Nguyên nhân
← Ch.15 | Ch.17 → |
Đường Hi tựa vào Lục Quân nói nhỏ:
- Lục Quân..
- Gì? - Lục Quân quay xuống nhìn nàng.
- Nếu có mệnh hệ gì, anh nhất định không được để Lãnh Phong giết em nhé?
-...
- Lục Quân?
- Được! Em kể cho bọn anh đi!
Nàng thở dài, bắt đầu kể:
- Trần Từ Trí và Tiểu Vy khi còn học họ từng là một cặp. Tiểu Vy lúc đó rất yêu anh ta, người ngoài nhìn vào đều nói họ rất hạnh phúc. Nhưng đâu có ai biết rằng anh ta lại đi yêu cô gái khác xinh đẹp hơn, vì lúc đó Tiểu Vy hoàn toàn đối lập với bây giờ, Tiểu Vy luôn đeo kính và buộc tóc đơn giản, ăn mặc rất bảo thủ. Anh ta yêu cô gái khác, và công khai với Tiểu Vy điều đó, anh ta nói rằng anh ta chưa bao giờ yêu Tiểu Vy, tất cả chỉ là do vụ cá cược với đám con trai trong lớp...
Đến đây, Đường Hi nắm chặt váy, cố gắng nén nhịn cơn thù hận:
- Sau đó, Tiểu An tìm gặp hắn, nói rằng Tiểu Vy rất yêu hắn. Nhưng tên khốn đó không hề nói gì mà bỏ đi. Và vì tên khốn đó mà Tiểu Vy... tự kết liễu mình...
Lục Quân cùng Khải Bình có phần sửng sốt nhìn Tiểu Vy, riêng Lãnh Phong vẫn im lặng, ánh mắt trầm xuống, đưa tay kéo Tiểu Vy lại gần hơn. Đường Hi vẫn tiếp tục:
- Tiểu Vy được em đưa tới bệnh viện. Bạch gia nghe tin này lập tức đưa Tiểu Vy đi nơi khác, cách ly với Từ Trí. Bạch gia biết em nên về sau em vẫn được liên lạc với Tiểu Vy. Tiểu An cũng từ đó đi theo bảo vệ Tiểu Vy. Cho đến khi tại nạn đó xảy ra...
Đường Hi nhắm mắt, dựa đầu vào lòng Lục Quân, khẽ nói với Khải Bình:
- Khải Bình, em xin lỗi! Sinh nhật anh mà em lại nói về chuyện này..
- Không sao! Là anh tự nguyện mà! - Khải Bình cười.
Còn hắn, hắn vẫn ngồi đó, im lặng nhìn Tiểu Vy. Hắn đã hiểu, hắn hiểu tại sao Tiểu An lại đi theo bảo vệ nàng, Tiểu An sợ nàng lại một lần nữa bị thương mà rời đi. Vì vậy chỉ cần dựa vào biểu cảm của nàng, chỉ cần nàng vui hay sợ hãi, cũng sẽ quyết định sự sống của người nào đó dưới họng súng của Tiểu An. Hắn khẽ mỉm cười
Đúng vậy!
Hắn và Tiểu An hành động đều có chung một mục đích.
Mãi sẽ là vậy..
-------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Nàng đang ngủ, thấy cơ thể như bị đè nén khó thở. Không mở mắt, nàng nói:
- Lãnh Phong...
- Anh đây - Giọng nói hắn vọng bên tai nàng.
- Ưm.. Em đang mệt lắm. - Nàng cố đẩy hắn ra, xoay người định ngủ tiếp.
Hắn nào đâu có muốn nàng ngủ. Cười tà, hắn mở tủ, lấy ra một gói khoai tây chiên cùng một đĩa phim.
- Em ngủ như vậy, lấy ai xem phim New Moon cùng anh đây?
Nàng kéo chăn, cuộn tròn như kén, giọng nói lười nhiếc vang lên:
- Aizz! Em xem cái đó rồi!
- Là phần 2 nha!
-...
- Thôi vậy! Anh xem một mình!
