Truyện:Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông - Chương 516

Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông
Trọn bộ 915 chương
Chương 516
0.00
(0 votes)


Chương (1-915)

May mà nhà Kiều gia không có hàng xóm gần, nếu không, chắc người ta cũng sẽ phát điên vì mùi thơm này. Hồi trước, Lâm gia là gần nhất, nhưng giờ đã không còn ai ở đó. Chân Nguyệt cũng lâu rồi không thấy Mã thị, lúc trước nàng vẫn hay cãi nhau với Mã thị. Cả Lâm Tiểu Hổ, nhi tử độc ác của Mã thị, cũng biến mất từ lâu, không ai biết bọn họ đã đi đâu.

Thực ra, bọn họ không còn ở đây cũng là điều tốt. Nếu Mã thị còn ở, chuyện nhà Kiều gia ăn gà tối nay chắc chắn sẽ bị đồn khắp làng.

Bữa tối hôm đó, canh gà được nấu với nhiều nước, nhưng mỗi người vẫn được một miếng thịt gà. Tiền thị ăn no một bát lớn, thỏa mãn vô cùng.

Kiều Trần thị nói: "Gà con này chúng ta giữ lại nuôi."

Tiểu Hoa liền hăng hái: "Cháu với Tiểu Thảo sẽ đi đào giun để nuôi gà con." Bọn họ từng nuôi rồi, nên rất rành!

Tiểu A Sơ cũng nhanh nhảu: "Cháu cũng sẽ đi đào giun!"

Chân Nguyệt: "Đào thì đào, nhưng đừng mang giun về khoe với nương nhé, dơ lắm."

Cả nhà cười ồ lên.

Tiền thị vừa ăn vừa cảm thấy hạnh phúc. Ăn một bữa gà như thế này đã thỏa mãn biết bao, so với cá thì gà ngon hơn nhiều. Dù chỉ là một bữa, nhưng trong nhà vẫn còn gà, vài tháng sau cả nhà có thể lại được ăn gà.

Trứng gà còn lại được nấu thành canh, phần lớn dành cho Tiền thị, còn lại mọi người uống chút nước canh cũng thấy vui vẻ.

Kiều Nhị nói: "Ta sẽ vào núi tìm xem có trứng gà rừng hay trứng chim, mang về cho Tiền thị bồi bổ. Không thể cứ để đại tẩu lo liệu mãi được, " Cũng không thể mỗi lần đều để đại tẩu làm, thê tử của mình còn phải nhờ đại tẩu chăm lo, hắn cũng rất ngượng, hơn nữa hắn cũng cảm thấy có lỗi với đại ca, cảm giác hiện tại đại tẩu giống như đại ca vậy. Rõ ràng là thời điểm đại ca còn chưa đi lính thì đại tẩu rất ít khi đi ra ngoài làm việc, hiện tại đại ca không ở nhà, đại tẩu liền thay thế đại ca việc đi săn, nếu đại ca trở về, hắn nhất định sẽ bị đại ca mắng chết.

Ăn một đốn thịt, liền ngày ngày nghĩ ăn thịt, nhưng là đã không có thịt ăn, có rau xanh ăn đều không tồi.

Ăn một bữa thịt, khiến ai cũng thèm ăn tiếp, nhưng hiện tại không có thịt. Tuy nhiên, có rau xanh ăn đã là điều may mắn lắm rồi.

Sau này, thỉnh thoảng Kiều Nhị và Kiều Tam vào núi, cũng tìm được trứng gà rừng, trứng chim, thậm chí một lần còn bắt được con rắn, mang về nấu bữa thịt rắn ngon lành. Dù Tiền thị không ăn được thịt rắn, nhưng cả nhà lại được một bữa thịnh soạn nữa.

Cuộc sống cứ thế trôi qua êm đềm, cho đến một ngày, Kiều Nhị nghe tin từ trưởng thôn rằng có người quay trở lại thôn bên cạnh. Vân Mộng Hạ Vũ

"Là trưởng thôn nói, ông ấy thấy có người đi lại trong thôn bên kia. Nhà ông ấy có mảnh ruộng gần đó nên mới để biết."

Mọi người lo lắng, bọn họ không muốn tiếp tục chạy nạn đâu: "Liệu có phải bọn cướp không? Nếu là cướp thì chúng ta phải làm sao?"

"Chắc không phải cướp đâu. Nếu là cướp, trưởng thôn đã cho chúng ta trốn đi rồi."

"Đúng vậy."

Kiều Nhị: "Ta quyết định ngày mai đi xem, tìm bọn Hồ lão nhị đi cùng."

Kiều Tam nhắc: "Nhị ca, huynh cẩn thận nhé."

Sáng hôm sau, Kiều Nhị cùng mấy người trong thôn, bao gồm Hồ lão nhị, mang theo vũ khí cẩn thận tiến về thôn Đại Tây, chính là thôn bên cạnh bọn họ. Khi đến cửa thôn, họ nhìn thấy bóng dáng vài người đang đi lại. Những người đó thấy nhóm của Kiều Nhị, liền hoảng sợ bỏ chạy ngay lập tức.

Bọn Kiều Nhị: "?"

Chương (1-915)