← Ch.032 | Ch.034 → |
Lâu Đài Chó đã bắt đầu xây dựng.
Hồ Trân Trân đã đem toàn bộ tiền thưởng của hệ thống mua toàn bộ một tầng lầu của trung tâm thương mại ở quảng trường Vạn Phúc.
Nhưng dự án này quá lớn, nếu Hồ Trân Trân thực sự làm một mình thì những phần tiền thưởng của các nhiệm vụ cha mẹ và con cái tiếp theo đều phải ném vào.
Hơn nữa việc xây dựng và tuyên truyền sau đó cũng rất cần thiết, cô cũng cần một đối tác đáng tin cậy để làm việc cho mình.
Cao Thần không phải đã tự đưa tới cửa rồi sao?
"Cao tổng nếu có hứng thú, tôi nghĩ chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện."
Hồ Trân Trân nắm lấy bàn tay Giang Thầm: "Tiểu Thầm có muốn đi cùng mẹ không? Đến quán cà phê ăn bánh ngọt nhé!"
Giang Thầm ngẩng đầu nhìn Cao Thần một cái, nắm c. h. ặ. t t. a. y cô, gật gật đầu.
Vừa nghe Hồ Trân Trân nói muốn đi quán cà phê trò chuyện, Cao Thần lại có lòng tin.
Nếu đã nói muốn đám phán, khả năng cùng nhau hợp tác rất lớn.
Hắn ưỡn n. g. ự. c lên, sự tự tin công ty bất động sản ưu tú nhất thành phố S lại trở về.
Quán cà phê không xa, không gian được trang trí bằng gỗ nguyên khối, đơn giản, khiêm tốn nhưng sang trọng.
Cao Thần chọn vị trí bên cạnh cửa sổ, Hồ Trân Trân vừa vào cửa đã bảo Trần Khai dẫn Giang Thầm đi chọn bánh ngọt, còn cô đến ngồi trước mặt Cao Thần, bàn chuyện làm ăn.
Nguồn tài chính là Hồ Trân Trân thể hiện ra bây giờ khiến trong lòng Cao Thần hơi lo lắng.
Cô không phải là một người phụ nữ giàu có bình thường.
Nhưng như vậy thì sao, doanh nhân luôn sợ thất bại, dự án cũng sẽ xảy ra chuyện rủi ro, cho dù cô có tiền cũng không thể tránh khỏi.
Hắn mở miệng bắt đầu cuộc trò chuyện làm ăn, có thể thấy có chút kiêu ngạo.
"Tập đoàn Cửu Long rất có hứng thú với dự án Lâu Đài Chó. Người quang minh chính đại, tâm địa ngay thẳng không nói lời quanh co vòng vèo, Hồ tổng ra giá đi."
Dáng vẻ nắm chắc phần thắng này của hắn khiến Hồ Trân Trân có chút buồn cười.
"Chúng ta còn chưa bắt đầu nói chuyện. Làm sao Cao tổng có thể chắc chắn rằng tôi sẽ hợp tác với ngài chứ?"
"Tôi đương nhiên là chắc chắn", Cao Thần nghiêng người về phía trước, ngón cái tay phải chà xát với ngón trỏ: "Tập đoàn Cửu Long có đủ tài chính, có đội ngũ công nhân tốt nhất và chuyên nghiệp nhất, những ông chủ có ánh mắt tốt đều sẽ lựa chọn hợp tác với chúng tôi."
Nghe ý này của hắn, nếu như cô không lựa chọn bọn họ hợp tác, chính là ánh mắt kém.
Hồ Trân Trân nhướng mày, nói: "Tập đoàn Cửu Long không thiếu tiền sao? Vậy anh có thể đưa ra bao nhiêu tiền đầu tư vào dự án này?"
Cao Thần tự tin ưỡn ngực.
Hắn chậm rãi vươn một ngón tay ra: "Một trăm triệu."
