Mặt nóng quá, tỷ tỷ sờ!
← Ch.062 | Ch.064 → |
Kim Bảo Nhi ôm Lộ Nhi đi được vài bước, nhíu nhíu mày, không biết là do ảo giác thời tiết hôm nay quá nóng, thân thể nhỏ nhắn trong ngực giống như một cái hỏa lò nho nhỏ bình thường ấm áp, mà mặt hắn mủm mỉm, cũng đỏ bừng, nắm tay nho nhỏ bám chặt trèo lên trên trước ngực của mình, hai mắt nhắm nghiền, lông mi thật dài hơi run động.
"Lộ Nhi, ngươi không sao chứ? Tại sao lại nóng như vậy? Ráng một chút, cũng sắp đến nhà rồi." Vừa dùng ống tay áo che chắn ánh mặt trời nóng rực, vừa gấp rút chạy về phía Kim Gia, trên mặt và trên lưng nàng toát đầy mồ hôi, quần áo lại càng xộc xệt.
"Nóng quá, nóng quá, tỷ tỷ, Lộ Nhi muốn tắm nước lạnh, thật sự rất nóng." Nhẹ nhàng giương mắt lên, hắn nói lầm bầm, lại dùng cái lưỡi màu hồng liếm liếm môi khô nứt, tròng mắt màu đen thoáng qua một tia sáng xanh thẳm.
Đáng chết, hắn đã quên thời gian này hắn phải trốn ở trong phòng, càng tới mùa nóng, pháp lực xà yêu lại càng kém, nếu không phải có đạo hạnh ngàn năm chống đỡ, hắn đã biến về cái dạng hình tròn từ lâu rồi, hiện tại, nhất định phải giảm thân nhiệt xuống mới được.
"Tắm nước lạnh? Không được, cơ thể đang nóng, nếu tắm nước lạnh sẽ sinh bệnh, yên tâm, tỷ tỷ sẽ dặn Phượng nha đầu chuẩn bị nước ấm, như vậy sau khi tắm sẽ không sinh bệnh mà lại rất mát mẻ." nàng sốt ruột chạy vào đại môn, nhìn thấy từ xa Phượng nha đầu đang tưới hoa.
"Đại công tử, tiểu công tử thế nào?" Để bình nước xuống, Phượng nha đầu cũng bị mặt đỏ bừng của Lộ Nhi làm cho sợ hết hồn, lấy tay vừa chạm vào trán của hắn, nhỏ giọng la lớn "Không phải là sốt chứ?"
Cái gì, phát sốt? Tại sao mình lại không nghĩ đến, người bình thường cho dù nóng thế nào cũng sẽ không toàn thân đỏ ửng như thế! Kim Bảo Nhi đứng dưới bóng cây, lấy tay đặt lên trán hắn, trên mặt, còn day nhẹ cánh tay nhỏ bé, trong lòng run lên.
"Nhanh lên, Phượng nha đầu, mau đi tìm đại phu!" Mặc kệ như thế nào, tìm đại phu đến sẽ tốt hơn.
Đại phu? Mặt dù đầu óc có chút mơ hồ nhưng Lộ Nhi vẫn mở mắt to, nhìn thấy Phượng nha đầu lao ra khỏi cửa, hắn không vui uốn éo người muốn nhảy xuống đất.
Chỉ có đụng nước lạnh mới có thể làm tiêu tan khí nóng trên người hắn, không được, không thể trì hoãn được nữa, cảm xúc truyền đến từ trên lưng hắn nhắc nhở hắn rằng vảy rắn trên sống lưng đang dần hiện ra nguyên hình, qua một lúc nữa, tất nhiên sẽ truyền đến trên tay và mặt, cái này không hù được Kim Bảo Nhi mới lạ!
"Lộ Nhi đừng động, ta ôm ngươi trở về phòng nghỉ ngơi trước, chờ đại phu đến xem bệnh rồi sẽ tắm sau." Muốn đem hắn về phòng, nhưng hắn lại giãy dụa, thân hình nho nhỏ trong ngực trượt ra, ngược lại nàng lại có chút nóng nảy.
"Tỷ tỷ, Lộ Nhi muốn đi tiểu một chút." Mắt hắn mở to long lanh lộ ra bộ dáng không thể nhịn được nữa.
Đi tiểu một chút? Trong nháy mắt nàng lúng túng buông lỏng tay, nhìn Lộ Nhi từ trong ngực trượt xuống, còn đang ngạc nhiên, hắn xông về hướng phòng tắm, "Bùm" đẩy cửa phòng chui vào, rồi đóng cửa lại.
Không tốt, bị gạt rồi! sắc mặt nàng hóa đá, vội vàng chạy theo, nàng cứ tưởng rằng cửa được cài then bên trong, nên mới dùng tay đẩy cửa vào một chút, dùng ngón tay chèn vào giữa hai cánh cửa, làm lộ ra một khe hở nhỏ, nhưng mà không thấy then cài.
Nhưng là nàng chỉ ngạc nhiên trong nhất thời, cũng không suy nghĩ nhiều, nhanh chóng đẩy cửa bước vào.
Phòng tắm bên trong phát ra tiếng xì xèo tựa như tiếng sắt nóng được nhúng vào trong nước, nàng híp mắt, xung quanh hơi nước lượn lờ, tựa như một tầng sương mù dày đặc, thấy không rõ khung cảnh xung quanh, nhưng nàng vẫn có thể theo trí nhớ đi từng bước theo hướng hồ tắm. trong lòng âm thầm cảm thấy kỳ quái, Phượng nha đầu chuẩn bị nước nóng từ khi nào, hơn nữa lại tràn đầy như vậy, cho tới bây giờ nàng vẫn chưa từng nhìn thấy nhà tắm phủ đầy sương mù như vậy.
"Lộ Nhi, Lộ Nhi, ngươi ở đâu? Đừng dọa ta, mau ra đây, nước rất nóng, ngàn vạn lần đừng nhảy vào." Nàng mò đến bên hồ, như cũ vẫn không thấy rõ bên trong hồ tắm có người hay không, nàng gấp gáp hô to.
Nhưng mà, kỳ lạ, khi nàng không cẩn thận đụng tay vào trong bồn tắm, nàng cảm thấy rất ấm, cũng không có nóng như trong tưởng tượng của nàng.
Mà bên trong bồn tắm, cũng không có một âm thanh nào đáp lại, kỳ lạ, trong nước ấm đang phát ra tiếng "phù phù", một chuỗi bọt nước trong bồn tắm xông lên.
Đây là xảy ra chuyện gì? Rõ ràng nước ấm không có nóng như vậy, tại sao lại giống như nước đang bị đun sôi? Mi tâm Kim Bảo Nhi nhíu chặt, kinh hoảng nhìn chuỗi bọt nước này, không phải là ... Lộ Nhi rơi vào trong nước chứ?
"Lộ Nhi, Lộ Nhi, ngươi đừng cử động, tỷ tỷ đi cứu ngươi!" Trong đầu trống rỗng, ngay cả áo cũng không cởi ra, định xông vào bồn tắm.
Đột nhiên một bàn tay nhỏ bé giữ bàn tay thô ráp của nàng lại, nhẹ nhàng đặt lên một nơi mềm mại.
"Mặt nóng quá, tỷ tỷ sờ." Âm thanh có chút uể oải nhưng lại mang theo chút nghịch ngợm đột nhiên vang lên, trước mặt nàng, một cái đầu nho nhỏ nhô ra từ trong nước, hắn đang toét miệng lộ ra hàm răng nho nhỏ, bật cười khanh khách.
← Ch. 062 | Ch. 064 → |