← Ch.08 | Ch.10 (c) → |
Sáng sớm ngày hôm sau, hầu như trên tất cả sạp báo, các tờ báo và tạp chí đều xuất hiện cái tiêu đề với tin tức nóng sốt: "Kim đồng, ngọc nữ" trong giới thượng lưu sang Pháp mua nhẫn kim cương" (kim đồng, ngọc nữ - ám chỉ Kê Hướng Hòe và Hạ Ấu Dung)
Theo bài báo, phóng viên đã chính mắt thấy hoàng kim quý công tử trong giới thượng lưu - Kê Hướng Hòe gần đây sang Pháp thiết kế trang phục cho một bộ phim điện ảnh chỉ là cái cớ, lý do thực sự anh ta sang Pháp là để hẹn hò cùng mỹ nữ nổi tiếng Hạ Ấu Dung. Hai người tỏ ra rất thân mật, hơn nữa còn cùng nhau tới cửa hàng trang sức, ngọt ngào lựa chọn mua nhẫn kim cương, từ điều này không khó để đoán ra rằng chuyện tốt của hai người sắp sửa xảy ra.
Mà hai người từ cửa hàng trang sức chọn mua nhẫn kim cương xong, lại cùng thưởng thức cảnh đêm lãng mạn của Paris. Đêm đó, bọn họ cùng ở một khách sạn, cho đến sáng ngày hôm sau mới rời đi khỏi khách sạn......
Tiêu đề nằm ở trang bìa, cùng với nhiều tấm ảnh của hai người xuất hiện đầy trên các mặt báo, cũng lập tức trở thành đề tài bàn tán xôn xao của mọi người.
Chủ đề nóng sốt, đặc biệt còn có ảnh chụp làm chứng, càng tăng thêm tính chân thật của câu chuyện, hoàng tử cùng công chúa tình cảm thắm thiết, làm cho tất cả các cô gái khác vừa hâm mộ lại vừa đố kị.
Trong quán ăn Elaine, Đan Thủy Dao xem tạp chí lá cải mới nhất, hai tay run run cầm chặt lấy tờ tạp chí, không thể tin nhìn hình ảnh nam nữ được chụp rõ nét, cô đọc kĩ mỗi một chữ trong đó.
Kẻ lừa đảo! Anh ta thế nhưng lại lừa cô?
Cô còn tưởng rằng bọn họ gần nhất ở chung rất khá, cho rằng anh ta có thể chấp nhận cô như vậy, cho rằng hai người thực sự có khả năng làm lại từ đầu.
Tuy rằng hiện tại bởi vì đứa nhỏ, cô là không có khả năng cùng anh ta ở cùng nhau, nhưng mà cô vẫn rất tức giận, thực đau lòng, nguyên lai tất cả đều là nói dối!
Đan Thủy Dao cảm thấy lửa giận lan tràn khắp cơ thể. Không được, tức giận này không giải tỏa thì không chịu được!
"Điền Tâm!" Cô đi vào trong phòng bếp gọi.
"Làm sao vậy, ai chọc tới chị sao?" Điền Tâm hơi nhăn nhướng mày nhìn cô một mặt lửa giận.
Này không có khả năng, rất ít người có thể làm cho chị Đan Thủy Dao nổi giận thành như vậy, rốt cuộc là ai làm chuyện kinh thiên động địa gì, làm cho cô nổi bão như vậy?
Điền Tâm đang ôm một nồi nước tương trước người, Đan Thủy Dao nghiến răng nghiến lợi nói: "Nhà hàng trước giao cho em, còn có Đa Đa với con của nó cũng thuận tiện phiền toái em, chị muốn đi nước Mĩ một chuyến."
Trước khi mở tiệm, cô bỏ tiền vốn, Điền Tâm phụ trách phòng bếp, công ty cổ phần mỗi người một nửa, cùng nhau quản lý, đem nhà hàng quăng cho cô là thiên kinh địa nghĩa.
"Nước Mĩ? Chị muốn đi tìm bố mẹ sao?"
"Chị không phải đi thăm người thân."
