Ngoại truyện 10: Tìm manh mối
← Ch.216 | Ch.218 → |
"A chờ một chút! Chờ một chút!"Thi Ngữ vừa thấy tình hình không ôn lập tức nâng trán bình tĩnh mấy giây"Bây giờ hãy nghe em nói! Chúng ta tạm thời không nói chuyện này này nữa dạ hội sắp bắt đầu rồi, Tối nay là vũ hội hóa trang đó!"Thi Ngữ không để ý mọi người kinh ngạc mạnh mẽ lôi Tử đi.
Trác Minh Liệt im lặng triệt để với vợ mình, cô gái này rốt cuộc muốn làm cái gì quả thực là chỉ sợ thiên hạ không loạn sao!
"Thi Ngữ, chờ một chút!"Tử Quân bị Thi Ngữ kéo đi "Tớ với cậu không phải là bạn tốt sao?"Cô nghiêm túc hỏi.
"Cậu nói gì vậy"Thi Ngữ ôm vai.
"Vậy cậu có thể nói cho tớ biết quá khứ của tớ và anh ta không? Tại sao Hàn Triệt nói anh ta đã từng tổn thương tớ giờ cậu lại nói ây ta yêu thích tớ?"
"Vậy cậu tin tưởng tớ hay Hàn Triệt?"Thi Ngữ không khách khí hỏi.
"Chuyện này...."Tử Quân do dự theo lý cô nên tin tưởng Thi Ngữ nhưng lời Hàn Triệt nói cũng là lời bác Phúc nói! Thấy cô do dự Thi Ngữ nói thẳng: "Năm đó cậu và anh trai tớ tâm đầu ý hợp nhưng vig chuyện của ba cậu nên mới phải xa nhau!"
Tử Quân nửa tin nửa ngờ.
"Thôi như vậy thôi?"Thi Ngữ cầm tay Tử Quân đi đến bên cạnh"Đợi lát nữa vũ hội hóa trang bắt đầu nếu như hai người còn có theo trực giác mà tìm thấy nhau thì hãy thử bắt đầu lại với anh ấy một lần nữa! Tớ tin rằng cậu nhất định sẽ có hạnh phúc!"Lâm Thi Ngữ thủy chung tin tưởng nói!
"Còn nếu như hau người không tìm được thấy nhau thì coi như duyên phận đã hết tớ sẽ không tiếp tục can thiệp!"Thi Ngữ trầm giọng nói.
Tử Quân không biết nên nói gì đần độn u mê liền gật đầu.
Thi Ngữ thu xếp xong cho Tử Quân lập tức chui vào nhà WC gọi điện thoại cho Trác Minh Liệt.
"A lo! Chồng ơi!"Âm thanh dịu dàng nghe qua điện thoại làm Trác Minh Liệt xương cũng mềm.
"Bảo bối lại có chuyện gì muốn nhờ và sao, hôm nay là ngày kỉ niệm ngày chúng ta kết hôn vâyh mà em lại thành bà mai nối dây tơ hồng cho Thẩm Tử Quân và Phùng Thiếu Diễm rồi!"Trác Minh Liệt nhỏ giọng oán trách.
"Em đã nói nhất định không thể để cho Tử Quân vập vào vết xe đổ của em nên xin anh"Thi Ngữ làm nũng"Sẽ giúp em một lần!"
"Rốt cuộc là chuyện gì, em nói đi"Đối mặt với vợ mình dịu dàng thế Trác Minh Liệt thật sự là không cách nào từ chối.
"Sau đó anh hãy làm dấu để cho anh Thi Kiệt và Tử Quân có thể gặp mặt nhau!"
"Dấu hiệu chẳng lẽ em bắt anh vẽ lên người anh ấy?"
"Không phải, chồng à, anh là người thông minh nhất, nhất định sẽ có cách, xin anh!"
"Được rồi, được rồi sau khi anh làm xong sẽ nói cho em biết!"Hai người lén lén lút lút hết lời hoàn toàn không chú ý đến Hàn Triệt đang ở cách đó không xa.
"Ba, chúng ta sẽ tham gia vũ hội hóa trang sao?"Nữu Nữu hỏi ba.
Thật ra Phùng Thiếu Diễm không muốn tham gia vũ hội hóa trang này, bây giờ điều anh muốn chỉ mong có thể nhanh chong thoát khỏi đất nước này không quay về nữa. Anh bé Nữu Nữu lên"Nữu Nữu muốn tham gia vũ hội hóa trang sao?"
