Truyện:Vợ Ngốc Ah! Em Trốn Được Tôi Sao? - Chương 25

Vợ Ngốc Ah! Em Trốn Được Tôi Sao?
Trọn bộ 40 chương
Chương 25
0.00
(0 votes)


Chương (1-40)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


THẢO QUYẾT MINH kẽ đưa tay xuống dưới lần mò, mắt cô vô tình lướt qua mặt anh, thì thấy khuôn mặt anh rất lạ, nhất là đôi mắt anh cũng đang chằm chằm nhìn cô, trông nó cứ làm sao ấy!

Nhưng thật sự cô không thích anh nhìn cô như vậy chút nào ... Ngượng lắm!

- Anh đừng nhìn em như vậy nữa có được không?

- Haha ... À... Ờm... Không nhìn nữa... Em cứ làm việc của mình đi!

Anh khẽ nháy mắt với cô, rồi nở một nụ cười tình tứ.

Thấy cô ngượng ngùng anh mỉm cười, rồi quay mặt đi hướng khác.

Thấy anh như vậy, cô cũng không để ý nữa, bèn tập chung chuyên môn của mình.

Lần mò men theo bụng anh, xuống dưới, cho sờ đi sờ lại chỗ đó mà chẳng thấy nhóc của anh đâu, chỉ thấy có hai qủa gì qúa mềm mềm nhũn nhũn

- Anh! Anh vẫn còn hai qủa gì đây?

" bóp bóp, nắn nắn"

- Ừm gừ... Đừng nói là em cũng muốn có nó nữa nhé? Ừm...ừm...

"thoải mái thật"

- Hihi. Sao anh biết!

Tiếp tục lần mò, sờ mó sung quanh.

Và cô đã phát hiện ra một sự thật vô cùng đáng sợ.

AAAAAAAAAA

Thấy cô hét lớn anh vội vàng ôm chầm lấy, dỗ dành hỏi han

- Quyết Minh! Em sao thế?

Có chuyện gì à?

*lo lắng*

- Huhuhu. Anh ơi! Chết em rồi!

Người em và người anh dính vào nhau mất rồi!

Phải làm sao đây huhuhu.

Nghe cô khóc toáng lên, mặt anh nhăn nhó đến tột độ.

- Huhuhu.

Dính thế này làm sao mà đi vệ sinh được

*lông mày anh giật giật* làm sao mà đi chơi được nữa!

*trán giật giật* thế này thì... Oaoaoa.

Thấy cô lại lên cơn, anh vội dỗ dành

- Đừng sợ!

Dính vào rồi, Lại có thể tháo ra được mà!

Nếu em không muốn tháo ra.

Chỉ cần em muốn đi đâu, là gì? Anh cũng sẽ làm cùng em.

Lúc đó em chỉ quàng chân qua eo anh, ôm chặt lấy anh... Thì em muốn đi đâu, anh cũng sẽ đưa em đến nới đó.

Lúc đó chúng ta sẽ luôn dính chặt vào nhau không bao giờ tách dời.

- Anh đừng có điên!

Dính như thế thì làm sao mặc quần áo được!

Ngốc vừa phải thôi chứ!

Tuy là ý kiến anh đề ra rất hấp dẫn, nhưng cô không thể tưởng tượng nếu hai người như vậy sẽ như thế nào nữa.

- Anh mau giúp em bỏ nó ra đi! Khó chịu lắm rồi!

Thấy cô nói vậy anh bực mình lẩm bẩm

- Em không thích nữa thì tự đi mà bỏ nó ra!

- Nhưng mà bỏ thế nào?

Nó dính chặt thế này rồi.

Anh không giúp em sao?

- có thân tự lo!

Nói xong anh nhắm mắt lại nằm gáy khò khò mặc cô muốn làm gì thì làm.

- Bị anh bỏ mặc!

Cô giận lắm, nhưng biết làm sao được!

Đành phải lúi húi tự tìm cách kéo ra.

Nhưng mà... Cô muốn đi vệ sinh lắm rồi, nếu cứ thế này ... Lỡ không may đi ra người anh thì sao.

