Không biết
← Ch.005 | Ch.007 → |
"Tổng giám đốc hội nghị lục tám giờ ngài có tới được không?
"Không biết ở đây kẹt xe kinh khủng!"
"Tổng giám đốc hôm nay người phụ trách của tập đoàn Xích Ưng tại Bắc Mĩ sẽ đên để cùng chúng ta bàn bạc về chuyện hợp đồng mà cha của ngài đã đích thân làm nên ngài nhất định phải tới!"
Trác Minh Liệt cúp oonhgs nghe từ trong xe đi ra việc cần làm ngất bây giờ chính là tìm công cụ để không phải đi bộ.
"Tiên sinh có thể cho tôi mượn xe máy một chút được hay không?" Cả người anh mặc Zeg¬na danh quý đứng ở nơi này mượn xe máy của người cảm thấy có chút buồn cười. Quả nhiên không có ai để ý đến anh.
'Tiên sinh anh có phải có việc gấp hay không tôi đưa anh đi một đoạn đường! "Âm thanh mát mẻ giống như bông hoa Bách Hợp vừa mới được hái xuống tản ra thấm vào ruột gan. Từ trước đến giờ Trác Minh Liệt đối với phụ nữ đều không có ý tốt, họ chỉ luôn luôn thích tiền, bọn họ luôn muốn mình sẽ giống như nữ vương ngày trước nhưng âm thanh mát mẻ này chợt làm cho suy nghĩ anh đối với phụ nữ tốt lên hẳn. Anh quay người lại cô gái xuất hiện trước mặt anh là một cô gái mặc áo len màu vàng nhạt, quần jean màu trắng mang theo chiếc mũ bảo hiểm màu hồng.
Thật ra chuyện này là Tiểu Thi đang trên đường đưa Cầu Cầu đi học về cả cuộc đời kem nhất là việc nhớ đường đi vị vậy mà cô đi rất từ từ sau đó vô tình nhìn thấy Trác Minh Liệt đang rất vội vàng. Cô đơn thuần không hề nghĩ ngợi gì mà đến giúp đỡ.
"Cám ơn cô tiểu thư, tôi muốn đi đến tổng công ty Trác thị." Trác Minh Liệt không khách khí đem than hình 1m8 ngồi lên chỗ ngồi nho nhỏ phía trước. Cô cố hết sức khởi động động cơ chạy xe máy.
Đây là lần đầu tiên Trác Minh Liệt ngồi trên loại xe này cảm giác thật có chút khác lạ gió nhẹ thổi vào mặt, cả người cũng cảm thấy thật thoải mái. Anh nhìn bóng lưng bóng lưng của cô chợt sinh cảm giác muốn tìm hiểu về cô. Gió dịu dàng tôi mái tóc dài của cô lên trên mặt anh thoang thoảng tỏa mùi hưởng quả nhiên là mùi hoa Bách Hợp thật mát mẻ.
"Tiên sinh đến rồi" Cô quay ngược đầu xe lại.
Chờ một chút! Trác Minh Liệt muốn nói lại thôi anh muốn hỏi cô ấy tên họ là gì nhưng lại cảm thấy mình có phần ngu ngốc vì vậy nhìn cô gật đầu một cái rồi đi vào công ty.
Cô gái xoay người nhanh chóng biến mất trong đám người.
"Are y¬ou the one...." tiếng nhạc du dương vang lên cô liền dừng xe lại.
"Triết Vũ có chuyện gì sao?"
"Không có chuyện thì không thể gọi cho em sao? Tiểu Thi hôm nay đã làm được những việc gì? giọng nói dịu dàng vang lên tự đầu kia điện thoại.
"Đưa Cầu Cầu đi học, bây giờ em muốn đi tìm một phần công việc nào đó "Tiểu Thi thành thật trả lời.
"Anh không cho em đi tìm việc, em chỉ cần ở nhà chăm sóc cho Cầu Cầu là tốt rồi" Triết Vũ nói "Quyết định như vậy đi anh phải đi họp thôi!"
"Này như vậy là sao! "Tiểu Thi bĩu môi đưa di động ném vào khóa bao.
Tại đại sảnh công ty Trác thị Trác Minh Liệt mang theo nhóm người phụ trách đi vào hội trường, anh vừa vào cửa liền chú ý tới người đàn ông trẻ tuổi ngồi ở giữa. Người này đeo kính mắt bằng vàng, ăn mặc âu phục cẩn thận tỉ mỉ, so với Trác Minh Liệt bén nhọn anh ta có vẻ ôn hòa nhã nhặn thong dong đạm bạc.
.
.
← Ch. 005 | Ch. 007 → |