Không phải thăm người thân, vậy đi làm cái gì? "Vậy chị vì sao đi nước Mĩ...... ?"
Đan Thủy Dao cười lạnh, hừ nhẹ thanh, "Đi sinh đứa nhỏ."
Này tuyên cáo lực sát thương thật là mạnh a, làm cho nhân viên trong phòng bếp cùng Điền Tâm đều bị dọa choáng váng, còn chưa kịp phản ứng lại thì liền nhìn thấy cô xoay người nộ khí đằng đằng bước đi.
Cô ấy vừa mới là nói muốn đi nước Mĩ sinh...... sinh đứa nhỏ?
Không thể nào?!
Đan Thủy Doanh đồng dạng cũng đã xem tạp chí bát quái, vội vàng chạy qua Elaine, không nhìn thấy Thủy Dao đâu, liền vội vàng đuổi tới nhà trọ của em gái.
Đan Thủy Dao đang lôi ra cái vali, đem tất cả quần áo đều vùi vào trong đó, quăng xong một vali đồ, cô lại lấy ra một cái khác, lặp lại động tác tương tự như thế.
"Thủy Dao, chị vừa mới đi qua Elaine, em nói em muốn tới chỗ bố mẹ sinh đứa nhỏ phải không? Là chị nghe lầm hay là em nói sai?" Đan Thủy Doanh vừa vào trong nhà trọ, lập tức hỏi ra một chuỗi vấn đề.
Tay ngừng động tác, Đan Thủy Dao đi đến phòng bếp trước giúp chị gái rót cốc nước, rồi quay lại tiếp tục thu thập đồ đạc.
"Không có, chị không có nghe sai, em cũng không có nói sai, chính xác là em nói muốn đi nước Mĩ sinh đứa nhỏ." Cô bình tĩnh nói xong, dường như tất cả lửa giận cũng trôi đi.
Cô thực may mắn, vừa khéo có cái lý do làm cho cô nói đi là có thể đi.
"Đứa nhỏ?" Đan Thủy Doanh mới vừa uống vào ngụm nước tất cả đều phun ra ngoài, "Em...... đứa nhỏ là của ai?" Nha! Cô thế nhưng hỏi một cái vấn đề ngu xuẩn như thế.
Thời gian này cùng em gái tiếp cận nhất chỉ có Kê Hướng Hòe mà thôi, đứa nhỏ nếu không phải của anh ta thì là của ai.
"Bố đứa nhỏ đã chết!" Không ngờ Đan Thủy Dao lại cắn răng rủa ra như thế.
Đứa nhỏ này là của một mình cô, cục cưng của cô mới không có cái loại bố lấy nói dối mà sống, đem con gái ra đùa giỡn.
"Ách...... Thủy Dao, em không cần xúc động như vậy, muốn hay không trước hết nghe anh ta giải thích thế nào?" Cho dù Đan Thủy Doanh cũng không thế nào tin tưởng Kê Hướng Hòe, nhưng cô vẫn là hy vọng em gái cô có thể trước tỉnh táo lại rồi nói.
"Em mới không cần nghe cái tên đàn ông miệng đầy nói dối kia giải thích!" Đan Thủy Dao hừ nói.
Giải thích cái gì? Giải thích hai người bọn họ vừa khéo ở cùng một khách sạn, cũng là vừa khéo đi mua nhẫn kim cương tại cùng một tiệm, sau đó cũng là vừa khéo đi xem cảnh đêm lãng mạn của Paris sao?
Tốt nhất là còn vừa khéo bị bọn chó săn chụp ảnh, thế nào anh ta cùng cô ta liền sẽ có nhiều vừa khéo như vậy?! Này lừa gạt người, nói dối gạt được ai a!
"Thủy Dao......"
Đan Thủy Dao đôi mắt không biết khi nào đã đỏ lên, thống khổ nói: "Chị, vì sao em ngốc như vậy? Vì sao em lại không nhìn thấy rõ bộ mặt thật của tên đàn ông này? Chị có biết không, em thực sự cho rằng anh ta một lần nữa yêu em? Em thậm chí còn cảm thấy anh ta đã không còn yêu cầu hoàn mỹ như vậy, không nghĩ tới hết thảy đều là nói dối, anh ta thích vẫn là cái loại thục nữ lễ nghi phiền phức đó!"
