Vay nóng Tinvay

Truyện:Xuyên Sai Thư Ta Không Ngừng Nỗ Lực - Chương 058

Xuyên Sai Thư Ta Không Ngừng Nỗ Lực
Trọn bộ 149 chương
Chương 058
0.00
(0 votes)


Chương (1-149)

Siêu sale Lazada


Nhan Như Tinh đi theo con thỏ màu hồng phấn cùng với đám người đến chân núi mới phát hiện, bên dưới chân núi gồ ghề là một mảnh hỗn độn, ngay cả một chỗ đặt chân cũng không có.

Mà thợ săn trong miệng nhím đất, cùng với đại bàng trong miệng chuột đất nhỏ, thế nhưng một cái bóng cũng không thấy.

Điều này làm cho đám người vội vàng xuống núi đều ngây ngẩn cả người.

Người chơi king Hắc Tinh Tinh nhìn về phía nhím đất và chuột đất, nhíu mày, "Người đâu?"

"Ta đi hỏi một chút." nhím đất vừa nói vừa chậm chạp mở ra đôi chân nhảy vào trong rừng, chỉ một lát sau đem tin tức về.

"Chúng nó nói thợ săn và đại bàng vừa mới đánh nhau ở chỗ này đi hướng bên kia."

Nếu hai thứ phiền phức đó đều đi rồi, king kong cau mày, nhìn về phía Nhan Như Tinh. Thân hình cao lớn phối hợp với đôi đồng tử màu vàng nhạt của động vật, hơi cúi đầu đưa mắt nhìn trong chốc lát, sẽ làm cho người khác cảm thấy một cỗ áp lực.

"Đến đây cũng đã mấy ngày, còn không biết cô tên gì."

Nhan Như Tinh biết, đối phương chính là bất mãn hành vi cô ngầm ở trong doanh trại của bọn họ.

"Ngôn Thanh." Báo tên của mình xong, cô tiếp tục nói, "Tôi không thích ra ngoài, cho nên mấy ngày nay vẫn luôn chờ ở trong hốc cây."

Đây chính là nói cho hắn biết, cô không làm cái gì hết.

Đương nhiên hắn có tin hay không đối với cô cũng không có quan hệ gì quá lớn.

Cô đang suy nghĩ tới việc rời đi.

Dù sao nơi này cũng đã bại lộ, có lẽ hành động của ngốc đại bàng kia đã làm cho Thẩm Từ nghi ngờ. Chờ hắn ta thoát khỏi truy đuổi của Ngốc điêu, Thẩm Từ nói không chừng sẽ quay lại tìm cô.

Nghĩ đến điều này, Nhan Như Tinh càng không muốn ở lại đây nữa.

"Cảm ơn mọi người mấy ngày vừa rồi đã chăm sóc tôi, tôi biết mọi người ghét bỏ tôi. Đừng lo lắng, tôi đi ngay bây giờ." Nhan Như Tinh trịnh trọng nói xong, lui về phía sau, làm tốt tư thế chuẩn bị rời đi.

Gấu xám nhỏ lúc này vội vàng chạy tới bên cạnh cô, biểu thị muốn đi cùng.

King kong cùng với con thỏ hồng phấn thấy vậy, trao đổi ánh mắt hai giây. Cuối cùng thỏ hồng ra mặt, giọng điệu ôn hòa mang theo vài phần trấn an, "Cô hẳn là hiểu lầm rồi, mấy ngày nay thân thể cô không tốt lắm, nghỉ ngơi là điều đương nhiên, chúng tôi không có ý chê bai."

Nếu cô muốn, có thể luôn luôn ở lại nơi này, chúng tôi nói cho cô nghe một chút về tình hình gần đây." Con thỏ hồng phấn nghiêm túc khuyên nhủ, thoạt nhìn thái độ cũng coi như chân thành.

Trên mặt Nhan Như Tinh nhìn có vẻ xiêu lòng.

Con thỏ hồng phấn thấy thế, lại tiếp tục nghiêm túc nói: "Gần đây có một đám thợ săn, đang đi khắp nơi săn giết các động vật lạc đàn như cô, hai người bây giờ rời đi, thật không an toàn."

Nhan Như Tinh do dự không ngừng.

"Chúng ta của hiện tại, bạn đồng hành giống như cô, lớn bé già trẻ có 13 mạng."

Đây là nói, bọn họ có mười ba người chơi.

Đương nhiên mấy con số này còn đang chờ đợi thảo luận, Nhan Như Tinh cũng không tin bọn họ chỉ có bằng ấy người.

"Nếu như cô ở lại, chúng ta có thể đi vào trong từ từ nói." Con thỏ màu hồng phấn có ý ám chỉ nhìn lướt qua gấu xám nhỏ, nói với cô.

