Truyện:Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác - Chương 212

Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác
Trọn bộ 299 chương
Chương 212
Người đàn ông giỏi ngụy trang
0.00
(0 votes)


Chương (1-299)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Văn phòng đông lạnh, hơi lạnh đựơc thổi ra từ điều hòa trong văn phòng.

Người đàn ông ngồi trên ghế da đưa lưng về phía bàn làm việc, chỉ thấy hắn có dáng người cao lớn, ở dưới chân là một thế giới phồn hoa.

"Cốc cốc cốc- " Tiếng đập cửa vang lên.

"Vào đi - " Giọng nói không nóng không lạnh, tao nhã dễ nghe.

Cửa văn phòng bị đẩy ra, một cô gái mặc bộ quần áo màu đen mỏng manh, màu đen thần bí tôn lên làn da trắng như tuyết, khêu gợi hấp dẫn của cô ta, cô ta chính là - An Vũ Ân!

"Lãnh Thiên Dục nhúng tay vào chuyện này rồi!" Một tay An Vũ Ân vịn chặt ngực, khẩn trương nói với người đàn ông đang quay lưng về phiá mình.

Cô ta vừa dứt lời, chiếc ghế da xa hoa chậm rãi xoay lại, một gương mặt anh tuấn dị thường hiện ra trước mắt, cái mũi cao thẳng, độ dày môi vừa phải, đôi môi đỏ mọng đang tươi cười khiến người khác xao động, hoa mắt, áo sơ mi đơn giản, da thịt màu đồng gợi cảm.

Hắn và Lăng Thiếu Đường có bộ mặt và hình dáng tương tự nhau, chỉ bất đồng ở chỗ, khí chất trên người Lăng Thiếu Đường khiến người ta choáng váng, run rẩy, cả người anh toát lên khí chất vương giả.

Còn hắn hơn người ở tư thế oai hùng, tuấn mỹ, nhìn qua thì thấy hắn là một người dịu dàng, như bạch mã hoàng tử vậy.

Hắn chính là - Lăng Thiếu Nghị!

Chỉ thấy hắn đứng dậy, chậm rãi đi về phía An Vũ Ân, bên môi vẫn giữ nguyên nụ cười dịu dàng, nhưng những ai hiểu rõ về hắn đều biết, hắn đang tức giận.

Theo bản năng, An Vũ Ân lui về phía sau, cho đến khi bản thân hoàn toàn bị Lăng Thiếu Nghị bức đến góc tường, rốt cuộc cũng không còn đường thối lui.

Lăng Thiếu Nghị vươn cánh tay, vây cô ta trong phạm vi của mình, nụ cười bên môi dần dần khuếch đại, hơi thở của hắn khiến người ta sợ hãi.

"Vũ Ân, cô rất không nghe lời..." Tuy giọng nói của Lăng Thiếu Nghị rất nhẹ, nhưng đó lại như một lời cảnh báo.

"Tôi, tôi chỉ không muốn Kỳ Hinh sinh con cho Lăng Thiếu Đường, tôi..."

Cô ta còn chưa nói xong, hàm dưới đã bị bàn tay to của người đàn ông nâng lên, rồi đột nhiên tay hắn dùng lực: "Cô có biết vì hành vi ngu xuẩn của cô mà chuyện đại sự của tôi bị phá hỏng rồi không, hả?"

Giọng nói trầm thấp, lạnh lẽo, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người khác.

"Lúc đó tôi... lúc đó tôi không suy nghĩ nhiều!" An Vũ Ân dè dặt cẩn trọng trả lời.

"Chậc chậc..." Lăng Thiếu Nghị ra vẻ tiếc hận lắc đầu, một tay đặt trên tường, một tay đang nắm chặt hàm dưới của An Vũ Ân chậm rãi buông lỏng ra, ngón tay thon dài nhàn nhã cởi bỏ cúc áo của cô ta ra.

An Vũ Ân hít vào một hơi, thân thể trở nên cứng ngắc.

Thân hình cao lớn của Lăng Thiếu Nghị dính sát vào người cô ta, hắn cúi đầu xuống nhẹ giọng nói ở bên tai cô ta: "Cô nói lúc đó cô không nghĩ nhiều, là vì cô - từ đầu đã không đem lời nói của tôi đặt vào trong lòng?"

