Truyện:Vợ Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen - Chương 021

Vợ Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen
Trọn bộ 114 chương
Chương 021
An bài
0.00
(0 votes)


Chương (1-114)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Trên hành lang, nhìn thấy thủ lĩnh thư ký của tổng giám đốc cầm Laptop và một xấp tài liệu trong tay, mỉm cười đi tới, tất cả mọi người đều mỉm cười chào hỏi, đây chính là thủ lĩnh thư ký của tổng giám đốc, ai không muốn lấy lòng cô, hi vọng cô có thể nói vài lời hữu ích trước mặt tổng giám đốc, để cho bọn họ nhanh chóng thăng chức.

Nhìn mọi người đều tỏ vẻ lấy lòng cô, Liên Y Na ngẩng đầu ưỡn ngực, ánh mắt cao ngạo mà mỉm cười gật đầu, đúng, đây chính là Liền Y Na cô, người phụ nữ có tự tin chiếu lấp lánh, chỉ có cô mới xứng với tổng giám đốc.

Trong phòng họp to lớn, Thẩm Dật Thần ngồi trên ghế cao, dưới tay anh là hai hàng người tuổi tác khác nhau, những người này đều là cán bộ cao cấp của công ty, trong đó có nam có nữ, trẻ có già có.

Chỉ cần có năng lực, dù là thân phận gì, giới tính gì, số tuổi nào cũng có thể tiến vào cao ốc này làm việc, trở thành một thành viên trong ' tập đoàn Thần Thoại '.

Dĩ nhiên còn có một điều kiện quan trọng, đó chính là có thể trôi qua khảo nghiệm của chính tổng giám đốc ' tập đoàn Thần Thoại ' Thẩm Dật Thần, nếu không tất cả đều là uổng công.

Những người có thể ngồi trong phòng hội nghị hôm nay đều là người tự bò lên và được Thẩm Dật Thần công nhận, rất nhiều hạng mục trong công ty không thiếu được bọn họ tham dự.

Thẩm Dật Thần ngồi ở chỗ ngồi của mình, một cái tay đặt ở trên bàn hội nghị gõ gõ, trong phòng họp to an tĩnh chỉ nghe thấy tiếng gõ tựa hồ không có chút quy luật nào của anh, ánh mắt anh liếc về phía nhân viên ngồi ở hai bên, thu hết những vẻ mặt hoảng sợ, bình tĩnh, nóng nảy, mong đợi của họ vào đáy mắt.

Thư ký Liên Y Na ngồi ở cạnh bàn ăn lấy ra Laptop sẵn sàng đón quân địch, tùy thời chuẩn bị ghi chép nội dung của hội nghị, không hề thấy kỳ quái đối với việc Thẩm Dật Thần đi vào bên trong phòng họp, mười phút vẫn không nói một câu, tựa hồ đây là chuyện thường xảy ra.

Nhân viên phía dưới bị Thẩm Dật Thần nhìn có chút hốt hoảng, mỗi một lần nghe được phải đi họp, chân của bọn họ sẽ không kiềm hãm được nhũn ra, bọn họ thật sự là không cách nào chịu được khí thế mạnh mẽ này của tổng giám đốc, giống như là từ địa ngục luyện ra, áp bức đến bọn họ cũng không dám dùng sức hô hấp, lo lắng sơ ý một chút đắc tội Tổng giám đốc đại nhân thì sẽ không thể lăn lộn ở thành A.

Ai không biết tổng giám đốc là người giàu có cấp thế giới, khẩy khẩy ngón tay là có thể làm cho bọn họ không thể sống nổi trên thế giới này, bọn họ có thể không sống, nhưng một nhà già trẻ trong nhà phải sống.

Rõ ràng anh không nói gì, nhưng bọn họ vẫn cảm thấy phát run, chỉ cần ánh mắt cũng đủ để cho bọn họ sợ, càng thêm đừng nhắc tới thanh âm lạnh băng kia, âm trầm giống như tới từ địa ngục, loại cuộc sống này lúc nào thì là một cuối a! Mọi người đang trong lòng thầm nghĩ.

Đến lúc nhân viên đã sờ trán lau mồ hôi không biết bao nhiêu llần, thanh âm lạnh như băng của Thẩm Dật Thần truyền tới: "Trương quản lý, về sau, vụ 'vườn hoa Cẩn Thần' do anh tiếp tục phụ trách, có cái gì không hiểu có thể hỏi Liên thư ký. "

Trương quản lý bị gọi tên không kiêu ngạo không tự ti đứng lên, trầm ổn nói: "Dạ, tổng giám đốc. ".

