Vị khách thần bí
← Ch.082 | Ch.084 → |
″ Trác tiên sinh!" Người phụ trách đấu giá đi tới " Vừa rồi có một vị tiên sinh đã điện thoại đến bán đấu giá là mười triệu!"
"Mười triệu?" Con ngựa này mặc dù là đồ tốt nhưng với giá mười triệu thì quả là vượt ra khỏi giá trị của nó rồi, ai lại đối với nó có cảm hứng lớn như vậy chứ??
"Các vị, vừa rồi đã có người ra giá mười triệu cho món đó này, trong số các vị cọn ai trả giá cao hơn không?" Người đấu giá hỏi.
Trong đại sảnh yên tĩnh lại, tất cả mọi người đang đợi Trác Minh Liệt bởi vì chỉ có anh ta mới có thực lực để đấu giá tiếp. Nhưng anh ta cũng không tiếp tục ra giá mà là lựa chọn lặng im!
"Tốt, mười triệu, đồng ý!"
Trác Minh Liệt gọi phụ tá đến nói vào tai anh ta mấy câu, phụ tá lập tức vội vã rời đi. Ước chừng mười phút sau chạy về.
"Tổng giám đốc cuộc điện thoại vừa rồi là từ Los Angeles gọi đến! Chúng tôi điều tra qua thì đối phương chỉ là một phú hào bình thường!"
Trác Minh Liệt khoanh tay lại, chau mày, vị phú hào tại bình thường này sao lại có hứng thú với món đồ của Lâm gia? Bằng trực giác anh cảm thấy chuyện này tuyệt đối sẽ không đơn giản như vậy!
"Anh lập tức phái người 24h theo dõi món đồ này!" Trác Minh Liệt trầm giọng nói " Xem một chút xem rốt cuộc nó sẽ ở trên tay người nào!"
"Dạ!"
"Các vị qua một hồi tính toán của chúng tôi, tối nay chúng ta đã thu đước 15 triệu nguên! Căn cứ theo thường lệ số tiền này sẽ được chia ra nhiều phần để ủng hộ cho các trẻ em nghèo, gia đình khó khăn, ung hộ cho các Cô nhi viện .... trên cả thành phố, phần đấu giá xin được kết thúc tại đây, xin mọi người tham gia bữa tiệc tại đại sảnh!"
"Tôi có thể đi được chưa?" Tiểu Thi nhỏ giọng hỏi..." Không thể cô hãy chờ tôi một chút, tôi đi một chút rồi sẽ trở về!" Trác Minh Liệt vỗ vỗ vai Tiểu Thi trực tiếp đi ra ngoài. Anh vừa đi khỏi những vị thiên kim liên nhân cơ hội đến gần Tiểu Thi.
"Cô gái giao hoa, hôm nay đến đây để nâng danh tiếng à? Thấy được xã hội thượng lưu như thế nào?" A nữ không khách khí kéo đai an toàn của Tiểu Thi "Bộ y phục này mặc ở trên người cô hoàn toàn không có cảm giác!"
"Vị tiểu thư này mời tôn trọng một chút! Mặc kệ tôi có là một người giao hoa hay không thì tối nay tôi vẫn là bạn gái của Minh Liệt!(ôi chị nói hay hay) Như vấy nếu cô không tôn trọng tôi thì cũng chính là không tôn trọng anh ấy hi vọng các cô có thể hiểu rõ một chút!" Tiểu Thi vô cùng không khách khí nói.
"Thật sao?" B nữ cũng gia nhập vào hàng ngũ giễu cợt Tiểu Thi "Một người giao hoa rốt cuộc có cái mi lực gì mà có thể tới nơi này, đầu năm nay chó và mèo cũng sẽ có thể nói tiếng người rồi!"
Tiểu Thi không để ý tới cô ta nữa, nâng váy liền đi ra ngoài... B nữ vừa nhấc chân dẫm vào vạt áo của Tiểu Thi làm cô lảo đảo một sau đó liền ngã xuống. Đợi cô nhếch nhác đứng lên phát hiện làn váy lá sen đã bị giẫm hỏng rồi.
Khuôn mặt của Tiểu Thi không thay đổi, nhìn váy, bình tĩnh tự nhiên mà sửa lại tóc một chút, sau đó dụng lực xé hết làn váy xé xuống.
"Này, người phụ nữ điên này, cô có biết cái váy này đáng giá bao nhiêu tiền không?" A nữ sợ hãi kêu.