Nói xong, ánh mắt bỗng chốc chuyển lạnh, bàn tay to hung hăng kéo áo ngực của cô ta xuống, không hề lưu tình nắm lấy khối tròn trước ngực cô ta, giống như gắt gao nắm chặt cổ họng của cô ta.

"Đau - đau quá!" An Vũ Ân cau mày, bất lực khẽ hô.

"Đau? Cô còn biết đau sao? Cô cũng biết hiện tại Lăng Thiếu Đường đã hoài nghi tôi rồi, Lãnh Thiên Dục đã cho người điều tra tôi. Tâm huyết nhiều năm như vậy đều uổng phí, trái tim tôi có bao nhiêu đau đớn cô có biết không? Con đàn bà đáng chết, tôi sẽ khiến cho cô đau càng thêm đau!"

Nỗi tức giận trong lòng được Lăng Thiếu Nghị giải phóng ra ngoài, hắn rống giận đồng thời túm lấy An Vũ Ân ném vào phòng nghỉ.

Phòng nghỉ rất lớn, sắc màu u ám, chiếc giường to lớn khiến người ta mơ màng.

An Vũ Ân bị ném xuống giường, lực ném rất mạnh, khiến cô ta cảm thấy đau đớn.

"Lăng Thiếu Nghị, đừng cho là tôi không biết trong lòng anh nghĩ gì, anh mê luyến Kỳ Hinh, cho nên khi biết tôi hại Kỳ Hinh anh mới tức giận như vậy, nội tâm của anh xấu xa thế nào chẳng lẽ tôi không biết sao? Anh yêu chị dâu của mình, thậm chí còn muốn giữ lấy cô ta, Lăng Thiếu Nghị, anh mới chính là người đê tiện..."

"Bốp!" Một cái bạt tai giáng xuống, thể hiện sự tức giận của Lăng Thiếu Nghị.

An Vũ Ân bụm má, trên mặt hiện lên vẻ cô đơn và đau thương.

Lăng Thiếu Nghị híp mắt, tao nhã cởi quần áo, cho đến khi thân hình tinh tráng được lộ ra, giống như thân hình của một model nam khêu gợi.

Hắn chậm rãi dò xét cơ thể An Vũ Ân, khuôn mặt bình thản như chưa có chuyện gì xảy ra. Hắn luôn luôn là người có sức chịu đựng tốt, bằng không, hắn sẽ không ở bên cạnh Lăng Thiếu Đường để cho anh ngược đãi lâu như vậy.

"Chị dâu? Hừ! Không phải trước kia cô cũng suýt thành chị dâu của tôi sao? Nhưng cuối cùng vẫn nằm ở dưới thân thể của tôi rên rỉ không ngừng?" Lời nói của Lăng Thiếu Nghị tràn ngập sự châm chọc và ám muội.

"Tất cả đều là âm mưu của anh!" Trong mắt An Vũ Ân hàm chứa nỗi oán giận, cô ta rống lớn, nói.

"Âm mưu? À - không sai, là âm mưu, nhưng âm mưu này lại được cô biết đến!" Trên mặt Lăng Thiếu Nghị nhìn không ra sự phẫn nộ, giọng nói nhẹ nhàng, chậm chạp.

"À, đúng rồi, cô có biết tôi rất thích phòng nghỉ này không, bởi vì ở đây tôi có thể tùy lúc tùy chỗ nhìn thấy bộ dáng hạ lưu của cô, nghe thấy cô rên rỉ yêu kiều..." Lăng Thiếu Nghị nói xong, dùng một tay bấm điều khiển từ xa, chỉnh cho mặt tường biến thành một màn hình lớn.

Hắn nhẹ nhàng cười, lại ấn xuống một nút, trên màn hình lập tức xuất hiện vô số hình ảnh ám muội, thậm chí còn có tư liệu về hình ảnh, trên mỗi bức ảnh là một người đàn ông khác nhau, nhưng nữ chính lại cố định, tất cả đều là - An Vũ Ân!

*****

Mặt An Vũ Ân trở nên rất khó coi, thân thể của cô ta phát run: "Lăng Thiếu Nghị, rốt cụôc anh muốn thế nào, anh nghĩ rằng tôi sẽ sợ khi anh đem số ảnh này cho Thiếu Đường xem sao?"

Lăng Thiếu Nghị nhướng mi, nhàn nhạt cười lạnh:

"Không, cô nói không sai, nhưng chẳng lẽ cô đã quên tôi đã từng nói, tôi có thể nuôi dưỡng cô, cũng có thể phá hủy cô, nếu những hình ảnh này được truyền khắp toàn bộ thế giới, vậy cô còn có thể làm người mẫu nổi danh không?"

