← Ch.877 | Ch.879 → |
Hắn dựa theo chiến lược của Gia Luật Đông Hách trái lại hiệu quả không tồi.
Thời Khanh Lạc biết tiểu tướng công nhà mình là bánh nhân mè đen, "Cái này tốt."
"Lựu đạn còn dư một chút, chàng mang toàn bộ đi công thành đi."
Tiêu Hàn Tranh gật đầu, "Được!"
"Ngự y của Cát quốc đã tới biên thành, rất nhanh tin tức không giải độc được sẽ truyền ra, tuy rằng Cát quốc bị chúng ta đánh tổn thương nghiêm trọng, nhưng hẳn sẽ phái tân thống soái đến."
"Ta cần phải trước khi tân thống soái mang binh tới, công phá biên thành Cát quốc, lại cường lực phản kích, đánh lại đại quân Cát quốc, mau chóng kết thúc chiến tranh hai nước."
Bằng không lương thảo của bọn họ không duy trì được lâu.
Thời Khanh Lạc cười nói: "Được nha, đánh nhanh thắng nhanh, chúng ta cũng về Bắc Thành tạo người."
Nàng cũng đột nhiên muốn có kết tinh tình yêu với tiểu tướng công.
Tiêu Hàn Tranh dịu dàng thắm thiết nắm lấy tay Thời Khanh Lạc tay, "Vi phu nhất định sẽ làm nương tử như nguyện."
Hắn cũng muốn có một hài tử mềm mại thơm thơm giống nhu tiểu tức phụ.
Tịch Dung và Nhạc Luật dưỡng thương, Tiêu Hàn Tranh mang theo người đi bao vây tấn công biên thành Cát quốc.
Bởi vì lúc trước đến cứu viện kịp thời, cho nên nữ binh do Tịch Dung suất lĩnh không tính tử thương nghiêm trọng, đội quân của Tiêu Nguyên Thạch cũng là giống nhau.
Bọn họ lại được Tiêu Hàn Tranh hợp nhất lại, trấn thủ ở biên cảnh, phòng ngừa Cát quốc đột nhiên phái tân nguyên soái đánh bất ngờ biên cảnh.
Rất nhanh Bắc Thành và kinh thành đều thu được tin Đại Lương liên tiếp thắng lợi.
Bắc Cương bên này bá tánh là người vui mừng nhất, đại quân bảo vệ được cho biên cảnh, cũng tương đương bảo vệ mọi ngươi an toàn.
Chuyện Thời Khanh Lạc từ trên trời giáng xuống bay vào trong thành, lại mời lão thần tiên ra tay dùng quả cầu nhỏ thu thập một đám quân địch, càng bị truyền đến vô cùng kì diệu.
Trừ bỏ chuyện này chính là Tiêu Hàn Tranh tạm thời nắm giữ ấn soái, liên tiếp cứu lại kết cục thất bại của Đại Lương, đánh lại đội quân của Cát quốc.
Hiện tại ngược lai vây công thống soái Cát quốc ở biên thành, quá phấn chấn lòng người.
Kinh thành bên này cũng giống nhau, nghe thấy tin tức đều kích động.
Hoàng đế liên tiếp thu được tin tức ở biên cảnh, ngày nhẹ nhàng thở ra.
Hôm nay lại thu được tin tức Tiêu Hàn Tranh dẫn quân vây khốn biên thành.
Vừa lúc này mới hạ triều Nghệ Vương cùng vài tên hoàng tử đều ở Ngự Thư Phòng nghị sự.
Hoàng đế liền đem tin tức này chia sẻ cho bọn họ..
Tiếp theo cảm thán, "Không nghĩ tới Trạng Nguyên lang của trẫm cũng là một người lãnh binh giỏi, có lẽ sẽ lấy được biên thành của Cát quốc."
Tâm trạng của hoàng đế rất tốt.
Các đại thần nghe thấy cái này tin tức, tự nhiên cũng là cao hứng.
