Vay nóng Homecredit

Truyện:Xà Quân Như Mặc - Chương 31

Xà Quân Như Mặc
Trọn bộ 99 chương
Chương 31
Đối chọi gay gắt
0.00
(0 votes)


Chương (1-99)

Siêu sale Lazada


Hai người mới vừa bước ra khỏi phòng, liền nhìn thấy Tư Đồ Y vẻ mặt sốt ruột cùng Hắc Nô đang đi tới, cho đến khi nhìn thấy cánh tay Như Mặc đang được Bắc Dao Quang nắm lấy, ánh mắt trở nên thâm trầm, nhưng biểu tình trên mặt cũng thả lỏng, bước đi chậm hơn, cho đến lúc đến trước mặt hai người "Bắc Dao tiểu thư, thì ra ngươi ở đây, tại hạ trở lại phòng, không nhìn thấy tiểu thư, cứ tưởng tiểu thư đã gặp chuyện gì"

" Đa tạ Tư Đồ công tử, ta tốt lắm! Tư Đồ công tử tới vừa lúc, chúng ta đang muốn cùng Tư Đồ công tử nói lời từ biệt, ta và Như Mặc quyết định bây giờ sẽ đi Sung Châu, cũng cảm ơn đêm qua Tư Đồ công tử đã ra tay nghĩa hiệp cứu giúp", Bắc Dao Quang mỉm cười nói, làm bộ không thấy ánh mắt thâm trầm của Tư Đồ Y.

"Không có gì, Bắc Dao tiểu thư không cần khách khí như vậy, có thể cứu tiểu thư là vinh hạnh của ta, nếu không vì Như Mặc công tử bận rộn thì việc anh hùng cứu mỹ nhân đêm qua cũng không tới phiên ta, tuy nhiên sau này Bắc Dao tiểu thư phải cẩn thận hơn mới được, không có ai bên cạnh để bảo hộ thì phải biết tự bảo hộ mình mới được, nếu chuyện giống như đêm qua có thể sẽ xảy ra lần nữa, tại hạ tuy có lòng cứu tiểu thư nhưng cũng sợ vượt quá khả năng"

Ý tứ của Tư Đồ Y, Như Mặc sao lại không hiểu, lại nhìn thấy ánh mắt của hắn có vài phần khiêu khích, trong lòng càng hiểu rõ hơn nhưng bên ngoài vẫn không tỏ vẻ gì, chậm rãi nghênh đón ánh mắt của hắn, mỉm cười nói "đa tạ Tư Đồ công tử nhắc nhở, việc đêm qua sau này tuyệt đối sẽ không xuất hiện. Lần này thật cảm tạ Tư Đồ công tử đã nhiệt tình cứu giúp Dao Quang"

Bắc Dao Quang tức giận, trừng mắt liếc Tư Đồ Y một cái, lời của hắn rõ ràng là nhắm vào Như Mặc, tuy rằng tựa hồ như hắn vì nàng bị tổn thương nên cảm thấy bất bình nhưng nàng cũng không cần hắn nhiều chuyện, huống chi đêm qua nàng cũng đã nói rõ với hắn, không có chứng cớ thì không nên hoài nghi lung tung. Thế nhưng hôm nay hắn lại vì lý do lo lắng cho nàng mà châm chọc Như Mặc không có bảo vệ tốt cho nàng, cũng không quản lý tốt nha hoàn, thực sự là hơi quá đáng. Đừng nói Tư Đồ Y hắn hoàn toàn vì nàng mà ra mặt, hắn là có tư tâm, cho dù thực sự lo lắng cho nàng cũng không nên châm chọc Như Mặc như vậy, nàng không chấp nhận được, hắn có tư cách gì mà châm chọc Như Mặc của nàng?

Huống chi quan điểm của nàng là nữ nhân không cần là cái bón của nam nhân, sống dựa vào sự bảo hộ của nam nhân. Nữ nhân cũng có năng lực tự lo cho mình, muốn cái gì có cái đó, cho tới bây giờ cũng là chính mình tự tay đi tranh thủ tình cảm mới là cảm giác thành công nhất. Một nam nhân vĩ đại đáng giá có vô số mĩ nhân vì hắn mà tranh đoạt, đồng dạng, một nữ nhân vĩ đại cũng đáng giá để nhiều nam nhân tranh đoạt. Tư Đồ Y có hứng thú với nàng, muốn có nàng, nàng cũng không có yêu cầu hắn phải từ bỏ nhưng nàng sẽ không để hắn có hi vọng, mà nàng cũng không dùng nam nhân khác để khích động người yêu mình, đây chính là cuộc chiến của nàng, mặc kệ là hiện tại có Trân Châu hay sau này sẽ xuất hiện thêm nhiều nữ tử khác giống như thế, nàng cũng sẽ không đem Như Măc tặng cho bọn họ, đương nhiên cũng không để cho người khác khi dễ đối tượng nàng đã chọn làm bạn đời.