Nhan Như Tinh không từ chối, nếu giống như cô ta nói có nhiều người chơi như vậy, trái lại là có thể ở lại.

"Cậu đi về trước đi, tôi theo king kong bọn họ đi đến nơi này một chút." Cô hướng về gấu xám nhỏ nói.

Gấu xám nhỏ có chút thương tâm, nhưng vẫn một bước thành hai quay đầu rời đi.

Hắn vừa đi, king kong vừa hâm mộ vừa ghen tị nói: "Tiểu lâu la cô tìm được này thật là hết lòng hết sức vì trách nhiệm."

Kém chút nữa đem bọn họ lừa được rồi.

"Các ngươi là người của tổ chức nào?" Nhan Như Tinh đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp hỏi.

Bị cô nói thẳng ra như thế, king kong cùng với con thỏ màu hồng phấn đều trầm mặc hai giây, cuối cùng là con thỏ mở miệng trả lời: "Chúng tôi là hiệp hội cứu thế, còn cô?"

"Lại là hiệp hội cứu thế?" Trong lòng Nhan Như Tinh nói như thế nào mỗi phó bản đều có người của hiệp hội này.

"Lại?" Con thỏ hồng phấn dường như có điều suy nghĩ, nói: "Hiệp hội cứu thế chúng tôi ở các khu lớn D, E cơ bản đều có chi nhánh, nhân số của tổ chức đông đảo, thường xuyên gặp được trong phó bản cũng là điều bình thường."

Khu lớn D, E đều có?

Nghe nói như vậy thì thế lực còn thật lớn nha, như thế nào cô lại nhớ Hồng Lẫm đối với hiệp hội này chẳng hề xem thường.

Dường như nhận ra được tầm mắt hoài nghi của Nhan Như Tinh, thỏ hồng nói: "Hiệp hội cứu thế chúng tôi chủ yếu nhận người chơi có cùng lý niệm, chỉ cần thừa nhận có lý niệm giống hiệp hội cứu thế chúng tôi, đều có thể trở thành một thành viên." Nhan Như Tinh:..........

"Cô yên tâm hiệp hội cứu thế chúng tôi tuyệt đối không thu nhận người chơi có phẩm hạnh không đứng đắn. Mỗi cá nhân vào hội đều phải trải qua khảo sát sàng lọc nghiêm khắc của hội trưởng."

"Người chơi được chọn, không nhắc đến thực lực, trước tiên nhân phẩm sẽ không có vấn đề gì quá lớn. Đây cũng là nguyên nhân mà Hiệp hội cứu thế chúng tôi, cho dù thành viên đông đảo, thì vẫn có danh tiếng tốt.

Vẻ mặt của con thỏ hồng phấn đầy kiêu ngạo, hắc tinh tinh king kong cũng có biểu tình vinh dự.

"Cô muốn gia nhập với chúng tôi sao? Tôi có thể đứng ra bảo đảm cho cô, chỉ cần cô đưa ra thỉnh cầu, lập tức có thể trở thành một thành viên của chúng tôi."

Nhan Như Tinh: "... Không phải cô nói, còn phải trải qua khảo sát sàng lọc của hội trưởng sao?"

"Tôi tin tưởng cô có thể thông qua, dù sao cũng không phải người chơi nào cũng có cơ hội tiến hóa thành gấu trúc." Con thỏ hồng phấn nhìn cô, nơi đáy mắt có một mớ ý nghĩ sâu xa.

Lời này của cô ta làm Nhan Như Tinh sinh ra nghi vấn: "Chủng tộc tiến hóa, không lẽ là còn cho thuyết pháp gì hay sao?"

Con thỏ hồng phấn nghe vậy, liền biết cô không có nói dối. Cô mấy ngày nay đúng là rất tuân thủ quy củ, tin tức này mỗi người ở trận doanh động vật đều biết, cô không có khả năng không biết.

Nhất thời cảm giác đối với cô càng trở nên tốt hơn.

Người chơi ở trận doanh vương quốc động vật, tiến hóa chủng tộc ít nhiều có liên quan đến tính tình của người chơi, người gian trá xảo quyệt, một phần lớn sẽ tiến hóa thành hồ ly, linh cẩu các thứ. Người nhát gan thì ví dụ như là loài chuột. , cho nên ngay từ khi chúng ta bắt đầu phương hướng tiến hóa, đã sớm bị phó bản

Nghe được lời nói của cô ta, Nhan Như Tinh có chút không tin tưởng được. Bởi vì khi cô giết con hồ ly kia, phương hướng tiến hóa của cô liền xuất hiện ba nhánh không giống nhau: Linh dương, hồ ly, gấu chó.