Đan Thủy Doanh nghe em gái than khóc, không nhịn được hốc mắt cũng đỏ lên, cô vươn tay ôm lấy thân hình lung lay sắp đổ xuống của em gái, muốn cho nó một chút an ủi.
"Nếu không thể thật tình yêu em, vì sao đối với em dịu dàng? Vì sao cho em hy vọng?" Cô bất lực ôm chị mình, nước mắt cũng không thể kiềm chế được mà rơi xuống.
Cô khóc khàn cả giọng, cho đến nước mắt tự khô đi, sau khi phát tiết xong cô lại bình tĩnh tiếp tục thu dọn hành lý.
Lần này Đan Thủy Doanh cũng không ngăn cản em gái lại, cô thậm chí còn hỗ trợ nó đem hành lý sửa sang lại cho tốt.
Đóng gói xong hành lý, Đan Thủy Doanh đưa em gái đến sân bay, đáp ứng nó sẽ giúp nó lưu ý tình huống nhà ăn.
Trước khi tiễn em gái lên máy bay, cô gắt gao cho nó một cái ôm, "Sau khi đến nước Mĩ hãy gọi điện thoại cho chị."
Đan Thủy Dao cắn cắn môi, hít một hơi thật sâu sau nói: "Em sẽ gọi, chị, em đi đây."
Trên bầu trời sân bay như trước một màu lam bao phủ, nhưng lòng của cô lại giống như bầu trời đen tối của đêm mưa, không còn trong xanh như thế nữa.
Công tác cũng sắp sửa kết thúc, Kê Hướng Hòe dùng webcam liên lạc phòng làm việc bên Đài Loan để nắm bắt tình hình trong công ty như thế nào.
Chính là không biết vì sao, hôm nay lúc mở thiết bị nghe nhìn hội nghị, tất cả nhân viên đều dùng một loại ánh mắt quỷ dị nhìn anh.
"Các người hôm nay có chuyện gì xảy ra? Trên mặt tôi có cái gì không thích hợp sao?" Kê Hướng Hòe ngữ khí có chút nhàn nhạt không vui.
Bình thường anh có thể là một giám đốc cùng cấp dưới hoà hợp, nếu đáng thưởng thì anh cũng sẽ không keo kiệt, nhưng là chỉ cần cùng công việc nhấc lên quan hệ, anh đồng dạng cũng là một giám đốc yêu cầu nghiêm khắc, cần phải đạt được hoàn mỹ.
"Giám đốc, đây là tạp chí ngày hôm qua mới xuất bản." Chủ nhiệm ban quan hệ xã hội báo cáo.
"Tạp chí? Kia thì làm sao?"
"Bởi vì tờ bìa của nó là liên quan đến giám đốc, tin tức nháo siêu đại."
"Tôi?" Kê Hướng Hòe nhíu mày, "Tôi ở nước Pháp, cũng không mang bạn gái, ước hội cái gì, làm sao có thể lên đầu bìa tạp chí?"
"Giám đốc, nhưng là trên tạp chí viết giám đốc cùng Hạ tiểu thư hai người ngọt ngào hẹn hò tại Pháp, còn mua nhẫn kim cương, cùng ngắm cảnh đêm lãng mạn, cũng sắp sửa kết hôn." Chủ nhiệm ban quan hệ xã hội mơ hồ trần thuật.
"Cái gì?" Nghe vậy, anh chưa từng có kích động như vậy, còn đánh nghiêng ly cà phê trên bàn.
Không để ý cà phê chảy xuống hoen ố tài liệu trên bàn, anh chỉ nghĩ tới Thủy Dao có khả năng cũng sẽ đọc được những tin tức nói hươu nói vượn kia?!
Tất cả nhân viên đều bị anh đột nhiên tức giận làm cho sợ hãi, mọi người đều nhìn nhau dò xét, không biết nên như thế nào cho phải.