"Muốn, Nữu Nữu muốn đóng giả làm công chúa"Nữu Nữu giờ bài tay nhỏ bé lên nghiêm túc trả lời.
Phùng Thiếu Diễm lại có mấy phần do dự, lúc này Trác Minh Liệt đi tới.
"Em biết anh không muốn tham gia vũ hội này nhưng là ai kêu hôm nay em gái anh là lớn nhất đâu nếu cô đã nói như vậy thì kính mong anh Thi Kiệt nể mặt mũi!"Trác Minh Liệt lần đầu tiên bắt chước Thi Ngữ gọi Phùng Thiếu Diễm anh Thi Kiệt."Dù sao con gái luôn là như vậy! Anh muốn giả trang cái gì? Đại Đế Caesar? Hoàng tử Hy Lạp? hay là Napoléon?"Trác Minh Liệt vừa nói vừa kéo anh vào phòng thay quần áo. Hàn Triệt theo sát phía sau.
"Tử Quân hay là bây giờ chúng ta làm Hoa tiên tử có được không?" Tính trẻ con của Lâm Thi Ngữ không hề mất.
"Chúng ta đã đến tuổi này còn làm Hoa tiên tử? Tớ muốn làm Cleopatra!"Tử Quân tự động cầm một bộ phục trang và trang sức của Ai Cập.
"Cái này không thích hợp hoàng hậu, tớ nghĩ là công chúa Ai Cập đi! Bộ này tương đối phù hợp với cậu!"Thi Ngữ thay đồ trang sức cho cô.
"Phùng Thiếu Diễm em cảm thấy cái này được dường như rất thích hợp với anh"
"Trác Minh Liệt sao cậu lại trở nên dông dài như vậy? Thi Ngữ thật sự đã ăn hiếp hết cậu rồi!"Phùng Thiếu Diễm không quên cười nhạo anh.
"Còn cháu nữa?"Nữu Nữu phát hiện mình lại không được để ý.
"Cháu?"Trác Minh Liệt rầu rỉ nơi này căn bản không có trang phục nhỏ như vậy!"Cháu gái nhỏ cháu ở nơi này chờ chú một chút!"
Trác Minh Liệt đi ra ngoài gọi hai đứa con trai đến"Giao cho các con một nhiệm vụ nặng nề! Chăm sóc tiểu đáng yêu nay đi!"
"Con không chắm!"Đã đeo mặt lạ, mặc trang phục hoàng tử Mộc Mộc kiêu ngạo vừa rồi Nữu Nữu đã làm tổn thương đến lòng tự ái của nó.
Trác Minh Liệt cau mày"Nữu Nữu bây giờ cháu là công chúa hai người này là hoàng tử cháu chọn một đi!"
Nữu Nữu nhìn xung quanh dắt Cầu Cầu đeo mặt nạ màu bạc."Cháu chọn anh trai này!"
Cầu Cầu hưng bế Nữu Nữu lên làm Mộc Mộc tức giận giật mặt nạ xuống.
"Anh không tốt ở chỗ nào? Tại sao lần nào em cũng chọn anh ta?"Mộc Mộc thở phì phò hỏi.
Nữu Nữu bị dọa sợ đến mức trốn sau lưng Cầu Cầu, Trác Minh Liệt cười lớn đến mức nước mắt nước mũi cũng muốn chảy ra.
"Trác Diệc Hàng tiên sinh xin chú ý thái độ của con! Đối với con gái không thể thế này! Nữu Nữu không thích con cũng chính bởi vì thái độ hung hãn của con!"Trác Minh Liệt nghiêm túc nói.
Mộc Mộc giận đến mức đeo mặt nạ lên chạy nhanh như một làn khói.
"Được rồi, Trác Diệc Minh, Nữu Nữu giao cho con, con phải có trách nhiệm bảo vệ an toàn cho em ấy trong vũ hội!"
"Dạ được, ba yên tâm đi con nhất định sẽ chăm sóc em gái thật tốt!"Cầu Cầu dắt bàn tay nhỏ bé của Nữu Nữu ngoan ngoãn đứng ở trước mặt ba. Trác Minh Liệt hài lòng sờ đầu con trai một cái xoay người rồi nói với Phùng Thiếu Diễm: "Bây giờ anh hãy yên tâm đi, tiểu công chúa của anh đã có hoàng tử chăm sóc anh có thể thoải mái vui chơi rồi!"
← Ch. 216 | Ch. 218 → |