Nếu như linh dương là đại biểu cho việc cô chạy nhanh khi có chuyện, còn xảo trá như hồ ly, có thể là cô được sao?

Nội tâm Nhan Như Tinh chửi thầm chửi, hơi cúi đầu trên mặt xuất hiện ngại ngùng cười nói: "Tôi sẽ suy nghĩ thật kỹ."

Không nhận được câu trả lời mà mình mong muốn, con thỏ hồng phấn có chút thất vọng. Nhưng ngay sau đó, cô ta hào phóng tự nhiên đưa tay ra, tự giới thiệu mình: "Chào cô Ngôn Thanh, tôi là Ôn Dương."

Ôn Dương?

Trong đầu Nhan Như Tinh đột nhiên xuất hiện hình dáng một người từ nam biến thành nữ. Người kia hình như tên là Ôn Nguyệt, cũng là người của cứu thế hội.

"Em gái tôi tên Ôn Nguyệt, cô có biết em gái tôi không?" Ôn Dương vui vẻ nói.

Nhan Như Tinh lúc này mới phát giác ra, cô ta thế mà nhắc tới Ôn Nguyệt.

Hai người thế nhưng lại là chị em gái.

Nhan Như Tinh nghĩ tới mình ở đảo tử vong thiếu chút nữa dùng một quả lựu đạn tiễn người về tây thiên, không có chút chột dạ nào nói: "Biết, chúng tôi từng hợp tác vài lần."

"Cô từng cùng em gái tôi hợp tác? Nó không phải người dễ sống chung." Con thỏ màu hồng trêu đùa, nhưng ánh mắt lại đính chặt trên người Nhan Như Tinh rõ ràng là có điểm nghi ngờ.

"Không có đâu, Ôn Nguyệt là người rất tốt. Nếu không phải có năng lực biến thân của cô ấy, chúng tôi lúc đó muốn đem người bắt hết một lần còn phải mệt hơn không ít." Nhan Như Tinh thản nhiên nói.

Ôn Nguyệt trong miệng cô, thân phận chính là mạo danh bảo tiêu đội trưởng ở Đảo Tử Vong, "Bách biến nữ" Ôn Nguyệt.

Nghe cô nói như thế, biểu tình trên mặt Ôn Dương có chút buông lỏng.

"Không biết cô cùng em gái tôi gặp nhau trong phó bản nào vậy?" Ôn Dương nhớ rõ ràng, em gái gần đây mới từ trong phó bản ra, sau đó lập tức điều dưỡng thân thể chưa từng vào phó bản, không khỏi kinh ngạc nói: "Chẳng lẽ cô cũng là người chơi từ trong phó bản đảo tử vong?

Nhan Như Tinh gật đầu.

Nhan Như Tinh gật đầu. !!!!!

Ôn Dương thấy thế, thái độ đối với cô cũng dịu đi một chút, trong ánh mắt cũng mang theo vài phần đồng cảm cùng thương tiếc.

"Cô thế nào không nghỉ ngơi nhiều chút."

Nhan Như Tinh:?

"Cô rời đi viện nghiên cứu sau này sao? Nghe nói có người chơi tên Kiều Thanh Ngọc, vì người yêu báo thù, không để mọi người lấy được thuốc hoàn chỉnh vì vậy trong cơn tức giận đã dùng lựu đạn may mắn hãm hại mọi người."

"Cô làm thế nào có thể sống sót đi ra khỏi phó bản đó? Cô có biết Kiều Thanh Ngọc không? Cô ta là người thế nào? Có giống mất lý trí như trên diễn đàn miêu tả không?"

"Còn nữa, nghe nói cô ta từ lúc bắt đầu đã cấu kết với NPC hãm hại người chơi? Có thật không? Cô biết tình huống cụ thể thế nào không?" Con thỏ hồng phấn vừa nói, bút trong tay không ngừng lướt trên máy tính xách tay, ánh mắt như sao sáng nhìn Nhan Như Tinh, không mặt tràn đầy hi vọng cô có thể giải đáp cho cô ta.

Nhan Như Tinh:....

Đột nhiên gặp phải tin tức có liên quan đến tình huống trong phó bản của mình từ miệng đối phương, cô xém chút đã không kịp phản ứng.

Nhưng mà, "Người yêu?" "Mất lý trí" "Cấu kết NPC hãm hại người chơi?

Đây là cô?

Cô tại sao lại không biết có chuyện này?

Đối mặt với đối phương mong đợi mà nhìn chăm chú, cô run sợ hai giây, nhếch môi khẽ mỉm cười, âm thanh mang theo ngây ngốc nói: "Tôi không biết, không nghe nói, không quen biết."