Mặc dù giờ phút này anh cũng rất sợ khí thế mạnh mẽ phát ra trên người tổng giám đốc, nhưng anh lại không thể biểu hiện ra, ngay cả ở trước mặt tổng giám đốc đều sợ hãi rụt rè, tổng giám đốc làm sao có thể đặt trách nhiệm nặng nề vào trên người của anh, nếu muốn có điểm dừng chân tốt hơn ở ' tập đoàn Thần Thoại ', đường ra duy nhất chính là lấy được sự trọng dụng của tổng giám đốc.

Giờ phút này càng thêm hiến anh nghi ngờ chính là vì cái gì phải giao vụ 'vườn hoa Cẩn Thần' mà anh xem trọng nhất giao cho anh làm, tổng giám đốc không phải quan tâm vụ này nhất sao? Mọi chuyện đều tự mình xác nhận.

Càng thêm khiến anh khó hiểu là công trình này tựa hồ có ý nghĩa không tầm thường nào đó, bởi vì anh đã phát hiện công trình có tên của tổng giám đốc, mà chữ 'Cẩn' kia là có ý gì? Tên người sao?

Những thứ này đều là điều anh nên quan tâm, hiện tại tổng giám đốc giao vụ quan trọng như thế vào trên tay của anh, như vậy anh sẽ phải làm thật tốt, ngàn vạn lần không thể khiến tổng giám đốc thất vọng mới phải.

Những người khác nhìn thấy Thẩm Dật Thần giao vụ trọng đại như thế cho Trương quản lý, trong lòng âm thầm ghen tỵ, đồng thời cũng cung kính chờ đợi anh phân phó khác.

"Liên thư ký! Phát tài liệu đi"

"Dạ, tổng giám đốc. " Liên Y Na cầm trong tay một xấp tư liệu gioa cho từng cán bộ cao cấp trong phòng họp, sau đó cung kính đứng ở bên cạnh Thẩm Dật Thần chờ đợi phân phó của anh.

"Mấy ngày tới tô không có ở công ty, chuyện của công ty đều giao cho giám đốc trực tiếp phụ trách, có chuyện gì mọi người có thể đi tìm anh ta, những thứ này đều là công việc của từng người, hi vọng chờ khi tôi trở lại, mọi người cần hoàn thành tốt, công ty luôn luôn không nuôi người vô dụng. " Thẩm Dật Thần nhìn bọn họ lạnh như băng nói.

Mấy câu nói ngắn ngủn khiến cho bọn họ từ thiên đường tới địa ngục, cao hứng là rốt cuộc không cần chịu khí thế mạnh mẽ làm người ta hít thở không thông của tổng giám đốc, ưu sầu là nếu bọn họ không hoàn thành nhiệm vụ lần này thật tốt, bọn họ phải trở về nhà.

Lão tổng đã lên tiếng, bọn họ làm hạ thuộc nào dám có ý kiến, không thể làm gì khác hơn là ngoan ngoãn bày tỏ sẽ cố gắng hoàn thành công việc, nhiệm vụ vừa đến tay, thật là có người vui mừng có người buồn, vui mừng chính là có thể được an bài nhiệm vụ trọng đại, bày tỏ tổng giám đốc đã bắt đầu coi trọng mình, ưu sầu là nhiệm vụ quá khó khăn, kết thúc không thành sẽ phải cuốn gói về nhà, thật là chuyện khổ não.

Liên Y Na đứng ở bên cạnh nghe được lời nói của Thẩm Dật Thần, liền nhìn anh, mấy ngày tới không ở đây, anh có chuyện gì nhỉ, từ khi cô bắt đầu làm thư ký cho anh, trừ hai năm trước anh có một đoạn thời gian không có vào công ty ra, vẫn luôn là đến sớm về sớm, chưa từng vắng mặt, gió mặc gió, hiện tại lại thêm mấy ngày, đến tột cùng là chuyện gì đấy.

Anh là người nhiệt tình yêu thương công việc, điển hình hoàng tử băng sơn kiêm công việc điên cuồng, anh không có ở công ty là muốn đi đây, đi với ai, chẳng lẽ là phụ nữ?

