← Ch.043 | Ch.045 → |
Khương Duệ Quân không khách khí bước vào, như anh em tốt vỗ vai Dư Tương: "Dư Tương! Tôi nghe nói cậu là đàn em của tôi, có phải hay không thế? Chờ tới khai giảng anh đây sẽ bảo kê cho cậu! Cậu cũng chán thật đấy, sao trước đây không nói chuyện này cho tôi!"
Dư Tương nhún vai, nhận giỏ tre nói: "Lúc trước có ở cùng nhà đâu mà nói."
"Là thế à, cậu cũng lợi hại thật đó."
"Cậu cũng tự khen mình luôn chứ gì?"
Khương Duệ Quân cười hì hì, không để bụng hình tượng chút nào, nhưng thấy Dư Lộ theo vào phòng khách bèn tem tém lại trong nháy mắt, ngồi nghiêm chỉnh trước ánh mắt kinh ngạc của Dư Tương, cậu ta lại nhân lúc Dư Lộ không chú ý, giương nanh múa vuốt để cô không được cười.
Dư Lộ nhìn thấy cảnh này thì hơi nhíu mày, rồi cười nói: "Anh Duệ Quân, mấy hôm nay không thấy anh qua chơi."
Lỗ tai Khương Duệ Quân đỏ lên, giải thích: "Mấy hôm trước anh đến nhà bà ngoại anh, tối hôm qua mới về."
Dư Tương bưng cốc nước ô mai nhịn cười, chỉ lỗ tai Khương Duệ Quân, Khương Duệ Quân phát giác bèn ho khan một tiếng, liều mạng chớp mắt ý là cô đừng có nhiều lời.
Dư Tương nhắm mắt ngậm miệng làm một quần chúng yên tĩnh, tình đầu của Khương Duệ Quân mới chớm mở với Dư Lộ, sứt sẹo che giấu niềm yêu thích, nhưng thật ra chỗ nào cũng lộ hết rồi, mà Dư Lộ hình như hiểu nhưng lại vờ như không thấy, hai người vụng về che giấu, Dư Lộ đứng dậy đi vào nhà bếp rót nước trà.
Khương Duệ Quân thoáng cái thả lỏng, hỏi ngược lại: "Dư Tương, có phải cậu biết gì rồi không?"
"Đoán xem."
"Chúng ta đều là bạn bè mà, cậu đừng có trêu anh đây được không?"
Dư Tương giơ tay ra: "Còn chưa tới ngày báo danh khai giảng đâu, cậu đừng lôi kéo làm quen."
Khương Duệ Quân nghĩ tới mối quan hệ của cô và Dư Lộ, ngày sau còn phải lấy lòng dì và chị, nhất thời cụp mắt lấy lòng: "Tương Tương, cậu xem chúng ta thân càng thêm thân không phải càng tốt hơn sao?"
"Này này, cái cậu này đừng có nói như sự đã thành vậy chứ, chưa có gì đâu nhé, đừng có vội vàng làm thân như thế, còn nữa tôi không giúp cậu được đâu, cậu phải tự mình theo đuổi chứ."
Cũng không biết Dư Lộ trọng sinh có muốn mối tình đầu thất bại hay không.
Khương Duệ Quân bĩu môi: "Uổng công tôi đối tốt với cậu như vậy, Dư Tương, cậu chẳng tốt bụng gì cả!
Dư Tương che tai lại: "Không nghe thấy, dù sao thì tôi cũng là người có tấm lòng đẹp đó."
"Xì, có người tự khen mình như cậu à? Đúng rồi, tôi còn một chuyện này muốn bàn với cậu, chính là liên quan tới gương đồng của cậu..."
Cậu ta còn nhớ rõ ước định giữa hai người họ, khi nhắc tới gương đồng thì cố ý đè giọng xuống.
Dư Tương không thèm để ý hỏi: "Gương đồng làm sao?"
"Ông nội tôi mang ra ngoài làm giám định cho người ta, là đồ cổ thời Đường, văn tự mặt sau của gương đồng rất có ý nghĩa nghiên cứu, có người muốn mua món đồ này, cậu có muốn bán đứt nó không? Lần này giá cao đấy."
"Thật sao, không giống cậu trước kia hố tớ giá rẻ chứ?"
Khương Duệ Quân thanh giọng nói: "Đương nhiên không phải hố cậu rồi."
"Ra giá bao nhiêu?"
"Một ngàn tệ, tôi làm người trung gian, nếu cậu muốn tăng giá, tôi còn có thể thương lượng với hắn."
Dư Tương nghĩ, vui vẻ gật đầu: "Được thôi, gương đồng kia cũng không có tác dụng gì với tôi."
Có giá trị với cô chính là hoàng kim bên trong gương đồng, bài luận nghiên cứu ý nghĩa sẽ không ở trong tay cô.
Khương Duệ Quân vui vẻ, vội nói cảm ơn: "Thế buổi chiều tôi đưa tiền qua cho cậu nhé."
"Ủa? Nhanh vậy? Không phải là cậu mua chứ?"
Khương Duệ Quân chỉ lên trời thề: "Tuyệt đối không phải là tôi, hơn nữa cậu yên tâm, chúng tôi không phải kẻ lừa đảo đâu."
"Chúng tôi?"
"... Tôi và bạn của tôi."
DTV
Dư Tương không hỏi thêm.
Khương Duệ Quân hoàn thành nhiệm vụ nhanh chóng rời khỏi nhà họ Bùi, đặc biệt đi lên tạm biệt Dư Lộ, thần sắc Dư Lộ bình tĩnh, tựa như vẫn coi cậu ta là anh trai như trước kia, Khương Duệ Quân có hơi nản, sau đó bèn ngẩng cao đầu ưỡn n. g. ự. c đi tới nhà họ Ninh.
Dư Lộ nhìn cảnh tượng phía sau Khương Duệ Quân thất thần trong chốc lát.
Ai cũng không bằng Tiên quân, cô phải chờ Tiên quân xuất hiện.
Dư Tương vừa hay nhìn thấy vẻ mặt tràn ngập hồi ức của cô ta, ồ, không đến nỗi đối xử như thế với Khương Duệ Quân chứ?
Dây chuyền đột nhiên nóng lên, ăn ngay nói thẳng, hệ thống Trường Phong biểu thị: "Dư Tương, công bố nhiệm vụ ngắn hạn, phá huỷ tình yêu của Dư Lộ và Khương Duệ Quân, nhiệm vụ hoàn thành được thưởng hậu hĩnh."
Dư Tương: "..."
← Ch. 043 | Ch. 045 → |