Cuối cùng, là chủ nhiệm ban quan hệ xã hội tự cho là thông minh nói: "Giám đốc, chúng tôi biết giám đốc bị chụp ảnh rất tức giận, bất quá chuyện tốt gần mà nói, kỳ thực ──"
Anh ta còn chưa nói xong, Kê Hướng Hòe liền nộ khí đằng đằng đánh gãy lời anh ta nói, "Lập tức đem tất cả các tạp chí có tin tức kia đều đưa sang đây, tôi muốn biết trên đó rốt cuộc nói hươu nói vượn cái gì."
"Ách...... vâng...vâng!"
"Còn có, lập tức đặt vé chuyến máy bay gần nhất, tôi muốn về Đài Loan!"
"Nhưng là giám đốc công việc ở Pháp không phải còn tới ba ngày nữa mới có thể hoàn toàn kết thúc sao?"
Kê Hướng Hòe lãnh đạm trả lời, "Anh đã nhắc tới, vậy anh liền thuận tiện mua luôn một vé máy bay đến Pháp tiếp tục công việc, đến khi dự án kết thúc mới thôi."
Nói xong, anh trực tiếp cắt phăng chat webcam trò chuyện, lấy di động ra gọi cho Đan Thủy Dao.
Điện thoại của cô báo không liên lạc được, anh nhấn số gọi đến điện thoại trong nhà trọ của cô cũng không ai bắt máy, gọi đến Elaine thì nhân viên ở đó cũng chỉ nói bà chủ không có ở đây, không biết đi nơi nào.
Đáng chết! Cô sẽ không trốn anh chứ?!
Không được, anh nhất định phải lập tức trở về Đài Loan mới được!
Thời điểm Kê Hướng Hòe vừa đi ra sân bay Đào Viên, nhìn đến tạp chí lá cải mới nhất, trên đó thậm chí ngay cả ngày tổ chức hôn lễ, địa điểm, còn có mời ai làm chứng hôn nhân linh tinh... tất cả thông tin đều bịa ra đầy đủ.
Vừa ra sân bay, anh ta lập tức đi Elaine, vừa vào cửa, anh liền có thể cảm nhận được nhân viên phục vụ nơi đó không ngừng truyền đến ánh mắt không tốt, nhưng anh không có thời gian để ý tới bọn họ, anh thầm nghĩ nhanh chóng tìm được Đan Thủy Dao, mau chóng cùng cô giải thích tin tức trên tạp chí đều là giả.
Ánh mắt cấp tốc dạo qua nhà ăn một vòng, không phát hiện người anh muốn tìm, anh bất đắc dĩ phải ăn nói khép nép hỏi nhân viên phục vụ đang không muốn cho anh chút sắc mặt tốt chút nào.
"Cái kia, Thủy Dao......"
"Không biết." Anh ta còn chưa nói xong, nhân viên phục vụ liền trả lời rồi quay người chỗ khác quét dọn.
"Vậy có người nào biết......" Anh nhìn những người khác tiếp tục hỏi.
"Không biết! Hừ!" Đồ bắt cá hai tay! Không cần cho anh ta sắc mặt tốt xem.
Đã sắp kết hôn, còn cùng chị Thủy Dao của bọn họ quấn quýt không rõ, thật sự là không biết xấu hổ!
"Tôi tìm đầu bếp các anh." Giận tái mặt, anh cũng không thích, đám nhân viên phục vụ này là có chuyện gì xảy ra?
Thời gian trước thường đến Elaine, cùng Điền Tâm tuy rằng không có nhiều trò chuyện, nhưng ít ra hẳn là sẽ không giống đám nhân viên phục vụ như vậy mạc danh kỳ diệu.
"Ách......" Nhân viên phục vụ bị sắc mặt của anh ta làm cho dọa, không nhịn được rút lui vài bước.
Có người đi gọi Điền Tâm, cô vừa đi ra, Kê Hướng Hòe lập tức vọt tới trước mặt của cô.
"Xin hãy nói cho tôi biết Thủy Dao ở nơi nào?" Anh thành khẩn nói, trong mắt bao hàm khẩn cầu.