- Anh... Anh... Em muốn đi vệ sinh, em muốn đi vệ sinh... Huhuhu

- Sợ em qúa cơ!

Anh bực bội mở mắt, có thói đời ở đâu, ngồi trên bụng chồng, rồi nghịch ngợm không hả trời.

- Đi vệ sinh hả?

Ừ thì đi!

- Nhưng mà.... Ááááá

Cô còn chưa nói xong đã bị anh ôm lấy, rồi vắt hai chân cô ngang eo, vẫn để nơi đó yên như vậy.

Rồi tụt xuống giường.

Anh đi bước nào là cô lại cảm nhận được nhóc của anh cũng đang động đậy trong nơi đó của cô, khiến nơi đó không tự chủ mà ẩm ướt hẳn lên để thích ứng và đỡ đau do cọ sát hơn.

Xoay mông cô đặt vào bồn cầu, anh đứng dựa sát vào người cô nhăn nhó nói

- Em giải quyết đi!

- Nhưng anh phải bỏ nó ra thì em mới đi được chứ.

Nó dính như vậy sao em đi được!

(ngước đôi mắt cún con tội nghiệp lên nhìn anh) huhuhu. Chồng ơi!

- Em...

Anh vừa bực vừa mềm lòng, không suy nghĩ anh rút mạnh cái của mình ra khỏi người cô

ÁÁÁÁÁÁÁÁÁ ĐAU ĐAU...HUHUHU nghe cô hét toáng lên, anh mới giật mình nhớ ra, sự sai sót của mình

- Đau lắm không Quyết Minh? Anh xin lỗi!

- hức hức tự nhiên rút ra đột ngột khiến chỗ đó của cô bị chấn động mạnh đau kinh khủng, chỗ đó của cô giờ đây đang bị đỏ tấy lên, đau nhức vô cùng.

Cô hờn giận hai tai lau nước mắt, phụng phịu khóc.

Nhìn bộ dạng đó của cô trông đáng yêu vô cùng.

Nhưng anh không dám làm liều, đành xót xa lau nước mắt cho cô, dịu dàng nói

- Để anh xem chỗ đó có bị sưng tấy hay làm sao không?

(

Anh vừa nói vừa vạch chân ra xem nó thế nào? Thì đã bị cô đánh mạnh vào tay trách mắng.

- Không xem! Anh ra ngoài đi! Mặc tôi!

- Ngoan! Anh xin lỗi rồi mà!

Em đi vệ sinh đi, rồi mình cùng đi tắm!

Sau đó anh sẽ bôi thuốc cho em!

Đừng giận anh nữa nhé!

- Không khiến... Hức hức... Đừng tưởng làm người ta đau rồi xin lỗi là được nhé!

- Em nhịn từ nãy đến giờ không thấy khó chịu à?

- đồ vô duyên! ra ngoài!!

*****

Sau khi Bạch Bối Phong đuổi mãi mới chịu hậm hực ra ngoài.

THẢO QUYẾT MINH mới có tâm trạng thoải mái giải quyết vấn đề của mình.

Cô vừa giải quyết mà mặt mũi vừa nhăn nhó hết mức...Chỗ đó của cô bị rộng ra mà đau kinh khủng...Bây giờ bình tâm nghĩ đi nghĩ lại ... Hình như cô bị lừa thì phải...

Bởi vì cái đau đớn và cảm giác Giống hệt như lúc anh muốn giảm cân giúp cô, cũng có gậy chọc vào chỗ đó của cô... Chỉ là những lúc như thế anh toàn nằm trên ... Còn lần này là cô ngồi trên anh... Như vậy là cũng không giống lắm... Hình như lần này là cô áp bức anh thì phải... Hahaha... Cô sung sướng cười khằng khặc khi nghĩ mình đã trả thù được anh, và còn áp bức tra tấn hành hạ được anh nữa chứ...