Kết cục này tốt hơn bọn họ tưởng tượng, đặc biệt là Binh Bộ cùng Hộ Bộ thượng thư, lúc trước sắp sầu muốn c. h. ế. t rồi.
Hộ bộ bên này không phải cố ý muốn giảm quân phí, mà là quốc khố hiện tại thật sự không đủ bạc.
Đại Lương kiến quốc không dài, phía trước vẫn luôn đều áp dụng nhẹ lao dịch cùng miễn một ít thu nhập từ thuế chính sách, bạc thu vào không nhiều bằng tiền triều nhiều.
Phía trước có không ít địa phương gặp thiên tai, tốn không ít bạc cứu tế.
Hơn nữa khi tiên hoàng tại vị, lại tu sửa xung quanh kinh thành cùng hoàng lăng, Hộ Bộ thật sự là thắt lương buộc bụng.
Cũng cung ở biên canh mở xưởng đồ hộp, lúc này mới giảm bớt không ít.
Xưởng thủy tinh chính là tư khố của hoàng đế, dù Hộ Bộ đỏ mắt, cũng không dám nghĩ cách.
Hơn nữa tiền thu vào của thủy tinh, thật ra cũng bị hoàng đế cầm đi tạo thuyền lớn xây dựng thuỷ quân.
Cát quốc đột nhiên tới xâm phạm, bọn họ đã cố gắng trù bị quân phí, nhưng thời gian đánh giặc không thể kéo dài, nếu không lương thảo sẽ cung ứng không đủ.
Mà kho báu của tiền triều do Nghệ Vương đưa tới, trước đó bị hoàng đế lấy ra đi sửa đường thông đến kinh thành.
Còn có một bộ phận dùng để mua lương thực đưa đi Bắc Cương, lúc này mới giảm bớt không ít áp lực của Hộ Bộ.
Tiền của Hộ Bộ hữu hạn, Binh Bộ cũng không có biện pháp để người chuẩn bị càng nhiều quân bị và vật tư đưa đi tiền tuyến.
Hiện tại nghe được Tiêu Hàn Tranh hoàn toàn ổn định chiến cuộc, ngược lại từ hoàn cảnh xấu đánh thành ưu thế, vui mừng nhất chính là hai vị thượng thư.
Binh Bộ thượng thư cười nói: "Thần cũng không nghĩ tới Trạng Nguyên lang đánh giỏi như vậy, thật làtướng tài."
Hộ Bộ thượng thư nói: "Nếu là Tiêu đại nhân có thể mau chóng kết thúc trận chiến hai nước thì càng tốt, bằng không lương thảo của chúng ta chỉ duy trì ba tháng."
Lương Vũ Lâm tự tin nói: "Yên tâm đi, lấy sự hiểu biết của ta đối với Hàn Tranh, trong vòng hai tháng có thể kết thúc chiến tranh rồi."
Ông liếc hai vị thượng thư, "Nếu không phải đợi các ngươi chi viện, không biết tướng sĩ chúng ta phải c. h. ế. t bao nhiêu."
Hai vị thượng thư: "......" Công kích người ta như vậy, bọn họ cũng muốn chi viện, nhưng phải có tiền và vật tư mới được!
Hộ Bộ thượng thư tương đối khéo đưa đẩy, cười nói: "Vâng, đúng là đều là công lao của Tiêu đại nhân."
Quan viện có thể giúp Hộ Bộ phân ưu, ông ta đều thích.
Hơn nữa Tiêu Hàn Tranh cùng ông tacũng không có xung đột ích lợi, thậm chí ông ta còn có chút suy nghĩ, cho nên không ngại nói một ít lời hay.
Lương Vũ Lâm kiêu ngạo, "Đương nhiên, đó chính là con trai của bổn vương."
Người ở đây: "......" Nghệ Vương thật là đủ rồi, người ta rõ ràng họ Tiêu mà?close
Chẳng qua Nghệ Vương chỉ cần cưới mẫu thân Tiêu Hàn Tranh vào cửa.
Tiêu Hàn Tranh đúng là sẽ thành con của ông.
