(Cao H) (2)
← Ch.07 | Ch.09 → |
Trêи giường rộng lớn, cả người cô gái lõa lồ nằm trêи giường không ngừng giãy giụa, trong miệng liên tục rêи rỉ.
Một người đàn ông anh tuấn đang cúi đầu giữa hai chân, say mê ɭϊếʍ ʍút̼ hoa huy*t của cô.
Tiếng nước mập mờ trong đêm khuya kϊƈɦ thích thần kinh con người, làm cho tất cả các tế bào đều phải điên cuồng gào thét.
"A..."
Thang Nguyên hét lên, cô nắm lấy tóc của Chúc Già, không biết bản thân mình muốn làm gì nữa.
Là muốn anh buông cô ra? Hay muốn anh nhanh một chút?
"A... Ư..."
Thật là ngứa.
Cũng không phải là ngứa mà là một loại cảm giác kỳ quái như có hàng trăm con kiến bò vào.
Cảm giác như vậy rất mệt người, làm cho cô vừa xấu hổ vừa giận dữ muốn chết, nhưng lại đắm chìm trong đó.
"Chúc Già... A ... Em không được..."
Hai chân run ngày càng lợi hại, khí lực toàn thân như rút đi mất hết, tất cả giác quan đều tập trung vào đầu lưỡi của anh đang ɭϊếʍ huyệt nhỏ của cô.
Rõ ràng bị người làm chuyện xấu hổ như vậy nhưng mật dịch của cô lại không ngừng chảy ra. Thậm chí cô còn có thể nghe thấy tiếng nuốt mật dịch của anh.
"Làm sao bây giờ... Em quá mỹ vị, anh muốn thu hồi lời nói lúc nãy."
Lời nói lúc nãy?
Bây giờ cô đã gần như tiến vào ranh giới mất khống chế, đâu còn sức lực tự hỏi?
Nhưng mà rất nhanh cô liền biết anh muốn làm gì.
Người đàn ông sau khi ɭϊếʍ vài cái thì bỗng dưng ngậm lấy hạt châu của cô, dùng sức hút mạnh một cái...
"A a a a a..."
Cô không khống chế được thất thanh hét lớn, trong đầu hiện lên một luồng sáng trắng. Đang lúc thất thần người đàn ông đã chồm lên ngậm lấy miệng của cô.
Đầu lưỡi lúc nãy mới ăn mật dịch của cô xong, giờ bá đạo chui vào trong miệng cô, dây dưa đầu lưỡi của cô.
Đồng thời bắt đầu cởi áo quần của mình.
"Nguyên Nguyên, cho anh được không?"
Đáp lại anh chỉ là từng tiếng "Ô ô" của cô gái.
Miệng của cô bị anh ngăn chặn, căn bản không phát ra được thanh âm nào.
Thừa dịp sơ hở này, anh rất nhanh cởi hết áo quần của mình, sau đó buông cô ra.
Tất cả các hành động của anh đều hơi dùng sức làm cho cô tiến lên phía trước, cho nên Thang Nguyên phải nhìn thẳng vào lõa thể của anh.
Vóc người của người đàn ông đẹp không chịu được, cơ ngực rắn chắc, hai cánh tay lực lưỡng, cơ bụng sáu múi.
Dựa theo kinh nghiệm của cô, đây tuyệt đối là kết quả do quá trình luyện tập tạo thành.
Theo lý thuyết, một tác giả viết truyện quanh năm ngồi trêи bàn máy tính gõ chữ thì vóc người tuyệt không thể hoàn mỹ như vậy được chứ.
Nhưng mà không đợi cô nghiền ngẫm, ánh mắt đã bị côn th*t dưới thân anh hấp dẫn.
Giữa lớp lông mao đen nhánh, côn th*t của người đàn ông dựng thẳng, màu sắc đỏ sậm. Thật dài, giống như một loại hung khí đáng sợ nào đó.
Trêи đầu côn th*t lúc này đang tiết ra một ít dịch trong suốt, nhìn càng kinh người hơn.
Còn có hai khối tinh hoàn bên dưới cũng lớn đến kinh người, hai khối tinh hoàn căng mọng, làm người nhìn tai đỏ tim đập.
Tất nhiên Thang Nguyên đã từng nhìn qua nơi này của người đàn ông, thí dụ như phim AV, thí dụ như tử thi người chết. Nhưng mà côn th*t tươi mới, vật sống sờ sờ, lại lớn đến như vậy, vẫn là lần đầu tiên cô nhìn thấy.
Cô cứ ngốc lăng nhìn côn th*t chằm chằm, thẳng cho đến khi người đàn ông mang theo ý cười hỏi cô:
"Hài lòng không?"
"Cái gì?"
"Côn th*t của người đàn ông của em."
"..."
Hừ, thật là đồ không biết xấu hổ!
Thoáng cái mặt Thang Nguyên liền nóng lên, lúc cô muốn mở miệng đuổi người thì động tác của người đàn ông nhanh hơn. Anh nhanh nhẹn xoay người áp lên trêи người cô, cúi đầu bắt đầu gặm bầu ngực của cô.
"Ư..."
Chỉ mới ngắn ngủi hai ngày, thân thể của cô đã quen thuộc bị anh vỗ về chơi đùa, ngay lập tức liền nhiệt tình phản ứng.
Nóng quá.
Cả người nóng hổi.
Anh giống như ngọn núi đè nặng lên người cô, phóng hỏa trêи người cô.
Tuy rằng cô đã chảy rất nhiều nước nhưng lửa không bị dập tắt mà có xu hướng ngày càng bốc lớn hơn, không thể vãn hồi.
Một tay Chúc Già cầm lấy một bên bầu ngực của cô, một tay lần xuống giữa hai chân cô tìm kiếm.