Vì muốn gạt bỏ lòng hiếu kỳ của cô ta, Nhan Như Tinh quyết đoán đổi đề tài, hỏi king kong, "Mọi người tính toán luôn luôn chờ ở chỗ này cho đến kết thúc sao?"

"Nơi này không tốt sao? Đất cao, xung quanh chúng tôi đã bố trí lại một chút, dễ thủ khó công." king kong nghe được cô quen biết Ôn Nguyệt, thái đội đối với cô tốt hơn nhiều.

"Tôi nghe nói có yêu cầu thu nhỏ lại phạm vi hoạt động của chúng ta? Tin tức này mọi người không biết?" Nhan Như Tinh hỏi lại.

king kong theo bản năng nhìn về phía con thỏ hồng phấn, sau khi không nhận được đáp án, trong lòng có tính toán.

"Biết, thế nhưng nơi này vừa khéo nằm trong phạm vi thu nhỏ, nếu không chúng tôi cũng không lựa chọn chỗ này."

Xem ra là lấy được tin tức từ trước.

"Bọn họ dùng biện pháp gì?" Nhan Như Tinh lại hỏi.

Cô thật sự rất tò mò, bởi vì cái phó bản này nhìn qua rất lớn.

"Khí độc."

"Hả?"

"Khí độc." king kong tốt bụng giải thích với cô, "Là một loại khí độc đặc thù, sẽ không làm chết người. Nhưng người chơi hít phải khí độc, sẽ lập tức bị thay đổi trận doanh."

Mà người chơi thay đổi trận doanh, chờ đợi bọn họ, chính là trợ thành tích phân trong tay cho người chơi trên đường.

Cho dù để bảo vệ tính mạng có thế một mực chờ ở "Độc khu", nhưng mà chờ đến khi phó bản kết thúc bọn họ sẽ mãi mãi ở lại chỗ này trở thành người trong phó bản.

Vì thế, tất cả người chơi đều không thể không dựa theo yêu cầu của phó bản, đi đến phạm vi không có khí độc.

Chờ sau khi con thỏ hồng phấn đồng ý, king kong lấy ra bản đồ.

Đây là một tấm bản đồ dùng nguyên liệu đặc biệt chế tạo, loáng thoáng có thể thấy, phía trên có một phạm vi màu xanh, lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy co rút lại về trung tâm.

Đây là?

Kinh ngạc, Nhan Như Tinh vươn tay ra sờ, kết quả chỉ sờ được một loại giấy giống như da dê.

"Cô không nhìn ra được, cái bản đồ kia, ở trong mắt chúng tôi" Con thỏ hồng phấn nói.

Nhan Như Tinh lập tức dụi dụi đôi mắt.

Hành động này của cô, chọc cho Ôn Dương không nhịn được bật cười.

"Tấm bản đồ này là đạo cụ của nhiệm vụ, cho nên chỉ có người chơi chúng tôi mới nhìn thấy đường này." king kong nhịn không được giải thích cho cô, nhưng không nói là đạo cụ nhiệm vụ nhận từ đâu.

Hắn không nói, Nhan Như Tinh đương nhiên sẽ không nhiều lời. Thấy hai người họ không có ý thu lại bản đồ, cô thò đầu nhìn sang.

Vừa nhìn một cái, cô liền nhìn ra một ít manh mối.

"Địa hình này, có cảm giác giống như.... ." Nhan Như Tinh nhìn chằm chằm vào hai ngọn núi được vây quanh bởi sông Chủ và sông mã mã, chung quy cảm thấy rất kì quái.

Chỉ thấy ở trên bản đồ, ngoại trừ hai ngọn núi độc lập mà cô nhìn thấy lúc ngồi trên lưng ngốc điêu, còn có hai dòng sông là sông chủ và sông mã mã vây quanh hai ngọn núi này.

Đối diện bên trái sông mã, là vương quốc thượng đỉnh. Đối diện bên phải sông, là vương quốc động vật.

Trên bản đồ, ngoại trừ hai vương quốc, những khu vực khác kết cả hai con sông là sông mã mã với chủ sông, đều gọi chung là Manh núi.

Bởi vì vương quốc thượng đỉnh với vương quốc động vật bất hòa do tranh giành lãnh địa. Cho nên bên trong bản đồ nhô ra một dãy núi nhỏ bên trái làm dấu hiệu, được gọi là Mi Sơn, thuộc về lãnh địa của vương quốc thượng đỉnh. Dãy núi nhô ra phía bên phải, gọi là Mang Sơn, thuộc về lãnh địa của vương quốc động vật.

Đến mức dải đất bằng phẳng trung gian đi liền với thung lũng, vẫn gọi là Manh Sơn, cho dù đất bên trong dải đất bằng phẳng kia không có núi.