Đây đã là con số lớn trong khu vui chơi trẻ em, hơn nữa là hợp tác, Hồ Trân Trân muốn chủ động, chắc hẳn số tiền đầu tư của cô cũng không dưới một trăm triệu.
Hai bên cộng lại với nhau, ước chừng hơn hai trăm triệu.
Nhiều tiền như vậy để xây dựng một công viên trẻ em, trong mắt Cao Thần đã là một công viên cao cấp hàng đầu.
Lời này trực tiếp chọc cười Hồ Trân Trân.
Cô không che giấu mà trực tiếp cười ra tiếng: "Một trăm triệu, Tổng giám đốc Cao đang đùa sao?"
Cao Thần bị cô cười có chút xấu hổ, không rõ vì sao Hồ Trân Trân lại cười.
Tuy rằng một trăm triệu vốn cũng không ít, nhưng công viên trẻ em xây dựng cũng phải cần đến số tiền này, chẳng lẽ cô còn muốn tự hắn cắt giảm đầu tư sao?
Hắn mở miệng thăm dò: "Hồ tổng cảm thấy nhiều lắm sao? Hay 80 triệu?"
Hồ Trân Trân cười càng lớn tiếng hơn, dứt khoát đem kế hoạch từ trong túi đưa ra, đưa cho Cao Thần.
"Cao tổng tự mình nhìn một chút đi, một trăm triệu, con số này sau đừng nhắc tới nữa."
Cao Thần đã có chút bất mãn.
Hắn đang nghiêm túc bàn chuyện làm ăn với Hồ Trân Trân, vị Hồ tổng này không nghiêm túc thì thôi, còn cười hắn, giống như hắn đã làm ra chuyện gì xấu hổ, thật sự là không tôn trọng người khác.
Trong lòng hắn phàn nàn, nhưng thực sự quan tâm đến dự án này, hắn vẫn mở bản kế hoạch ra.
"Ước tính kinh phí dự án... Ba tỷ nhân dân tệ!"
Cuối cùng, hắn lại đọc một lần nữa, mới xác nhận tính chân thật của mấy chữ này: "Ba tỷ?"
Cho dù là công viên nước ngoài trời cũng không dám đưa ra mức giá này!
Cao Thần ngẩng đầu lên hỏi: "Hồ tổng, kế hoạch này của cô có phải có vấn đề gì không?"
Hồ Trân Trân hiểu tại sao hắn lại kích động như vậy, cũng không so đo sự thất thố của hắn, nâng cằm ra hiệu cho hắn: "Anh có thể lật sang mấy trang sau sẽ hiểu rõ."
Đằng sau chính là kế hoạch công viên chi tiết.
Cao Thần đọc xong thì trầm tư suy nghĩ, gương mặt dần dần nóng lên.
Dựa theo quy mô của kế hoạch, con số ba tỷ này hoàn toàn không quá cao, thậm chí còn có chút thấp.
Hồ Trân Trân lúc trước đã nói cô đã mua cả một tầng, hơn nữa hạng mục này đã bắt đầu khởi công, tiền đầu tư vào chỉ sợ cũng không chỉ một trăm triệu, khó trách vừa rồi khi hắn nói một trăm triệu, cô cười lớn như vậy.
Cao Thầm càng nghĩ, càng cảm thấy mất mặt.
Hận không thể quay trở về quá khứ, bóp c. h. ế. t người đã lớn tiếng nói 100 triệu một phút trước.
So với khoản đầu tư của kế hoạch này, tài chính của Tập đoàn Cửu Long hoàn toàn không đủ.
"Cao tổng, chuyện này..."
Hắn dừng một chút, quyết định nói thật: "Số tiền đầu tư này quá lớn, tôi muốn trở về bàn bạc lại với hội đồng quản trị."
"Đương nhiên có thể."
Hồ Trân Trân đồng ý sảng khoái, nụ cười vẫn nở trên môi.
← Ch. 032 | Ch. 034 → |