Hahaha... Hóa ra lúc anh rên rỉ không ngừng là bị cô hành cho không chịu nổi, lại không dám khóc, sợ rất tôn nghiêm quyết không rơi lệ của đàn ông. nên chỉ dám rên rỉ cho đỡ đau thôi.

Còn khuôn mặt đỏ ửng đó chắc chắn là uất ức lắm nhưng không dám làm gì cô. Lên đành phải ấm ức nghiến răng nghiến lợi chịu đựng cô tra tấn hành hạ.

Còn ánh mắt và nụ cười không bình thường, là đang cố gắng lấy lòng quyến rũ cầu xin cô ... Làm ơn thương hoa tiếc ngọc mà tha cho anh ta, nhưng anh ta có phải là hoa cỏ ngọc ngà gì đâu cho cam... Cho nên không thể buông tha dễ dàng như vậy được.

Càng nghĩ cô càng vui, càng vui lại càng sướng, càng sướng lại càng ngoác miệng ra cười không ngừng.

Cười đến nỗi...

Anh ở bên ngoài cũng nghe thấy rõ dàng, nhưng anh chỉ lắc đầu thở dài, vì biết cô vợ ngây thơ của anh lại mơ mộng nghĩ gì đó có lợi cho mình rồi.

Khẽ mỉm cười rồi cầm quần áo sạch của cả hai vào trong phòng tắm để cẩn thận.

Rồi bước sang chỗ cô mỉm cười chiều mến.

- Vợ yêu giải quyết xong chưa?

Cô đang cười vui vẻ, thì thấy anh đi đến hỏi thăm, thì mắt híp lại, mặt câng câng ra vẻ nhìn anh

- Anh chuẩn bị nước tắm rồi.

Để anh bế em sang đó tắm nhé!

*dịu dàng, quan tâm*

- Được.

Cô từ tươi cười chuyển sang nghiêm mặt, rồi nhìn anh gật đầu như bà chủ đối với ôsin của mình vậy.

" muốn lấy lòng tôi, để khỏi bị tôi tra tấn hành hạ nữa chứ gì.

Cũng biết sợ cơ đấy.

Bây giờ nhóc con của ngươi đã là của ta... Dám hỗn láo ta sẽ trừng phạt nó cho ngươi biết tay.

Hahaha. Không ngờ số mình lại hên như vậy... Vừa có đồ chơi, lại có thứ để hành hạ anh ta.... Hahaha... Tạm thời cứ để nó ở tạm chỗ anh ta cũng được, khi nào thích thú hoặc bực mình... Mình lại lấy ra chơi...hahaha"

cô đắc ý, rồi khẽ đút tay vào trong quần anh lần mò, thấy nó vẫn nằm yên chỗ đó, thì mỉm cười có vẻ mãn nguyện lắm.

Cô đâu biết rằng hành động đó của cô khiến người anh như tê dại, không dưng lại đưa tay vào sờ mó và nắn bóp nhóc của anh.

Khiến nó đang ủ rũ thì bỗng nhiên đứng thẳng dậy.

Thảo Quyết Minh nghĩ vì chuyện đó mà anh bắt đầu biết sợ mình, từ giờ trở đi sẽ ngoan ngoãn nghe lời sai bảo, phục vụ mình, nên cô có vẻ ra dáng bà chủ lắm.

Đắc ý để mặc anh nhẹ nhàng đặt vào bồn tắm.

Ngâm trong làn nước ấm thơm mát, được anh xoa bóp vai cho qủa thật không có gì sướng bằng.

Thỉnh thoảng không biết là mỏi tay hay cố tình, anh tạm dừng hoạt động một chút... Như để không đồng ý cho anh dừng lại, cô luồn tay ra sau bóp mạnh vào nhóc của anh, khiến anh cứ gầm gừ không ngừng...

Cô cảm thấy mình thật thông minh khi nghĩ ra cách đó, ai bảo anh ngu ngốc đi tặng nó cho cô, nó chẳng khác nào bùa hộ mệnh của cô mà.

