← Ch.02 | Ch.04 → |
Lúc này trong công ty đang diễn ra 1 sự việc khá thú vị, mà từ trước đến nay chưa từng có.
Người chạy trước cắm đầu chạy trốn toán toạn, thỉnh thoảng vừa chạy vừa quay đầu lại xem người phía sau sắp đuổi kịp chưa.
Người chạy phía sau vừa khó chịu đuổi theo, vừa lo lắng cho người phiá trước
Thảo Quyết Minh vô cùng sợ hãi.
Cô không ngờ hắn ta có thể tìm đến tận đây khiến cô chưa kịp chuẩn bị tâm lý, lên chỉ biết ra sức chạy trốn, để thoát khỏi tên đó.
Bạch Bối Phong thì vô cùng khó chịu sao vừa nhìn thấy anh cô đã vội vàng chạy trốn, anh có làm gì cô đâu. Mà cô lại sợ anh như sợ cọp thế chứ.
Nhìn cái kiểu chạy vụng về cắm đầu cắm cổ của cô anh bắt đầu lo lắng.
Được 1 lát, anh nhìn thấy cô sắp đâm vào tường, vội nói
_ Dừng lại đi, em đừng chạy nữa. Nguy hiểm đó
-Dừng lại để anh tóm à. Đừng có mơ. Nguy hiểm gì cũng không nguy hiểm bằng anh
Nói xong, cô tăng tốc đâm đầu về phía trước. Và bụp
- Ááááááááá đau qúa hu hu hu cái tường chết tiệt này mi không có mắt à huhuhu
_ Em có sao không
Bạch Bối Phong nhìn thấy Thảo Quyết Minh bị đâm vào tường.
Anh vô cùng lo lắng, vội chạy tới xem cô thế nào
Nhưng Thảo Quyết Minh đang nằm vật vã chết ngất dưới đất vi đau đớn.
Cô nhìn thấy anh sắp đuổi kịp mình cho dù đang đau cô cùng vội vàng bò dậy cắm đầu chạy chối chết.
_ Em đứng lại đi, bị đau như vậy còn cố chạy à
_ Không đứng, chết cũng không đứng
_ Em giỏi lắm.
Thế là cả hai cùng tăng tốc.
Người chạy trốn, kẻ đuổi bắt.
Đựơc 1 lúc
_ Tránh ra, tránh ra.
Rầm
Áááá đau qúa, xin lỗi anh nhé
(chạy vội qúa nhìm thấy người đi tới không phanh kịp)
_ Quyết Minh em có sao không?. Đuổi việc tên đó cho tôi
"giám đi đường không có mắt đâm vào cô ấy"
- Anh đừng đuổi theo tôi nữa, tôi mệt lắm rồi
_ Vậy em về với tôi đi. Tôi sẽ không đuổi em nữa
_ Không bao giờ!
Mọi người trong công ty thấy vậy, đều bỏ hết việc ra hóng chuyện họ không ngờ chủ tịch đáng kính của họ lại bị mất hình tượng như vậy nhìn chủ tịch đang đuổi theo cô trợ lý chuyên phá hoại kia, với gương mặt tức giận.
Ai cũng nghĩ chắc cô ta làm việc gì đó đắc tội lớn với chủ tịch lắm đây. Khiến chủ tịch mới đuổi đến cùng như vậy.
Thế là họ quyết định chạy ra giúp chủ tịch 1 tay để bắt cô ta về trị tội.
Cho lên mới có cảnh tượng trong 1 công ty lớn, bình thường rất nghiêm túc trật tự.
Hôm nay lại diễn ra cảnh 1 đoàn người nhốn nháo đang đuổi theo bắt cho được cô gái.
Mà không hiểu sự xuất hiện của họ đã giúp anh hay cô nữa.
Vì đúng lúc anh sắp bắt được cô.
Thì bọn họ cũng vội tren vào, ai cũng muốn bắt được cô trước để lấy lòng anh. Lên không ai nhường ai dẫn đến tình trạng khá hỗn loạn.