Tiểu Thi hung hăng đem làn váy kéo xuống, trầm giọng nói: " Thiên kim tiểu thư, đây chính là phương pháp mà các cô chỉnh người sao? Đất tốt rất cũ kỹ đều đã dùng mấy trăm năm rồi!"(ý nói là pp cũ kĩ đó) Nói xong cô nghênh ngang rời đi, làm mấy người kia giận sôi lên!
"Tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô ta!" A nữ hả hê cười, kéo B nữ lại rỉ vào tai cô ta mấy câu B nữ cũng cười.
Bữa tiệc biểu diễn chính thức bắt đầu các thiên kim tiểu thư rối rít lên sân khấu để biển diễn tài năng.
" Tiểu thư Giai Di cho chúng tôi biểu diễn một khúc!"
A nữ chầm chậm đi lên sân khấu ưu nhã mở đàn Piano ra. ngón tay tinh xảo lướt trên bàn phím tạo nên nhưng nốt nhạc đẹp đẽ vang vọng khắp cả đại sảnh. Đây là bản nhạc của Tchaikovsky, Tiểu Thi đã từng nghe bản nhạc này rồi nhưng lại không nhớ nổi tên.
Khi kết thúc bản nhạc, vẻ mặt A nữ tươi cười đứng ở trên sân khấu nói "Các vị hôm nay các vị có chú ý đến có một vị tiểu thư xinh đẹp ở đây hay không?"
Mọi người hai mặt nhìn nhau không biết cô ta có ý gì.
" Các vị có phát hiện ra hôm nay chúng vị tiểu thư bên cạnh Trác tổng giám đốc đặc biệt xinh đẹp hay không?"
"Bốp bốp...." vỗ tay.
"Các vị có muốn biết cô ấy là thiên kim nhà nào không?"
"Muốn" Tâm tình của mọi người hoàn toàn bị A nữ điều động.
"Trác tiên sinh giới thiệu một chút đi" A nữ mỉm cười nhìn Trác Minh Liệt.
Trác Minh Liệt cau mày, trong lòng cảm thấy thật phiền hà, anh nhìn rõ mục đích của những phụ nữ này, trong lúc nhất thời anh lại không biết nên giới thiệu Tiểu Thi như thế nào, phụ tá nhân lúc anh đang chần chờ đã cướp lời giúp anh nói.
" Thi tiểu thư của chúng tôi là cử nhân của Học viện âm nhạc quác gia!"
Thẩm Tử Quân biết hôm nay trực tiếp dạ tiệc từ thiện của Trác thị, cô đang chán muốn chết liền mở TV ra nhìn đám tầng lớp thượng lưu giả nhân giả nghĩa ở đó diễn trò.
"Tiểu Thi?" Ống kính chuyển một cái Thẩm Tử Quân lại có thể nhìn thấy Tiểu Thi "Cô ấy làm sao lại mặc thành cái dạng kia, lại còn ngồi bên cạnh anh ta?"
"Học viện âm nhạc quốc gia?" Trong TV nhiều người hỏi ngược lại, bên ngoài TV Thẩm Tử Quân cũng xì mũi coi thường. Nói láo cũng không nên nói đến múc đó chứ, cái gì mà tốt nghiệp cử nhân của học viện âm nhạc quốc gia. Cái đầu heo này, không phải muốn hại Tiểu Thi sao? Ngộ nhỡ đám phụ nữ kia xấu xa kia bắt Tiểu Thi biểu diễn chẳng phải sẽ bị lộ sao?
"Đã như vậy, các vị, chúng ta hãy mời Thi tiểu thư biểu diễn cho chúng ta một khúc được không?" A nữ rèn sắt khi còn nóng (nhanh chóng) khiêu khích nhìn Tiểu Thi.
Tiểu Thi cười lạnh nhìn Trác Minh Liệt một chút, lại trợn mắt nhìn phụ tá bên kia, phụ tá lập tức cúi đầu. Cô cầm ống nói lên há mồm liền muốn nói tôi không phải sinh viên của học viện âm nhạc gì đó tôi là người bán hoa. Nhưng cô lại nghĩ không nên nói như vậy nếu nói ra không phải Trác Minh Liệt sẽ rất mất mặt sao? Chỉ là thật sự là kỳ quái nếu anh ta sợ mất mặt tại sao phải đưa cô đến đây?
Trác Minh Liệt nhìn cô, hàm nghĩa của ánh mắt ấy Tiểu Thi nhìn không hiểu. Thật ra thì Trác Minh Liệt căn bản không quan tâm đến thân phận của cô là gì nhưng anh lo lắng trong trường hợp Tiểu Thi sẽ để ý đến thân phận của mình nên anh mới nhất thời không biết làm như thế nào để biểu đạt ra ý của mình.
← Ch. 082 | Ch. 084 → |