Mặt trái của dư luận
← Ch.151 | Ch.153 → |
″ Vấn đề này tôi sẽ trả lời!" Bà Trác bỗng dưng đứng lên làm cho các phóng viên mới nhìn rõ bà.
"Không có gì có thể ngăn cản tình yêu, về vấn đề này tôi nghĩ những người trẻ tuổi các người còn hiểu hơn so với tôi. Cho nên chúng tôi những người làm cha làm mẹ càng không quan tâm đên thân phận, địa vị! Mặc kệ thân phận Tiểu Thi như thế nào thì cô ấy chính là con dâu mà Nhà họ Trác chúng tôi nhận định! Các người còn có gì muốn hỏi, xin tiếp tục!" Người phóng viên kia nhất thời á khẩu, không trả lời được, vị Trác phu nhân trong truyền thuyết này năm đó cũng là một trong số nhưng thiên kim tiểu thư chính gốc cứ nghĩ rằng việc tuyển chọn con dâu sẽ rất khắt khao ai dè.....
"Như vậy, xin hỏi Trác phu nhân hôn sự năm năm trước giữa Trác thiếu gia và tiểu thư Lâm Thi Ngữ nên giải thích sao đây? Và về mối liên giao hai nhà?"
"Hai nhà chúng tôi vốn chính là bạn bè! Tại sao chỉ nói là bạn ngoại giao!"
"Bạn bè? Khá lắm, thật quanh minh chính đại! Người phụ nữ này cũng học được thói quen nói dối không chớp mắt của hắn ta rồi!" Trong một biệt thự hạng sang của Newyork một người đàn ông trẻ tuổi vủa xem phỏng vấn trực vừa cười lạnh.
"Vậy Trác thiếu, vì sao khi biết nhà họ Lâm phá sản anh lại có thể tàn nhẫn từ bỏ Lâm đại tiểu thư làm cô ấy chết thảm như vây!" Phóng viên kích động nói, Trác Minh Liệt bị anh ta chạm đến chỗ đau im bặt tại chỗ, Tiểu Thi biết anh rất khổ sở vì vậy nắm chặt tay của anh... Trong màn ảnh hiện nên vẻ mặt kinh hoàng của Tiểu Thi.
"Người này là ai?" Người đàn ông kia hỏi.
"Thiếu Đường chủ, cô gái ngàu hình như chính là người mà lão Đường chủ nói, cô gái đước đặt ở bên cạnh Trác Minh Liệt để lấy được kế hoạch A!"
"Lai lịch ra sao?"
"Không rõ lắm!"
"Mau đi điều tra!"
"Dạ!"
"Đây chẳng qua là việc ngoài ý muốn! Đối với chuyện của đại tiểu thư nhà họ Lâm chúng tôi vẫn thật đáng tiếc!" Bà Trác trịnh trọng nói "Nhân cơ hội này, tôi cũng xin nói lời xin lỗi với nhà họ Lâm!" Bà hướng về phía ống kính nặng nề cúi đầu!
"Mèo khóc chuột! Rất nhanh thôi, rồi sẽ đến ngày các người phải thực sự khóc!" Anh bóp tay chặt khớp xương.
"Đủ rồi!" Trác Minh Liệt rống to "Rốt cuộc các người muốn tôi phải làm sao nói sao các người mới hài lòng! Nhất định phải khẳng định là tôi từ bỏ Lâm Thi Ngữ sao? Tốt, tôi thừa nhận tôi từ bỏ Lâm Thi Ngữ! Các người hài lòng chưa?"
"Đủ rồi!!" Trong biệt thự người đàn ông nắm lấy điều khiển ti vi ném thẳng vào màn hình ti vi tạo nên một tiếng nổ toang!
"Trác Minh Liệt! Nhất định mày phải nợ máu trả bằng máu!" Anh tức giận đánh một quyền nát bàn!
"Trác Minh Liệt!" Bà Trác và Tiểu Thi lập tức kéo Trác Minh Liệt vội vã rời đi, phòng ăn lập tức hỗn loạn..." Ha ha Trác Minh Liệt chỉ cần tôi còn còn sống, tôi sẽ không để cho anh sống yên ổn!" Hàn Ti Nhã nổi điên loại cười to về phía TV "Cha kiếm thêm phóng viên nữa đi, con nhất định muốn bôi xấu Trác Minh Liệt!"
"Hàn Ti Nhã sao con phải khổ như thế chứ!" Ba Hàn tức giận tới mức lắc đầu "Tội con gái của tôi, nhà họ Trác có cái gì tốt!"
"Con mặc kệ!" Hàn Ti Nhã la lối om sòm.