Khiến anh bị đẩy hẳn ra ngoài.
Còn cô thừa dịp mọi người nhốn nháo vội co chân chạy mất hút
_ Mọi người đang làm gì vậy hả? Không làm việc chạy ra đây làm gì
_ Chủ tịch chúng tôi chỉ muốn giúp người bắt cô gái phá hoại kia thôi mà
_ Ai cho các người xen vào việc của tôi. Tất cả cắt 5 tháng lương
_ Hả? Chủ tịch
_ Giải tán.
* Phòng Phong cô ấy đâu rồi
_ Dạ! Đã chạy mất rồi
_ Cho người đuổi theo chưa
_ Dạ! Rồi ạ
_ Vậy về phòng làm việc thôi
_ Thế Anh Hai không đuổi theo Chị Hai nữa à
_ Chưa phải lúc
Thảo Quyết Minh em giỏi lắm, giám trốn khỏi tôi nữa ah.
Em giỏi thì cứ trốn đi, tôi cho em trốn xem em trốn đường naò để thoát khỏi tay tôi.
Lần này xem em chạy đâu cho thoát.
THẢO QUYẾT MINH sau khi chạy ra khỏi công ty. Cô cắm đầu tăng tốc chạy thẳng về nhà, rồi trèo lên giường đắp chăn nằm thở.
Cái tên độc ác đó sao hắn cứ phải đuổi cô tới cùng cơ chứ, ôi! Mệt qúa, lại còn đau hết người nửa chứ may mà cô hay chạy thể dục buổi sáng, lên cô đã cố hết sức toàn mạng trở về.
Nếu không chắc cô đã ngất xỉu giữa đường rồi.
Mà cái tên đó sao hắn không lấy người khác đi, sao cứ phải bắt cô, truy đuổi cô cho bằng được.
Chẳng thể hiểu nổi vì sao hắn muốn lấy cô nữa.
Vì yêu ư! Không thể vì cô và hắn có quen biết nhau đâu mà yêu với đương.
Trời ơi! Chẳng lẽ là vì họ biết hắn ta là người lạnh lùng độc ác lên không ai thèm lấy hắn.
Thế là hắn ép ba mẹ cô phải gả cô cho hắn, để hắn dễ dàng hành hạ tra tấn cô cho vui nhà vui cửa.
Thôi đúng rồi. Ba mẹ ơi cho dù bị ép buộc thế nào, thì ba mẹ cũng không được gả con cho hắn chứ.
Bây giờ mình phải làm thế nào thể thoát khỏi hanh sói đấy bây giờ
Trời ơi cứu.
*****
SÁNG hôm sau Thảo Quyết Minh dậy sớm nhưng vẫn chưa chuẩn bị đi làm.
Mà cứ đi qua đi lại hoài
-phải làm sao bây giờ.
Hôm nay mình có lên đi làm không đây.
Nếu không đi làm sẽ bị trừ lương, đuổi việc
Mà nếu đi làm, lỡ tên kia hắn ta vẫn mai phục ở đấy, chờ mình rơi vào lưới thì chết à.
Rõ là số khổ tên âm hồn vạn tán không tiêu tan đó, sao hắn ta ám mình lâu thế.
Nhưng hôm qua hắn ta có làm gì được mình đâu.
Cũng may công nhận mọi người trong công ty tốt thật, họ đã giúp mình
Lúc mới đầu khi thấy hắn ta đuổi bắt mình họ còn mặc kệ.
Nhưng về sau họ cũng hợp sức lại giúp đỡ mình.
Chắc lúc đầu họ nghĩ rằng, nếu ít người xông vào hắn ta sẽ đánh cho tan xương lát thịt. Lên đành phải tập hợp thật đông mới không sợ hắn ta.
Nghĩ đến lúc đó mà vui qúa!
Mình chạy trước, hắn ta đuổi theo mình, còn bọn họ lại đuổi theo hắn ta.
