Truyện:Xà Vương Tuyển Phi, Bản Cung Đến Từ Hiện Đại - Chương 15

Xà Vương Tuyển Phi, Bản Cung Đến Từ Hiện Đại
Hiện có 35 chương (chưa hoàn)
Chương 15
Nữ nhân, ngươi tốt nhất đừng nên xen vào việc của người khác
0.00
(0 votes)


Chương (1-35 )

Một nhà sư 𝖌.ℹ️.ế.𝖙 yêu đang ở dưới †𝐡â·𝓃 🌴·ⓗ·ể hắn, giống như con kiến, trong lúc đó một nhà sư g●𝐢ế●т yêu khác nhảy lên 𝖙·h·â·𝖓 т·𝐡·ể của hắn, một kiếm lẫm liệt, đ*â*𝐦 trúng hắn chỉ còn bảy tấc, Tiêu Mặc gầm thét quay đầu lại, cắn một phát vào ⓣ*ⓗâ*п 🌴*𝐡*ể nhà sư.

Đầu của nhà sư 𝖌*ïế*t yêu kia vẫn còn ở trong miệng của hắn, hai chân không ngừng đạp loạn, nhưng rất nhanh mất đi hơi thở, bị xà yêu ngửa đầu nuốt xuống.

Liễu Thanh Thanh sắc mặt khó coi, lần đầu tiên trông thấy xà yêu ă*𝐧 ✞♓*ị*ⓣ 𝐧🌀*ư*ờ*i, thật chán ghét...

Tay nàng cầm lấy súng lục, có chút do dự, xem ra, nhà sư 𝖌●ıế●ⓣ yêu bên kia đã rơi vào thế hạ phong, nàng cần phải đúng lúc trợ giúp sư ɢ_iế_𝐭 yêu một phen, giữ cho hai bên cân bằng, nếu không xà yêu kia ăn xong tất cả sư 𝐠ⓘế*т yêu, sẽ muốn ăn nàng.

Quả nhiên, nhà sư tàn tật bên kia phát hiện sự do dự của nàng, la lớn, "Thí chủ, 𝐠.𝐢ế.✝️ xà yêu - - "

Trong nháy mắt, Tiêu Mặc ⓗ·ц·𝐧·𝖌 𝒽·ă𝖓·g bị nhà sư cho ăn một kích, 𝖙●♓●â●𝓃 t𝖍●ể hắn giãy dụa phun ra một ngụm ɱá-⛎ tươi, theo 〽️á.υ tươi tràn ra còn có một hạt châu màu trắng êm dịu, hạt châu lăn tới bên chân của một nhà sư.

✝️-♓â-𝓃 t𝐡-ể tàn tật của hắn giãy dụa, muốn nhặt lên hạt châu, bỗng nhiên tiếng súng vang lên, hắn sợ rút tay về, ngước mắt nhìn, Liễu Thanh Thanh đã đi tới bên này, khom lưng nhặt lên hạt châu.

Nàng nhìn hạt châu trong tay, không biết xử lý như thế nào, mặt khác xà yêu Tiêu Mặc cùng tất cả nhà sư ⓖ●ℹ️ế●t yêu ngưng 𝖈*𝒽*iế*n đấ*𝐮, chỉ là kinh ngạc nhìn nàng.

Con mắt lạnh của nàng nhìn đám sư 𝐠●ïế●т yêu kia, "Các ngươi muốn ta dùng nước phép gọi xà yêu, kỳ thật là muốn để cho xà yêu ăn ta, đúng không?"

Tất cả nhà sư 𝖌ℹ️·ế·𝖙 yêu trầm mặc, trên người nàng không có tiên khí, mà là yêu khí, để lại nhân gian, nhất định thành mối họa, nếu có thể để cho nàng cùng xà yêu tự ɢ●𝖎●ế●𝐭 lẫn nhau, chẳng phải tốt ư?

"Như các ngươi đã nói, sẽ cho ta một môn pháp tu luyện, cũng chỉ là đang lừa gạt ta..." Liễu Thanh Thanh cầm lấy yêu đan, lạnh lùng nhìn đám sư ɢ-❗ế-† yêu, chậm rãi đến gần bọn họ.

Trai cò tranh nhau ngư ông đắc lợi mà...

"Không có, thí chủ, chúng ta không có lừa ngươi, hiện tại ngươi hãy dùng binh khí trong tay để 𝖌1.ế.𝖙 xà yêu, chúng ta nhất định truyền cho ngươi pháp môn tu luyện, hơn nữa còn thu ngươi làm đồ đệ!" Trong đó nhà sư lớn tuổi hơn những nhà sư kia một chút, †𝐡-ở ♓ổ-𝖓 ♓-ể-ռ nói.

Liễu Thanh Thanh cười lạnh, tiến lên đá một cước vào ⓝgự_ⓒ nhà sư 𝖌❗-ế-𝐭 yêu kia, mới vừa rồi chính hắn dùng ảo thuật lừa gạt mình, để mình uống nước phép cho gọi xà yêu, cũng là hắn không để đến ý an nguy của mình, dẫn đầu xông tới phía trước.

"Nữ thí chủ, thừa lúc hiện tại xà yêu bị trọng thương, nhanh 𝖌ℹ️.ế.t hắn đi, nếu không chờ hắn khôi phục lại, chúng ta đều phải ⓒ𝐡-ế-†, ngươi cũng không thể may mắn thoát khỏi!" Nhà sư bị Liễu Thanh Thanh đạp hộc 𝐦●á●⛎ cũng không giãy giụa, chỉ nằm ở nơi đó, che lấy lồng ⓝ𝐠●ự●🌜 của mình, ánh mắt khẩn cầu nhìn Liễu Thanh Thanh.

Bọn họ vẫn như cũ sơ suất quá, cho rằng dựa vào trận pháp này cùng người đông thế mạnh, nhất định có thể ℊ.ıế.t xà yêu, không nghĩ tới, xà yêu kia công lực cao như vậy...

Bên kia, Tiêu Mặc đã khôi phục lại, bên miệng hắn đều là Ⓜ️_á_⛎ tươi, khuôn mặt vẫn tuyệt mỹ như cũ, tà tứ cười, khóe môi 🍳𝖚.🍸.ế.ռ г.ũ nheo lại đôi mắt, "Nữ nhân, ngươi tốt nhất đừng nên xen vào việc của người khác, nếu không - - "

Lời uy h𝒾.ế.ⓟ lời của hắn còn chưa dứt, Liễu Thanh Thanh đã xoay người lại, "Bùm" một tiếng, một viên đạn bay ra, bay thẳng vào trái tim của Tiêu Mặc, тh*â*п 🌴h*ể Tiêu Mặc run lên, lần nữa phun ra một ngụm ⓜ_á_ⓤ tươi, nhíu mày nhìn Liễu Thanh Thanh.

Chương (1-35 )