"Nhìn chỗ này đi!" Lúc này king kong kích động nói với Nhan Như Tinh, còn tự tay tiến lên đem bản đồ xoay ngang.

Nhan Như Tinh ngẩn ra, nhìn về phía bản đồ.

Cứ như vậy, vốn dĩ ban đầu Mã Mã sông với Mi sơn, Mang sơn được vây lại thành hình thẳng đứng, bây giờ thành hình "≈"

Chính giữa hồ đồng tử, không biết là trùng hợp hay vốn dĩ chính là như vậy, vừa vặn trở thành trung tâm con mắt.

Đến mức Manh sơn cùng với những nhánh khác của sông Mã Mã, lại từ bốn phía chảy về hướng hồ đồng tử, đan thành một tấm lưới.

Nhìn như thế, đúng là có chút giống đôi mắt, nhưng cũng không giống. Dù sao thì hai dãy núi cùng với sông Mã Mã, cũng không có điểm giao nhau.

"Có phải nhìn giống đôi mắt không?" king kong vẫn đang hỏi ý kiến của Nhan Như Tinh, dù sao khi hắn nhận được bản đồ lần đầu nhìn vào đã có cảm giác này, thế nhưng con thỏ nói hắn nghĩ nhiều, một chút cũng không thấy giống.

Làm cho hắn nghẹn hỏng rồi.

"Đúng là có chút giống." Nhan Như Tinh gật gật đầu.

"Haha, tôi đã nói mà! Con thỏ nhà cô còn không chịu tin." king kong phấn khởi nhìn con thỏ hồng phấn.

Con thỏ hồng phấn lườm king kong một cái, sau đó nói với Nhan Như Tinh: "Nếu không ngoài dự tính của chúng tôi, cái vòng đó, cuối cùng sẽ co đến chung quanh hồ đồng tử."

"Nhưng vì hồ đồng tử rất nguy hiểm, cho nên chúng tôi mới làm một cái trận địa phòng thủ cách hồ chưa đến trăm mét."

"Cô nói nơi này cách hồ đồng tử không tới trăm mét sao?" Nhan Như Tinh kinh ngạc.

"Đương nhiên, cái hồ này nằm ngay dưới chân núi của chúng ta." king kong tự hào nói.

"Vừa rồi tại sao tôi không nhìn thấy chân núi?"

"Lúc nãy nếu cô đi ra ngoài thêm 50 mét, là có thể nhìn thấy rồi." Nếu mọi chuyện đều đã nói cho cô, thì cũng không cần bỏ qua chuyện này.

Nhan Như Tinh dường như có điều suy nghĩ, lại đưa mắt nhìn bản đồ một lượt, không nói thêm gì.

"Nếu như tất cả vấn đề thắc mắc của cô đã hỏi xong rồi, vậy có thể nói cho chúng tôi biết một chút, cô với con chim điêu kia có chuyện gì thế?" Ôn Dương thừa dịp Nhan Như Tinh đang lâm vào trầm tư, chen vào hỏi một câu.

Nhan Như Tinh sửng sốt một chút, sau đó gật đầu: "Mọi người muốn biết chuyện gì?"

"Con chim điêu kia là bạn trai cô sao?"

Nhan Như Tinh gật đầu rồi lại lắc đầu: "Xem như là người theo đuổi."

Tuy là lúc bắt đầu là do cô vì trốn kẻ thao túng giấc mơ mới kéo hắn xuống nước, nhưng hắn nhập diễn quá nhanh lại quá sâu, đã thế hắn còn là một người yêu bằng não, cô thật sự không ngăn lại được.

"Nếu đã như thế, sự việc gấp gáp, chúng tôi nhất định phải giúp!" Ôn Dương nhìn về phía king kong, gật đầu.

"Tôi lập tức tập hợp các anh em, đi cứu bạn trai của cô." king kong nói xong, lập tức rời đi.

Ai ⎯

Nhan Như Tinh đưa tay ra, cuối cùng chưa nói không cần

"Không cần lo lắng, có king kong với các anh em ở đây, chắc chắn có thể cứu được bạn trai cô trở về." Ôn Dương nắm lấy tay Nhan Như Tinh, nhân cơ hội nhéo nhéo một lượt, thấy cảm giác tốt như tưởng tượng, ánh mắt nhìn cô càng thêm sáng ngời.

Nhan Như Tinh:.......

Tại sao đột nhiên cảm thấy có chút lạnh sống lưng.

"Tên cô là Ngôn Thanh, vậy tôi có thể gọi cô là Thanh Thanh không?" Ôn dương thỉnh cầu.

Đợi được Nhan Như Tinh gật đầu, Ôn Dương càng trở nên phấn khích hơn.

