Vay nóng Tinvay

Truyện:Xuyên Nhanh – Quyến Rũ - Chương 527

Xuyên Nhanh – Quyến Rũ
Trọn bộ 834 chương
Chương 527
Lính Gác Dẫn Đường
0.00
(0 votes)


Chương (1-834)

Siêu sale Shopee


Bỏ ra gần hơn một tháng, cuối cùng Trì Am đã chải vuốt xong lực tinh thần cho những lính gác có tinh thần bị ô nhiễm kia, cả người đều mệt đến nỗi suýt chút nữa lả đi.

Hoàng thái tử đón cô về hoàng cung, đồng thời chặn tất cả người và chuyện tìm cô, để cô có thể nghỉ ngơi một khoảng thời gian, mà anh thì lại giống cai ngục, theo dõi sát sao cô nghỉ ngơi, thậm chí chuyển địa điểm làm việc đến nơi cô nghỉ ngơi, ngoại trừ đi họp bên ngoài thì rất ít khi ra ngoài.

Dáng vẻ nhìn chằm chằm này khiến Trì Am có cảm giác mình bị một người đàn ông si tình theo dõi làm cô hơi rùng mình.

Trì Am ngồi trên ghế mây dưới cây hoa tường vi, nằm nhoài ra bàn nhìn Hoàng thái tử phía đối diện đang nhanh chóng xử lý các loại sự vụ, không nhịn được nói: "Anh như thế này thì sao em nghỉ ngơi được?"

Hoàng thái tử không động đậy gì, "Anh không theo dõi thì em lại đi ra ngoài chơi."

Trì Am: "... Kia không gọi là chơi, mà gọi là giải sầu."

Hoàng thái tử không để ý tới cô.

Ánh nắng ngày mùa xuân ấm áp từ ngọn cây chiếu xuống, lốm đa lốm đốm nhảy nhót xung quanh, giống như ánh sao rực rỡ, gió từ chỗ mặt hồ cách đó không xa thổi tới, mang đến một cảm giác mát mẻ thoải mái.

Thị nữ dâng trà bánh lên, Trì Am từ từ uống hồng trà hương thơm tinh khiết vào, tiếp tục nhìn chằm chằm người đàn ông đang làm việc phía đối diện.

Cho dù là thế giới nào, người đàn ông này đều quyền cao chức trọng, nói một cách khác: Trời sinh chính là người có số mệnh lao lực.

Hoàng thái tử trời sinh có mệnh lao lực đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt màu tím đen hiện lên tia sáng lạnh lẽo, giống như ánh sáng ma mị, đầy điều chẳng lành, lúc không cẩn thận nhìn phải, trái tim cũng sẽ bị dọa đến nỗi ngừng đập.

Trì Am cũng đã quen với đôi mắt này, quen đến nỗi thành lẽ đương nhiên, không có cảm giác gì, sẽ không tiếp tục giống như lần đầu tiên nhìn thấy, bị dọa đến nỗi nhanh chân chạy trốn ra xa nữa, thậm chí còn không ngại muốn chia tay với anh.

Nhớ lại chuyện đã xảy ra vào lần đầu tiên quen biết anh ở đời này, Trì Am cảm thấy lúc đó mình quả thật rất ngu ngốc rất ngây thơ, cho dù đây là một người đàn ông đẹp trai phù hợp với hình mẫu của mình, trăm phương ngàn kế muốn làm quen với anh, nhưng lại không biết cái tên này đáng sợ giống như ma, làm hại cô ngày hôm sau uống rượu gia tăng lòng dũng cảm, liền muốn chia tay.

"Có người âm thầm qua lại với Trì Hoằng, giao cho Trì Hoằng mấy thứ." Hoàng thái tử nói: "Đối phương có thể tránh được sự giám sát chặt chẽ của tinh võng, nếu như không phải Trì Hoằng để lộ thì người giám sát Trì Hoằng cũng sẽ không phát hiện."

Trì Am kinh ngạc nhìn anh, cô biết anh phái người giám sát người nhà họ Trì, dù sao đây cũng là vì bảo vệ cô. Đặc biệt là cái tên có tính ăn miếng trả miếng như Trì Hoằng, vẫn luôn theo dõi hành động của anh ta, không ngờ sẽ câu ra được một con cá lớn.