"Tôi không biết." Đạm dò xét anh ta liếc mắt một cái, cô lãnh đạm trả lời.
Gã đàn ông này hại cô một người phải làm công việc của hai người, vừa phải chuẩn bị thực đơn vừa phải quản lý nhà ăn, mệt đến chết người, cô nhìn thấy mặt anh ta sẽ không tức giận sao?!
"Tôi nghĩ tìm Thủy Dao đem hiểu lầm giải thích rõ ràng." Anh nhíu mày, anh cũng đắc tội với cô ta sao?
Ông trời a, rốt cuộc ai có thể nói cho anh Thủy Dao ở nơi nào?
Kê Hướng Hòe xem tất cả mọi người ở đây đối với anh tản ra bầu không khí bất hảo, anh biết chính mình sẽ không thể hỏi ra được cái đáp án gì.
"Thật có lỗi, đã quấy rầy." Vội vàng bỏ lại một câu, anh nhanh chóng bước ra khỏi tiệm ăn, hướng một cái nơi khác mà Đan Thủy Dao có khả năng đi tới.
Đan gia đại trạch, hơn nữa Đan Thủy Doanh không có khả năng không biết cô ấy đi nơi nào.
Kê Hướng Hòe lần đầu tiên phát hiện nguyên lai bảo vệ Đan gia nghiêm ngặt như thế, đừng nói có thể nhìn thấy Đan Thủy Dao, ngay cả cửa lớn nhà họ Đan anh cũng không có khả năng để bước vào, thậm chí ngay cả Đan Thủy Doanh anh cũng đều không thể thấy được.
Tất cả hết thảy đều là do cái tạp chí lá cải kia gây họa, hiện tại anh không chỉ tìm không thấy người con gái mình yêu, còn bị tất cả những người bảo hộ cô liệt vào danh sách cự tuyệt lui tới.
Đáng chết! Anh thật sự muốn đạp đổ cái tạp chí bát quái đưa tin mà không chịu trách nhiệm kia, tức chết người đi được, vạn nhất hại lão bà...... ách, vợ trước của anh thực sự bỏ chạy, bọn họ chờ thất nghiệp đi!
Đứng ở ngoài cửa sắt cao ngất, Kê Hướng Hòe vò rối loạn mái tóc, trong lòng quyết định: Không mở cửa thấy anh cũng không sao cả, anh liền mỗi ngày ở chỗ này chờ, nhất định sẽ đợi được đến lúc cô ấy ra khỏi cửa.
Kiên định ánh mắt nhìn tòa nhà sau cánh cổng sắt cao ngất, Kê Hướng Hòe trong lòng thay chính mình tiếp thêm sức mạnh.
Đan Thủy Doanh vừa chat webcam trò chuyện cùng em gái xong, vú nuôi liền đẩy cửa phòng vào, nhỏ giọng nói:"Đại tiểu thư, người kia lại tới nữa."
Lại tới nữa? Đan Thủy Doanh mở ra trong máy tính hình ảnh các camera ghi hình giám thị từ phòng bảo vệ, quả nhiên, nhìn đến một cái thân ảnh quen thuộc.
Xem thân ảnh bướng bỉnh không chịu rời đi kia, Đan Thủy Doanh còn có vú nuôi không nhịn được nhìn nhau thở dài, bởi vì Kê Hướng Hòe đã đến đứng gác được hai tháng rồi.
Người này nghị lực thực đáng sợ, xem ra, anh ta hẳn là thật tình...... Đan Thủy Doanh vẫn là không nhịn được mềm lòng."Vú nuôi, cho anh ta đi vào đi! Con sẽ cùng anh ta nói chuyện."
Nguyên bản cho rằng Kê Hướng Hòe chính là đến làm bộ làm dáng vài ngày, nhưng từ đó tới nay, anh ta cơ hồ là buổi sáng trời còn chưa sáng liền đến đây, giữa trưa cùng buổi tối anh ta cũng tới, luôn luôn đợi đến nửa đêm mới rời đi, bất chấp mưa gió, không gián đoạn chút nào.
