Sâu vào cuống họng
← Ch.056 | Ch.058 → |
Vẻ mặt Thiếu Đế âm trầm, đưa tay xé rách quần áo của tiểu cung nữ.
Chờ đến khi nàng có chút sợ hãi muốn trốn đến góc giường, thì hắn nắm lấy eo nàng kéo ngược về, hờ hững thuật lại lời nàng vừa nói: "Xin được trẫm phân phó?"
Tiểu cung nữ từ góc giường bị hắn bắt tới bên người, giãy giụa không được, rõ ràng cảm nhận được sự chênh lệch sức mạnh cách xa giữa hai người, mới ý thức được có lẽ trong lúc lên giường bình thường, Thiếu Đế đã kiềm chế bản thân rất nhiều.
Rõ ràng nàng rất hoảng hốt, nhưng nàng vẫn nói một tiếng "Phải".
Không có ai đi trước tỏ ra yếu thế.
Chỉ có một cuộc đối đầu trong im lặng.
Thiếu Đế không có biểu cảm gì gật gật đầu, bàn tay to lớn bắt được bả vai nhỏ nhắn của thiếu nữ, dáng người thẳng tắp đứng ở mép giường, ấn đầu nàng vào d//ục v//ọng phình to dưới thân, điềm đạm nói: "Vậy đêm nay lệnh cho ngươi dùng miệng hầu hạ."
Nàng còn chưa có hành động gì, Thiếu Đế đã không kiên nhẫn giơ g//ậy th//ịt lên chọc vào má nàng, đưa tay bóp chặt cằm nàng, ép nàng hé miệng, đuôi mắt hẹp dài lộ vẻ kiệt ngạo.
Đây thật sự mới là hắn.
Lạc Thù biết.
Cái lưỡi mềm ấm liếm lên q//uy đ//ầu của g//ậy th//ịt, đầu lưỡi lướt qua l//ỗ s//áo, kích thích khiến thân thể Thiếu Đế căng lên, tiểu cung nữ thế mà lại thật sự nghe lời, động tác trúc trắc liếm vài cái, lại há miệng ngậm lấy nó, chỉ có thể miễn cưỡng bao bọc một chút, hàm răng còn thường xuyên không khống chế được lực mà cạ vào hắn.
Nét ngây ngô nhưng quyến rũ, đỏ mặt, sợ rơi xuống thế dưới nên cố gắng hết sức duy trì ánh mắt lạnh lùng, còn có vẻ chủ động hiếm có, sự kết hợp của những điều này đem đến cho Thiếu Đế khoái cảm gần như muốn bắn ra ngay lập tức.
"Đủ rồi."
Vành tai của thiếu niên đỏ chót.
Lại lạnh lùng đẩy nàng ra, không để nàng tiếp tục nữa.
Đôi môi tiểu cung nữ đỏ tươi, dường như không phát giác được sự quẫn bách của hắn, đuổi theo lại ôm lấy eo của hắn, hai má áp sát vào cơ bụng săn chắc của hắn, hỏi hắn: "Vương thượng, ngài cảm thấy nô tỳ hầu hạ không tốt sao?"
Thiếu Đế chưa nói gì, chỉ cúi đầu xuống, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc đen mềm mại của nàng, lại đột nhiên bóp gáy của nàng ngã xuống, nằm trên giường, đầu lộ ra ngoài mép giường, mái tóc đen xoã xuống mặt đất.
"A... Vương thượng, khó chịu."
Tư thế này làm máu chảy ngược, đầu óc choáng váng vô cùng, tiểu cung nữ nhíu mày, muốn ngồi dậy, bị bàn tay to lớn của nam nhân ép trở về.
Nàng muốn nói điều gì đó nhưng chưa kịp, vừa mới há miệng đã bị g//ậy th//ịt thô to của Thiếu Đế đâm vào lấp đầy, không chần chừ chút nào, bắt đầu rong ruổi trong miệng nàng, thoáng cái lại tiến sâu vào trong, nhét đầy miệng nàng, lại không ngừng chen lấn vào trong, cố gắng đâm đến cuống họng của nàng.
Luôn nói những điều hắn không thích nghe, nói không nên lời nữa mới tốt.
Không nói được lời nào, ngoan ngoãn ở lại bên cạnh hắn.
Hắn thờ ơ nghĩ.
Thiếu Đế gần đây càng ngày càng không thể khống chế cảm xúc của mình.
Không biết có phải do triều đình nhằm vào Lã Bất Vi càng thêm thuận lợi, quyền lực trong tay càng tập trung nhiều hơn, hắn càng thêm kiêu ngạo nổi loạn.
Tiếng nức nở vang lên, đôi tay trắng nõn mềm mại của tiểu tú nương vỗ vào đùi hắn như muốn đẩy hắn ra.
"Ư... ư ưm, Vương..." Tiểu cung nữ rơi nước mắt, gần như muốn nôn khan, mặt đỏ vô cùng.
Thiếu Đế nhìn nàng một cái, miễn cưỡng rút ra được một lúc, chờ tiểu cung nữ hai mắt đẫm lệ ho khan mấy cái, khóc lớn, hắn nhẹ nhàng vỗ lưng giúp nàng thở đều, sau đó lại đè nàng lại, đút vào trong miệng nàng, đâm tới cổ họng.
Thọc sâu vào cuống họng mấy lần, tiểu cung nữ chịu không nổi, trợn trắng mắt sắp ngất đi, hắn mới rút ra, bản thân nhanh chóng tuốt vài cái, bắn lên trên ngực của nàng, lấm tấm màu trắng đục.
Tiểu cung nữ cực kỳ mệt mỏi, bàn tay mềm vuốt cổ, cổ họng đau rát nói không ra lời. Nàng vừa nhắm mắt lại, Thiếu Đế lại đè hôn lên, cùng nàng dây dưa môi răng, xoa v//ú nàng, đưa mấy ngón tay vào trong lỗ nhỏ của nàng rồi thọc vào rút ra, khiến cơ thể nàng run rẩy lên đỉnh.
← Ch. 056 | Ch. 058 → |