Oan gia ngõ hẹp (2)
← Ch.210 | Ch.212 → |
Editor: huynhnhu142
"Hạng gia? Hạng gia không phải tối hôm qua cũng đã xảy ra chuyện sao?" Quân Tiếu Khanh mặt không đổi sắc ngạc nhiên nói.
Sắc mặt ông chủ cửa tiệm khẽ biến, đương nhiên hắn biết tối hôm qua Hạng gia gặp chuyện không may, cửa hàng này Hạng gia hôm qua mới tiếp nhận một ngày, Hạng gia cũng đã xảy ra chuyện, buổi sáng hôm nay hắn bị hù dọa, canh giữ ở này trong điếm hắn đều là kinh hãi, sợ có người xông tới đối hắn xuống tay, ai làm cho nơi này bây giờ là Hạng gia.
"Chính xác." Lão bản gật đầu thật mạnh nói, thấy bọn họ không có muốn mua đan dược, liền đi mở không hề để ý đến bọn họ.
Ba người Mộc Khuynh Cuồng đi ở trên đường, bên tai tổng có thể nghe được trong lời nói thảo luận tối hôm qua về Hạng gia gặp chuyện không may, hai ngày này Quân gia cùng Hạng gia liên tục gặp chuyện không may, làm cho toàn bộ dân chúng Viêm Cơ thành lo lắng đề phòng, bất quá bọn hắn cũng đều hiểu được này hai nhà vì sao sẽ xảy ra chuyện, nhất thời lại âm thầm mừng thầm may mắn nhà mình không có luyện ra đan dược gì lợi hại.
Trở lại trong tửu lâu, khóe miệng Mộc Khuynh Cuồng hơi hơi giơ lên, thật sự là thật trùng hợp, bọn vài người Mộc Thanh Thiên thế nhưng cũng ở tại ngôi tửu lâu này, lúc trước nàng và Thánh Khinh Hồng chọn tửu lâu này nhưng không phải là tửu lâu đứng đầu Viêm Cơ thành, nói vậy ởtửu lâu này rất nhiều đệ tử con nhà phú quý.
"Thật cao hứng?" Thánh Khinh Hồng thấy tâm tình Mộc Khuynh Cuồng là thật vô cùng tốt, nhịn không được tò mò hỏi.
Mộc Khuynh Cuồng nhìn nhìn hắn khẽừ một tiếng, rồi tìm một cái cái bàn ở trong tửu lâu ngồi xuống, nhẹ giọng nói: "Thấy không, người một bànkia là người Mộc gia."
Thánh Khinh Hồng nhìn địa phương nàng chỉ nhìn lại, con ngươi màu bạc lóe một chút băng hàn quang mang, người Mộc gia? Đó không phải là người khi dễ Khuynh Cuồng, lại nhìn khóe miệng nàng cười ý vị thâm trường, hắn liền hiểu được nàng muốn làm cái gì, nay chính bọn họ đưa lên tận cửa, đương nhiênhảo hảo chiếu cố một phen mới được.
"Ngươi muốn như thế nào làm?" Hắn thản nhiên hỏi, nếu nàng mở miệng, hắn có thể lập tức giết bọn hắn rồi, nhưng hắn biết nàng, nàng khẳng định muốn tự mình động thủ.
Đột nhiên Mộc Khuynh Cuồng nhìn về phía Quân Tiếu Khanh, nhỏ giọng nói: "Khanh, ngươi có thể hay không chế thuốc một ít dược đặc biệt."
Quân Tiếu Khanh trong nháy mắt nhìn Mộc Khuynh Cuồng chằm chằm, có chút không hiểu lắm theo lời nàng dược đặc biệt là chỉ cái gì, Mộc Khuynh Cuồng biết nàng không hiểu, liền để sát vào nàng bên tai nhỏ giọng nói vài câu.
"Cuồng, ta hiểu được, giao cho ta đi!" Quân Tiếu Khanh vỗ ngực cam đoan, Mộc Khuynh Cuồng giúp nàng, nàng tự nhiên muốn giúp nàng ấy, hơn nữa nàng cũng đã đáp ứng giúp nàng chế thuốc, chỉ cần nàng có thể luyện chế ra tới, nàng nhất định giúp nàng ấy: "Ta hiện tại đi ra ngoài mua dược liệu."
"Ăn cơm xong lại đi, dù sao ngày mai có thể cho ta là được." Mộc Khuynh Cuồng thản nhiên cười, Mộc Thanh Thiên bọn họ sẽ đến nơi này nói vậy cũng là đến tham quan hội luyện đan, cho nên hai ngày này bọn họ là sẽ không rời đi.
Quân Tiếu Khanh mỉm cười, trong lòng có chút cảm kích, nàng hiện tại trong người không có đồng nào, ăn của Mộc Khuynh Cuồng, mặc của Mộc Khuynh Cuồng, có đôi khi chính nàng đều cảm giác thật không tốt.
"Tối hôm nay ngươi đi vào trong cửa hànglấy toàn bộ tiền ra đi! Nơi đó chính là thuộc về ngươi, không thể lại để cho Hạng gia chiếm tiện nghi." Mộc Khuynh Cuồng nhìn Quân Tiếu Khanh cúi đầu xuống, liền biết nàng đang suy nghĩ gì, Hạng gia thật đúng là cho lên trời chiếu cố.
Ánh mắt Quân Tiếu Khanh có chút lên ướt, nghẹn ngào nói:"Cuồng, cám ơn ngươi." Nàng ở trong lòng thề, về sau nhất định sẽ hồi báo cho nàng ấy.
Nàng đúng vẫn là Quân tiểu thư tôn quý khi gặp, lúc nàng nghèo túng thì nàng ấy lại giúp nàng một phen, tuy rằng nàng mất đi viên đan dược cấp nghịch thiên kia, nhưng hiện tại nàng đối kia viên đan dược không có hảo cảm gì, ngược lại còn rất hận viên đan dược kia, bởi vì hết thảy tai họa đều là do nó tạo ra.
← Ch. 210 | Ch. 212 → |