← Ch.44 | Ch.46 → |
Vốn dĩ nàng đã ngủ từ lâu nhưng đột nhiên lại cảm thấy thật cô tịch khi không có Hiên Viên Triệt ở đây. Hắn lúc nào cũng ôm nàng vào lòng, vỗ về dỗ nàng ngủ, khiến nàng mê luyến hương vị ấm áp chở che mà hắn mang đến.
Hôm nay hắn phá lệ làm việc rất nhiều, đến tận khuya vẫn chưa thấy hắn trở về, có hay không hắn hôm nay không đến với nàng?
Lời nói trong lòng vừa dứt nàng đã thấy một đạo bóng đen từ bên ngoài từ từ tiến vào, đứng trước giường nàng, hắn chậm rãi cởi bỏ ngoại bào, sau đó nhẹ nhàng vén màn trướng màu xanh lam ngắm nhìn diễm nhan của người ngọc.
"Phàm nhi, nàng sao lại chưa ngủ?" Ngoài ý muốn, cứ nghĩ nàng đã ngủ từ lâu, nhưng không nghĩ đến đôi mắt thu thủy ngập nước của nàng vẫn còn mở to nhìn hắn, khiến cho Hiên Viên Triệt không khỏi giật mình, chỉ bằng ánh mắt này cũng đủ để khiến hắn biến thành sói ăn nàng vào bụng.
Nàng khẽ lắc đầu, tay ngọc từ trong chăn vươn ra nắm lấy bàn tay to lớn của Hiên Viên Triệt, dùng sức kéo hắn nằm xuống cạnh nàng.
"Triệt, mấy ngày nay chàng bận lắm sao?"
Nàng cảm thấy dạo gần đây hắn không còn thường xuyên đến tìm nàng, thậm chí buổi tối còn về muộn như vậy, hắn có công việc gì rất quan trọng sao? Không hiểu vì cái gì mà trong lòng nàng lại chợt dâng lên dự cảm không tốt, đồng thời lời nói của Thường Hiên lần nữa phát bên tai "Hắn thật sự yêu nàng?"
Càng nghĩ nàng càng hoảng sợ, chỉ sợ tất cả hạnh phúc ngọt ngào đều là phù dung mây trôi, thoáng chốc sẽ tan biến không còn một mảnh! Nàng run rẩy rúc vào lồng ngực cường kháng của Hiên Viên Triệt, tay vòng qua ôm lấy thắt lưng của hắn, dứt khoát không chịu buông.
Hiên Viên Triệt muốn cười trấn an nàng cũng không nổi, chỉ biết vuốt ve sóng lưng của thiên hạ trong lòng, từ từ giải thích "Thật xin lỗi, đều do ta quá vô tâm, lại không thể bồi bên cạnh nàng."
"Chàng có yêu ta hay không?" Nàng lắc đầu, thể hiện bản thân không hề giận dỗi hắn, chỉ là điều nàng muốn biết nhất chính là câu trả lời của câu hỏi này.
Hiên Viên Triệt thoáng chốc sửng sốt, không rõ lí do tại sao nàng lại hỏi như thế, nhưng vẫn trả lời nàng "Yêu! Ta rất yêu nàng!"
Nàng nhoẻn miệng cười, hôn một chút lên bạc môi của hắn "Như vậy là ta an tâm rồi."
Hiên Viên Triệt nhất thời lửa dục lâu ngày bộc phát, đem nàng đang mơ màng ngủ áp dưới thân mình, hắn lưu loát đem y phục của nàng từng cái cởi bỏ, hắn tháo nút thắt phía sau chiếc yếm, nhìn thấy nàng không hề phản đối, vì vậy tiến thêm một bước, đưa tay kéo nội khố của nàng.
"Khoan đã..."Nàng ngượng ngùng chống tay trước ngực hắn, khẽ dùng sức yếu ớt đẩy ra, nhưng là tốn công vô ích.
Hiên Viên Triệt không chút để ý đến phản kháng của nàng, cúi đầu chuẩn xác áp lấy hai phiến môi đỏ hồng ngọt ngào của người ngọc, đem kháng cự của nàng nuốt vào trong bụng.
Nàng hừ hừ bất mãn, cũng không phải con mèo ngoan ngoãn mà để mặc hắn giở trò, nàng giảo hoạt đảo mắt một vòng, há hàm răng trắng tinh cắn bạc môi của Hiên Viên Triệt một cái, lần cắn này dùng khí lực rất lớn, lập tức nếm được vị huyết tinh mằn mặn, xem như nàng đã hả giận!
Hiên Viên Triệt cũng không tức giận, ngược lại càng thêm sủng nịnh con mèo nhỏ không ngoan này, bàn tay to lớn có phần thô ráp càng thêm dùng sức vuốt ve từng tấc da thịt nõn nà bóng loáng của nàng.