Đến khi hắn ta sắp bắt được mình, thì bọn họ lại vội vàng xông vào đẩy hắn ta ra, để cho mình có cơ hội trốn thoát.
Ôi đúng là tinh thần đoàn kết giữa các nhân viên thật to lớn.
Các bạn tôi yêu các bạn.
Hay là hôm nay mình vẫn đi làm nhỉ. Dù sao cũng có mọi người giúp đỡ thì sợ gì hắn ta chứ.
Hay là vậy đi. Không ở nhà cũng buồn lắm.
Cô tung tăng đến công ty. Nhưng vừa đến cổng cô liền nấp vào 1 chỗ khuất, đưa chiếc đầu nhỏ xinh ra nhìn xung quanh 4 phương 8 hướng xem có gì khả nghi không.
Dù sao cẩn thận vẫn hơn.
BẠCH BỐI PHONG ở trên tầng cao. Lúc này anh đang đứng gần cửa kính.
Anh vô tình nhìn thấy những biểu hiện đó của cô thật sự rất dễ thương khiến anh bất giác mỉm cười.
Nhưng sao lại không giám vào, còn nhòm ngó xung quanh sợ anh đến thế cơ à.
Kể ra anh và cô nếu chính thức gặp nhau thì chưa từng.
Vậy tại sao cô lại phải sợ và trốn anh như vậy.
Kiểu này thì không được rồi.
Nếu thế thì phải thay đổi kế hoạch thôi.
Vậy thì phải biến em thành của tôi.
Rồi chinh phục vợ ngốc em từ từ vậy.
Tôi không muốn như vậy đâu, nhưng tại em ép tôi trước.
_ Phòng phong bây giờ cô ấy đang ở đâu
- Dạ chỗ chị hai ở cách công ty 2km.
Chị ấy thuê lại nhà của dân ở. chứ không ở nhà nghỉ hay khách sạn nào cả
_ Thà nào tìm mãi không ra.
_ Anh hai khi nào anh định đến đó?
- Tối nay
_ (Cười gian tà) anh đến đó làm gì thế
_ Không phải chuyện của cậu. Đi làm việc đi
_ Vâng.
Để xem lần lại em chạy thế nào vợ ngốc.
TRong khi nam chính đang nghĩ cái gì đó không được trong sáng cho lắm.
Thì nữ chính vẫn lấp ló lo sợ nửa muốn vào, nửa không giám.
Đang do dự không biết phải làm sao, thì có người đập tay vào vai cô. Khiến cô giật lẩy mình
_ Chị Công Anh
_ Cô đứng đây làm gì. Sao không vào đi.
Hay là bị đuổi việc rồi
_ Không phải! Chị ơi chị cho em hỏi.
Cái tên hôm qua hắn còn ở đây không?
_ Đương nhiên vẫn ở đây rồi. Không ở đây thì ở đâu.
Mà cô to gan qúa nhỉ, giám nói ...
_ Hắn ta còn ở đây. Vậy thôi em đi đây.
Cảm ơn thông tin qúy giá của chị.
Nói xong cô 3 chân 4 cẳng chạy mất.
Không chạy nhanh để hắn phát hiện ra tóm được thì khổ.
Cô về nhà với tinh thần mệt mỏi. Nếu hắn ta vẫn ở đó thì mình phải làm sao.
Chẳng lẽ phải nghỉ việc luôn à.
Ôi công việc thất nghiệp đang tới gần.
Vì cả ngày phải suy nghĩ linh tinh nhiều qúa lên đến tối cô nằm 1 lát là ngủ luôn.
Lên không hay biết nhà mình có người lẻn vào.
Anh mở khóa vào nhà cô 1 cách rất chuyên nghiệp.
Nhìn xung quanh gian nhà trông có vẻ đơn sơ và hơi lộn xộn
Anh nhìn 1 lượt. Rồi đi thẳng đến phòng ngủ.