Lần đầu tiên, trong lòng Liên Y Na có cảm giác nguy cơ, nhưng là cô biết cô không có tư cách hỏi, hôm nay cô đã làm sai rất nhiều chuyện rồi, nếu như phá vỡ quy củ của tổng giám đốc, hỏi anh một chút chuyện riêng, nhất định sẽ bị anh cho cuốn gói, cô thông minh lựa chọn tình nguyện suy đoán ở trong lòng mình, dù trong lòng thật chua cũng không hỏi anh.

Thẩm Dật Thần nhìn nhân viên cúi đầu phàn nàn, sau đó đứng lên đi ra khỏi phòng làm việc, anh còn có một số văn kiện chưa hoàn thành, nếu không anh đã sớm chạy như bay về nhà, mới ra ngoài hơn một giờ, anh cũng đã nhớ bảo bối của anh đến điên, xem ra phải thêm sức lực rồi, tranh thủ về nhà sớm ăn cơm trưa với cô, sau đó thì đi du lịch giải sầu.

*****

Hồ Cẩn Huyên xem xong phim truyền hình, cảm thấy vô cùng nhàm chán, vì vậy cầm điều khiển ti vi tắt TV, đứng dậy, vươn vươn lưng mỏi, từ từ đi tới thư phòng trên lầu.

Đợi Thần trở lại còn lâu, chơi vi tính tốt hơn, xem thử có chuyện gì hay không, thuận tiện nghiên cứu những địa điểm cảnh sắc đẹp.

Hồ Cẩn Huyên đi vào thư phòng, thoải mái ngồi trên trên ghế, mở Laptop trên bàn, trong chốc lát, màn ảnh nhắc nhở phải nhập mật mã mới mở được, nàng nhanh chóng gõ mật mã, không cần phải nói, Thần nhất trí mật mã là ngày hai người gặp nhau, nếu như không phải, bằng kỹ thuật máy tính của cô cũng có thể nhanh chóng giải mật mã.

Trong chốc lát, hình ảnh hai vợ chồng thân mật ôm nhau xuất hiện trên màn hình, trong tấm ảnh nàng cười thật ngọt ngào, mà ánh mắt của anh khắc sâu nhu tình và yêu say đắm có thể chìm chết người, không phải cô khoe khoang, bọn họ thật sự là một đôi trời đất tạo nên, hắc hắc hắc....... Này...... Đây quả thực không giống người phàm nha, một đôi Thần Tiên Quyến Lữ (một đôi tiên nhân), nàng đã rất dễ nhìn rồi, anh càng giống thần hơn, làm người ta nhịn không được lâm vào đôi mắt tĩnh mịch kia.

Quả nhiên cô đoán không sai, mật mã chính là ngày các cô gặp nhau, ha ha ha...... Người ngoài khẳng định không đoán được anh sẽ tạo mật mã đơn giản mà có ý nghĩa như vậy. Bên trong đều là tài liệu về công ty, người khác không cách nào biết được. Bởi vì nếu nhập sai mật mã, số liệu máy tính sẽ lập tức bị tiêu hủy, cô phát hiện ra tính năng này, hoàn hảo cô không gõ sai, nếu không tài liệu của anh sẽ bị cô làm hỏng, không biết anh có bản dự phòng hay không.

Bất kể, nếu anh đem máy tính đặt ở thư phòng, mà trừ bọn họ, những người khác không thể tiến vào, như vậy anh không thể không biết cô có lúc sẽ dùng đến máy tính. Hơn nữa cô cũng không quên, lúc Thần ra khỏi cửa có nói nếu cô nhàm chán có thể chơi máy tính, như vậy anh không lo lắng trong máy tính có tài liệu bị cô thấy, cô cũng không cần bận tâm, xem thử có gì chơi không.

Hồ Cẩn Huyên nhanh chóng vào một địa chỉ trang web, sau đó vào tài khoản và mật mã, máy tính lập tức giúp cô xem, rất nhanh cô đã vào cơ sở dữ liệu trung tâm.

Hồ Cẩn Huyên mới đăng nhập một lát, liền có người chộp được, một câu văn nhạo báng lập tức xuất hiện trên màn hình.

' Này, Cẩn, cậu không phải phục vụ ông xã sao? '

Hồ Cẩn Huyên bất đắc dĩ gõ vào ' Anh ấy đã đi công ty. '.

Đám người này thường giễu cợt ông xã cô thích dính lấy cô. Mặc dù đây là sự thật, nhưng cô nghĩ tới việc bọn họ cười nhạo liền nhức đầu, ông xã thân yêu dính cô, có nghĩa là mị lực của cô lớn, đám người này ngày ngày nói chuyện này, thôi đi, đỏ mắt ghen tỵ a.

