← Ch.30 | Ch.32 → |
"Chị dâu, em khẩn trương..."
"Khẩn trương cái gì, đây là thời khắc quan trọng nhất trong cuộc đời của người phụ nữ!"
"Giày cao gót rất cao! Em sẽ té!"
"[0. 0] mang giầy đế thấp, áo cưới khó coi!"
"[=. =] em đây đổi bộ khác..."
"Ô ô ô... Em dâu, em không thích áo cưới chị chọn sao? Thân mến! Thân mến!"
"Được được được... Em mặc! Em mặc!"
Hôn lễ của Kira và Itachi được cử hành ngay tại gia tộc Zoldyck, hoa đồng là bạn học Illu, dâu phụ và rể phụ là vợ chồng Silva, người chủ trì hôn lễ là Gotou.
Thân là cô dâu Kira khóc không ra nước mắt, cô đạp giày cao gót gần 10 cm y như đi cà kheo, Kikyou chống đỡ bụng to cực kỳ khí phách đỡ lấy Kira, làm cho người ta không khỏi có chút xấu hổ, rốt cuộc người nào mới là cô dâu đây?
Khi Kira nhìn đến Itachi đại thần mặc âu phục, tóc cắt ngắn liền ngây ngẩn cả người, cô thốt ra: "Thật con mẹ nó họa thủy! Càng ngày càng họa thủy!"
Mọi người ở đây nhịn không được giật giật khóe miệng, sao lời ca ngợi này nghe không được tự nhiên như thế...
Giây tiếp theo cô liền gặp báo ứng, một cước giẫm lên mép váy, cả người ngã sấp xuống, cũng may Itachi tay mắt lanh lẹ đỡ lấy cô.
"Itachi. Zoldyck, anh có nguyện ý cưới Kira. Zoldyck làm vợ, bất luận sinh lão bệnh tử, làm bạn cả đời sao?" Gotou mở miệng.
Itachi còn chưa kịp trả lời, chỉ nghe Kira cao giọng nói: "Phải hỏi anh ấy có nguyện ý đem toàn bộ tài sản mà mình có cho tôi sao, nguyện ý cả đời đều kiếm tiền cho tôi sao, nguyện ý chỉ bảo vệ một mình tôi sao?"
Gotou hắc tuyến nhìn Kira, hắn mới là MC nha!
Phảng phất như biết cô sẽ nói vậy, Itachi cười nhạt: "Anh nguyện ý."
Ở đây không người nào không tán thưởng, người đàn ông này thật tốt! Thế nhưng Kira lại cảm thấy việc này có chút không đúng...
Chỉ nghe Itachi ở bên tai cô nhẹ giọng nói: "Tiền quan trọng hơn anh? Hửm?"
Cả người run lên, Kira lập tức cảm thấy được việc lớn không tốt, đáng tiếc, Gotou vì bảo vệ tôn nghiêm MC của mình, cao giọng mở miệng: "Kira. Zoldyck, cô có nguyện ý gả cho Itachi. Zoldyck, bất luận sinh lão bệnh tử, làm bạn cả đời sao?"
Itachi bỗng nhiên mở miệng: "Thêm một điều, phải ngoan ngoãn nghe lời."
Ở đây không người nào không đấm ngực dậm chân, đôi vợ chồng này thật sự là cực phẩm! Tai họa như vậy nên buộc chung với nhau!
Kira nhìn Itachi đại thần tươi cười như tẩm gió xuân, hít hít cái mũi: "Em nguyện ý."
Trong lòng cô đang nhỏ máu đấy, cô còn chưa đủ nghe lời sao? Người không rõ chân tướng cho rằng cô vui mừng mà khóc, Illumi thiếu niên không có ý tốt nở nụ cười, dì út, lễ vật tân hôn đặt ở tân phòng các người, hy vọng dì có được một đêm tân hôn suốt đời khó quên!
"Hai bên trao đổi nhẫn cưới!"
"Chú rể hôn môi cô dâu!"
Trong hôn lễ đầu óc Kira hoàn toàn choáng váng, trái lại Itachi, đỡ lấy vợ bé nhỏ mơ hồ nhà mình, có vẻ khá bình tĩnh...
"Ưm... Không uống..." Sắc mặt Kira thật hồng, hiển nhiên đã uống rượu.
"Chậm một chút, chậm một chút..." Kikyou lớn bụng có chút chống đỡ không được Kira say rượu.
Thật vất vả tha Kira đến trên giường, sau đó gian trá nở nụ cười, từ trong ngăn tủ lấy ra một bộ áo ngủ sexy, Kira say bất tỉnh nhân sự tùy ý Kikyou thay quần áo cho cô.
"Itachi, nếu chút nữa nhìn thấy cái gì... Em đừng... Rất kinh ngạc." Silva rất là uyển chuyển nói cho Itachi.
Con ngươi Itachi chợt tối, hỏi: "Chị dâu có phải hay không..."
Vẻ mặt Silva có chút xấu hổ: "Dù sao không phải thương tổn Kira, em trở về phòng đi."
Itachi gật gật đầu, thời điểm xoay người, khóe miệng của anh gợi lên một nụ cười nhợt nhạt, lúc Kikyou chuốc rượu Kira anh liền biết Kikyou khẳng định muốn làm chút gì, về phần là cái gì... Đêm tân hôn còn có thể làm gì nữa?
Tuy rằng đã sớm chuẩn bị, nhưng vừa bước vào phòng liền nhìn đến Kira ăn mặc thập phần mát mẻ, anh vẫn hơi sửng sốt một tí, Kikyou thật đúng là...