Hắn xoa nắn bầu nhũ phong cao ngất mê người của nàng, cố ý đùa dai khẽ nhéo quả hồng đậu bên trên tuyết nhũ, thẳng đến khi nó cương cứng đứng thẳng mới chịu buông tha.
Nàng nằm dưới thân hắn mà uốn éo không ngừng, da thịt trắng nõn dần dần chuyển sang màu hồng nhạt chọc người yêu thương, bàn tay nhỏ nhắn nắm chặt đệm giường bên dưới, trong lòng lại không ngừng mắng mỏ tên đại sắc lang Hiên Viên Triệt, hắn là cố ý đánh lên điểm nhạy cảm nhất của nàng!
Hiên Viên Triệt cười đến vô lại, cố tình phả hơi thở nam tính nóng rực lên mặt nàng "Phàm nhi, bây giờ muốn nàng có bao nhiêu mê người liền có bấy nhiêu!"
Mặt nàng vốn đã đỏ rực nay lại bị lời nói của Hiên Viên Triệt làm cho đỏ hơn nữa! Phản ứng cơ thể lại càng biến hóa khiến nàng khó chịu nức nở.
"Không cho chàng nói!"
Tay không khỏi tại chậm rãi nhẹ vỗ về tấm lưng xinh đẹp của nàng, khi cảm giác được trận trận nhẵn nhụi cùng trơn mềm truyền đến, cả tâm trí Hiên Viên Triệt không khỏi mất phương hướng, càng thêm sa vào trong triền miên vong tình, hắn lần nữa hôn nàng.
Nụ hôn nóng ướt động tình trên môi nàng, không ngừng trằn trọc trong miệng, cố gắng, mút vào mỗi một tấc ngọt ngào mỹ hảo này.
Một tiếng rên nhẹ từ trong cổ phát ra, Hiên Viên Triệt đắm chìm trong kiều diễm, nhịn không được sự kêu gào của thân thể, vươn tay không ngừng chạy loạn trên thân thể tuyệt đẹp hấp dẫn, khiến cho từng điểm từng điểm bị ngọn lửa nóng bỏng của tình cảm mãnh liệt thiêu đốt.
Bây giờ nàng cái gì cũng làm không được, việc duy nhất có thể làm cũng chỉ có gắt gao dán vào Hiên Viên Triệt, cảm thụ được thân thể nóng rực của nhau.
Hắn hôn chậm rãi đi xuống phía dưới, trên xương quai xanh tinh xảo nhẹ nhàng lưu lại một loạt dấu đỏ thật sâu sắp xếp thành hàng.
"Đừng..."Tựa hồ chịu không được hắn lưu luyến tra tấn như vậy, nàng há miệng, thanh âm không khỏi từ trong miệng bật ra. Mà một tiếng kêu này, giống như là tiếng trống thôi tình khiến cho hắn vừa nghe liền giật mình, tiếp đó liền bị ham muốn mãnh liệt trong cơ thể gắt gao bao phủ, không còn nhận rõ phương hướng.
Nhẹ nâng thân thể nàng lên, xoa hai đùi đẹp trơn bóng mà cân xưng, trong cơn động tình, Hiên Viên Triệt chỉ cảm thấy thân dưới xiết chặt, một loại dục vọng không khắc chế được cuồn cuộn lao nhanh.
Hắn giương mắt thắm thiết đánh giá thân thể ôn nhu như ngọc của nàng một lần nữa, cổ họng càng thêm khố khốc, để hai chân thon dài của nàng vòng trên eo mình, sau đó hai tay ôm chặt thân thể của nàng, thở dốc ồ ồ.
Thân thể nàng khựng lại, tiếp đó gương mặt đỏ bừng, hai tay vòng ở cổ Hiên Viên Triệt, tựa trên vai hắn.
Hiên Viên Triệt cười nhẹ, rất nhanh liền động thân, mãnh liệt đâm từ dưới lên!
"Ưm!" Thân thể kết hợp khiến cho hai người bọn hắn đều hơi chấn động, nàng cắn môi, vừa cảm nhận được một tia đau đớn, đồng thời nương theo mà đến là càng nhiều khát vọng.
Mà Hiên Viên Triệt, thân thể căng thẳng, khi hắn cảm nhận được cảm giác cực nóng tuyệt vời bên trong thân thể nàng thì nhịn không được bụng đầy dục vọng rầm rĩ, bắt đầu phóng thích tất cả tình cảm mãnh liệt của hắn.
Trong Nhã Phượng cung, từng trận âm thanh ái muội khiến cho người ta mặt đỏ tim đập, trong trướng màn mỏng tanh lại thấp thoáng bóng dáng hai thân thể trần trụi gắt gao quấn lấy nhau, tạo nên một cảnh xuân động lòng người!
← Ch. 44 | Ch. 46 → |