← Ch.077 | Ch.079 → |
Cho dù Thiếu Đế thấp giọng an ủi bên tai nàng mấy lần, nhưng tiểu cung nữ vẫn rất không tình nguyện, nắm lấy vạt áo của hắn khẽ khóc.
"Hu hu... Vương thượng, lấy ra đi."
Cảm giác khác thường, còn không ngừng rung lên bên trong lỗ nhỏ đều 🎋-í-🌜-♓ †𝒽í𝖈-♓ nàng, chất lỏng trong suốt không ngừng tràn ra, Thiếu Đế còn ấn nút hồ lô nhỏ đẩy vào trong, đầu ngón tay liên tục xoa vào nhuỵ hoa giữa môi â//m h//ộ của nàng.
"Đừng mà..."
Tiểu cung nữ nghẹn ngào vài tiếng, gấp đến độ đá chân ra, đôi chân trắng nõn không cẩn thận đá vào sau tai nam nhân, lực đạo không nhẹ.
Thiếu Đế dừng một chút, giương mắt nhìn nàng, Lạc Thù có chút sợ sệt mà nhìn sang chỗ khác, nhỏ giọng: "Ta không cố ý."
Trong khi nàng giải thích, không chú ý, trên tay Thiếu Đế lại chấm chút mật ong bôi vào hoa môi của nàng, trong huyệt bị rung lên càng dữ dội hơn.
Tiểu cung nữ nhíu mày, bụng dưới phập phồng kịch liệt, dưới thân co rút lại phun ra từng dòng từng lòng chất lỏng trong suốt, lỗ nhỏ rất ư_ớ_✝️ á_𝐭, hồ lô nhỏ kia cũng theo đó mà rơi ra hơn phân nửa.
Thiếu Đế rút hồ lô này ra đặt sang một bên, sau đó đẩy hông đ●â●ɱ 𝖛●à●𝖔, lỗ nhỏ vừa mới ⓛ_ê_𝓃 đỉ𝖓_𝒽 lại bị nhét tràn đầy.
Lạc Thù khẽ r//ên r//ỉ một tiếng, bàn tay mảnh mai vung vẩy về phía sau như muốn bắt lấy thứ gì, đến khi Thiếu Đế thuận thế nắm lấy nàng mới không còn lộn xộn nữa.
Nam nhân cúi người ♓*ô*𝐧 nàng, thân dưới nhiều lần đưa đẩy đến chỗ sâu nhất, càng lúc càng nhanh, càng lúc càng mạnh, còn dùng đôi tay chấp bút phê duyệt tấu chương ngày thường, làm hình quạt vỗ nhẹ vào bộ ⓝ*ⓖự*𝒸 ⓜ●ề●m ɱạ●i lắc lư qua lại theo cơ thể đong đưa lên xuống của nàng.
"A... đau quá. Vương thượng đừng đập chỗ đó mà." Tiểu cung nữ khóc vô cùng đáng thương, dùng bàn tay nhỏ ôm lấy v//ú mình, lên án hắn.
Thiếu Đế cười, cắn vành tai của nàng, đầu bàn tay còn nhéo n//úm v//ú của nàng, dỗ dành hỏi nàng: "Ở đâu? Nói ra thì Cô sẽ không đánh nữa."
Tiểu cung nữ mím môi không nói lời nào, đỏ mặt trừng hắn.
Thiếu Đế cũng không thèm để ý, chỉ tăng thêm sức lực trên tay, xoa bóp n//úm v//ú cứng lên, dưới thân đột nhiên thọc vào г.ú.🌴 𝓇.🅰️.
Mãi cho đến khi tiểu cung nữ 𝓇●⛎●n 𝐫●ẩ●🍸 ê a kêu rên, lại kẹp lấy g//ậy th//ịt của hắn đạt tới cao trào một lần nữa, Thiếu Đế mới thở phì phò bắn vào trong.
Hắn không г.ú.† r.@, chỉ vùi ở bên trong, bình phục trong chốc lát, lại bôi một ít mật ong lên hai đầu v//ú sưng đỏ của tiểu cung nữ, tỉ mỉ xoa đều.
Mật ong vừa lành lạnh dính nhớp vừa được bôi lên, như là đắp một ít đá trên vết thương đang nóng, cảm giác rất thoải mái.
Tiểu cung nữ tò mò nhìn động tác của hắn.
Chỉ thấy sau khi hắn không nhanh không chậm bôi một lớp mật ong mỏng lên chỗ n//úm v//ú và rìa xung quanh, rồi cúi đầu ngậm lấy n//úm v//ú của nàng, đầu lưỡi thô ráp và cánh môi ấm áp cùng nhau bao bọc lấy nàng, ngậm ⅼℹ️ế*m v//ú của nàng và ăn chúng.
Tiểu cung nữ thoải mái cũng không khóc nữa, nũng nịu ưm ư một tiếng, bàn tay m-ề-𝐦 Ⓜ️ạ-ℹ️ không nhịn được sờ lồng ռ-🌀ự-𝐜 hắn, hắn cúi đầu 𝐦ú_ⓣ v//ú nàng, đầu ngón tay nàng cũng không an phận mân mê 𝐧ℊ.ự.🌜 hắn.
Hắn cúi đầu, Lạc Thù không thấy được thần sắc của hắn, chỉ nghe hắn bỗng nhiên hít một hơi, lực cắn đầu v//ú cũng không cẩn thận mà hơi mạnh một chút, g//ậy th//ịt chôn trong huyệt nàng dần dần cứng rắn đứng lên.
Tiếng nước khi dưới thân thọc vào 𝐫ú-† 𝐫-a cùng với tiếng túi t//inh nặng trịch đánh vào khe 〽️ôռ-ⓖ nàng đồng thời vang lên, còn lấn át cả tiếng chùn chụt của Thiếu Đế ɱú_🌴 n//úm v//ú, ⅼ●𝐢●ế●m mật ong.
Sau khi ⅼ_❗_ế_〽️ hết mật ong, hắn còn chưa hết thèm mà ngậm m●ú●𝐭 v//ú, giống như còn có thể hút ra thứ gì đó nữa.
Lực rất lớn, tiểu cung nữ không vui yếu ớt đẩy hắn ra.
Thời điểm Thiếu Đế thuận thế buông ra, ánh mắt còn có chút tiếc nuối, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Sau khi hai người quấn quít một hồi, khắp người đều dính nhớp ôm lấy nhau, đợi đến lúc chơi ở trong bể tắm, tiểu cung nữ cực kỳ mệt mỏi, rúc trong 𝖓🌀ự-c hắn để hắn rửa sạch cho nàng giống như chơi đùa.
Trước khi mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi, Thiếu Đế đột nhiên thấp giọng hỏi nàng: "Thuốc tránh thai mà Thù nhi uống là ai cho?"
← Ch. 077 | Ch. 079 → |