"Có thể tránh né được sự giám sát của võng tinh của Đế Quốc là kỹ thuật ngoài hành tinh à?" Trì Am hỏi.

"Bây giờ còn chưa rõ, nhưng có thể chắc chắn, toan tính của bọn họ không nhỏ." Hoàng thái tử đẩy laptop quang não dùng để làm việc ra, đứng dậy đi đến bên cạnh cô, cúi đầu hôn lên trán cô, duỗi cánh tay ra bế cô lên.

"Em tự đi được." Trì Am đen mặt nhìn anh, người đàn ông này coi cô là thủy tinh đấy à? Cô chỉ tiêu hao lực tinh thần quá nhiều thôi, cũng không có nghĩa là mệt đến mức không thể đi đường.

Hoàng thái tử không để ý tới lời cô nói, bế cô đi thẳng về phòng, thả người xuống giường.

Anh cũng nằm lên giường theo, hai người cùng nhau nằm trên giường, anh hôn mặt của cô xong mới thỏa mãn ôm vào trong ngực.

Đôi môi mỏng của anh ghé vào bên tai cô, nói: "Từ chỗ Trì Hoằng tìm thấy được vài thứ, có một con chip tài liệu, người của sở nghiên cứu đang giải mã mật mã trên con chip, từ trên kỹ thuật có thể thấy được, kỹ thuật của bọn chúng tiên tiến hơn Đế Quốc rất nhiều. Còn có một loại khoáng thạch thần bí, phía trên nó có chất phóng xạ rất mạnh tổn hại tới sức khỏe con người, không thể tiếp xúc trực tiếp với nó, đây đều là đồ ngoài hành tinh."

"Đối phương cho Trì Hoằng để làm gì?" Trì Am nghĩ đến một khả năng, "Chẳng lẽ muốn mượn tay Trì Hoằng để giết em?"

"Có khả năng này, cho nên trong khoảng thời gian này, em cũng đừng đi đến nhà họ Trì nữa." Hoàng thái tử nói thẳng.

Trì Am thì không có vấn đề gì, ngoại trừ Trì Hoằng ra thì đám thiếu gia không an phận nhà họ Trì kia đã bị cô chấn chỉnh gọn gàng ngăn nắp rồi, đều cong đít làm người một lần nữa. Chỉ có Trì Hoằng, đã hư hỏng từ gốc rễ, cho dù chết cũng không uốn nắn thẳng lại được, Trì Am đã lười phí tâm tư với anh ta.

"Chờ câu được người đứng đằng sau Trì Hoằng ra, đến lúc đó tìm cớ, bắt anh ta đi." Hoàng thái tử hời hợt nói.

Trì Am không nói chuyện, hiểu ý định của anh, anh đã nổi lên sát tâm với Trì Hoằng rồi.

Dạng người đầy nguy hiểm như Trì Hoằng, ngay cả cái chết cũng sẽ không thể khiến anh ta hối cải, nếu như không giam cầm anh ta lại hoặc là giết chết, ai biết anh ta sẽ làm ra chuyện điên cuồng gì? Thậm chí có thể sẽ mang nguy hiểm đến cho cả Đế Quốc.

Đáng tiếc, còn chưa chờ Hoàng thái tử ra tay, đối phương đã bắt Trì Hoằng đi sớm hơn một bước.

Khi Trì Am nhận được tin tức này, cô đang ăn cơm cùng Hoàng đế và Hoàng thái tử.

Nghe nói bệnh viện chỗ Trì Hoằng ở xảy ra bạo loạn, vô số người chết và bị thương, sắc mặt Hoàng đế tái xanh, ngay cả cơm cũng không ăn đã đứng dậy rời đi, để phụ tá của ông đi liên lạc với nhân viên liên quan điều tra chuyện này.

Hoàng thái tử cũng đi cùng, trước khi đi nói với Trì Am: "Vừa nhận được tin, Trì Hoằng mất tích ở bệnh viện, không rõ sống chết. Đối phương tạo ra bạo loạn, rõ ràng là đến vì Trì Hoằng, em đợi ở trong cung, cẩn thận một chút."

Trì Am gật đầu với anh.