" Tư Đồ công tử, đa tạ sự quan tâm của ngươi, nhưng ngươi không biết chuyện tương lai sẽ ra sao, càng không biết chuyện của ta và Như Mặc đúng không?", ngụ ý rõ ràng là ngươi thực sự quá nhiều chuyện, Tư Đồ Y ngẩng người, giống như không ngờ Bắc Dao Quang chẳng những không cảm kích hắn mà ngược lại còn công kích, châm chọc hắn.

Nhưng khi hắn nhìn thấy trong mắt của Bắc Dao Quang tràn đầy sự bảo hộ với vật sở hữu của mình, hắn chợt hiểu ra, thú vị. Thật sự rất thú vị, nữ nhân này thế nhưng ý muốn sở hữu so với nam nhân còn lớn hơn, tư thế của nàng đối với cái nàng cần bảo hộ so với hổ, báo còn có khí thế hơn, hiển nhiên lúc này Như Mặc đã trở thành đối tượng để nàng muốn bảo hộ, mà những lời nói vừa rồi của hắn lại nhằm vào Như Mặc, cho nên thân là người bảo hộ, Bắc Dao Quang công kích lại hắn cũng không có gì là lạ.

Nữ nhân này và hắn, tính cách rất giống nhau, nhìn nàng cũng giống như nhìn thấy hình ảnh của chính mình, Tư Đồ Y trong lòng phân tích, cảm giác lại càng mãnh liệt, vội vàng thu hồi thần sắc, cúi đầu thi lễ nói "xem ra là tại hạ nói năng vô lễ, Như Mặc công tử cùng Bắc Dao tiểu thư chớ trách, thật ra đêm qua tại hạ bị nhiều con rắn dọa cho sợ hãi nên không khỏi kích động, lo lắng quá mức cho tiểu thư, cho nên mới nhiều chuyện, ta hạ tất nhiên là tin tưởng Như Mặc công tử có đủ năng lực để bảo hộ tốt cho Bắc Dao tiểu thư"

Bắc Dao Quang vốn nghĩ với tính cách của Tư Đồ Y thì sẽ thẹn quá thành giận, phản bác vài câu nên đang chuẩn bị để khẩu chiến với hắn, không ngờ hắn lại là kẻ co được giãn được, nói lời ăn năn, biểu tình lại rất thành khẩn, ngược lại với lời nói sắc bén, phản ứng quá mức của nàng, làm cho Bắc Dao Quang giật mình, thầm than quả là lão hồ ly.

Như Mặc nhìn vẻ mặt của nàng, mỉm cười, giải vây cho nàng "Tư Đồ công tử không cần giải thích, công tử làm vậy cũng vì quá mức quan tâm, lời của Tư Đồ công tử cũng rất đúng, lần này Dao Quang xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cũng do Như Mặc quá mức sơ suất. Hôm nay chúng ta phải rời núi, về sau cũng không biết có cơ hội quay lại đây hay không, hôm qua nghe nói Tư Đồ công tử thích cảnh sắc ở đây, cho nên trang viện nho nhỏ này xin tặng lại cho Tư Đồ công tử, sau này hàng năm xuân tới, Tư Đồ công tử có thể đến đây thưởng thức cảnh đẹp cũng có nơi nghỉ ngơi, chỉ mong Tư Đồ công tử không chê"

Bắc Dao Quang nghe hai người nói chuyện, còn chưa kịp cảm thán cổ nhân nói chuyện quả thật khác xa người hiện đại thì đột nhiên nghe một tiếng thét lớn "Họ Như kia, ngươi không cần quá đáng như vậy, trang viện này vốn là của vương gia ta, các ngươi không biết sử dụng yêu pháp gì, dám đem trang viện của vương gia ta đến đây để sử dụng bây giờ còn muốn tặng cho Vương gia chúng ta, thực sự là khinh người quá đáng. Các ngươi đừng tưởng các ngươi là yêu tinh thì ta sợ các ngươi, có bản lĩnh thì ăn luôn ta đi"


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-99)