Trong ánh đèn sáng mờ. anh nhìn thấy 1 thân hình nhỏ nhắn, xinh xắn đang nằm cuộn tròn say ngủ trên giường.
Nhìn khuôn mặt đang ửng hồng lên vì say ngủ, chắc cô đang mơ thấy gì vui lắm lên miệng mới nhoẻn miệng cười thế kia.
Anh từ từ nhẹ nhàng rón rén đi gần đến bên giường.
Thoả sức ngắm nhìn cô. Đây là lần đầu tiên anh được nhìn cô gần như vậy, khiến trái tim anh đập liên hồi vì hồi hộp.
Nhìn khuôn mặt xinh xắn, đáng yêu, ngây thơ, rồi bờ môi đỏ mọng chúm chím như mời gọi của cô.
Khiến anh rung động anh muốn được hôn lên khuôn mặt đó, bờ môi gợi cảm đó.
Anh lên làm sao đây? Con người anh như thôi thúc muốn cô.
Nhưng nếu làm vậy cô sẽ giận anh mất.
Hay anh chỉ hôn cô 1 cái thôi có được không nhỉ?
Chắc không sao đâu.
Cô đang ngủ chắc không biết gì đâu.
Anh rất muốn thoả mãn nỗi khao khát bao năm của mình là được hôn cô.
*****
CON NGƯỜI không ai có thể kiềm chế sự ham muốn của mình.
Ngay cả anh cũng vậy thôi, mức kiếm chế cũng có hạn.
Khi trái tim đã đánh bật được lý trí thì anh bắt đầu cũng làm theo những gì mà mình mong muốn thôi.
Mong muốn của anh là được hôn lên bờ môi đang mời gọi kia.
Anh từ từ cúi xuống áp môi mình lên môi cô 1 cách nhẹ nhàng, nâng niu nhất môi cô rất mềm và ngọt, anh như đắm chìm trong nụ hôn đó.
Nhưng dường như chỉ mỗi hôn bên ngoài thôi chưa đủ.
Anh muốn được nhiều hơn nữa.
Vậy là nhân lúc cô há miệng ra để thở.
Anh đã thừa dịp đó đưa lưỡi vào trong, khuấy đảo khắp miệng cô.
Anh tham lam hút hết mật ngọt của cô rồi điên cuồng mút.
Anh như chìm đắm vào nụ hôn với cô.
Mà không biết từ lúc nào đã nằm đè lên người cô. Đôi tay thì hoạt động hết công xuất, nó như thám hiểm thân thể cô.
THẢO QUYẾT MINH đang ngủ, cô đang mơ cô gặp 1 con gấu. không hiểu sao nó lại đè cô. khiến cô vừa bị đè nặng, vừa bị khó thở.
Theo bản năng cô vội tỉnh dậy.
Nhưng vừa mở mắt trong ánh đèn tối.
Cô nhìn thấy 1 người đàn ông trông rất quen, nhưng cô không thể nhớ nổi anh ta là ai anh ta trông rất đẹp trai, khuôn mặt dịu dàng mị lực nhìn cô, cô như bị cuốn hút vào trong ánh mắt dịu dàng đó.
Người đó đang hôn cô, nụ hôn đầu của cô khiến cô vừa xao động vừa ngỡ ngàng tò mò.
Nhưng sao anh ta lại đè mình chứ.
Nặng qúa ah
Theo bản năng cô giãy dụa muốn thoát khỏi cái ôm và nụ hôn chết người của anh.
Vì cô ý thức được rằng không lên làm chuyện này với người lạ. Cô chỉ muốn làm chuyện này với người chồng mà cô yêu thương thôi.
Nghĩ đến đó cô càng giãy dụa nhiều hơn.
Nhưng đột nhiên bên tai cô lại nghe thấy giọng nói dịu dàng đầy mê hoặc
_ Ngoan, đây chỉ là một giấc mộng xuân thôi, 1 giấc mộng ngọt ngào. Hãy hoà nhập cùng tôi để có giấc mơ đẹp em nhé.