Cho dù cô vốn còn có nhiều hoài nghi cùng bất mãn, nhưng sau khi nhìn thấy quyết tâm cùng kiên trì của anh ta, cô không thể không bị thuyết phục, quyết định cho anh ta một cơ hội để giải thích.
Kê Hướng Hòe vẫn giống như mỗi ngày, vẫn không để ý đến mặt mũi mà đứng ở trước cổng lớn Đan gia chờ đợi.
Cổng lớn chậm rãi mở ra, nhưng là anh đã không còn xúc động đến nỗi xông lên phía trước, bởi vì anh biết kia bất quá là người làm trong Đan gia ra ngoài mà thôi.
Chính là lần này tựa hồ có điều bất đồng, người đi ra là vú nuôi chiếu cố hai vị tiểu thư Đan gia từ nhỏ, bà hướng thẳng hướng anh đi tới, Kê Hướng Hòe vội vàng đứng thẳng thân mình, ánh mắt chờ mong nhìn bà.
"Kê tiên sinh, mời vào, đại tiểu thư chúng tôi nói muốn gặp mặt cậu."
****8
Khoảng cách lần trước nhìn thấy Kê Hướng Hòe tuy không bao lâu, nhưng là bây giờ anh ta thoạt nhìn lại tiều tụy rất nhiều, Đan Thủy Doanh thở dài, khách sáo tiếp đón anh ta.
"Mời ngồi, nghe nói anh có việc tìm tôi?"
"Chị, em chỉ muốn biết Thủy Dao ở nơi nào, cầu xin chị nói cho em biết được không?" Kê Hướng Hòe vội vàng hỏi.
"Uống trước chén trà đi!" Đan Thủy Doanh không có trả lời vấn đề của anh ta, cô còn tại suy tư muốn thế nào mở miệng.
"Em..." So với ngồi nói chuyện phiếm, thì anh hiện tại thật sự muốn biết được người con gái mình yêu đang ở nơi nào.
"Trong khoảng thời gian này, dường như lễ nghi cùng dáng vẻ kêu ngạo của cậu cũng không thấy?" Ý cô nhìn thoáng qua trang phục nhăn nhúm trên người anh ta nói.
Trước đây, anh ta tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha thứ trên người mình xuất hiện một chút không hoàn mỹ nào, nhưng mà hiện tại...... anh ta lại thờ ơ đối với hỗn độn trên người mình, điều này thay đổi là vì Thủy Dao sao?
Kê Hướng Hòe cắn răng bắt buộc chính mình ngoan ngoãn ngồi ổn định uống xong chén trà kia, nhìn Đan Thủy Doanh.
"Cậu có biết vì sao Thủy Dao rời đi không?"
"Em biết, đều là do các tạp chí bát quái kia nói hươu nói vượn, sau khi em biết được tin đó, lập tức từ Pháp trở về muốn cùng Thủy Dao giải thích rõ ràng, nhưng thế nào cũng tìm không thấy cô ấy." Anh vội vã trả lời.
"Nó không chịu gặp cậu, bài báo kia chỉ là nguyên nhân thứ nhất." Đan Thủy Doanh dừng một chút, "Trước đó, Thủy Dao cũng đã có suy nghĩ muốn cùng cậu chia tay."
Kê Hướng Hòe bị chịu đả kích ngẩn người, lập tức truy vấn nguyên nhân, "Vì sao?"
Cô hỏi lại anh ta, "Vì sao chính cậu không biết sao? Cậu cho rằng Thủy Dao là gì của cậu? là đối tượng an ủi lẫn nhau? Bạn bè? Vẫn là tình nhân? Cậu đối với Thủy Dao cho tới bây giờ chưa nói rõ ràng quá lẫn nhau quan hệ, cậu cho rằng nó sẽ không vì thế cảm thấy bất an sao?"
Anh vội vàng giải thích, "Chị, em chưa từng có đem Thủy Dao làm đối tượng chơi đùa, có lẽ ngay từ đầu em không biết tình cảm của mình, nhưng là em dám nói, từ thời khắc lần đầu gặp gỡ Thủy Dao, em liền thật sâu yêu cô ấy, thậm chí trong một năm ly hôn, em cũng chưa từng quên cô ấy."