" thích quá đi mất! Từ giờ trở đi mình không còn phải sợ anh ta nữa rồi"

Thấy nước đã hơi nguội, anh bèn thay nước khác rồi cởi quần áo ra, chui vào bồn tắm cùng cô.

Vì vết thương ở vai chưa thể để nước ngấm vào, anh đành phải ngồi hẳn dậy không dám nằm dựa vào thành bồn.

Mà cũng không có thời gian nằm mà hưởng thụ đâu.

Anh còn công việc vô cùng quan trọng, đó là tắm cho cô.

Nhìn mỹ nhân đang nằm dựa vào thành bồn, hai mắt cô khép hờ đầy hưởng thụ, khuôn mặt trắng hồng nay nhờ nước ấm đã ửng đỏ hẳn lên, đi kèm với nó là đôi môi đỏ mọng đang hé mở như đang mời gọi anh vào tham chiếm nó.

Lại còn thân thể kiều diễm như ẩn như hiện trong làn nước thơm ngát tự nhiên nữa chứ.

Anh khẽ nuốt nước bọt thèm khát.

Qủa thật lúc này anh rất muốn xông vào tha hồ yêu cô.

Nhưng chuyện gì cũng phải từ từ" dục tốc bất đạt" không thể ham muốn vội vàng được.

Phải nghĩ cách để cô mang thân đến trao tặng cho anh, như hôm qua đó...Lần này anh nhất định sẽ ăn cô sạch sẽ haha

*****

Nằm một lát mà thấy anh vẫn ngồi yên tại chỗ, Thảo Quyết Minh khẽ nhíu mày gắt

- Còn ngồi đó làm gì? Mau kỳ chân cho em đi.

Nhớ kỳ sạch ở bàn chân và ngón chân đó nhé!

Anh đang nghĩ cách xem làm thế nào để ăn cô nhanh chóng tiên lợi nhất...

Thì bị tiếng quát của cô làm cho giật mình... Hóa ra là kỳ chân... Được thôi, cũng tốt... Kỳ chân thì kỳ chân.

Cô đưa hai chân về chỗ anh, anh liền đỡ lấy rồi đặt lên đùi mình, cẩn thận kỳ cọ từng ngón chân, lên bàn chân, rồi mắt cá chân, mơn trớn lên cẳng chân, thấy cô vẫn nửa nằm nửa ngồi thoải mái hưởng thụ, anh nhanh chóng xích lại gần cô ... Rồi đưa tay ve vuốt lên cặp đùi non, xoa vuốt chán chê đùi trong, anh lại men theo đường trong của nó tới hang động kín đáo của cô, khẽ thăm dò khắp hang động, phải công nhận cả đêm qua, nhóc của anh nằm trong cô, cho nên bây giờ hang động đang rất rộng ... Đút hai, ba ngón tay vào mà cô vẫn không có phản ứng gì!

Anh đang chăm chú xem xét ... Xem nó có bị sưng tấy hay sao không?

Thì ...bộp... một cú gõ vào đầu khá đau

- Anh làm cái trò gì vậy hả?

Tôi bảo anh kỳ chân, chứ bảo anh mon men to gan chạm vào chỗ đó không hả?

- À... Ừm... Thì... Anh kỳ chân xong rồi.

Thì cũng phải rửa chỗ đó cho sạch sẽ chứ!

Khẽ ngẩng mặt lên, nhìn khuôn mặt câng câng đỏ ửng lên vì xấu hổ và tức giận của cô...

Anh chỉ biết xoa đầu giải thích.

- Mà em đánh gì đau thế?

Anh làm vậy cũng chỉ muốn tốt cho em thôi mà.

- Tốt cái gì mà tốt, có mà lợi dụng thì có.

Tên khốn nào vừa to gan chọc tay vào người tôi.

Anh đừng tưởng tôi không biết gì thì làm biếng nhé.

Tắm nhanh lên, để tôi còn đi ngủ, buồn ngủ lắm rồi!

Lại còn ngồi đấy nhìn à! Nhìn cái gì mà nhìn! Có tin tôi móc mắt anh ra không?

Mau làm đi!