' Ah...... Tớ nói đâu sai, làm sao cậu lại rãnh rỗi chới máy tính, nguyên lai là ông xã hay dính cậu không có ở đây a, nghe nói anh ấy rất bá đạo, ở nhà thời thời khắc khắc cũng dính lấy cậu không tha, ha ha ha...... Tớ còn đang suy nghĩ cậu có phải thừa dịp anh ấy đi vệ sinh mới có thể lướt Web hay không. '

'...... ' Hồ Cẩn Huyên im lặng trợn trắng mắt, giọng điệu này kỳ dị thế nào, rõ ràng chính là giễu cợt ý của cô.

' Không phải nói đi chơi sao? Định đi nơi đâu à? ' Quý Tự San nói vào, cô cũng muốn ra ngoài chơi, không biết các cô có đi chung một chỗ, có thể gặp nhau hay không. Rất kỳ quái Hồ Chính Phong luôn theo sau cô lúc ẩn lúc hiện, làm cô rất phiền lòng, cô muốn thoát khỏi anh ta.

' Còn chưa quyết định, anh ấy đến công ty xử lý công việc, đoán chừng hôm nay đi! Xem xét lại một chút tình rồi nói sau, ai nha, thật nhàm chán ~' Hồ Cẩn Huyên vội vàng chuyển đề tài, để tránh cô tiếp tục bị trêu chọc.

' Nhàm chán a, dĩ nhiên nhàm chán, ông xã nhà cậu không dính cậu nha, Cẩn chẳng lẽ cũng rất dính người kia sao? '

'....... . ' cái này cũng bị cô quay trở lại?

' Không nói lời nào chính là chấp nhận, hi hi hi...... Thật bị tớ đoán trúng rồi. ' ở một máy tính khác, Quý Tự San cười mờ ám gõ bàn.

' Cậu ở đây nói nhảm cái gì, không nói, tớ muốn xem có địa điểm du lịch nào tốt không. ' Hồ Cẩn Huyên cười viết, sau đó rời khỏi trang web.

"Bảo bối, đang làm gì đó?" Không biết Thẩm Dật Thần từ lúc nào xuất hiện đột nhiên đứng bên người Hồ Cẩn Huyên, từ phía sau ôm lấy thân thể mềm mại của cô, tựa đầu nhẹ nhàng gác lên vai cô, ngửi mùi thơm nhàn nhạt phát ra từ người cô.

"Ách, o o ~ anh vào hồi nào? Sao không có tiếng động, làm em sợ giật mình. " Hồ Cẩn Huyên vỗ ngực sẳng giọng.

Chẳng lẽ công lực của cô giảm xuống, nếu không anh vào thư phòng lúc nào cũng không biết, không biết anh có nhìn thấy nội dung nói chuyện phiếm vừa rồi hay không. Đó không phải đơn giản là nói chuyện phiếm, bên trong còn có một chút giới thiệu về tổ chức, nếu bị anh nhìn thấy, dựa vào tài trí thông minh khẳng định không cần mất nhiều thời gian là có thể phát hiện thân phận của cô, Hồ Cẩn Huyên lo lắng thầm nghĩ.

"Anh vừa vào, xem em một bộ rất chuyên chú, ngay cả anh lớn tiếng mở cửa đi vào cũng không nghe được, đúng rồi, em vẫn chưa trả lời anh, em ở đây làm gì đó?" Thẩm Dật Thần vừa nghịch mái tóc như tơ của cô, không chút để ý nói.

Anh vừa về tới nhà liền tìm cô, kết quả qua cửa thư phòng nhìn thấy cô ở bên trong, hơn nữa bộ dáng chuyên chú, anh đột nhiên tò mò cô rốt cuộc đang làm gì, cho nên mới thả chậm bước chân, dấu đi hơi thở của mình lặng lẽ đến sau lưng cô.

Quả nhiên anh nhìn thấy Huyên cùng một người tên là Quý Tự San nói chuyện, địa chỉ trang web anh đã nhớ kỹ, từ cách họ nói chuyện phiếm có thể nhìn ra họ rất thân quen, chẳng lẽ là bạn của Huyên? Xem ra phải thăm dò, anh hi vọng có thể biết tất cả mọi chuyện của Huyên, như vậy mới có cảm giác an toàn. Cho dù cô không muốn anh biết, anh sẽ giả vờ không biết.

Crypto.com Exchange

Chương (1-114)