Có một con trai con dâu ưu tú như vậy, bọn họ đều nhịn không được hâm mộ Nghệ Vương.
Vì thế một đám ghen tị nhìn Nghệ Vương.
Lương Vũ Lâm thấy thế tươi cười càng sâu, khoe khoang nói: "Không cần ghen ghét hâm mộ bổn vương, rốt cuộc đây là các ngươi hâm mộ không tới."
Người ở đây: "......" Không nghĩ tới Nghệ Vương là cái dạng này, bộ dạng như trích tiên hạ phàm đâu? Hiện tại sao lại trở nên tục thế này.
Bộ dạng khoe khoang này, thật thiếu đánh!
Tiếp theo Lương Vũ Lâm lại nói với hoàng đế nói: "Hoàng huynh, nếu lần này con trai ta đánh bại Cát quốc, để cho hắn dẫn người nhà về kinh nhận thưởng đi, thuận tiện giải quyết chung thân đại sự của hoàng đệ đây."
Người ở đây: "......" Bọn họ cảm thấy Nghệ Vương nói nửa câu sau mới là trọng điểm.
Hoàng đế cũng cảm thấy câu cuối cùng mới là trọng điểm.
Ngài bật cười nói: "Gấp cái gì? Khổng thị cũng sẽ không chạy."
Lương Vũ Lâm sờ mũi, "Huynh đây là ăn no không biết người khác đói khổ!"
Hoàng đế tức giận nói: "Không biết trước kia ai nhắc tới chuyện đón dâu liền chạy, hiện tại biết nóng nảy rồi."
Lương Vũ Lâm đúng lý hợp tình nói: "Đó không phải chưa tìm được người thích hợp soa."
Hoàng đế cũng biết hoàng đệ nhà mình là lão thụ nở hoa rồi, cho nên không dây dưa chuyện này.
Vẻ mặt ngài nghiêm túc vài phần, "Đệ xác định Tiêu Hàn Tranh ở trong hai có thể đánh cho quân đội Cát quốc quay trở về."
Lương Vũ Lâm cũng trở nên nghiêm trang, "Thần đệ cảm thấy không thành vấn đề."
"Mặc kệ là sư phụ thần tiên của con dâu hiển linh, hay là do con trai của ta liên tiếp đại thắng, đều làm ta cho sĩ khí quân ta tăng vọt."
"Không nói đến sĩ khí Cát quốc suy giảm, còn chưa chọn được thống soái mới nào lợi hại, thắng lợi là chuyện tất nhiên."
Hoàng đế nghe được lời khoe khoang của đệ đệ, dở khóc dở cười nói: "Người còn chưa phải con trai con dâu của đệ đâu."
Lương Vũ Lâm cười nói: "Đó là chuyện sớm muộn thôi."
Con trai lớn và con dâu thật làm mình nở mày nở mặt.
Hoàng đế: "......" Ngài cũng cảm thấy đệ đệ thật thiếu đánh.
Thật ra những người khác cũng không nghĩ tới Nghệ Vương sẽ có một mặt như vậy, trước kia đều là bộ dạng muốn hóa thàn tiên không hỏi thế sự.
Bọn họ đều nhịn không được tò mò Khổng thị là dạng gì, vậy mà có thể kéo Nghệ vương xuống phàm trần.
Hơn nữa nghe nói Tiêu Nguyên Thạch cũng đã sớm hối hận, muốn đi tìm Khổng thị hợp lại, chỉ là bị cự tuyệt.
Chẳng qua ngẫm lại hẳn là cũng sẽ không quá kém, nếu không sa có thể nuôi ra được con trai ưu tú như Tiêu Hàn Tranh.
Hề Tín Hành cười mở miệng, "Nếu là đúng như Nghệ Vương đoán trước, vậy Tiêu đại nhân đã lập công lớn."
"Tiêu đại nhân ở Bắc Cương biểu hiện rất tốt, thần cảm thấy cũng không cần tạm thay nữa, hắn có tư cách trực tiếp nhậm chức Bắc Thành tri phủ."
← Ch. 877 | Ch. 879 → |