← Ch.761 | Ch.763 → |
Chân Nguyệt nghe vậy cũng có chút ngỡ ngàng, "Huynh thực sự định để người đó xuống ruộng sao? Ta nhớ bọn họ nói đó là một mỹ nhân, liệu có làm việc tốt được không?"
Kiều Triều: "Có ai ngay từ đầu đã biết làm chứ? Làm nhiều rồi sẽ quen thôi." Hắn ban đầu cũng có biết gì đâu, giờ chẳng phải cũng hiểu biết kha khá rồi sao?
Chân Nguyệt: "... Huynh lúc nãy nói muốn g. i. ế. c nàng thật sao?"
Kiều Triều nghiêm túc đáp: "Đúng vậy. Ta đoán nàng ta là người của Hoài Dương Vương, được phái tới để giám sát ta."
Chân Nguyệt hơi nheo mắt, rồi khẽ nhún vai: "Nếu vậy thì đưa nàng đến bờ hồ, lỡ trượt chân rơi xuống nước cũng dễ dàng ứng phó"
Kiều Triều lắc đầu: "Không ổn, làm thế thì cá trong ao lại chẳng còn ăn được nữa."
"Ừ, nghe cũng có lý thật."
Kiều Triều: "Cho nên ta định để cho nàng ta làm việc mệt chết. Như vậy không ai nói gì được."
Chân Nguyệt: "Vậy cũng không ổn đâu, người ta lại đồn rằng chúng ta hành hạ người?"
Kiều Triều: "Hay là âm thầm hạ độc?"
Chân Nguyệt khẽ lắc đầu: "... Cứ xem xét thêm đã."
Kiều Triều ăn xong rồi rửa mặt, sau đó nằm xuống giường, ôm eo Chân Nguyệt, đầu vùi vào bụng nàng, cằn nhằn: "Ở bên cạnh ta một chút đi, Hoài Dương Vương cứ muốn ta làm không công, mệt c. h. ế. t đi được." Vân Mộng Hạ Vũ
Chân Nguyệt mỉm cười xoa nhẹ đầu hắn: "Ngủ đi."
Cảm nhận được hương thơm thân thuộc bên cạnh, Kiều Triều nhanh chóng chìm vào giấc ngủ sâu. Sau khi hắn đã ngủ say, Chân Nguyệt nhẹ nhàng đắp chăn rồi rời phòng.
Ra ngoài, nàng gặp Tiền thị đang vội vàng tới gần, Tiền thị tỏ vẻ hào hứng nói: "Đại tẩu, muội vừa mới cùng tam đệ muội đi thăm nữ nhân kia, thật sự là người lả lướt, ăn mặc thì đồi phong bại tục, n. g. ự. c còn hở ra một nửa. Còn nghênh n. g. ự. c ưỡn eo với muội và tam đệ muội. Mà lại chẳng biết gì về ruộng lúa, đại ca hẳn sẽ chẳng ưa nổi nàng ta đâu. Đại tẩu yên tâm nhé."
Chân Nguyệt hết chỗ nói: "Sao muội biết Kiều Đại thích người biết trồng trọt?"
Tiền thị thoáng ngạc nhiên: "A, không phải sao? Đại tẩu trồng trọt giỏi, muội nghĩ đại ca thích nhất điều đó ở tẩu."
Chân Nguyệt: ".. Tuy rằng có thể vậy, nhưng chắc không phải là điều quan trọng."
Tiền thị: "Có thì tốt. Nữ nhân ấy tuyệt đối không biết trồng trọt, chỉ bảo mình giỏi gì mà hồng tụ thêm hương, còn biết đọc sách viết chữ nữa. Ai chẳng biết đọc sách viết chữ, đại tẩu còn giỏi ghi sổ nữa kia, nàng ta có làm được không?"
Chân Nguyệt: "Được rồi, các ngươi chỉ trò chuyện thế thôi chứ không có gì thêm sao?"
"Không, bọn muội chỉ xem thử nàng ta ra sao rồi rời đi thôi, " Tiền thị đáp.
Chân Nguyệt gật đầu: "Ta sẽ qua gặp nàng ta một lần."
Tiền thị ngạc nhiên: "Đại tẩu, để muội gọi tam đệ muội, ba chúng ta cùng đi. Ta e nàng ta sẽ giở trò làm khó tẩu."
Chân Nguyệt: "... Muội nghĩ nàng ta sẽ làm khó được ta sao?"
Tiền thị xua tay: "Loại người này rất giỏi đóng kịch, khi tẩu còn chưa làm gì mà nàng ta đã khóc lóc thì mọi người lại nghĩ tẩu đối xử tệ bạc. Truyện xưa đều viết thế cả, các nữ nhân ác độc đều hành xử vậy."
Chân Nguyệt bật cười, cũng không biết Tiền thị xem loại sách vở gì, nhưng điều nàng ta nói quả không sai. Nàng biết Kiều Triều sẽ không vì một nữ nhân mà làm mặt lạnh với mình, huống hồ đến nay nàng còn chưa từng tỏ thái độ gay gắt với hắn đâu.
Lúc này, Như Họa đang trong phòng nghỉ ngơi, biết rằng Chân Nguyệt là một nông phụ giỏi trồng trọt, tuổi lại tầm như Kiều Triều, hẳn đã là lão thái bà, đoán chắc nàng sẽ kém sắc. Hình dung trong đầu như vậy, Như Họa nghĩ tới một người thô kệch, làn da nhắn nheo, sạm đi vì đồng áng, cả người vụng về không biết điều.
Kiều Đại vừa rồi không có tới gặp nàng ta, khả năng chính là bị nữ nhân kia làm loạn, nhưng mà trong lúc nàng nghĩ, nha hoàn bỗng nhiên chạy vào, "Đại phu nhân tới."
Như Họa hơi sững lại, vội nói: "Mau giúp ta trang điểm lại!"
← Ch. 761 | Ch. 763 → |