Nghe thấy những lời ngọt ngào đầy mê lực này.
Cô bất giác thuận theo, thả lỏng người từ từ hưởng thụ, mặc anh thoải mái thỏa mãn mình.
Chỉ là mơ thôi mà, vậy sao không thử chứ.
Thật ra cô rất tò mò về chuyện này, không biết nó có ngọt ngào hạnh phúc như người ta nói không.
Thật ra lúc đầu anh chỉ muốn hôn cô rồi thôi.
Nhưng mà ai biết được càng hôn càng tham lam càng muốn nhiều hơn nữa.
Anh vô thức nằm đè lên thân thể mềm mại của cô, đôi tay bất giác không kiềm chế được bắt đầu đi thám hiểm thân thể cô.
Được 1 lát, cô hình như bắt đầu khó chịu với sự khuấy đaỏ của anh.
Khi cô mở mắt anh cũng khá giật mình, nhưng nhìn vào sâu đôi mắt đó, anh càng khó cưỡng lại cô hơn.
Khi cô giãy dụa muốn thoát khỏi anh.
cô có biết, chính điều đó đã kích thích anh ham muốn cô hơn.
Anh biết anh nói những lời đó với cô là hơi hèn hạ.
Nhưng ai bảo cô còn cuốn hút anh, mê hoặc anh khiến anh không thể nào thoát ra được.
Mà sớm muộn gì cô mà chẳng là của anh, đây là cô dụ dỗ anh hưởng trước thôi.
Mà cũng tốt như vậy đỡ để cô có tư tưởng chạy trốn nữa.
Có lẽ lời anh nói đã mê hoặc được cô.
Cô bắt đầu không giãy dụa nữa, mà thả lỏng, dịu dàng thuận theo anh.
Cô có biết điều đó đã khiến anh vui mừng và hạnh phúc thế naò không.
Nhịp tim anh như đập nhanh hơn, hơi thở dồn dập mãnh liệt hơn.
Anh bắt đầu điên cuồng hôn cô, mút môi cô.
Có vẻ cô đây là lần đầu tiên lên rất bỡ ngỡ không biết làm gì cả.
Trong lúc hôn cô say đắm anh vẫn không quên cởi bộ đồ ngủ của cô ra.
Nhìn thân thể trắng hồng nõn nà hiện ra trước mắt.
Thật sự anh chỉ muốn xông vào tham chiếm cô.
Nhưng sợ cô khó tiếp nhận, anh dịu dàng cắn lên xương quay xanh của cô, khiến cô giật mình rên khẽ.
Rồi anh lân la đến bờ ngực căng tròn, mịn màng của cô.
Anh tham lam vừa cắn vừa mút, tay cũng không quên nhiệm vụ xoa nắn bộ ngực còn lại.
Rồi anh mơn trớn, vuốt ve đường cong vòng eo cô.
Anh tha hồ liếm, mút thân thể cô.
Anh muốn mọi chỗ của cô là của anh, anh sẽ không bỏ qua nơi nào hết.
Anh muốn cô là của anh 1 cách toàn vẹn nhất.
Bị anh đùa giỡn, cô cảm thấy vô cùng khó chịu, cảm giác khó thở vì kích thích xen lẫn tò mò.
Đã khiến cô muốn anh, cô muốn anh làm nhiều hơn nữa.
Vì lúc này đây cô có cảm giác điều đó chưa thực sự làm cô thỏa mãn
Nhưng anh cũng Khiến thân thể cô cong lên vì khoái cảm.
Tiếng rên khẽ của cô như mê hoặc anh, anh muốn nhiều hơn nữa.
Không suy nghĩ anh bắt đầu sờ xuống mơn trớn, chỗ mật đạo đã uớt áp của cô.
Khiến cô giật nẩy vì tê dại.
← Ch. 02 | Ch. 04 → |