"Thanh Thanh, cô chắc chắn không gia nhập hiệp hội cứu thế của chúng tôi sao? Hiệp hội cứu thế của chúng tôi rất tốt, không chỉ nhiều người chơi mà đạo cụ cũng nhiều. Thường xuyên còn có thể chia sẻ cách qua phó bản."

Nhan Như Tinh bị Ôn Dương quấn lấy không buông, sau khi Ôn Dương đem cô đi giới thiệu với những người chơi khác. Cô phát hiện thì ra mị lực quá lớn cũng là một loại dày vò.

Cũng may king kong kịp thời quay lại, lúc này mới đem cô từ trong đám móng heo kia cứu ra.

Quả tim nhỏ của Nhan Như Tinh khiếp sợ, không dám quay đầu lại quan sát những ánh mắt trông mong của nhóm người chơi đang nhìn chằm chằm vào cơ thể mình, sợ hãi tự ôm mình.

"Ngôn Thanh, tình hình của bạn trai cô không tốt lắm, cô mau qua xem đi." Thần sắc của king kong có chút lo lắng.

Nghe được lời của hắn, Nhan Như Tinh ngẩn người một phen, thế là chân nhanh hơn não, chờ cô hoàn hồn đã đứng ở phòng nghỉ được dựng tạm thời của người chơi trận doanh vương quốc động vật.

Vừa vào cửa, cô đã trông thấy đại bàng nằm trên đất không rõ sống chết. Lại gần làm cô phát ngốc vì trên người đại bàng có mấy nhát chém như muốn chém đứt cánh, sâu đến mức có thể trông thấy xương trắng.

Miệng vết thương thật sự sâu, máu cứ chảy mãi không ngừng. Cho dù đã được băng bó, băng gạc màu trắng cũng rất nhanh bị máu tươi nhuộm đỏ.

Con thỏ hồng phấn Ôn Dương lúc này đang chỉ huy một ngươi chơi thỏ xám khác rửa sạch miệng vết thương, bên cạnh còn có mấy lọ thuốc trống.

Thấy Nhan Như Tinh đi đến, ánh mắt của Ôn Dương hơi mang theo chút đau lòng, nói: "Thanh Thanh, bạn trai cô bị thương quá nặng, e là tình hình không tốt lắm."

Nhan Như Tinh trấn định bước tới, cúi đầu nhìn qua một lượt, bàn tay đặt trên miệng vết thương của hắn. Sau đó một luồng ánh sáng mà mắt thường có thể trông thấy được đi vào trong thân thể của đại bàng.

Mà luồng sáng này, chính là năng lượng chủ động kĩ năng trị liệu của cô.

Chớp sáng không lớn cũng không bắt mắt, nếu không phải vừa rồi bọn họ đều nhìn chằm chằm vào cô, thì cũng hoàn toàn không có cách nào nhìn thấy được sự tồn tại của nó.

Tuy rằng đây không phải là lần đầu tiên cô chữa trị, nhưng chính là lần đầu tiên cô cứu người.

Ôn Dương ở bên kia trông thấy, đáy mắt nổi lên ánh sáng lấp lánh. king kong theo ở phía sau, lúc này trong một thoáng cũng nổi lên ý tứ muốn lôi kéo. Suy cho cùng, người chơi có kỹ năng trị liệu, cũng hiếm thấy thưa thớt như gấu trúc trong phó bản này của các cô.

Suy nghĩ của bọn họ, Nhan Như Tinh hoàn toàn không biết. Lúc này cô đang nhìn chằm chằm vào miệng vết thương của con ngốc điêu kia. Cho dù đã qua trị liệu của cô, ấy thế mà vẫn không có chút chuyển biến tốt nào.

Kĩ năng trị liệu của cô, nếu như dùng ở trên người chơi khác thì tương đương với một lọ thuốc hồi phục cao cấp, nói không chùng hiệu quả còn cao hơn. Không nói có thể làm vết thương của anh hồi phục tốt thế nhưng cầm máu thì vẫn có khả năng.

Nhưng mà bây giờ, vết thương kia một chút chuyển biến tốt cũng không có, còn có xu hướng trở nên xấu đi. Cô nghi ngờ việc này có liên quan tới luồng âm lãnh mà cô cảm nhận được lúc cô chạm vào ngốc điêu.

Luồng khí này bám vào miệng vết thương của hắn, tựa như ung nhọt trong xương tủy, ngăn cản miệng vết thương khép lại.

Cô cảm thấy nếu không giải quyết luồng khí này, ngốc điêu sẽ phải chết.

Nhưng vấn đề nằm ở chỗ cô không biết luồng khí này là gì.

Nhan Như Tinh có chút mờ mịt.