Khóa kỹ cửa, anh đi đến bên giường, kéo chăn qua, che lại cảnh xuân trước mắt, xem ra tối nay anh chỉ có thể ôm lấy con mèo nhỏ say rượu này qua đêm tân hôn rồi...
"Itachi, anh đã trở lại..." Thế nhưng Kira cố tình lại tỉnh vào lúc này, dường như làm nũng cọ cọ Itachi.
Đôi mắt Itachi tối sầm, anh vỗ về hai má của cô, hỏi: "Đi tắm rửa?"
Kira mơ mơ màng màng gật gật đầu, liếm liếm cánh môi: "Em muốn uống nước..."
Itachi lấy chén nước ở đầu giường qua, uống một ngụm, rồi ấn xuống cánh môi mềm mại của Kira, Kira vô thức nuốt, ôm cổ Itachi, đòi lấy càng nhiều nước...
Itachi đem cô đặt lên giường, có chút kiềm nén nói: "Đi tắm trước được không?"
Kira chỉ cảm thấy thân thể của mình nóng kinh khủng, níu lấy Itachi hừ nhẹ, Itachi trực giác tình huống này không đúng, nhìn lướt qua chén nước đầu giường, con ngươi lạnh dần đi, sau đó dỗ Kira: "Đi tắm rửa trước, ngoan..."
Thần chí không rõ Kira làm sao có thể đồng ý, kéo áo anh qua, hôn lên môi anh, Itachi đại thần thật sự rất ồn ào!
Như vậy còn có thể nhẫn được, thì không phải đàn ông! Trực tiếp ôm thắt lưng cô, tử hình ngay tại chỗ!
Thỉnh thoảng truyền ra thanh âm nức nở nỉ non của Kira, còn có thanh âm áp lực của đàn ông, hai người đang dây dưa trong phòng như thế nào cũng không thể ngờ được đêm tân hôn của chính mình bị người ghi âm lại!
Kikyou cực kỳ hưng phấn nghe, Silva có chút bất đắc dĩ, em trai, em dâu, thật xin lỗi! Silva là đàn ông, nghe thế, khó tránh khỏi dục hỏa đốt người, nhưng cố tình bà xã lớn bụng... Qua nửa tháng liền sinh, hắn căn bản không có cách nào chạm vào cô! Bất đắc dĩ thở dài...
Ngày hôm sau tỉnh lại, đầu Kira đau như muốn nứt ra, thân thể cũng đau nhức không thôi, giống như bị nghiền nát vậy đó! Đặc biệt là... Bỗng nhiên, cô hiểu được cái gì, lập tức mở to mắt nhìn về phía người đàn ông bên cạnh!
Cặp con ngươi yêu dã kia, hơi lóe ra ý cười: "Buổi sáng tốt lành."
Giọng nói mới gợi cảm trầm thấp làm sao, Kira trả lời: "Buổi sáng... Tốt..." Sao cô bị khan tiếng rồi?
Nhìn biểu tình nghi hoặc của cô, Itachi tiến đến bên tai cô nói: "Tối hôm qua em kêu lớn quá..."
Kira lập tức đỏ mặt, nhỏ giọng nói: "Lưu manh!"
Trên lưng hơn một bàn tay, Kira lập tức cứng ngắc, cô lắp bắp nói: "Không... Không phải đâu? Hiện tại là buổi sáng mà?"
Tay anh di động trên người cô, nét mặt trái lại nghiêm túc vô cùng: "Buổi sáng không thể quyến rũ đàn ông."
Kira chịu đựng khô nóng không hiểu, đôi mắt nhỏ rất là ủy khuất: "Em làm sao quyến rũ anh?"
Đáp lại cô là nụ hôn lửa nóng, cô khóc không ra nước mắt, tại sao có thể như vậy! Cô không muốn chết ở trên giường đâu!
Hiển nhiên, Kira không thể xuống giường được, còn Itachi đại thần thì tinh thần sảng khoái ra ngoài tính sổ.
Tính sổ gì à? Chủ nhân của chén nước ở đầu giường kia! Anh tươi cười ôn hòa, nhìn Illumi: "Lễ vật tân hôn thật không tồi."
Illumi cũng cười nói: "Chú út thích là tốt rồi."
Itachi gật gật đầu: "Phi thường thích."
Sau đó con ngươi Illumi liền u ám, cậu đã cảm nhận được bão táp sắp buông xuống! Mợ nó, chờ mẹ sinh em trai, cậu phải dạy dỗ thật tốt mới được, cậu muốn tìm kiếm an ủi trên người bọn họ!
"Ba!" Cánh tay Illumi thiếu niên bị thủng một lỗ.
Illumi bay nhanh che dấu chính mình, ám khí của chú út thật sự là quá lợi hại, tuy rằng cậu đi theo học, nhưng vẫn không cùng một cấp bậc...
"Ba!" Illumi thiếu niên bị đạp từ trên cây xuống.
Chỉ nghe người trên cây cười khẽ: "Illu, bây giờ mới là buổi trưa thôi."
Illumi khóc không ra nước mắt, vì cái lông gì mặt trời không thể xuống núi sớm một chút chứ!
Trên giường Kira thở phì phì cắn chăn, miệng thì thào: "Cầm thú! Liền mẹ nó cầm thú!"
Cô kéo chăn qua xem thân thể của chính mình, xanh xanh tím tím, không một nơi nào tốt, mấy ngày nay lại không xuống giường được! Cô muốn ly hôn!!!
← Ch. 30 | Ch. 32 → |