← Ch.0103 | Ch.0105 → |
Chương 104
Kết quả Lâm Tử Dương vừa dứt lời, giọng nói của người đàn ông càng trở nên đáng sợ hơn: “Đầu óc cậu bị lừa đá à? Đám bác sĩ đó làm sao dám tiết lộ ra ngoài? Nhanh đi điều tra cho tôi, là ai đã tiết lộ ra cho lão gia?"
"Dạ dạ dạ!"
Lâm Tử Dương lập tức gật đầu làm theo.
Đúng là như vậy, trong Hoắc gia này ai cũng biết từ sau khi sức khỏe Hoắc lão gia ngày càng yếu thì sẽ không có ai dám tiết lộ với ông ấy về tình hình sức khỏe của Hoắc Dận. Nếu không chỉ có một chữ — chết!
Tất nhiên bác sĩ được mời đến khám ở biệt thự đềuđều biết.
Lâm Tử Dương cảm thấy đầu óc mình đúng là ngu thật.
"Cô ta thì sao? Đi đâu rồi?"
"Hả?? Ngài đang nói…… cô Ôn à? Cô ấy…… đã chạy trốn cùng tiểu thiếu gia."
"Cậu vừa nói cái gì? Chạy rồi? Còn mang theo con trai tôi?!”
Hoắc Tư Tước lập tức ngẩng đầu lên nhìn trợ lý Lâm, nhiệt độ trong phòng làm việc đều giảm xuống với tốc độ mắt thường có thể thấy được, chuyện này quá dọa người rồi.
Lâm Tử Dương vội vàng giải thích: “Là như vậy, sau khi nghe được tin tức lão gia muốn tới, cậu Hoắc Dận cũng đã hết sức kháng cự, cậu ấy còn gọi điện thoại cho lão gia không cho lão gia tới. Nhưng lão gia không nghe, sau đó Hoắc Dận..... Cậu ấy liền lấy ra món quà sinh nhật ngài tặng cho cậu ấy…chính là chiếc Ferrari màu lam đó, để cô Ôn lái nó… cùng nhau chạy trốn. ”
Lâm Tử Dương đầu đầy mồ hôi lạnh.
Thành thật mà nói, đây là lần đầu tiên vị tiểu thiếu gia Hoắc Dận của bọn họ làm chuyện này.
Đúng như dự đoán của Lâm Tử Dương, Hoắc Tư Tước nghe xong liền trở nên đáng sợ, khắp người hắn tỏa ra luồng khí lạnh lẽo.
"Cậu có tin không?"
"…… Cái gì?"
"Dận Dận nó mới có năm tuổi mà có thể làm được chuyện như vậy sao? Trước kia sao không có lá gan này?!"
Hoắc Tư Tước nghiến răng gằn ra từng chữ một.
Lâm Tử Dương nửa chữ cũng không dám nói.
Vậy theo ý của hắn thì việc này không phải chủ ý của Hoắc Dận mà chính là ý của người phụ nữ kia.
Lần này Ôn Hủ Hủ thật sự muốn chết rồi!!
“Cậu lập tức gọi điện thoại cho người phụ nữ chết tiệt đó, nói cho cô ta biết, nếu như… nếu như hai mươi phút sau, tôi còn không thấy cô ta mang… con trai tôi về, tôi sẽ để cô ta.. cả nhà cậu của cô ta chôn cùng cô ta!”
Hoắc Tư Tước giận tới cực điểm, đầu lại bắt đầu đau, hắn hận không thể lập tức gi3t chết người phụ nữ kia!
"Ôn Hủ Hủ, tôi vừa mới khoan dung với cô một chút, cô đã bắt đầu không kiêng nể gì đúng không?"
Được, vậy cô chờ đó cho tôi!
← Ch. 0103 | Ch. 0105 → |