Mãi cho đến khi Ôn Dương nhắc nhở cô, nếu bản thân không biết thì có thể hỏi người khác.

Vì thế, cô đem luồng khí này miêu tả sơ qua với mọi người.

"Thương tích này của cậu ta chắc hẳn là bị vũ khí của quỷ tộc gây ra, luồng khí này chính là do vũ khí đó lưu lại, có thể ăn mòn vết thương, cản trở vết thương khép miệng." Ôn Dương kiến thức rộng rãi, vừa nghe thấy đã có kết luận.

Nhìn thấy Nhan Như Tinh còn mặt đầy dấu chấm hỏi, cô cẩn thận giải thích cặn kẽ: "Loại vũ khí này, chỉ có quỷ mới có thể sử dụng."

"Bởi vì quỷ dùng chính thân thể mình làm vật hiến tế, bình thường nuôi dưỡng ở trong người, khi cần thiết sẽ rút xương ra kết thành vũ khí. Phương pháp hung ác nham hiểm, cho nên bình thường quỷ trước khi chết đều liều mạng đánh một trận, chính là muốn sử dụng thủ đoạn này để giành được một cơ hội sống sót."

"Cũng bởi vì như thế, vũ khí của quỷ không phải thứ người bình thường có thể sử dụng."

"Nếu như người chơi chúng ta muốn cầm thứ này trong tay, tỷ số dị hóa mỗi phút cũng phải trên 50. Người chơi hắc hóa có thể mượn sức mạnh của quỷ, cũng không dám tùy tiện đụng vào thứ kia."

"Thế nhưng bạn trai cô lại bị vũ khí của quỷ làm cho bị thương, xem ra người cùng cậu ấy giao đấu đã thoái hóa thành quỷ!" Ôn Dương có chút bất an.

king kong nghe thấy thế, trên mặt cũng hiện ra mấy phần lo lắng.

"Có cách nào cứu được không?" Ánh mắt của Nhan Như Tinh rơi vào trên vết thương của con ngốc điêu, hỏi.

"Tôi cũng không rõ lắm." Ôn Dương không muốn để cho Nhan Như Tinh buồn, lựa ra một câu trả lời tương đối thận trọng, đưa ra cho cô một ít manh mối: "Nghe nói có một loại nước thánh chuyên dùng để khắc chế quỷ có thể tiêu trừ đi quỷ khí."

"Nhưng mà loại nước thánh đó chỉ rơi trong phó bản linh dị từ cấp C trở lên với tỉ lệ cực kì thấp. Bình thường cho dù là có người nhặt được, cũng sẽ không bán."

Nước thánh?

Nhan Như Tinh cảm thấy có chút quen tai.

Đột nhiên cô nhớ đến ở phó bản lần trước cô nhặt được một lọ, được hệ thống lưu trữ giám định là một loại nước sinh linh nước tắm(?).

Hình như gọi là nước thánh.

Cô mở túi đạo cụ ra, tìm được nước thánh trong ô chứa đồ, nhưng tiếc thay nó hiện tại ở trong trạng thái màu xám không tạm thời không thể lấy ra.

Bây giờ thì khó rồi.

Dựa theo quy tắc, người chơi của vương quốc động vật muốn mở khóa toàn bộ đạo cụ trong túi, phải giết chết một trong bốn thợ săn cao cấp nhất của vương quốc thượng đỉnh.

Hiện tại không nói tới thợ săn cao cấp đã xuất hiện hay chưa, cho dù có đi chăng nữa, cô cũng chắc có thể đánh thắng được.

"Tinh, Tinh Tinh."

Một thanh âm non nớt yếu ớt làm cho Nhan Như Tinh cúi đầu, xem nhẹ ánh mắt kì quái của Ôn Dương cùng với king kong, cô bình tĩnh nói: "Giọng nói của hắn chính là như vậy."

Nhưng hiện tại là thời điểm thích hợp, anh không muốn bỏ qua cơ hội lần này.

"Cái tên Thẩm tiểu tam mà cô vừa gặp đã yêu đó, đã bị ta đánh chết rồi!" Không đắc ý dào dạt nói.

"À.."

Không nâng mắt nhìn cô, chỉ cảm thấy phản ứng này của Tinh Tinh không được đúng.

"Vì vậy cô không có lý do để thích người khác nữa, cô chỉ có thể thích ta!" Hắn cẩn thận quan sát sắc mặt cô.

Nhưng mà không nói hắn có thể nhìn ra hay không, ngay cả bản thân Nhan Như Tinh vẻ mặt bình thường không biến hóa lớn lắm.

"Như thế không được, tôi không thích người chết."

"Ta không phải người chết, ta còn sống." Ngốc điêu nôn nóng chống cánh đứng dậy, vừa cử động, vết thương nứt ra, máu tươi lại trào ra.