"Lần đầu tiên gặp phải liền yêu sao?" Đan Thủy Doanh mày liễu giận dữ, "Cậu yêu là cái kia liều mình giả trang cho phù hợp với yêu cầu của cậu - danh môn thục nữ Đan Thủy Dao sao? Nếu là như vậy mà nói, vậy mời cậu trở về đi!"
Anh lắc đầu, "Em yêu phải chính là Thủy Dao, danh môn thục nữ Đan Thủy Dao trước đây em cũng thích, hiện tại Đan Thủy Dao không chút nào làm ra vẻ, chân chính là chính mình em cũng thích, mặc kệ là người nào, chỉ cần là hết thảy của Thủy Dao, với em mà nói đều là đáng yêu."
Đan Thủy Doanh cũng không dễ dàng bị thuyết phục như vậy.
"Câu nói cậu yêu nó, như vậy, vì sao trên tạp chí sẽ xuất hiện bài báo kia?" Cô châm chọc hỏi."Cái gọi là không có lửa làm sao có khói, cậu cùng vị Hạ tiểu thư kia bị chụp ảnh cũng là sự thật."
"Bài báo kia căn bản chính là nói hươu nói vượn!" Nghĩ tới bài báo nói hươu nói vượn kia, Kê Hướng Hòe liền không nhịn được tức giận.
"Không sai, ngày đó Ấu Dung có tới tìm em, nhưng em cùng cô ta đã nói rõ ràng, em chỉ là mời cô ta giúp em một việc, theo giúp em đi chọn lựa nhẫn kim cương, bởi vì em muốn cầu hôn Thủy Dao, em chỉ mua một vật phẩm trang sức cô ta thích cho cô ta để làm tạ lễ mà thôi, ở tại cùng một khách sạn không sai, nhưng em với cô ta căn bản ở hai phòng khác nhau!
"Còn ảnh chụp, em với cô ta ngay cả nắm tay đều không có, em cũng không hiểu vì sao, phóng viên lại biên câu chuyện như vậy lợi hại, viết giống như em ở Paris vượt qua một đêm cỡ nào lãng mạn."
Đan Thủy Doanh nghe được mấu chốt vấn đề, "Cậu nói cậu muốn cầu hôn Thủy Dao?"
"Không sai." Kê Hướng Hòe theo trong túi lấy ra hộp nhung luôn ở bên người không rời, mở ra hộp lộ ra chiếc nhẫn kim cương."Đây là nhẫn em dự tính một lần nữa hướng Thủy Dao cầu hôn, không nghĩ tới......" Anh đã đánh mất vợ trước, còn bị mang ác danh là tên bắt cá hai tay.
Đan Thủy Doanh rốt cục yên tâm, xác định cặp vợ chồng đã ly hôn này đối lẫn nhau đều còn có tình cảm.
"Được rồi! Tôi nói cho cậu biết Thủy Dao đang ở đâu." Cô lộ ra nhàn nhạt mỉm cười, xem anh ta một mặt biểu cảm vui sướng."Nó hiện tại ở cùng với bố mẹ tôi tại Mỹ."
"Cám ơn chị!" Kê Hướng Hòe mừng như điên nói lời cảm tạ.
"Đúng rồi, tôi còn có chuyện muốn nói cho cậu, Thủy Dao mang thai."
Bất quá, tin tức này tựa hồ làm cho người chuẩn bị làm ba ba rất rung động, Kê Hướng Hòe thế nhưng ngồi ngốc thất thần, không nói ra lời nào.
A! Có thể nhìn đến quý công tử nổi tiếng trong xã giao xuất hiện loại biểu cảm si ngốc này coi như là thật may mắn nha! Cô không nhịn được che miệng cười trộm.
Có thể làm cô đều đã làm, kế tiếp bọn họ sẽ phát triển thế nào, phải nhờ vào chính bọn họ.
← Ch. 08 | Ch. 10 (c) → |