình nóng vội. Nghe lời nàng nói, hắn đang muốn nổi giận, lại bị nam nhân béo kia đè xuống.
"Lê cô nương, chuyện này, nếu cứ tiếp tục bám chặt không chịu nhả sẽ không hay. Dù gì chúng ta cũng là người cùng giới, về sau cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, hào phóng một ít mới tốt. Bỏ qua chuyện này, ít nhiều gì các ngươi cũng không có tổn thất."
Nghe xong lời này của hắn, nháy mắt trong đầu Lê Tường đã nhảy ra một cái biểu tượng cảm xúc.
Chưa bao giờ từng gặp một loại người vô liêm sỉ như thế.
Một tên ăn trộm còn có mặt mũi tới cửa nhà bị hại phô trương sức mạnh.
"Ông chủ Lâm, ta cảm thấy chúng ta chẳng còn gì để nói nữa. Ngài nhìn xem, ta còn phải dẫn người lên nha môn nữa, nếu không buổi chiều ngươi lại qua đây?"
Lâm Hữu Kim đâu dám đồng ý với nàng, nếu mang hai tên kia đi báo quan, chắc chắn hai tên tiểu nhị đó sẽ bị doạ tới mức khai hết sạch ra, sau đó thanh danh Lâm Ký nhà hắn sẽ trở nên thối hoắc rồi.
"Lê cô nương, chúng ta cứ bình tĩnh thương lượng việc này xem sao. Ngươi xem hiện tại ngươi cũng không chịu tổn thất, không bằng chúng ta bồi thường cho ngươi một chút tiền, ngươi thấy thế nào?"
Lê Tường làm ra vẻ hứng thú.
"Ha? Các ngươi định bồi thường bao nhiêu?"
Nam nhân béo nhìn nhìn đệ đệ mình, đầu tiên là dựng hai đầu ngón tay, nhưng thấy ánh mắt Lê Tường không hề d. a. o động chút nào, hắn lại yên lặng bỏ thêm một ngón nữa.
← Ch. 262 | Ch. 264 → |