- À à mắng anh một hơi mà anh chỉ dám tròn mắt lên nhìn cô, không dám cãi lại lấy một lời, khiến cô tự tin và đắc ý lắm, ai bảo còn dám chọc vào cô.

Đáng lẽ anh phải ngoan ngoãn biết điều một chút nữa mới đúng.

Vớ va vớ vẩn cô vả cho gãy răng.

Lại còn có cả nhóc kia nữa chứ, thích chết thì cứ động vào cô đi.

Anh nhìn thái độ và lời nói của cô thì sốc đến không nói lên lời.

Hình như anh nuông chiều cô qúa thì phải, đã đánh anh thì chớ, lại còn dọa móc mắt nữa chứ ... Gan cô ngày càng to rồi thì phải... Thật ra, lúc đó anh cũng định dạy dỗ cô một trận ... Nhưng lại nghĩ đến ham muốn của mình, lên đành nhường nhịn còn tính kế dài lâu.

Nghĩ đến đó anh lại xoa vuốt lên eo cô, kể ra thế này cũng được lợi ghê, tha hồ mà thăm dò sờ mó, không cho sờ chỗ đó ta sờ chỗ khác.

Nghĩ vậy anh bèn đưa hai tay mình chạm vào bộ ngực căng tròn của cô

" lạ nha, dạo này ngực vợ lớn hơn, hay tay mình bé đi, sao sờ đầy đặn hơn trước thế này... Nhưng mà mình thích. ngay cả bụng cũng chương chướng lên thì phải.

Đúng là chỉ một thời gian không tập thể dục là đã mầm lên rồi.

Anh sung sướng nhào nắn ngực cô một cách thích thú.

Mà không hề hay biết đã làm động đến cô

- Có bỏ tay ra không thì bảo?

Cô bực mình lườm anh, láo qúa rồi! Thấy người ta không để ý một cái là giở trò.

Anh thấy cô như vậy thì chỉ cười hì hì, tay vẫn đặt trên ngực cô không muốn rời ra.

- Đã bảo bỏ ra rồi cơ mà!

- À ừ anh quên mất! Bỏ ra ngay đây!

Em chứ có nóng!

Anh vừa nói vừa bỏ tay ra khỏi người cô, mắt nhìn tiếc nuối.

Cô không thèm nói gì nữa, lại nằm xuống ngủ, bỏ mặc anh ngồi đó nhìn chằm chằm vào mình.

Được một lát, cô bỗng nhiên choàng tỉnh, mặt sáng lạng hẳn lên

- A! Nhóc của tôi đâu rồi! Đưa ra đây xem nào!

- Em muốn làm gì nó?

Anh cười gian tà sung sướng nhìn cô, hồi hộp chờ đợi cô mang đến khoái cảm cho mình.

Cô thấy anh như vậy, thì lại nghĩ rằng đó là nụ cười méo mó vì sợ hãi và lo lắng, nên bèn chấn an

- Yên tâm đi!

Tôi chỉ muốn tắm cho nó thôi!

Dù sao bây giờ nó cũng là của tôi, cũng nên có trách nhiệm một chứ!

- À!

(phấn khởi chờ đợi được tắm)

- Mau bỏ ra đây tôi xem nào

- Đồ của em, em tự đi mà lấy!

- Anh nằm lên chỗ của tôi đi!

Phải chăm sóc báu vật chút chứ!

Anh ngoan ngoãn nằm lên thành bồn dang hai chân ra đầy hưởng thụ, để cô thích làm gì thì làm.

Cô thấy thế vội vàng chồm lấy tóm luôn nhóc của mình, thích thú kỳ cọ, nghịch ngợm, khiến anh rên rỉ không ngừng.

Một lát sau thì nhóc con to lớn đứng dậy chào cờ, cô thấy thế bèn gật gù đắc ý lắm, chỉ khổ cho anh mặt mũi đỏ lựng, hơi thở dồn dập, ham muốn dâng trào mà cô không tha...

Crypto.com Exchange

Chương (1-40)