"Anh - "An Vũ Ân tức giận nắm chặt tay.

"Lăng Thiếu Nghị, rốt cụôc anh có lương tâm hay không? Năm đó anh đem số ảnh chụp này đến uy hiếp tôi, thiết kế cách hãm hại Lăng Diêu Hồng, tôi đã không tính. Anh còn bắt tôi rời xa Thiếu Đường, thế cho nên hai bố con bọn họ mới trở mặt thành thù, tôi cũng không tính, hiện tại anh vẫn không chịu buông tha cho tôi, anh quá đáng quá rồi!"

"Tôi quá đáng? Vũ Ân, tất cả đều do cô tự rước lấy, nếu cô an phận ở bên cạnh Lăng Thiếu Đường, không phát sinh quan hệ với người đàn ông khác, thì làm sao tôi có thể bắt đựơc nhược điểm của cô? Cô hợp tác với tôi chẳng qua cũng chỉ là vì tiền!"

Lăng Thiếu Nghị cười lạnh lùng, giống như nụ cười của ác ma.

An Vũ Ân không nói đựơc gì, đúng vậy, lúc trước khi Lăng Thiếu Đường theo đuổi cô ta, cô ta đã cảm thấy rất hạnh phúc, không những thế, cô ta còn bị đồng tiền lấp đầy hai mắt.

Nhưng mà, từ sau khi đến nước Mĩ, mỗi ngày Lăng Thiếu Đường đều bận công việc, thời gian ở bên cô ta càng ngày càng ít, tuy ở bên cạnh Lăng Thiếu Đường, cô ta chiếm được rất nhiều vật chất, nhưng tình cảm lại hư không, vì thế cô ta lén lút qua lại với những người đàn ông khác ở sau lưng Lăng Thiếu Đường.

Nhưng mà cô ta tuyệt đối không thể ngờ, tất cả mọi chuyện Lăng Thiếu Nghị đều biết, đó chính là công cụ để hắn uy hiếp cô ta, người đàn ông tuấn dật này, có bề ngoài dịu dàng, nhưng bên trong lại đáng sợ như ma quỷ!

Lúc hắn mang theo chứng cứ này đến gặp An Vũ Ân, cô ta liền biết được vận mệnh của mình sau này.

Dựa theo yêu cầu của hắn, cô ta bỏ thuốc mê vào cốc nước của Lăng Diêu Hồng, mục đích là muốn Lăng Thiếu Đường hiểu lầm bố anh đã cường bạo người phụ nữ mà anh yêu thương.

Nhưng mà, tối hôm đó, Lăng Thiếu Nghị lại tìm được sự thỏa mãn ở bên thân thể An Vũ Ân, hắn không bận tâm cô ta sắp trở thành chị dâu của hắn, không kiêng nể gì giữ lấy thân thể cô ta, nhưng mà không biết từ lúc nào, cô ta cảm thấy xấu hổ vì mình không kháng cự mà còn hùa theo, ngày thứ hai, cô ta mang dấu hôn Lăng Thiếu Nghị để lại trên thân thể mình đi gặp Lăng Thiếu Đường!

Sau khi rời khỏi Lăng Thiếu Đường, cô ta chỉ có thể đi theo Lăng Thiếu Nghị, bởi vì cô ta cần tiền, cần đường đi, mà những thứ này Lăng Thiếu Nghị hoàn toàn có thể cho cô ta. Hắn nuôi dưỡng cô ta, hoàn thành giấc mộng của cô ta, để cô ta trở thành người của công chúng, mà sau lưng, cô ta là công cụ thỏa mãn dục vọng vô điều kiện của Lăng Thiếu Nghị!

Đôi mắt của An Vũ Ân càng ngày càng tối, trong lòng cũng dâng lên cảm giác khổ sở, đúng là gieo nhân nào gặt quả ấy.

Lăng Thiếu Nghị thấy bộ dáng này của cô ta, khóe môi hơi nhếch lên: "Thế nào? Lương tâm cắn rứt sao? Nhưng mà đã quá chậm rồi, hiện tại cô chỉ có thể nghe lời tôi nói! Biết không!"

An Vũ Ân nhìn Lăng Thiếu Nghị tươi cười, nỗi bất an trong lòng càng khuếch càng lớn.