Ôn Dương đè lại miệng vết thương của hắn theo bản năng, vội nói: "Đừng nhúc nhích, còn cử động nữa thì thật sự sẽ hết cách cứu."

Ngốc điêu lúc này mới nhớ ra, mình là một 'Bệnh nhân' sắp hấp hối.

Hắn còn phải lợi dụng điểm này, lấy được sự đồng tình của Tinh Tinh.

Tu nói, trái tim của Tinh Tinh mềm yếu, hắn bị thương càng nặng, thì càng dễ thành công cầu hôn!

"Khụ khụ...." Không làm bộ ho khan hai tiếng, bên miệng trào ra mấy tia máu, đầu gối đặt trên mặt đất, hơi thở suy yếu, nói: "Tinh Tinh, cô từng nói, cô tình nguyện ở bên ta, cũng sẽ không ở bên Tu, lời này còn tính không?"

Nhan Như Tinh nhướn mày, cô cảm thấy ngốc điêu không đúng cho lắm.

Ngẫm lại, tên này là người yêu bằng não, trước khi chết nói ra mấy lời như vậy, cũng không có chỗ nào không đúng.

Nhưng mà luồng quỷ khí kia dường như suy yếu đi sau khi hắn tỉnh lại.

Trong đầu Nhan Như Tinh linh quang chợt lóe, cô luôn có cảm giác mình bỏ qua cái gì.

"Ngươi muốn nói cái gì?" Tạm thời nghĩ không ra, cô cũng không xoắn xuýt.

"Tinh tinh cô xem, ta sắp chết rồi, cô có thể đáp ứng ta một chuyện không?" Không giả vờ tội nghiệp nhìn Nhan Như Tinh.

"Ngươi nói đi."

"Cô có thể gả cho ta không?"

"............"

"Ta biết, Tinh Tinh chê ta lớn lên không được đẹp mắt. Mà thôi, trước khi chết ta có thể nhìn thấy cô là đã mãn nguyện rồi." Không vừa nói, vừa thất vọng nhắm mắt lại.

"Thanh Thanh, nếu không thì cô cứ đồng ý hắn?" Ôn Dương ở một ben nghe thấy thì không đành lòng, không nhịn được mà khuyên nhủ.

king kong là một người đàn ông, lúc này cũng chảy ra hai giọt nước mắt thương cảm.

Nhan Như Tinh nhớ ra, ngốc điêu từng nói qua, đây không phải bản thể của hắn! Cô cúi đầu liếc nhìn con chim ngu ngốc kia, bộ não so với trước kia hình như tốt hơn rồi, ánh sáng trong mắt cô chợt lóe, giọng nói trong trẻo có lực: "Được, tôi đáp ứng."

"Thật sao!" Cự điêu đột nhiên mở mắt ra, con ngươi dã thú màu vàng tựa như ánh mặt trời nóng rực, giống như có thể đốt cháy mắt người khác, nhìn không ra bộ dáng sắp chết.

"Ừ."

"Tinh Tinh chờ ta, ta sẽ tới cầu hôn ngay lập tức!" Dứt lời, ngốc điều ngoẹo đầu, chết.

Ôn Dương chứng kiến một màn như thế vừa định xúc động nói đôi câu liền trố mắt nghẹn họng.

Sau đó cô trợn tròn hai mắt.

Nhan Như Tinh cũng híp mắt, nhìn thi thể của cự điêu biết mất trước mắt bọn họ, lâm vào trầm tư.

"Chip chip chip... Ta tới cầu hôn Tinh Tinh!"

Lúc này, một con chim có bộ lông màu xanh lá thoạt nhìn lung linh rực rỡ, giống như một con chim mập bảy sắc cầu vồng đang hào hứng bay vào, chạy thẳng tới mục tiêu là Nhan Như Tinh.

Tu đúng là anh em tốt! Tinh Tinh thế nhưng thật sự đồng ý, thật vui quá đi.

Không được, hắn phải nói ngay cho anh em tốt, để hắn ta tới tham gia hôn lễ.

Tu đang ở trong không gian chiến đấu với người giám sát:??

Tinh Tinh không thích hợp, kĩ thuật diễn khoa trương nát nhừ như vậy, Tinh Tinh làm sao lại nhìn không ra?

Đáng lí ra Tinh Tinh nên chặt hắn thành tám khúc ném ra ngoài chứ?

Tu(*) đang vật lộn với người giám sát cũng dừng tay lại nhíu mày đỡ trán, giống như gặp phải cái nan đề nào đó, cái tình trạng thê thảm này, lấy được sự đồng tâm của Tinh Tinh.

(*) Cái con mèo nhìn soái soái ấy=))


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-149)