Hoàng đế và Hoàng thái tử vừa bận rộn là bận liền ba ngày.

Ba ngày này Trì Am đều đợi ở trong hoàng cung, vào tinh võng chú ý tin tức chuyện bệnh viện xảy ra bạo loạn.

Dân chúng không rõ chân tướng đều coi chuyện bệnh viện xảy ra bạo loạn là do thành viên của tổ chức khủng bố phản Đế Quốc gây ra, ồn ào đòi dẫn quân trừng trị bọn họ, cho rằng hành vi của những người này đã tạo thành tổn thương vô cùng lớn cho dân chúng vô tội, bọn họ không nên tồn tại. Dân chúng nói rất náo nhiệt, cũng không biết chuyện này là do đám lính gác Hắc Ám có thực lực khó lường ngoài hành tinh gây nên, hơn nữa còn nhân lúc hỗn loạn, bắt một người đi.

Bọn họ bắt Trì Hoằng đi làm cái gì?

Trong lòng Trì Am cảm thấy vô cùng quái lạ, nhưng lại không ai có thể giải đáp thắc mắc cho cô.

Lúc cô thoát ra khỏi tinh võng, liền nhận được điện thoại của bác Trì Vinh.

Trông ông ta vô cùng mệt mỏi, nói với Trì Am: "Am Am, chắc con đã biết tin bệnh viện xảy ra bạo loạn, Trì Hoằng không thấy nó đâu cả, mặc dù rất nhiều người đều cho rằng nó đã chết trong bạo loạn, nhưng bác biết, chắc là biến mất rồi."

Trì Am dạ một tiếng.

Trì Vinh từ chỗ cô có được đáp án, biết suy đoán của mình là đúng, ông ta trông càng mệt mỏi hơn, bất lực nói: "Bác không biết Trì Hoằng muốn làm gì, mãi cho đến trong khoảng thời gian gần đây này, bác mới biết nó xấu xa đến mức nào, nó đã hư hỏng từ tận gốc rễ rồi... Không, nó vốn đã xấu xa, có khả năng nó không phải người nhà họ Trì."

Vẻ mặt đang bình tĩnh của Trì Am cuối cùng cũng có thay đổi, giật mình nhìn ông ta, chợt nhìn thấy trên đầu người bác trai này chiếc sừng to tổ chảng.

Sao Trì Vinh lại không nhìn ra ánh mắt của cô chứ, vội vàng nói: "Đừng hiểu lầm, nó cũng không phải do bác gái sinh ra, Trì Hoằng thật sự... Chỉ sợ nó vừa ra đời không lâu thì đã bị người ta hại chết tồi. Trì Hoằng bây giờ trên người chỉ có gen của nó, dùng để lừa gạt chúng ta mà thôi."

Nói đến đây, Trì Vinh trông rất khó chịu.

Trì Hoằng có thể lấy thân phận con trai út sống ở nhà họ Trì, ngay cả kho gen của Đế Quốc cũng có thể lừa gạt, có thể thấy được đối phương sắp đặt rất kỹ càng, đoán là con trai út thực sự đã chết, mới có thể để một tên hung hãn tàn bạo lớn lên ở nhà họ Trì, dùng thân phận người nhà họ Trì làm điều ác.

Một cuộc liên lạc với Trì Vinh khiến Trì Am ngay lập tức suy ra được ý đồ của đối phương, Trì Am chợt đứng dậy.

Lúc cô đến sảnh hội nghị tìm Hoàng thái tử, phát hiện trong phòng hội nghị chỉ có Hoàng đế và mấy người của viện trưởng lão, Hoàng thái tử cũng không ở đây.

"Con tìm Tư Ngang à? Nó có việc đi ra ngoài rồi." Hoàng đế dịu dàng cười nói với cô.

Mặt Trì Am lộ ra vẻ đáng tiếc, xin lỗi mọi người đang ở đây một tiếng rồi rời khỏi phòng hội nghị.

Vừa đi ra phòng hội nghị, liền thấy phụ tá của Hoàng đế đi tới, nhỏ giọng nói: "Cô Trì, hai ngày trước Hoàng thái tử điện hạ đã rời khỏi Đế Tinh, lần theo dấu vết lính gác Hắc Ám lẻn vào Đế Tinh."


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-834)