"Thiếu Nghị, chúng ta đấu không lại Lăng Thiếu Đường, hắn đã hoài nghi chúng ta, như vậy chỉ cần chúng ta hành động thiếu suy nghĩ một chút, cũng sẽ bị hắn bắt được nhược điểm!"

"Cô cho rằng tôi có thể thu tay lại sao? Sở dĩ Lăng Thiếu Đường không hành động, là vì hắn không có chứng cứ xác thực, nhưng mà có người đến báo tin cho tôi biết, cái chết của Tuyên Tử Dương là chứng cứ để lên án tôi, hiện tại hắn chưa thể tìm ra bằng chứng, nhưng nếu chứng cớ bị Lăng Thiếu Đường tìm được, như vậy tôi và cô sẽ c1o kết cục như thế nào, thử nghĩ đi!" Ánh mắt hắn sắc bén như một con dao.

Toàn thân An Vũ Ân run lên, nếu đúng như lời hắn nói, cô ta sẽ mất đi địa vị, danh tiếng, tiền tài, thậm chí mất đi cả sự tín nhiệm của Tiểu Phong!

Không! Đây là một chuyện rất đáng sợ!

"Cho nên - ngàn vạn lần cô đừng bao giờ có hành động ngu xuẩn gì nữa, bằng không, tôi không chỉ hủy hoại cô, ngay cả Tiểu Phong cũng chạy trời không khỏi nắng!" Lăng Thiếu Nghị tàn nhẫn nói.

Sắc mặt An Vũ Ân trở nên đau thương khó coi: "Thiếu Nghị, anh không thể đối xử với Tiểu Phong như vậy được, nó là con trai ruột của anh!"

Lăng Thiếu Nghị mỉm cười, hắn lạnh lùng đứng ở trên đầu giường, thân hình cao lớn tạo ra áp lực rất lớn cho An Vũ Ân: "Cô lại quên rồi sao, Tiểu Phong - là con trai của Lăng Thiếu Đường!"

"Anh..." An Vũ Ân đè tay lên ngực, đau lòng nhìn hắn.

"Vũ Ân, phụ nữ nghe lời mới đáng để tôi yêu thương, hiểu không?" Tiếng nói trầm thấp của Lăng Thiếu Nghị khiến người ta phải sợ hãi, mục đích của hắn rất đơn giản, chính là loại trừ Lăng Thiếu Đường, để đạt tới mục đích này, hắn có thể hy sinh bất luận kẻ nào.

An Vũ Ân giật mình, Lăng Thiếu Nghị cúi người nói ở bên tai cô ta: "Chủ động cởi quần áo của cô ra!"

Trong mệnh lệnh mang theo sự tàn nhẫn nhục nhã.

An Vũ Ân máy móc chậm rãi cởi quần áo của mình ra, mặc cho Lăng Thiếu Nghị áp mình dưới thân thể hắn.

"Vũ Ân, đừng cho rằng cô là người phụ nữ thuần khiết, cô có biết vì sao sau khi cô lên giường với nhiều người đàn ông như vậy tôi vẫn có thể chạm vào cô không?" Khóe môi Lăng Thiếu Nghị hiện lên nụ cười tà ác, bàn tay to hung hăng nắm lấy nơi đầy đặn của cô ta.

An Vũ Ân tan nát cõi lòng nhìn Lăng Thiếu Nghị.

Mặt Lăng Thiếu Nghị rất lạnh và phóng đãng, hắn tàn nhẫn nói ở bên tai cô ta: "Rất đơn giản, tôi muốn cho Lăng Thiếu Đường biết, người phụ nữ của hắn dâm đãng cỡ nào... ai cũng có thể lấy làm chồng!"

Cùng với nụ cười tàn nhẫn, ánh mắt lạnh lùng, hắn đem vật cực đại của bản thân cắm vào chỗ sâu nhất của cô ta, không chút lưu tình.

"A!!!" An Vũ Ân cảm thấy đau xót cùng với khoái cảm chết người.

"Vũ Ân, cô thật phóng đãng!" Lăng Thiếu Nghị lạnh lùng nói, động tác càng thêm điên cuồng, một lần so với một lần càng mạnh mẽ hơn.

Lại một lần nữa An Vũ Ân bị lạc trong sự điên cuồng của Lăng Thiếu Nghị.

Crypto.com Exchange

Chương (1-299)