Trác Minh Liệt đưa mẹ về nhà, dọc theo đường đi mẹ và Tiểu Thi vẫn luôn an ủi anh nhưng hình như không có tác dụng. Sau khi sự áy náy đối với Lâm Thi Ngữ bị kích phát đã làm tâm trạng anh tồi tệ đến cực điểm.
" Minh Liệt, em muốn nghe câu chuyện của anh và Lâm Thi Ngữ một chút!" Đang trên đường trở về, rốt cuộc Tiểu Thi cũng hỏi được ra điều mà cô vẫn luôn muốn hỏi.
Trác Minh Liệt dừng xe ở ven đường, đốt một điếu thuốc "Em còn nhớ, trước kia anh đã từng kể với em một chuyện cũ không?"
Tiểu Thi gật đầu một cái.
"Anh chính là người đàn ông trong chuyện đó mà người phụ nữ kia chính là Lâm Thi Ngữ! Lúc ấy anh còn trẻ và cũng không hề thích cô ấy khi biết Lâm thị phá sản thì anh đã bỏ mặc cô ấy ở ven đường nên cô ấy mới bị tai nạn " Trác Minh Liệt hung hăng hít một hơi khói "Anh có lỗi với cô ấy!"
Mặc dù Tiểu Thi cũng nghĩ có thể là tình huống như thế nhưng khi chính tai nghe anh nói cô vẫn giật mình một cái, khó trách Thẩm Tử Quân hận Trác Minh Liệt như thế, việc anh làm khi đó thật đáng trách nhưng trong suốt năm năm bị lương tâm hành hạ thì có được vui vẻ hay sao? Dù sao người chết cũng không thể sống lại!
Tiểu Thi ôm Trác Minh Liệt vào trong ngực, dịu dàng vuốt tóc của anh.
"Tiểu Thi, nếu như em là Lâm Thi Ngữ em có tha thứ cho anh hay không" Anh nói.
"Có!" Cô không hề nghĩ ngợi "Ai cũng sẽ phạm lỗi. Biết sai có thể sửa là tốt rồi! Nếu như em là Lâm Thi Ngữ em nhất định sẽ tha thứ cho anh!"
"Cám ơn em!" Trác Minh Liệt thâm tình nhìn cô, trong mắt hình như có lệ.
" Minh Liệt, nếu như có một ngày em cũng phạm sai lầm, anh có tha thứ cho em hay không?" Tiểu Thi nghiêm túc hỏi.
"Có!" Trác Minh Liệt cũng như đinh chém sắt nói. Tiểu Thi cười ngọt ngào, hai người cứ ôm nhau mãi như vậy, thời gian giống như ngừng trôi!
=====================
Ngày hôm sau tất cả trang đầu của các tờ báo lớn trên toàn nước đều viết" Tổng giám đốc Trác thị phụ tâm vợ cũ chuẩn bị lấy vợ mới! Bộ mặt thật sau khuôn mặt giả ân giả nghĩa của Trác tổng!"
Trác Minh Liệt tức giận xé nát tờ báo, gọi trợ lý tới.
"Chuyện này là sao?" Trác Minh Liệt giận dữ hỏi.
"Tổng giám đốc đừng vội tức giận! Chúng tôi đã phái người đi xử lý những tờ báo này, đã ra lệnh cưỡng chế phát hành! Nhưng vẫn còn một số bộ phận nhỏ sống dai như con gián dùng mọi cách mà vẫn sống, nhưng tổng giám đốc yên tâm chúng tôi sẽ diệt trong thời gian ngắn nhất!"
"Nói cho bọn họ biết nếu để cho nhìn thấy loại tin tức này lần nữa, nhất định bọn họ, tất cả đều phải nghỉ việc!" Lúc này Trác Minh Liệt hung dữ như bạo quân!
"Mộc Mộc ba cậu chính là Trần Thế Mỹ! Cậu chính là tiểu Trần Thế Mỹ!" Tất cả các bạn ở nhà trẻ khi nhìn thấy Mộc Mộc đều gọi nó là tiểu Trần Thế Mỹ! Mộc Mộc nhìn cũng không them liếc bọn họ một cái, vẫn luôn đang yên tĩnh chơi đồ của mình, nhưng trong lòng nó vẫn có 1 chuyện phiền não đó là đã nhiều ngày này Cầu Cầu không hề đi học.
" Trần Thế Mỹ "
"Nếu như các cậu con ba chữ này, thì đừng trách tớ không khách khí!" Mộc Mộc tức giận nói!
Các bạn nhỏ bị dọa sợ đến mức không dám lên tiếng, bọn họ cũng biết bạn này chính là tiểu thái tử danh giá.
← Ch. 151 | Ch. 153 → |