- Ahh! Em xem với! - Nàng bật dậy. New Moon 2 nàng chưa có xem a. Nàng bây giờ mới mở mắt tiếp xúc với thế giới thân thuộc, dĩ nhiên là phòng hắn. Có lẽ hắn đã đem nàng về lúc nàng vẫn ngủ.
Nàng ngồi lên đùi hắn xem phim, thỉnh thoảng lại ngoan ngoãn mở miệng nhận miếng khoai chiên từ tay hắn, nàng đang xem cảnh nhân vật Jacob biến thành sói để bảo vệ Bella. Nàng quay ra nhìn Lãnh Phong, rồi lại nhìn Jacob. Cuối cùng nàng nói với hắn:
- Anh biết không? Anh có thể đóng thành người sói đấy!
- Vậy sao?
- Đúng a! Nhìn đi! Anh với cậu ta chẳng khác gì nhau! - Nàng chỉ chỉ.
- Vậy ư? Em có muốn xem anh biến thành sói không? - Hắn cười, đưa tay xoa xoa cằm nhỏ xinh của nàng.
Nàng dĩ nhiên hiểu được ý tứ trong lời nói của hắn. Đỏ mặt đập vào ngực hắn:
- Em không nói cái đó! Anh vạm vỡ vậy và bảnh trai như vậy, không đóng phim thì uổng quá!
- Được! Nhưng mỗi lần anh biến thành sói đều không thể mang quần áo. Vậy lúc anh biến thành người thì sao đây? Em nếu muốn xem cảnh đó cũng được.. - Hắn cười tà.
Nàng giờ đỏ mặt thêm nữa, lại đánh vào ngực hắn:
- Anh có thể thôi nói những vấn đề đó không?
- Anh có thể thôi nhưng mà em là đang xem New Moon đó! - Hắn chỉ vào màn hình chiếu cảnh Jacob bị thương mà biến trở lại thành người, và tất nhiên là...
- Sao anh toàn rắc vào đầu em những thứ xấu vậy?
- Anh làm ư? - Hắn cười lớn hơn.
- Đúng vậy! Anh luôn bắt nạt em, giờ thì em biết đủ thứ rồi anh còn chưa thỏa mãn là sao? - Nàng liếc xéo hắn.
- Tất nhiên rồi! Nhưng lần đó là ai xấu xa mới lâm vào cảnh này chứ? - Hắn nhớ lại cảnh nàng uống rượu say, cười khẩy.
- Anh! Lần đó là em uống nhầm ly cocktail do đám bạn của Lãnh Tư bày trò thôi!
- Cho là vậy đi! Anh biến thành sói nhé? - Hắn vẽ theo đường cong người nàng.
- Thôi xin! Anh đâu phải là sói!
- Ồ! 90% đàn ông cho dù có hiền lành đến đâu thì trên giường sẽ thành dã lang cả thôi! - Hắn thuận đà, ẩy nàng xuống.
- Vậy còn 10% còn lại? - Nàng nhìn tivi bị hắn tắt đi, ảo não.
- Họ là bất lực.
-...
Cuối cùng, Tiểu Vy cũng không thể ngăn cản tính cầm thú của người nào đó. Đành phải thuận chiều theo ý hắn. Và câu nói của hắn đã thành bài học cho nàng, cụ thể như sau:
Nàng: Nhẹ một chút đi!
Hắn: Anh sẽ thật nhẹ nhàng..
2 phút sau...
Nàng: Em muốn tắt đèn!
Hắn: Để đó! Anh muốn nhìn em!
Nàng: Nhẹ chút đi... Phong...
Hắn:...
5 phút sau...
Nàng: Dừng lại! Em chịu không được! Anh khỏe quá à!
Hắn: Em nghĩ anh sẽ dừng sao?
Nàng: Nhẹ chút đi...
Hắn: Bạch Tiểu Vy! Thứ nhất, đàn ông trên giường đều là cầm thú. Thứ hai, 99% lời nói của đàn ông trên giường là không đáng tin! Vì vậy em ngậm miệng cho anh!
Nàng:...
Những lời này, nàng là ghi nhớ a... T. T
← Ch. 15 | Ch. 17 → |