Vừa sờ một cái, anh liền cười.
Thảo nào người ta nói cơ thể phụ nữ được làm bằng nước. Mới lúc nãy phun nhiều nước như thế, giờ vẫn có thể chảy ra nhiều như vậy.
Anh rút tay về, hai tay đưa xuống nắm chặt bờ ʍôиɠ non mịn của cô, côn th*t bắt đầu tiến vào lộng giữa hai chân cô.
"A..."
Vừa mới đụng vào miệng huyệt, cô liền phản ứng kịch liệt.
"Đừng sợ, anh sẽ tiến vào rất nhẹ nhàng."
Dứt lời, anh liền thoáng nhấc cơ thể lên, quỳ giữa hai chân cô, tách hai chân cô ra.
huyệt nhỏ ở giữa âm thần béo mập của cô lúc này giống như một cái khe nhỏ bé. Lúc nãy anh đã thử qua, nơi đó của cô rất chặt.
Nhìn lại côn th*t của mình, anh thực sự lo lắng sẽ làm cô bị thương.
Thế nhưng giờ khắc này anh thực sự không nhịn nổi nữa.
Anh muốn kɧօáϊ lạc cùng với cô.
"Nguyên Nguyên, anh muốn đi vào."
Những lời này vừa là nhắc nhở, vừa là lời tuyên bố.
Dứt lời, anh thẳng lưng, kiên định đi vào.
"A..."
Lúc quy đầu vừa mới tiến vào, Thang Nguyên lớn tiếng kêu đau.
Đau quá!
Loại đau đớn này không giống như lúc truy bắt phạm nhân bị thương, mà là một loại đau đớn bị xé rách, bị xâm nhập.
"Anh, đi ra ngoài..."
Cô không ngừng đè ép người đàn ông.
"Hừ..."
Chúc Già nhíu mày kêu rêи.
Anh tùy ý để cho cô đập lung tung trêи người mình, thân thể không chút sứt mẻ, côn th*t vẫn ở trong cơ thể cô.
Anh cũng không chịu nổi.
Cô quá chặt, chặt đến nỗi anh có thể bắn ra bất cứ lúc nào, chặt đến nỗi côn th*t phải cố gắng duy trì.
"Nhịn một chút, lập tức liền không đau nữa."
Anh nói xong cúi đầu xuống hôn cô, nhẹ nhàng ngậm ʍút̼ đôi môi của cô.
Bàn tay đặt trước ngực cũng không rảnh rỗi mà cầm một bầu ngực trắng nõn nhẹ nhàng xoa nắn.
"Ư..."
Suy cho cùng phụ nữ là người có thể nhẫn nhịn chịu đựng đau khổ, rất nhanh Thang Nguyên thả lỏng người, giữa hai cánh môi cũng truyền ra tiếng rêи rỉ nhè nhẹ.
Chúc Già thấy vậy mới tách chân của cô rộng ra, tiếp tục tiến vào.
"A..."
Côn th*t trong nháy mắt triệt để xâm nhập sâu vào bên trong, hai người đều đồng thời hừ nhẹ.
"huyệt nhỏ thật chặt."
Anh cắn núm иɦũ ɦσα của cô một cái, cười khẽ nói.
Người đàn ông đang chìm đắm trong ɖu͙ƈ vọng, thanh âm trầm thấp, lúc cười cơ ngực rung rung, cực kỳ gợi cảm.
Một giây trước Thang Nguyên còn đang thương tiếc mình đã đánh mất tấm thân xử nữ, một giây sau cô liền bắt đầu uốn éo thắt lưng ngầm ám chỉ anh:
"Em tốt hơn một chút rồi."
Anh hiểu ý, cúi đầu nhìn chỗ hai người đang gắt gao dính chặt lấy nhau, chỉ thấy mấy sợi tơ máu theo thân dưới của cô chảy ra ga giường, vừa thánh khiết vừa ɖâʍ mỹ.
Đầu óc của anh bỗng chốc nổ tung, anh cũng không nhịn được nữa, cầm lấy hai chân của cô, bắt đầu di chuyển.
Giờ phút này, tất cả kỹ xảo đã nắm chắt trước đó đều ném ra sau đầu.
Anh chỉ nghĩ dùng tư thế nam nữ giao hợp nguyên thủy nhất để làm cô, động tác đơn giản nhất là cứ hung hăng ra vào.
"A a a..."
Thang Nguyên trở tay không kịp, huyệt nhỏ vừa mới bị phá hư thoáng cái liền trướng đau.
"Anh chậm một chút."
Cho dù bên ngoài cô oai hùng hiên ngang ra sao thì ở trêи giường, cô cũng chỉ là một cô gái nhỏ mà thôi.
Chúc Già nghe vậy, động tác liền giảm bớt.
Anh cúi xuống hôn nhẹ môi cô, côn th*t vẫn tiếp tục có tiết tấu trừu sáp huyệt nhỏ.
Vừa cắm vào vừa nhìn chằm chằm cô, ɖâʍ tà nói:
"Huyệt nhỏ của Nguyên Nguyên thật nhiều nước."
"A..."
Cô ôm lấy cổ anh, hai bầu ngực vì cử động mà rung lắc dữ dội, cô hoàn toàn không biết bộ dáng bây giờ của mình có bao nhiêu ɖâʍ mỹ.
"Thật chặt..."
"Ư..."
"Sau này mỗi ngày đều ăn côn th*t lớn có được không?"
"A a a a a a a..."
Vốn còn đang hưởng thụ, thoáng cái liền trở nên rung động kịch liệt. Yêu kiều rêи rỉ, bên trong co chặt lại, kẹp lấy côn th*t của người đàn ông.
Chúc Già không nhịn được nữa, anh bắn.
← Ch. 07 | Ch. 09 → |